Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lục Sinh Chiếu.

Tiểu thuyết gốc · 5494 chữ

Thị Phố Thượng Vân Thành nằm ngay trung tâm của Tiên Giới là một khu vực phức hợp tập trung những gian hàng trao đổi buôn bán vật phẩm Tiên Môn của Tiên Dân các Cung Điện ,có quán ăn,có tửu phường ,chẳng khác Nhân Giới là mấy.Nơi đây không thuộc sự quản thúc của Tiên Trưởng nào,Tiên Dân có thể tự do đấu đá ,tranh luận ,tùy theo bản lĩnh của mình mà tồn tại hoặc tan biến.Bọn họ phân biệt cao thấp nhờ vào Tiên Ký trên trán ,mà suy đoán đối phương có bao nhiêu năm Tu Luyện Tiên Khí, người mang Ấn Tiên Ký của Tiên Trưởng là người có địa vị cao nhất ở Tiên Giới,nếu không cai quản một Cung Điện thì cũng là Tiên Nhân Thiên Ngoại không thể đắc tội.

Bảo Liên trong lớp da ngụy trang Tinh Linh đi trên đường không bị ai nghi ngờ,nhưng trên thị phố có rất nhiều Tiên Nữ qua lại,bọn họ nhìn thấy dung mạo của Dương Thiên Hạo thì mê mẩn,đưa mắt nhìn theo không rời,thậm chí còn có cả Tiên Nam ngơ ngẩn vì vẻ đẹp đó ,khiến cho hành tung của hai người không thể che giấu.

-Ơ... ngươi nhìn xem vị Tiên Trưởng kia...là là ai thế?Sao lại đẹp đến thế!

-Còn không nhận ra ư là Tiên Trưởng của Tuyết Hạo Điện...nhìn đi có một Tinh Linh theo hầu bên cạnh đó.Ôi Ta động lòng xuân rồi này!

-Ngươi không phải tu theo đạo Vô Tình à,sao có thể động tâm?

-Mặc kệ Ta!

-Tiên Trưởng của Tuyết Hạo Điện ư?đã lâu lắm rồi Ta không nhìn thấy Y ở Thượng Vân Môn,sao hôm nay Y lại xuất hiện nhỉ?

-Đúng là Bạch Hồ Tiên ,đẹp quá...Y tên là gì nhỉ?

-Dường như là Bạch Diễn Tình á...

-Không phải,Bạch Diễn Tình vào trăm năm trước đã nhập Ma Đạo làm Chủ Nhân của Lan Nguyệt Điện Tây Quỷ Thành rồi,Hắn không thể là Tiên Trưởng được.

-Vậy,vậy đó là ai?sao lại có Tiên Ký của Tiên Trưởng?

-Ây ya,chuyện ở Tuyết Hạo Điện tách biệt với những Điện còn lại,Tiên Dân ở đó toàn là Tinh Linh đắc đạo phi thăng, kỳ quái, ai làm Tiên Trưởng cũng chẳng liên quan đến chúng Ta ,ngươi quan tâm làm gì?

-Sau trận đại chiến Tam Giới , Tuyết Hạo Điện đã không còn ai tham gia Đấu Tiên Pháp ,vị trí Tiên Trưởng ở đó vẫn bỏ trống á...nghe nói Tiên Dân nơi đó luôn đấu đá tranh giành vị trí cai quản,phức tạp,hỗn độn lắm,đến các vị Tiên Trưởng khác còn không quan tâm họ,chúng ta để ý làm gì.

-Sao không để ý chứ? Người đó đẹp đến thế cơ mà...

-Ồ nhưng nếu so sánh với vị Thập Nhị Tiên Trưởng của Tuyết Hạo Điện vào hơn tám trăm năm trước thì thua kém lắm á...

-Ngươi nói vị Bạch Hồ xuất được mười hai chiếc đuôi ấy à?Y là huyền thoại của Tiên Giới đấy!

Dương Thiên Hạo sau khi hiện chân thân,ngoại hình cũng thay đổi theo,Y mặc một bộ y phục màu trắng,chỉ thêu hoa văn hình mây vờn sáng lấp lánh,thắt lưng nạm ngọc quý hiếm,khoác áo choàng lông hồ ly trắng toát,tóc buộc ngang nửa phần trên nửa phần dưới xoã dài,dây buộc tóc chỉ là một sợi vải thường màu trắng ,nhìn Y đơn giản nhưng lại toát lên vẻ quý phái sang trọng.

Thấy đám Tiên Dân cứ nhìn theo rồi bàn tán xì xầm,Dương Thiên Hạo có chút khó hiểu,hỏi Bảo Liên

-Bọn họ quen biết Ta sao?

Bảo Liên cười nhạt nói

-Dung mạo của ngươi sáu phần giống với Bạch Diễn Tình,bọn họ liên tưởng đến Cha của ngươi mà thôi...đi nhanh ,rời khỏi Thị Phố này là sẽ thấy Địa Nhai Điện Tuyết Hạo,vào đó rồi không sợ xảy ra chuyện rắc rối .

Nhưng hai người bọn họ chưa đi khỏi Thị Phố thì đã có một đám Tiên Binh xuất hiện.Dẫn đầu là một Tiên Đốc địa vị chỉ thấp hơn Tiên Trưởng một bậc,Hắn Ta với vẻ ngoài bệ vệ ,thân hình cao lớn,cao hơn Dương Thiên Hạo những hai cái đầu , khuôn mặt chữ điền,có râu quai hàm ,mắt hổ con ngươi vàng kim ,ánh mắt sắc bén Hắn mặc giáp chiến Tiên Môn ,trên lưng đeo theo một trường kiếm lớn ,thân kiếm có khảm một con rồng màu đỏ,uốn lượn bảo quanh,mắt rồng có linh,ánh hoả diễm sáng ngời.Bảo Liên vừa nhìn thấy tên này đã tạch lưỡi một cái,đứng nấp sau lưng của Dương Thiên Hạo.

-Là vì Ngươi nổi bật quá đấy,cho nên tên hỗn chướng đó đã tìm đến.

-Ngươi biết Hắn?

-Hắn là Tiên Đốc của Hàn Hành Điện ,Diệt Thần .

-Hừ,cái tên nghe thật ngông cuồng.

-Đúng đấy,Hắn ghét nhất là người của Thần Quốc ,tính khí Hắn điên cuồng,nóng nảy ,chuyện gì thấy không vừa mắt là dùng vũ lực giải quyết, ở Thượng Vân Thành này Hắn rất có uy danh ,và quan trọng nhất chính là Hắn ghét người ở Tuyết Hạo Điện điển hình là Cha Hồ Ly của Ngươi.

Dương Thiên Hạo

-Tại sao?

-Vì Cha của Ngươi...Đẹp!

-Hả?

Diệt Thần vừa đến đã trừng mắt nhìn vào Dương Thiên Hạo phán một câu đầy uy lực

-Ngươi không phải Tiên Trưởng,yêu nghiệt phương nào dám mạo nhận là Tiên Trưởng hả?yaaa...

Không cần nghe giải thích, không cần xác định đúng sai,Diệt Thần đã ra tay đánh một chưởng về phía Dương Thiên Hạo.

Y không hề nao núng liền đáp trả lại một chưởng mạnh bạo,hai chưởng lực chạm nhau ,khí tức nổ tung,khiến cho các gian hàng và Tiên Dân ở Thị Phố vội mở kết giới bảo vệ .

-Á là Diệt Thần Tiên Đốc đấy...có đánh nhau ,có đánh nhau chạy đi...

-Uỳnh!

Diệt Thần không ngạc nhiên khi Dương Thiên Hạo đỡ được chưởng lực của Hắn,vì Hắn chỉ ra đòn thăm dò thực lực của kẻ trước mặt.

-"Đám Tiên Binh gác cổng thành báo tin không sai ,tên có Ấn Ký Tiên Trưởng này có gì đó kỳ quái.Nếu thật sự Hắn kết được Tiên Ký hai mươi ngàn năm Tiên Khí thì tại sao Tiên Lực không mạnh như Tiên Trưởng thực thụ,nhưng Hắn cũng không hẳn là yếu,vấn đề nằm ở đâu chứ?"

-Hừ... Ngươi cũng có thực lực đấy,nhưng không may cho Ngươi là gặp phải Bổn Gia Gia đây...yaaa...

Diệt Thần lại ra tay ,Hắn tấn công bằng quyền cước,tốc độ và sát thương vừa nhanh vừa mạnh.Nhưng Dương Thiên Hạo đều đỡ được hết, thân pháp còn nhanh hơn Hắn một phần.Tiên Dân đứng quan sát,hóng chuyện được một phen há hốc mồm

-Oa...vị Tiên Trưởng đó đánh ngang tài với Tiên Đốc Diệt Thần luôn kìa,lợi hại quá!

-Sao không lợi hại được,Hắn là Tiên Nhân kết được Tiên Ký của Tiên Trưởng đó à.

Quyền cước bất phân thắng bại,Diệt Thần nổi cơn thịnh nộ,Hắn rút ra khỏi lưng ,quyết tâm đánh một trận phân định thắng thua với Dương Thiên Hạo để lấy oai phong.

-Tên Hồ Ly kia hãy đỡ lấy kiếm khí Nộ Long của Ta...yaaa...

Bọn Tiên Dân trợn mắt hoảng hốt

-Á...Hắn,Hắn dụng đến Nộ Long rồi,chạy đi,kết giới tầm thường không cản nổi khí tức của Thanh kiếm đó đâu.

Dương Thiên Hạo hạ đầu mày,vận công phát khí tức cản lại kiếm khí của Nộ Long đang cuồn cuộn ập đến.

-Uỳnh!

Y tung ra chín chiếc đuôi Hồ Ly,quất trả điên cuồng.

-Yaaa...đừng tưởng Ta dễ bị áp bức...con khỉ to xác kia...yaaa...

-Ầm,ầm...

Diệt Thần con ngươi toé sáng,vẻ mặt có chút căng thẳng,Hắn kinh ngạc với tốc độ ra chiêu của Dương Thiên Hạo.

-Cửu Vĩ Bạch Hồ...hừ ...xem Nộ Long của Ta đây...Nộ Long xuất kích...yaa...

Con Rồng khảm trên thân kiếm lập tức chuyển động,nó uốn lượn bay ra khỏi kiếm biến thành một con Rồng Xám có vây ,bốn chân và đuôi có lửa đỏ bao bọc,đôi mắt cũng là hai ngọn lửa trong hốc mắt,nó hùng hổ,rít gào lên một tràn đầy giận dữ,lao vào Dương Thiên Hạo.

Dương Thiên Hạo triệu ra Xích Long Kiếm quyết đánh một trận ra trò,thế nhưng kiếm vừa vung lên,Nộ Long vừa lao đến thì một chiếc chuông khổng lồ bằng linh quang xanh nhạt úp lên cơn Nộ Long giam lại.

-Choang!

Mọi người đều kinh ngạc,nhất là Diệt Thần,Hắn há hốc mồm ú ớ

-Định,Định Tâm Khánh !Dung Thượng Tiên Trưởng đến rồi ư?

Chuông linh quang thu nhỏ, con Nộ Long cũng bị thu nhỏ,trở thành kích thước như một nắm tay.Một vị Tiên Nhân mặc y phục trắng ,chỉ thêu hoa văn vàng óng ánh bước ra từ một vòng linh quang sáng loá trên không trung.Khi người này xuất hiện,tất cả Tiên Dân,Tiên Binh,và Diệt Thần đều cúi đầu,khom lưng thủ lễ.

-Bái kiến Dung Thượng Tiên Trưởng!

Dương Thiên Hạo thấy người đến không mang theo sát ý và Diệt Thần không dám làm càn ,cho nên Y thu lại Xích Long vào tay,đưa mắt nhìn vào Dung Thượng.

Trong bốn Tiên Điện lớn nhất của Thượng Vân Thành,Giai Vĩnh Điện của Dung Thượng Tiên Trưởng là lớn mạnh nhất,Tiên Dân ở đây đều có Tiên Ký hơn mười ngàn năm Tiên Khí trở lên.Trong cuộc đại chiến Tam Giới,Dung Thượng là Người đã chỉ đạo Tiên Dân chống lại âm mưu Diệt Thế của Huyết Ma Tôn vì vậy Y rất được Tiên Dân kính trọng.

Dung Thượng dáng người cao lớn ,khuôn mặt thon ,mũi cao ,mắt tam bạch,môi dày đều đặn, không huyết sắc,mày rồng đậm,khí thế ung dung nhưng đầy uy nghiêm.Ông Ta vừa đến đã nhìn Dương Thiên Hạo không rời mắt,khi bước xuống đứng đối diện với Y vẫn không chú tâm đến những người xung quanh.Diệt Thần thấy Dung Thượng cứ nhìn vào Dương Thiên Hạo,cảm thấy bất thường nên lên tiếng

-Dung Thượng Tiên Trưởng,tên Cửu Vĩ Bạch Hồ này không phải là Tiên Trưởng của Thượng Vân Thành chúng Ta,Ta nghi ngờ Hắn là kẻ có mưu đồ bất chính.

Dung Thượng phớt lờ Diệt Thần,Y nói với Dương Thiên Hạo

-Bạch Diễn Tình là gì của Ngươi?

Dương Thiên Hạo mặt không biểu cảm ,nói

-Ngươi là ai,tại sao hỏi như vậy?

Diệt Thần chỉ tay vào Dương Thiên Hạo quát

-Vô lễ,Dung Thượng Tiên Trưởng hỏi ngươi thì ngươi trả lời đi,sao dám to gan hỏi ngược lại?

Dương Thiên Hạo liếc mắt,quay người

-Không trả lời thì thôi,Ta cũng không bận tâm ,phí thời gian với các ngươi.

Dung Thượng cười nhạt trả lời

-Ta là Dung Thượng ,Tiên Trưởng của Giai Vĩnh Điện,Ta và Thập Nhị Tiên Trưởng của Tuyết Hạo Điện có giao tình Tiên Hữu, trong linh mạch Ngươi có khí tức quen thuộc của Y cho nên Ta mới hỏi như vậy.

-Hừ...thế thì liên quan gì đến Bạch Diễn Tình?

-Bạch Hồ Tiên là một huyết mạch Thuần Khiết Kỳ Bí ,lưỡng tính,mang khí tức Tiên Ma ,có khả năng Tu Tiên đắc Tiên,nhập Ma,thành Ma,tự do đi lại giữa đa Thời Không mà chẳng bị gàn buộc.Từ Thời Thượng Cổ Sơ Khai cho đến bây giờ chỉ truyền thừa có ba đời,Thập Nhị Hồ Tiên là

truyền nhân đời thứ ba,và Bạch Diễn Tình là hậu kiếp của Y,ngoài Y ra trong Tam Giới này không còn Bạch Hồ Tiên nào có đặc tính như vậy.Khi thấy Ngươi,Ta đã vô cùng kinh ngạc,suy đoán Ngươi là người kế thừa Huyết Mạch này.

Biết không thể che giấu thân phận trước vị Trưởng Tiên này ,cho nên Dương Thiên Hạo đã thừa nhận

-Ta là Dương Thiên Hạo,con trai trưởng của Bạch Diễn Tình.

Dung Thượng đôi mắt chứa sự vui mừng, nhưng cố kìm nén lại,mặt không lộ biểu cảm.Y nói

-Hoá ra đây là nguyên nhân mà Tiên Hữu đưa Y cùng đến Thượng Vân Thành này à,Bảo Liên Chân Nhân?

Vừa nghe qua cái tên Bảo Liên thì cả thị phố nháo nhào lên,đưa mắt tìm kiếm với thái độ căng thẳng,giận dữ.

-Bảo Liên ư?Thánh Trộm của Tiên Giới hả,Hắn,Hắn ở đâu?trông chừng pháp bảo,đề cao cảnh giác đi!

-Á...cái tên trộm vặt này còn dám quay lại Tiên Giới sao hả?Năm mươi năm trước Hắn trộm đèn lục bảo của Ta chưa trả á...

-Hắn gặt sạch vườn Tiên Thảo của Ta đến nay chưa thể phục hồi a.

-Thánh Trộm Bảo Liên ư?Ta nghe danh của Hắn từ hai trăm năm trước rồi á.

-Nói bậy,Hắn chỉ có trăm mấy chục tuổi thôi,sao ngươi có thể nghe danh Hắn từ hai trăm năm trước được hả?

-Không đâu,tên Bảo Liên này rất kỳ quái Hắn không phải Tiên, không phải Ma,càng không phải là người nhưng lại có thể thành thục sử dụng Thuật mở Thời Không Sinh Tử Môn,Hắn cứ chạy qua lại giữa các Thời Không, không thể biết Hắn bao nhiêu tuổi rồi á.

-Kinh dị như thế sao?Hắn sử dụng Cấm Thuật Thượng Cổ tùy tiện như vậy, không bị Thiên Đạo chu diệt sao?

-Ngươi đi mà hỏi Hắn,Ta không biết!

Bảo Liên cười hề hề,gãi đầu gãi tai đi ra từ đám đông hóng chuyện nói

-Hề hề hề...Dung Thượng Tiên Trưởng thật là lợi hại, không có gì là qua đôi mắt kim tinh hoả nhãn của Người được.

Dung Thượng cười nhạt nói

-Lớp da Linh Tê Giáp hai ngàn năm,phủ thêm một tầng Tiên Khí ,thì Tiên Nhân có Tu Di dưới hai mươi ngàn năm Tiên Khí sẽ không nhận ra.

Bảo Liên biết xung quanh mình có rất nhiều "chủ nợ "đang mong chờ Y tháo lớp da ngụy trang ra để xác định thân phận và tiến hành "tính sổ",cho nên dù có bị vạch trần, Bảo Liên vẫn không để lộ chân thân,Y nói

-Lớp da này đẹp ,Ta rất thích, không muốn làm trầy xước nó,Dung Thượng Tiên Trưởng hôm nay Lão Nạp đến đây là tìm Người đấy,đi,đi thôi,chúng Ta về Giai Vĩnh Điện nói chuyện ha.

Bảo Liên nghiêng người đưa tay mời mọc Dung Thượng bước đi,cứ như Y là chủ nhà đang mời khách về thăm Cung Điện của mình vậy.

Diệt Thần vung kiếm chàng ngang mặt của Bảo Liên nói

-Ngươi cởi bỏ lớp ngụy trang ra cho Ta!

Bảo Liên nhếch mép cười nói

-Không ngờ Tiên Đốc như ngươi cũng có hứng thú với Lão Nạp ư?

Diệt Thần nghe xong đỏ mặt tía tai nói

-Ngươi nói bậy gì thế?

Bảo Liên mở quạt ra phe phẩy nói

-Ta ngoài cái lớp ngụy trang này thì bên trong không mặc gì cả, Ngươi muốn tìm gì trên người của Ta ngoài cái đó hả?Lão Nạp đây ngoài dung mạo tuyệt mỹ ra thì chỉ một lòng theo con đường tu đạo Vô Tình, không vướng bận tình cảm, không kết đạo lữ , không song tu,với kẻ thô lỗ như ngươi Ta lại càng không thích .

Những Tiên Dân xung quanh không nhịn được đã ha ha cười lớn khiến cho Diệt Thần một phen bẽ mặt,xấu hổ.

-Ngươi câm ngay cho Ta.

Dương Thiên Hạo chao mày nghĩ lại câu nói của Bảo Liên khi cả hai vừa nhìn thấy Diệt Thần.

-"Đây là nguyên nhân mà tên Diệt Thần căm ghét Cha Hồ Ly của Ta sao?ganh tị vì Y đẹp ư?"

Không biết là vào khi nào khoảng chừng mấy trăm năm trước đây ,Bảo Liên đã đột nhập vào Hàn Hành Điện để tìm pháp bảo.Vô tình phát hiện ra một mật đạo bí cảnh ở trong Tiểu Viện của Diệt Thần,nơi này là một vườn hoa đầy màu sắc,chim ca bướm lượn,có một tiểu đình ở giữa hồ nước.Nam Tiên mười mấy người,mặc y phục mỏng manh ,một số nô đùa nghịch nước dưới hồ,một số nửa ngồi nửa nằm trên tràng kỹ ở tiểu đình,cả đám vây quanh Diệt Thần,cử chỉ thân mật,khiến Bảo Liên mở rộng tầm mắt.

-Oa...lợi hại,cùng một lúc song tu với những mười mấy người Nam Tiên, Quỷ Vương ở Ma Vực còn phải bái lạy ngươi đấy Tiên Đốc à.Hoang dâm!Hừ...Tiên Trưởng của cái Hàn Hành Điện này bế quan hơi lâu rồi nên quy tắc ở đây mới loạn như vậy.Tên Diệt Thần bề ngoài xây dựng hình tượng dũng mãnh,cương trực nhưng nội tình bên trong lại cuồng loạn chẳng khác gì ma nhân,hèn chi cả Bạch Diễn Tình và Lãnh Mộ Tuyết đều khinh bỉ Thượng Vân Môn,đúng là không phải ai phi thăng cũng trở thành là Tiên Nhân đúng nghĩa.Ha ha ha...khi nãy Ta còn ái ngại khi dọn sạch pháp bảo,tiên dược của ngươi,giờ thì cảm thấy bản thân mình quá độ lượng đi,cần phải lấy thêm vài món a...

Khi Diệt Thần rời khỏi bí cảnh trở lại Tiểu Viện thì đã thấy Bảo Liên giao đấu với Tiên Binh của mình.Hắn hùng hổ triệu ra Nộ Long đánh Y,nhưng Bảo Liên đã dùng Thời Không Môn dịch chuyển tức thời để bỏ chạy, trước khi đi Y không quên đáp trả lại cho Diệt Thần một chưởng mạnh bạo, đánh vào Tiểu Viện phá bí cảnh,làm cho cả đám Nam Tiên trần trụi lộ diện trên đống đổ nát,khiến cho Tiên Binh của Hàn Hành Điện kinh ngạc há hốc mồm.

-Hước gì thế này,bọn họ,bọn họ không phải là đám tiểu tiên vừa mới được nhập Tiên Tịch vào Hàn Hành Điện sao?

Diệt Thần xấu hổ,điên tiết hét lên muốn trổ chín tầng mây.

-Aaaa...Ta sẽ giết ngươi...tên trộm chết giẫm...

Tuy mọi chuyện khi đó đã được bưng bít nhưng không thể che giấu được tin tức bị rò rỉ truyền đi âm thầm trong Tiên Giới.Lúc đó Dung Thượng vì chấn chỉnh Tiên Quy đã mời ba vị Tiên Trưởng còn lại hỏi ý kiến,đã đưa ra hình phạt đày Diệt Thần đến Ngoại Vi Tiên Giới ,nơi trục xuất những Tiên Dân vi phạm Tiên Luật , ở đến ba trăm năm mới được trở lại Thượng Vân Thành.Chuyện này cũng là trò cười,chiếc vảy ngược của Diệt Thần,nếu ai dám nhắc lại trước mặt Hắn,chắc chắn người đó không lành lặn.

Diệt Thần muốn ra tay đánh Bảo Liên nhưng Dung Thượng lên tiếng

-Ngươi còn làm càn nữa à?

Diệt Thần không dám ,đành thu lại kiếm,cúi gầm mặt.

-Tiểu Tiên không dám.

Dung Thượng bước đi,một chân giẫm lên đám mây hình hoa sen,dịu giọng nói với Dương Thiên Hạo.

-Đi cùng Ta đến Giai Vĩnh Điện.

Bảo Liên phóng lên đám mây nói

-Đi nhanh,thứ chúng Ta cần là ở đó.

Dương Thiên Hạo miễn cưỡng bước lên đám mây,cùng đi với Dung Thượng.

-Nộ Long sẽ tạm thời ở chỗ Ta,khi nào ngươi biết kiềm chế tính nóng nảy thì đến Giai Vĩnh Điện đưa nó về.

Diệt Thần cắn răng cúi đầu thủ lễ

-Dạ!

Khi đám người của Bảo Liên đi rồi,Diệt Thần mới lộ ánh mắt thâm hiểm

-Hừ...cứ chờ xem,các ngươi có thể ở lại Giai Vĩnh Điện được bao lâu,Diệt Thần ta thề sẽ đánh nát thân xác lẫn linh thức của ngươi,để các ngươi mãi mãi trôi nổi trong Vi Sinh Giới.

...Giai Vĩnh Điện...

Ở Đại Sảnh của Điện Chính Điện ,Dụng Thượng tiếp đã trà bánh cho Dương Thiên Hạo và Bảo Liên như khách quý.

-Các ngươi uống thử trà Thiên Sơn Tuyết Liên vạn năm đi,linh thảo này Ta đã hái được ở đỉnh Tây Quỷ Sơn.

Bảo Liên mỉm cười đưa chung trà lên ngửi một cái,vẻ mặt thưởng thức nói

-Ngài biết chúng Ta sẽ đến đây,cho nên đã có chuẩn bị trước sao?

Dung Thượng dừng một chút,mỉm cười

-Ta sao có thể đoán được là Chân Nhân sẽ đến đây chứ,Chân Nhân thật biết đùa.

Dương Thiên Hạo nói

-Chúng Ta còn có việc , không nán lại đây được...

Bảo Liên đưa tay ngăn Dương Thiên Hạo nói tiếp,Y nói xen vào

-Sao lại nóng vội như vậy? Ngươi lần đầu đến Giai Vĩnh Điện nên ở lại một chút thưởng trà,thưởng bánh ngon.

Dương Thiên Hạo không hiểu sao từ khi Y bước chân vào Giai Vĩnh Điện thì trong lòng có cảm giác bất an,sợ hãi,muốn nôn nóng rời khỏi đây càng nhanh càng tốt,nhưng lúc nào Y mở miệng định nói thì đều bị Bảo Liên ngăn cản.

Dung Thượng ,hạ đầu mày,liếc mắt nhìn vào Dương Thiên Hạo,nói

-Đường đường là một Tiên Nhân, không ngờ Ngươi lại sử dụng Cấm Chú,gieo một sợi tàn hồn yểm vào Linh Mạch của người khác ,còn không chịu ra ngoài...

Dung Thượng đưa tay chỉ vào Dương Thiên Hạo,một tia linh quang trắng bắn vào người Y,khiến cho Y ôm ngực ngả khỏi ghế ngồi trên đất ,khụy một gối.

-Chíu!

-Á!

Dương Thiên Hạo không ngờ đến tốc độ ra chiêu của Dung Thượng lại nhanh đến như vậy,cả Y cũng không dịch chuyển kịp để né tránh.Y cảm thấy toàn thân nóng ran,đầu đau ong ong,như có một linh thức đang bị kéo khỏi người mình.

-Aaaa...

Một linh thức mờ ảo bị kéo ra khỏi người của Dương Thiên Hạo,linh thức này chính là sợi tàn hồn của Hàng Ma.

-Yaaa...Ta không cam tâm,Ta không cam tâm...Ta phải giết Hắn,Ta phải giết Hắn...aaa...

Bảo Liên đến đỡ Dương Thiên Hạo đứng lên

-Đứng lên nào Tiểu Tử!

Dương Thiên Hạo kinh ngạc vì không ngờ trong người của mình lại có một sợi tàn hồn của kẻ khác đeo bám.

-Hắn,Hắn ta là ai chứ,sao có thể kéo ra từ trong người của Ta hả?

-Đó là Hàng Ma Đại Sư,một tên hung tăng không vào được Thời Không Tây Phương Cực Lạc bị đánh hạ đến Tiên Giới,Hắn không buông bỏ chấp niệm nên Tu Luyện gần tám trăm năm vẫn chẳng đột phá Tiên Ký lên thêm tầng nào cả,là Tiên Dân của Hàn Hành Điện,Tu Di của Hắn cao hơn ngươi nên khi Hắn gieo chú vào linh mạch của ngươi điều khiển tâm trí ngươi,nhưng ngươi vẫn không biết.

-Ông nhìn ra ở Ta có chút bất thường cho nên mới đưa Ta đến đây sao?

-Hết cách rồi,vì Ngươi là con trai của Bạch Diễn Tình và Đông Kỳ Vân mà,sao Ta có thể ngoảnh mặt làm ngơ không cứu Ngươi được chứ!

Dung Thượng tống thêm một chưởng đánh nát luôn sợi tàn hồn kia của Hàng Ma mà không hề lưu tình.

-Phá!

-Á!

Bảo Liên nheo mắt,có chút nghi vấn trong lòng,nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài,Y nói

-Cảm ơn ,Dung Thượng Tiên Trưởng đã ra tay cứu giúp,nếu không Tên Tiểu Tử Hồ Ly này chắc sẽ trở thành Hàng Ma thứ hai rồi.

Dương Thiên Hạo thủ lễ miễn cưỡng nói

-Đa tạ,sau này có dịp Ta sẽ báo đáp Người.

Dung Thượng chỉ cười nhạt nói

-Chỉ là chuyện nhỏ thôi,Dương công tử đừng để tâm,dù sao Hắn chỉ là Tội Tiên ,nhập Ma rồi chỉ có thể tru diệt,có đúng không Bảo Liên Chân Nhân?

Bảo Liên cười hề hề nói

-Dung Thượng thi hành Tiên Quy ,Ta không dám có ý kiến gì,à không còn sớm nữa,chúng Ta phải về Tuyết Hạo Điện rồi, không làm phiền Người nữa...xin cáo từ.

Bảo Liên đã lên tiếng muốn rời đi,Dung Thượng không còn lý do gì để giữ lại đành miễn cưỡng cười nhạt nói

-Ta không tiễn hai vị .Cáo từ!

Bảo Liên dùng pháp bảo di chuyển là một đoá hoa tuyết bằng linh quang xanh,đưa Dương Thiên Hạo rời khỏi Giai Vĩnh Điện.

Trên đường đi,Dương Thiên Hạo nói

-Lão Quái ngươi có ý đề phòng Dung Thượng Tiên Trưởng kia phải không?Chuyện Lão đưa Ta đi theo Ông Ta đến Giai Vĩnh Điện cũng đã dự định từ trước?

Bảo Liên vẻ mặt vô biểu cảm nói

-TháI độ của Ông Ta không đúng,nên Ta có đề phòng một chút.

-Không đúng chỗ nào?

-Dung Thượng từ xưa đến nay ít khi xen vào chuyện các Tiên Dân đánh nhau ở Thị Phố Thành Thượng Vân.Hôm nay,Ông Ta xuất hiện rất đúng lúc,diễn một cảnh trợ giúp con trai của cố nhân thật là bất thường.Mà điều Ta nghi vấn trong lòng không phải là chuyện Ông Ta giải vây cho ngươi,mà là chuyện Ông Ta nóng vội trừ khử Hàng Ma,đây không phải là tác phong của Dung Thượng mà Ta biết.Nghĩ mãi cũng chẳng hiểu,nên đưa ngươi rời đi để tránh có thêm rắc rối.

-Tu Di của Ông ấy quá mạnh,khi nãy Ta không thể né tránh được tia linh lực đó,nếu như Ông Ta có gì mờ ám thì chúng Ta e rằng không thể rời khỏi Tiên Giới rồi.

-Ta đưa ngươi vào Tuyết Hạo Điện không chỉ để lấy Lục Sinh Chiếu mà còn cho ngươi đến một nơi để khai thông Tiên Ký,vận dụng được toàn bộ Tiên Khí trong đó,nếu xuất được mười chiếc đuôi thì Tu Di của ngươi không kém Cha ngươi năm xưa đâu,có thể đánh ngang tài với Dung Thượng đấy.

-Ở Nhân Giới sắp lâm nguy,Ta sao có thể ở lại đây mà thí luyện chứ?

-Ngươi đừng tự đánh giá thấp mình như thế chứ,Ta nhìn người không sai đâu, Ngươi có truyền thừa Ấn Tiên Ký của Bạch Diễn Tình,muốn biết vì sao Ngươi không vận dụng thành thạo sức mạnh Tiên Khí chứa trong đó hay không? Không phải vì tư chất của Ngươi kém hơn Hắn,mà vì năm xưa Cha Hồ Ly của Ngươi không muốn lấy lại ký ức của Thập Nhị, sợ sau khi Hắn biến thành Thập Nhị thì sẽ mất đi ký ức của Bạch Diễn Tình,quên đi Cha Xà Tinh của Ngươi là Đông Kỳ Vân,cho nên Hắn đã tự phong bế một phần Tiên Khí trong Ấn Ký.Huống hồ nếu như Ngươi không phá nổi phong ấn kia thì Ngươi còn có truyền thừa của Lãnh Mộ Tuyết nữa mà.

Dương Thiên Hạo ngẫm lại những gì mà Sư Tôn của mình đã dạy,cảm thấy Lãnh Mộ Tuyết biết rõ về thân phận cũng như năng lực của mình.

-"Sư Tôn sao?phải rồi,những tuyệt kỹ mà Sư Tôn dạy,Ta còn chưa phát huy hết,lần này phải trở nên mạnh hơn để về lại Nhân Giới diệt trừ Kẻ Biến Dị Thần và ...Lý Tự Nhiên."

Bảo Liên đưa Dương Thiên Hạo đến một Địa Nhai rộng lớn,nơi này có thảm thực vật xanh tốt,có rừng hoa muôn màu sắc ,còn có Tinh Linh Thú chạy nhảy,có sông ,hồ nước trong vắt,có Thủy Tinh Linh bơi lội,bầu trời xanh thẳm có Điểu Tinh Linh bay lượn,là một nơi đúng nghĩa Tiên Cảnh.Cả hai đến một Cung Điện cách đó không xa,nơi này không có Tiên Binh canh gác,nhưng có đám Hươu Tinh Linh đùa nghịch,bọn chúng có thân người đầu Hươu,mặc y phục xanh đỏ ,nhìn như những đứa trẻ con .Khi nhìn thấy Bảo Liên bọn chúng ngạc nhiên nói

-A...lại là Linh Tê ca ca ư? Ngươi lại đến hái trộm Mộc Liên Hoa nữa à?

-Hay là đi mượn tạm pháp bảo của Tiên Đốc nào đó?

Dương Thiên Hạo nhìn Bảo Liên cười khẩy một cái

-Hừ...Ca Ca ư? Lão đúng là mặt dày thật đấy!

-Hừm...quá khen!Bổn công tử đây dung mạo xuất chúng, tuổi Nhân Gian vừa tròn mười chín thôi.

-Hừ...buồn nôn!

Một Hươu Tinh Linh nói

-Dạo gần đây các Tiên Đốc đánh nhau dữ lắm,tình hình bên trong Cung Điện rất hỗn tạp,các tiểu tiên như chúng ta không dám về nhà của mình luôn đấy, Huynh đừng đi thì hơn.

-Phải đó,phải đó!

Bảo Liên cười hề hề,mở quạt phe phẩy nói

-Các ngươi đừng lo,Ta biết cách đối phó mà...Tiểu Tử đi thôi.

Cả hai đi qua cánh cổng Cung Điện thì nhìn thấy cảnh đánh nhau loạn xạ giữa các Tiên Đốc và thuộc hạ của họ,có hơn bốn thế lực đang tranh giành một chiếc nhẫn bạc ánh tia điện tím bao quanh.

-Grrrr các ngươi không xứng làm Tiên Trưởng của Tuyết Hạo Điện,trả nhẫn Lôi Vũ cho Ta.

-Ta phỉ!Con Cáo nhà ngươi chưa được thăng Tiên Ký mười ngàn năm Tiên Khí thì có tư cách gì lãnh đạo bọn ta...đi chết đi!

-Con Đại Bàng đen đúa ngươi thì xứng à?Ta nhổ vào mặt ngươi...yaa...

-Hừ,Nô Gia đây Tu Di cao hơn các ngươi,Mộc Tinh Linh bọn ta mới là cao quý nhất ,vị trí Tiên Trưởng phải là của Ta.

-Hừ ,thứ hoa tàn như ngươi thì có tư cách gì,còn dám xưng là Vạn Hoa Tiên Tử,Ta khinh!Đám hoa cỏ dại các ngươi cút khỏi Tuyết Hạo Điện đi...yaa...

-Grrrr,Con Cá chết ngươi nói bậy gì hả?aaa...

Giữa đám hỗn loạn đó ,Bảo Liên dẫn Dương Thiên Hạo đi trong kết giới bảo vệ,một đường thẳng đến Đại Sảnh Chánh Điện.Hắn chỉ tay bảo Dương Thiên Hạo ngồi vào ghế chủ tọa

-Đó là vị trí của Ngươi tiếp quản,ngồi xuống đi!

Dương Thiên Hạo nhìn chiếc ghế bằng đá cẩm thạch xanh , được bao bọc một tầng linh quang trắng,khí tức quen thuộc thì ngỡ ngàng

-Là khí tức của Cha Ta!

Bảo Liên nhếch mép nói

-Nếu không phải Cha của Ngươi đặt cấm chế lên chiếc ghế đó thì cái Cung Điện này đã bị bọn Tiên Dân ở đây phá nát rồi,Ngươi cũng nên lập lại trật tự cho nơi này đi.

-Hừ...ý của ông là muốn Ta chuốc lấy phiền phức này hả?Đừng quên mục đích của chúng ta đến đây là để mượn Lục Sinh Chiếu về Nhân Giới truy tìm Kẻ Biến Dị Thần.

-Hừ...Ta thấy... Ngươi nóng lòng tìm lại tên đệ tử cưng của mình thì đúng hơn.

Dương Thiên Hạo cất cao đuôi mày,ánh mắt giận dữ quát

-Nói bậy gì thế hả?Ta và tên Lý Tự Nhiên đó đã cắt đứt quan hệ từ lâu rồi,Hắn dám khi Sư diệt Tổ,muốn giết Ta,sao Ta có thể yêu thương Hắn chứ?

Bảo Liên cười nhạt nói

-Trương lòng Ngươi nghĩ sao đó là chuyện của Ngươi,nhưng muốn lấy Lục Sinh Chiếu cần phải dẹp loạn trong Điện trước vì Bí Cảnh Mật Thất chứa Pháp Bảo của Tiên Trưởng ngoài Cha của Ngươi ra thì người khác muốn mở cửa Bí Cảnh phải tập hợp đủ Ấn Ký của bốn Tiên Đốc Thú,Điểu,Thủy,Mộc Tinh Linh,mới mở ra được.Ngươi không thuần phục bọn họ thì làm sao bảo bọn họ lấy Ấn Ký trên trán cùng kết hợp nhau mở Bí Cảnh hả?

Dương Thiên Hạo đành miễn cưỡng ngồi vào ghế Chủ Toạ trên Đại Sảnh Chánh Điện,tầng khí tức của Cấm Chú trên ghế không bài xích Y.

Bảo Liên nói

-Cha của ngươi đúng là rất yêu thương ngươi đấy,ngoài truyền Lan Nguyệt Điện ra còn để lại cả vị trí Tiên Trưởng Tuyết Hạo Điện cho Ngươi,ghế nhận chủ rồi,nên thu lại Nhẫn Lôi Vũ đi.

Dương Thiên Hạo đưa tay ra búng tách một cái,chiếc nhẫn Lôi Vũ đang lơ lửng giữa các Tiên Đốc bổng dưng bay vào Điện,đeo vào ngón tay cái của Dương Thiên Hạo,khiến cho đám Tiên Dân nơi này kinh ngạc,bọn Tiên Đốc cũng hốt hoảng chạy vào Đại Sảnh,vừa nhìn thấy Dương Thiên Hạo ngồi trên ghế Chủ Toạ,bọn chúng há hốc mồm.

-Đây,đây là...sao có thể,sao có thể...

Bảo Liên đứng cạnh ghế lên tiếng

-Gặp Tiên Trưởng sao còn không hành lễ hả?

Hàng trăm Tiên Dân đứng từ giữa Đại Sảnh ra đến Sân Chính Điện ,ngưng đánh nhau,ngơ ngác nhìn vào Đại Sảnh

-Đó,đó là Tiên Trưởng,Tiên Trưởng trở về rồi.

-Đúng rồi,cả ghế Chủ Toạ và Nhẫn Lôi Vũ cũng đã nhận Ngài ấy là Chủ Nhân,Ngài ấy chính là Tiên Trưởng của Tuyết Hạo Điện.

-Đúng rồi,chính là Ngài ấy,Cửu Vĩ Bạch Hồ Tiên Trưởng của chúng ta.

Mọi người đều hướng về Dương Thiên Hạo vội thủ lễ cúi đầu .

-Bái kiến Tiên Trưởng!

Bốn tên Tiên Đốc kinh ngạc khi thấy toàn bộ thuộc hạ dưới trướng của mình đều cúi đầu bái lạy Dương Thiên Hạo,bọn họ không dám manh động, miễn cưỡng thủ lễ cúi đầu

-Bái kiến Tiên Trưởng!

Nhưng cả bốn đều liếc mắt nhìn nhau khó hiểu

-"Ở đâu chạy ra một tên Bạch Hồ thế này?"

-"Hắn sao có thể phá cấm chú của ghế Chủ Toạ được hả?"

-"Nhẫn Lôi Vũ nhận Chủ Nhân ư?sao có thể?"

-"Ngồi được ở vị trí đó ắt hẳn Tu Di rất cao,Ta không tranh nổi rồi!"

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13

Truyện Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.