Mối Làm Ăn
Đàm Bát Chưởng nói: "Nếu thành tiên đắc đạo, nơi nào còn có thể ở lại phàm trần? Ngươi nói Lưu hiền đệ?"
Lưu Tiểu Lâu cười khổ nói: "Ta làm sao biết được? Đều là một chút đồn đãi, cũng chưa có ai từng gặp. Đều nói đại năng thế hệ này đều bởi vì lấy được thiên thư, từ nay về sau con đường tu hành một bước vượt lên, cũng không biết là thật hay giả?"
"Thật sự!"
"Giả dối!"
"Nơi nào giả?"
"Ngươi từng gặp chưa? Lời đồn mà thôi!"
"Nếu không tại sao tu vi bọn họ lại cao như vậy? Bằng thiên phú sao? Đệ tự cho là thiên phú cũng không thua người khác! Hay là Tả huynh cho rằng nhà mình tư chất kém cỏi?"
"Hai việc khác nhau..."
Trong lúc tranh chấp, Tây Sơn cư sĩ đến, vừa tiến vào đã vuốt râu mỉm cười: "Ta bấm đốt ngón tay, liền biết chư vị tất ở đây. Chư vị huynh đệ đang nói thiên thư? Ta có nghe chút lời đồn, nói gần đây phái Nga Mi luyện được một viên Hóa Thần đan, chính là dựa theo đan phương ghi trên thiên thư..."
Lần này ngay cả Lưu Tiểu Lâu cũng không chịu, cùng Tả Cao Phong, Đàm Bát Chưởng đều "xùy" hai tiếng: "Chuyện nhảm nhí, không đáng tin."
Thấy người đã đến đông đủ, Vệ Hồng Khanh đóng chặt cửa phòng, có chút đắc ý, nói: "Thiên thư, Hóa Thần đan gì, đều không liên quan tới huynh đệ chúng ta, chúng ta nói chuyện chính. Huynh đệ ta không phải kẻ vong ân bội nghĩa, tuy đã rời khỏi Ô Long sơn nhưng vẫn luôn tâm tâm niệm niệm, đều là chư vị. Nay có mối làm ăn, đương nhiên phải cùng chư vị huynh đệ phát tài."
Thấy mọi người nín thở ngưng thần nhìn về phía mình, Vệ Hồng Khanh hạ giọng nói: "Chư vị có biết, Thiên Mỗ sơn vừa mất một viên Trúc Cơ đan, bị người ta trộm mất."
------------
Đều nói sau khi vượt qua Luyện Khí tầng thứ nhất, chính là bước vào ngưỡng cửa tu hành. Trên thực tế, danh môn đại tông chân chính đối với loại thuyết pháp này là khịt mũi coi thường, giới tu hành chính thống cho rằng, toàn bộ Luyện Khí kỳ dài dằng dặc, đều là thời kỳ chuẩn bị tu hành, người tu hành nên được gọi là Luyện Khí sĩ mới đúng.
Chỉ có sau khi hình thành khí hải ở đan điền, tiến vào Trúc Cơ mới được tính là bước vào ngưỡng cửa tu hành.
Trúc Cơ, Trúc Cơ, xây dựng nền tảng tu hành, nền tảng chưa xây, nói gì đến tu hành?
Cách nhìn này, trong dòng chính tu hành là quan điểm cơ bản. Từ một phương diện khác cũng có thể giải thích rõ ràng: Luyện Khí sơ kỳ tầng một, tầng hai, bản lĩnh thể hiện ra không khác biệt nhiều so với võ sư trong giang hồ, thật sự đánh nhau, khó mà nói được ai thua ai thắng, chỉ có sau khi đến tầng thứ ba, mới bắt đầu dần dần kéo ra chênh lệch.
Chín mươi chín phần trăm Luyện Khí sĩ cả đời đều sẽ khốn đốn ở Luyện Khí kỳ, không vượt qua được thời kỳ chuẩn bị này, thọ nguyên cũng sẽ kết thúc ở khoảng trăm tuổi, đã như vậy, tính là tu hành chân chính gì?
Chỉ có đợi đến khi khí hải xây dựng hoàn thành, mới được tính là tiến vào hàng ngũ người tu hành, có thể kéo dài tuổi thọ đến khoảng một trăm sáu mươi tuổi, thật sự có phong thái của tu sĩ.
Sau Trúc Cơ, cần phải cố hóa khí hải mà kết Kim Đan.
Sau đó mài giũa Kim Đan, không ngừng mài giũa, để Kim Đan càng hợp với bản thân, phát huy diệu dụng lớn hơn, thêm được vài năm thọ nguyên, sống đến giữa hai trăm bốn mươi đến ba trăm tuổi.
Chỉ có người thật sự thiên phú dị bẩm, hoặc cơ duyên trời ban, mới có thể trong quá trình tu luyện mài giũa Kim Đan dần sinh ra thần thức, cuối cùng hóa sinh Nguyên Anh.
Tất cả tu hành sau đó, ví dụ như Luyện Thần, Phản Hư thậm chí Hợp Đạo trong truyền thuyết, đều xoay quanh Nguyên Anh mà tu hành, trong đó chỉ có tu vi cao thấp, không có khác biệt cảnh giới rõ ràng, từ đó tiến vào hàng ngũ đại năng tu hành, được danh môn đại tông gọi chung là Lục Địa Thần Tiên. Bởi vậy, Nguyên Anh hóa sinh là một ranh giới trở thành tu sĩ đại năng, vượt qua ranh giới này, có thể sống đến sáu trăm tuổi.
Mà Trúc Cơ đan, chính là một loại linh đan trợ giúp Luyện Khí sĩ xây dựng khí hải, đối với tuyệt đại đa số Luyện Khí sĩ mà nói, là chìa khóa mở ra cánh cửa tu hành, có thể nói là mộng tưởng theo đuổi cả đời.
Chỉ là Trúc Cơ đan không chỉ có đan tài quý hiếm, đan phương cũng là bí mật bất truyền của tông môn, cho dù là những thế gia tu hành kia, người có thể luyện đan này cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, quý giá có thể thấy được rõ ràng.
"Bị người ta trộm?" Tả Cao Phong giật nảy mình, Trúc Cơ đan mà Thiên Mỗ sơn Lư thị vất vả khổ cực luyện chế ra lại có thể bị người ta trộm mất, đây là chuyện khó có thể tưởng tượng.
"Đúng vậy, bị người ta trộm mất, chuyện này thiên chân vạn xác." Vệ Hồng Khanh gật đầu lia lịa.
"Bí mật như vậy, Vệ lão đệ làm sao biết được?" Tả Cao Phong truy hỏi.
Đàm Bát Chưởng thở dài: "Vệ lão đệ dường như có chút quan hệ với một vị nội môn đệ tử của Thiên Mỗ sơn Lư thị, ừm, nữ đệ tử."
Tả Cao Phong há miệng nửa ngày không nói nên lời.
Vệ Hồng Khanh trầm giọng nói: "Kẻ trộm linh đan, là chấp sự trông coi đan phòng, tên Lư Tử An. Người này vốn là đệ tử ngoại môn của Thiên Mỗ sơn, đã tới Luyện Khí tầng mười, vì chuyện tuyển chọn đệ tử nội môn không thành, sinh lòng oán hận, thừa dịp đang trông coi đan phương, trộm được đan này. Sau khi Lư Tử An trộm đan xong, bỏ trốn khỏi Thiên Mỗ sơn, hiện giờ trên dưới Thiên Mỗ sơn đều đang truy tìm tung tích Lư Tử An."
Dừng một chút, Vệ Hồng Khanh bỗng cười: "Không khéo lắm, về tung tích của Lư Tử An, huynh đệ ta vừa hay biết."
Lời vừa nói ra, hô hấp của mọi người nhất thời dồn dập ba phần.
Trở thành tu sĩ Trúc Cơ là tâm nguyện cao nhất của Lưu Tiểu Lâu và tất cả tán tu Ô Long Sơn, về phần Kim Đan, Nguyên Anh gì đó, không ai dám hy vọng xa vời. Vệ Hồng Khanh hôm nay bỗng nhiên nói cho mọi người, có một viên Trúc Cơ đan lưu lạc giang hồ, mọi người trong lòng không khỏi có vài phần mơ mộng.
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |