Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Đề

Tiểu thuyết gốc · 1521 chữ

Thời gian trôi qua cực nhanh chớp mắt đã kết thúc ngày săn đầu tiên

“ Phù , đây là nhóm thứ mười rồi , nghỉ thôi senpai”

Nhìn mặt trăng dần hiện rõ deidara cũng gật đầu đồng ý

Hai người đốt lửa giữa rừng , điều này sẽ không có người làm vì dù sao sẽ dẫn kẻ thù tiến đến , nhưng mà đó là đối với người khác . Còn với hai người thì đống lửa dẫn đến thì chỉ có thể là con mồi .

“ Ngày đầu kiếm được 800 điểm , khởi đầu không tệ , chỉ là cái cảm giác bị theo dõi này không dễ chịu chút nào”

Nói Tobi ngầng đầu nhìn trời giơ tay vẫy chào , chỉ là xung quanh cũng không có người chào lại hắn .

Một chúng đạo sư nhất là Tô Thiên trưởng lão nhìn đến khóe miệng run rẩy .

Lão hôm nay chú ý nhất là hai người bọn họ hiển nhiên cũng biết bọn họ làm gì .

“ Đây không còn là cuộc săn nữa mà là trò chơi đối với hai đứa chúng nó”

Một vị đạo sư lên tiếng

Những người còn lại cũng đồng ý .

“ Đại trưởng lão chúng ta nên ngăn lại không , như thế này thì mất căn bằng quá”

“ Đây không phải là cuôc đi săn sao , cứ kệ hai đứa chúng nó”

Tô Thiên trưởng lão thản nhiên nói , cuộc săn này vốn dĩ là cơ duyên với nội viện đồng thời cũng là tai họa khi bọn họ gặp được những tên quái vật như Tobi

Các này trước nội viện ăn đậm có lẽ lần này cũng nên đổi người .

-------------------

“ Hô , thật không ngờ nơi đây lại có ý nghĩa như vậy , đây là muốn cấp cho học viên mới đòn phủ đầu sao?”

Lâm Tu Nhai lúc này quần áo lộn xộn , thở ra từng ngụm khí to nói . Hiển nhiên là hắn vừa trải qua một trận đấu .

Đối với nội viện sinh hắn cũng không sợ , dù sao thì đánh không lại còn có thể chạy , chỉ là hắn cũng không chỉ có một mình . Nhìn xung quanh mặt mày ủ rủ tân sinh Lâm Tu Nhai thở dài một hơi .

Ban đầu mọi người hợp sức lại để chống lại nội viện sinh nhưng theo Lâm Tu Nhai thấy thì điều này cũng không có tác dụng lắm . Ở hắn xem ra đây là cừu non tụ tập thôi , nhiều cừu bao nhiêu cũng không chống được sói .

“ Lâm sư huynh , lại đây nói chuyện được chứ”

Một tiếng dò hỏi từ phía sao Lâm Tu Nhai vang lên . Hắn quay đầu nhìn người phía sau lên tiếng .

Người nói là Nghiêm Hạo , xếp thứ ba trong bọn họ , hắn vẻ mặt rất nghiêm túc làm Lâm Tu Nhai khó mà từ chối .

Theo Nghiêm Hạo hắn bước vào một mảnh rừng nơi đây cũng đứng ba người khác hiển nhiên không ai khác chính là những người còn lại trong top năm .

Thấy mọi người đã tụ tập đông đủ , lúc này Nghiêm Hạo thể hiện ra ý đồ của mình

“ Mọi người mấy ngày nay cũng biết rồi đấy , nội viện sinh tấn công khiến chúng ta không có thời gian nghỉ ngơi , huống chi còn phải bảo vệ một đống người vô dụng . Cho nên không biết mọi người nghĩ như nào”

Nghiêm Hạo nói ẩn ý , chỉ là ẩn ý này ai cũng có thể hiểu

“ Nghiêm Hạo ngươi là có ý gì?” Hàn Nguyệt lúc này cau mày nhìn Nghiêm Hạo nói .

“ Hàn Nguyệt sư tỷ không cần phải ra vẻ , ở đây chúng ta ai chả hiểu , đám người đó theo ta thấy thực sự vướng chân vướng tay , cho nên ta ủng hộ ý kiến bỏ mặc bọn họ”

Vương Tường người xếp top bốn âm trầm nói ra , hắn đã sớm ngứa mắt đám người kia , nếu không phải bảo vệ đám người đó thì bọn họ cũng đâu đến mức như này .

Một mũi kiếm sắc bén phá không mang theo nhằn nhạt lạnh băng đấu khí dừng ở trước mặt hắn , hiển nhiên không cần nói cũng biết ai là người ra tay

Vương Tường cũng không chút do dự một phen dao găm không biết từ lúc nào xuất hiện trong tay cơ thể cũng tản ra từng luồng hắc khí

“ Nếu sư tỷ thích thì sư đệ đây cũng sẵn sàng phụng bồi”

Vương Tường đối mặt với Hàn Nguyệt cũng không chút kinh sợ , hắn sở trường là ám sát , mà nơi đây là rừng râm cộng thêm đang là ban đêm .Ở nơi này Lâm Tu Nhai cũng không làm gì được hắn .

Khí thế từ hai người dâng lên kinh động một mảnh thú rừng

“ Đủ rồi” Tiếng nói uy nghiêm vang lên kèm theo mạnh mẽ đấu khí đánh vỡ khí thế của hai người

“ Nếu không thể đồng ý kiến thì biểu quyết đi ai nhiều hơn thì thắng”

Lâm Tu Nhai cũng là đau đầu vụ này , đáng nhẽ đối với năm người bọn hắn hoàn toàn có thể qua thử thách này dễ dàng , nhưng mà những người kia xuất hiện khiến mọi kế hoạch thay đổi , điều này cũng khiến hắn trong lòng có chút bất mãn .

“ Không hổ là Lâm sư huynh , ý kiến rất hay” Nghiêm Hạo khách khí một câu “ Nếu vậy mọi người cho ý kiến đi , bỏ bọn họ thì giơ tay ”

Vừa dứt lời đã có hai cánh tay giơ lên hiển nhiên là Nghiêm Hạo và Vương Tường

Hai người nhìn những người còn lại bọn họ nghiễm nhiên bỏ qua Hàn Nguyệt , Lâm Tu Nhai là người đứng đầu nên là người quyết định cuối cùng .

Ánh mắt dồn vào người cuối cùng là Cuồng Sư .

Cuồng Sư cũng không phải tên thật của hắn chỉ là mọi người đã quen gọi hắn như thế rồi

Cuồng Sư thấy vậy hơi chút im lặng sau đó cũng giơ tay lên

“ Chúng ta không phải thánh nhân , không thể giúp tất cả bọn họ được Hàn Nguyệt sư tỷ”

“ Hơn nữa mạnh như hai người kia cũng không giúp cớ sao chúng ta phải giúp”

Hắn là người từng trải nên hắn biết hai người Tobi mạnh cỡ nào , nếu có bọn họ giúp đỡ đắm người kia chắc chắn không mất sợi lông vượt qua khu rừng này , nhưng bọn họ không giúp . Vậy tại sao bọn họ phải giúp đám người kia chứ

Đối với sự lựa chọn của ba người , Hàn Nguyệt cắn chặt môi , nàng biết là không thể thay đổi bọn họ , nhưng nếu không có họ thì làm sao có thể bảo vệ tân sinh , một mình nàng làm được sao ? Hiển nhiên là không thể

“ Nếu vậy biểu quyết đã xong , chỉ là có những chuyện cũng không như chúng ta mong muốn”

Lâm Tu Nhai ánh mắt sắt bén nhìn về một phương , trầm giọng nói

“ Nếu đã đến mời các vị sư huynh ra mặt đi , làm bọn sư đệ diện kiến”

Lâm Tu Nhai sắc mặt âm trầm đến cực điểm , nộ khí trong lòng đã đặt đến đỉnh điểm , chuyện sắp hoàn thành trước mặt vậy mà bị đám người này phá đám sao có thể không có nộ khí cơ chứ .

“ Phải nói thế nào ta , không hổ là đệ nhất sao , ngươi phát hiện ra chúng ta khi nào”

Theo tiếng lay động của cây cỏ từng người xuất hiện hợp thành hình bao vây lấy năm người

“ Có cần phải trả lời sao?”

Lâm Tu Nhai không biết từ lúc nào kiếm đã cầm trên tay , thân kiếm vang nên từng trên dao động chứng tỏ trong lòng hắn cũng không có bình tĩnh như ngoài mặt .

“ Ngươi nói đúng , anh em xông lên , hôm nay phải lấy được hết hỏa năng của bọn chúng”

Nội viên sinh theo một tiếng ra hiệu đoàn người đấu khí bùng nổ thẳng táp đánh đến năm người .

Những người còn lại cũng không do dự lôi vũ khí của mình ra nhập vòng chiến .

Nhìn đám người lao về phía mình Lâm Tu Nhai hơi nhếch miệng

“ Chỉ là ta cũng không phải là đệ nhất” Hắn nói lời này rất nhỏ phỏng chừng chỉ có hắn nghe thấy .

------------------------

“ Xem ra đêm nay cũng không bình tĩnh cho lắm”

Tobi tay cầm que chọc đống lửa ngẩng đầu nhìn về phía ánh lửa ngút trời nơi xa thỉnh thoảnh còn léo lên vài tia sáng

Hiển nhiên nơi đó đang có người chiến đấu .

Bạn đang đọc Obito(Tobi) Ở Đấu Phá sáng tác bởi caigido6789
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi caigido6789
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 180

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.