Mê Ly Hương (2)
Trên đường về núi còn thuận tay bắt một con chim trĩ, trở về hầm một nồi, lấp đầy cái bụng.
Đại Bạch Nga ở trong sân kêu cạc cạc, đang đấu pháp với xương gà, Lưu Tiểu Lâu thì thắp ngọn đèn dầu, lấy ra một lò luyện đan nhỏ, đặt lên trên ngọn đèn hong khô, đồng thời lấy chân nguyên phủ lên lò luyện đan, bảo đảm nhiệt độ không tiêu tan, càng tụ càng cao.
Hắn không phải đan sư, không hiểu luyện đan, Tam Huyền Môn cũng không có công pháp luyện đan, hắn luyện chính là bí kỹ sư môn - Mê Ly Hương.
Đợi lò luyện đan biến sắc, ánh đỏ mơ hồ trong lò cho thấy hỏa hầu đã đến, Lưu Tiểu Lâu đem khối Tùng Hương Chi Tinh kia bỏ vào trong đó, không bao lâu liền hóa thành dịch thể màu trắng sữa, chìm xuống đáy lò, thỉnh thoảng phun ra nuốt vào bọt khí.
Đồng thời, đem hổ tiên, lộc nhung, nhục quế, tỏa dương, dê hoắc các loại dược liệu dựa theo phối phương lấy ra phân lượng cần thiết, dùng chân nguyên vò nát thành phấn, bỏ vào trong lò, Tùng Hương Chi Tinh là âm, những dược liệu này là dương, âm dương tương hợp, lập tức ở trong lò nước sữa hòa tan, lúc này đoàn dịch thể kia cũng hiện ra màu vàng nhạt, giống như hổ phách.
Lưu Tiểu Lâu dùng tâm pháp chậm rãi giảm nhiệt độ lò, thỉnh thoảng đánh vào từng đạo chân nguyên, luyện suốt một đêm, đến khi trời sáng, rốt cuộc luyện thành một sợi Hương Cân. Hương Cân này dài hơn ba thước, nhỏ như que trúc, không sợ nước lửa, mềm mại mà cứng cỏi, thoạt nhìn, giống như một sợi dây nhỏ có thể đấu pháp với người, kì thực cũng có thể thi pháp như thế, không có gì khác biệt quá lớn với pháp khí hạ phẩm.
Nhưng cách dùng thật sự của nó, lại là sau khi châm lửa lấy mê hương hun người, người trúng phải tình cảm sẽ phát ra từ nội tâm, ban đầu bất tri bất giác ý loạn tình mê, sau một lúc lâu váng đầu não trướng mê man bất tỉnh, cho dù là người tu hành, chỉ cần tâm trí không định, cũng dễ dàng trúng chiêu.
Chỗ thần kỳ nhất của Mê Ly Hương này, là ở chỗ dung nhập Tam Huyền Đạo Pháp trong đó —— tu vi của người luyện hương càng cao, chân nguyên càng cố, lúc thi pháp đạo hạnh càng sâu, thủ đoạn càng diệu, hiệu quả Mê Ly càng mạnh.
Đối với người trúng chiêu, phải xem tình trạng khi hút Mê Ly Hương, nếu là người không hiểu dục vọng nhân tình, hương này liền không có tác dụng, nếu là người đang bị tình vây khốn, hoặc là đang suy nghĩ miên man, hiệu dụng liền cực kỳ rõ ràng.
Bất luận như thế nào, sau khi luyện thành Mê Ly Hương lần nữa, thủ đoạn tự bảo vệ mình của Lưu Tiểu Lâu cũng được tăng cường rất nhiều. Hắn lấy thủ pháp sư môn quấn Hương Cân lên trên cánh tay, che lấp ống tay áo bên ngoài, vừa có thể đánh ra dây thừng hình dạng giống như binh khí bất cứ lúc nào, lại có thể lấy chân nguyên kích phát, lấy hương tập người, có thể nói là thu phóng tự nhiên.
Luyện Hương Cân xong, Lưu Tiểu Lâu cũng không trì hoãn thời gian, lập tức lấy ra linh thạch hấp thu. Đối với tán tu nghèo kiết xác như hắn mà nói, nếu không có tác dụng đặc thù, linh thạch là vô luận như thế nào cũng không giữ được. Ở trong phòng ngồi xuống, ngày đêm dụng công, nhoáng một cái chính là gần một tháng, hai khối linh thạch hóa thành bụi đất, bay xuống trên mặt đất trong viện.
Mấy lần Đại Bạch Nga muốn tới mổ ăn linh thạch trong tay hắn, đều không thực hiện được, ngược lại là bị đánh mấy cái, đánh cho đầu óc choáng váng, chỉ đành đem mảnh vụn linh thạch trên mặt đất ngậm tới ăn, tạm an ủi bản thân.
Có hai khối linh thạch này trợ trận, Lưu Tiểu Lâu một lần hành động đột phá huyệt đầu tiên của Thủ Quyết Âm Kinh - Huyệt Thiên Trì, linh lực hóa thành chân nguyên, tích dưỡng trong Nguyên Trì của huyệt Thiên Trì.
Tính toán thời gian, so với lúc ở Luyện Khí tầng hai, hiệu quả thu nạp luyện hóa của bản thân đối với linh thạch cũng có tăng lên, một khối linh thạch trước đây có thể cho bản thân luyện hơn nửa tháng, bây giờ tựa hồ tiết kiệm được một ngày, hiệu quả tăng lên tu vi vẫn tương đối rõ ràng.
Đáng tiếc linh thạch đã hết, thời gian tu hành thoải mái như vậy chỉ có thể tạm thời dừng lại, trước mắt lại phải cân nhắc bước kế tiếp nên làm như thế nào cho phải.
Đang suy tư, hắn bỗng nhiên vỗ vỗ trán, nhấc chân rời đi, chạy tới trong rừng trúc chém hai cây trúc dài, khiêng đi tới bờ sông Ô Sào.
Chém trúc thành sáu đoạn, dùng cỏ dài buộc chặt, vội vàng buộc thành một tấm bè trúc thô sơ, nhảy lên bè trúc, thuận nước mà xuống.
Linh điền ở Nga Dương Sơn hẳn là đến lúc thu hoạch, mình bế quan khổ tu, quên mất đại sự này, cũng không biết hiện tại chạy tới còn kịp không!
Nga Dương Sơn là thuộc địa của danh môn đại tông Chương Long Phái ở Tương Tây, tiếp giáp với Phúc Địa Chương Long Sơn, trong Phúc Địa Chương Long Sơn có một chỗ Linh Tuyền dư mạch mở đường tiết lộ tại Nga Dương Sơn, mặc dù không thấy Linh Tuyền chảy ra, nhưng có linh lực bởi vậy thẩm thấu ra ngoài, bao phủ một khe núi hơn hai ngàn mẫu ở Nga Dương Sơn, bởi vậy Chương Long Phái mở linh điền, sản xuất linh mễ ẩn chứa linh lực.
Vị hôn thê Linh Nhi của Vệ Hồng Khanh hối hôn kia, gả cho đệ tử nội môn của Chương Long Phái là Tang Thiên Lý.
Mà vì Chương Long Phái quản lý linh điền ở Nga Dương Sơn, chính là Tang gia.
Vào cuối mùa thu hàng năm, khi linh điền ở Nga Dương Sơn chín muồi, Tang gia đều thuê một nhóm tán tu đến đây thu hoạch, đồng thời trả cho các tán tu làm công một ít linh mễ làm thù lao, đối với đông đảo tán tu Tương Tây mà nói, là một phần thu nhập không tệ.
Một bên là tình huynh đệ, một bên là đói trong bụng, Lưu Tiểu Lâu vốn còn nghi ngờ có nên bỏ qua cơ duyên này hay không, nhưng nếu huynh đệ đã chạy, vậy tạm thời không bận tâm đến tình huynh đệ.
Dọc theo sông Ô Sào xuôi dòng mà xuống, đi qua trấn Ô Sào, lại đi hơn mười dặm, Lưu Tiểu Lâu bỏ thuyền lên bờ, sải bước hướng về phía đông bắc xuất phát, chạy vội một đêm, vượt qua hơn mười ngọn núi, rốt cục vào lúc bình minh đã đi tới Nga Dương Sơn.
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |