mọi thứ thật khác biệt
Vincent cầm con dao nhỏ sắt nhọn kia chạy lại đánh nhau với hội sát thủ, Vincent vì thấy cô xông vào mà sững sờ đứng đó. Lợi dụng tình hình ấy, một tên sát thủ cầm con dao định đâm Vincent nhưng cô đã nhanh hơn một bước lại đỡ con dao ấy cho hắn. Nhát dao đâm thẳng vào bụng cô, một dòng máu chảy ra thềm nhà. Vincent thấy vậy nhanh chóng giết chết hết bọn chúng chạy lại chỗ cô. Cô ngồi trong lòng hắn thoi thóp nói:" xin lỗi, có vẻ em đến muộn rồi."
Con dao đó vốn dĩ sẽ không làm cô như thế này nhưng trên con dao ấy lại tẩm thuốc độc. Cô có thể kháng độc nhưng cô đang còn quá nhỏ nên tác dụng của chất độc cũng sẽ phát tác. Chất độc này sẽ không lấy mạng của cô nhưng nó sẽ khiến cô ngủ sâu đến khi chất độc đó biến mất trong người. Cô sẽ chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng nếu không kháng lại được chất độc này. Hắn ngồi ôm cô vào lòng mình nói:" Rosie!"
Lời nguyền bỗng dưng phát tác mạnh hơn khiến hắn ta trở nên đau khổ hơn. Nó khiến hắn ta ngất đi. Đến khi đám người hầu kia phát hiện đưa 2 người cứu chữa. Vincent hoàn toàn đã khỏi bệnh và lời nguyền trên người hắn đã biến mất. Nhưng còn cô, cô đã chìm sâu vào giấc ngủ không biết lúc nào mới tỉnh dậy. Khi Vincent biết được sự thật, hắn ta cằm thù bọn sát thủ ấy và quyết tìm ra người sai bảo bọn chúng. Hắn ngày ngày ngồi bên cạnh cô với mong ước rằng cô sẽ tỉnh lại. Ngày tháng trôi qua, hắn đã trở nên lạnh lùng, tàn nhẫn, độc ác. Sau đó hắn đã lên ngôi làm đức vua báo thù những người khác. Buổi sáng hắn là đức vua kính yêu của người dân nhưng lại là một bạo chúa của quan thần, buổi tối hắn lại đến bầu bạn với cô. Ngày ngày chải qua như vậy, hắn gặp được nữ chính. Nhưng cốt truyện lại hoàn toàn khác, hắn không hề có tình cảm gì với nữ chính cả.
Vào ngày sinh nhật thứ 22 của hắn, hắn mời tất cả các hoàng đế, hoàng tử, công tước của các nước khác đến tham dự. Cô nằm trên chiếc giường ấm áp kia. Ngón tay cô đã cử động, đôi mắt màu tím nhạt dần dần mở ra nhìn xung quanh. Cô ngồi dậy nhìn xung quanh. Đây chính là phòng của cô, cô ngồi nhìn lên chiếc gương đối diện mình. Là cô, hình dáng của cô dường như đã trở lại. Cô không còn mang hình dáng của một đứa trẻ 14 tuổi nữa. Cô đi lại gần chiếc lịch được treo trên tường nhìn. Cô đứng đó một lúc mới biết rằng mình đã ngủ tận 6 năm trời kể từ ngày cô đỡ nhát dao cho Vincent. Trong đầu cô lúc này chỉ nghĩ:" đúng rồi. Vincent không biết bây giờ thế nào rồi? 6 năm không biết có thay đổi gì không. Mình đi tìm thử xem."
Cô chạy ra khỏi phòng mình đi tìm kiếm Vincent. " mọi thứ ở đây thật khác biệt so với 6 năm trước ngoại trừ phòng mình. Cô đi tìm hắn khắp nơi bao gồm cả phòng hắn nhưng vẫn không thấy. Cô nghe thấy tiếng rôn rả ở cung điện chính. Cô nghĩ chắc Vincent sẽ ở đó. Cô chạy nhanh lại chỗ cung điện chính xông qua đám thị vệ đang gác trước cửa. Bọn thị vệ kia chạy theo cô để bắt cô lại. Cô đứng ở cửa nhìn lên chỗ ngồi của hoàng đế, người ngồi trên đó không ai khác chính là hắn ta. Cô đứng đó nhìn hắn không nói nên lời. Cô lén đi vào trong bữa tiệc đó trà trộm vào đám người hầu kia đứng nhìn hắn. Cô đi từ đằng sau đến chỗ chiếc ghế đó nhào đến ôm hắn nói:" Vincent!"
Mọi người đang hòa nhập trong bữa tiệc bỗng dừng lại nhìn cô. Vẻ mặt của bọn họ bắt đầu tái nhợt đi vì không có ai dám gọi thẳng tên hắn như vậy. Hắn cũng vì tiếng gọi ấy mà nhìn lại. Là cô, hắn ngồi trên đó không tin vào mắt mình liền ngồi đờ ra nhìn cô. Một vị công tước đứng dậy quát cô:
" hỗn láo. Ngươi dám ôm bệ hạ sao? ai cho ngươi gọi thẳng tên ngài ấy như vậy. Quân lính đâu bắt cô ta lại."
Hắn quay lại chỗ cô, ôm cô rồi kéo ngược cô lại vào lòng mình. Cảm xúc lúc này của hắn liệu có ai có thể diễn tả được. 6 năm, đúng 6 năm trời hắn chờ đợi cô. Bây giờ hắn chỉ muốn ngắm nhìn cô chứ không muốn làm gì cả. Cô thấy đám thị vệ đang đứng kia buông lời nói:" ngắm gì nữa? đám thị vệ đang muốn bắt em từ tay anh kìa."
Hắn sực tỉnh ra nhìn đám thị vệ nói:" lui xuống"
Vị công tước kia thấy hành động của hắn như vậy liền nói:" thưa bệ hạ! ngài làm vậy có ý gì? rõ ràng ngài đã có hôn ước với tiểu thư Sami rồi."
Cô giật mình nhìn hắn " là nữ chính sao?"
Hắn trả lời vị công tước kia khiến cho toàn bộ người ở cung điện sửng sốt. " tiểu thư Sami là ai? ta làm gì có hôn ước với cô ta. Các ngươi nên nhớ ta đã có hoàng hậu rồi."
Vị công tước kia thấy không đấu lại bằng cách này thì nói theo kiểu khác:" vậy ngài cũng phải nhớ đến hoàng hậu chứ. Hoàng hậu đang hôn mê mà người lại đi ôm ấp với nữ nhân khác."
Cô đẩy hắn ra đứng trước hắn nói với toàn bộ với mọi người ở đây :" xin chào mọi người. Chào ngài công tước. Tôi là Lily Andreka. Tôi là công chúa hòa thân của 6 năm trước. Xin lỗi ngài vì hành động khiếm nhã của tôi vì tôi không biết rằng bệ hạ đã có vợ. Nếu ngài đã kiên quyết như thế tôi sẽ không làm phiền bữa tiệc này."
Khi câu nói này chấm dứt thì có một nữ người hầu chạy đến báo:" bệ hạ! hoàng hậu biến mất rồi.... HOÀNG HẬU???"
Người hầu đó đang bẩm báo thì nhìn lên bên cạnh hoàng đế thì phát hiện ra đó chính là hoàng hậu. Câu nói đó của người hầu khiến cho tất cả mọi người bất ngờ. Đồng thanh nói:" cái gì??? người phụ nữ này là hoàng hậu?"
Truyện Nữ sát thủ xuyên không vào thế giới tiểu thuyết tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | GB29CT2008 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |