Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

"Ngoan."

Tiểu thuyết gốc · 1734 chữ

Tuy rằng vận khí nàng đều rất tốt, mọi nguy hiểm đều được dữ hóa lành nhưng tổn thương cơ bản vẫn nằm đó.

Vẫn khiến con người khó chịu.

“Hừm, không đe doạ được nên giả khóc à?”

Lâm Thiên suy tư nói, hắn vẫn đang đứng ngay trước mặt nàng nhưng trước đó do mải để ý Diệp Phàm nên cũng không nhớ tới Ôn Mặc Vũ. Giờ mới rảnh tập trung vào nàng.

“Nàng hình như chưa liên kết với Diệp Phàm nhỉ? Mình lỗ mãn quá rồi sao?”

“Hey hệ thống! Có thể dùng một lần ban tặng khí vận đổi lấy một lần liên kết không?”

Lâm Thiên hỏi dò, dù sao này cũng do hắn hừng quá quên mất chính sự. Nếu không thể liên kết thì cũng không sao cả, nhưng hơi tiếc 1200 điểm khí vận này quá. Hoặc để dành cho Khí vận chi tử tiếp theo cũng được.

[Có thể]

“Vậy đổi giúp ta đi, haizzz… Sau này cũng không thể mê chơi quên việc được.”

[Liên kết thành công]

“Hiển thị bảng của toàn bộ chúng đi.”

[Khí vận chi tử bảng: Diệp Phàm]

[Điểm khí vận: 880]

[Cảnh giới: Luyện Khí tầng 5]

[Tuổi: 16]

[Kim thủ chỉ: Luyện ma ngọc]

[Khí vận chi nữ bảng: Ngọc Dao]

[Điểm khí vận: 810]

[Cảnh giới: Luyện Khí tầng 8]

[Tuổi: 17]

[Liên kết: Diệp Phàm]

[Điểm chỉ số: Với ký chủ]

Cảm tình: 20

Phục tùng: 14

Dâm dục: 3

[Khí vận chi nữ bảng: Ôn Mặc Vũ]

[Điểm khí vận: 1210]

[Cảnh giới: Kết Đan - trung kỳ]

[Tuổi: 276]

[Liên kết: Diệp Phàm]

[Điểm chỉ số: Với ký chủ]

Cảm tình: -20

Phục tùng: 0

Dâm dục: 13

[Tình trạng: Tu vi phong bế - 14 ngày]

“Đều tăng điểm khí vận này… Tốt! tốt!”

Lâm Thiên mỉm cười, hắn lắc người và hiện thân trước mặt Ôn Mặc Vũ.

Hiện tại thì Lâm Thiên đang sử dụng hoá thân có hình dạng của Lâm huynh mà Diệp Phàm gọi trước đó, một thân áo đen không bám bụi, nhan sắc tuấn tú và dáng người cao gầy. Nhìn qua thì cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi, hoặc hơn chút mà thôi.

“T-Tiền bối?”

Ôn Mặc Vũ nín khóc, nàng lau nhẹ mắt và gương mặt trở lại bình thường. Cơ thể đứng thẳng dậy và giọng nói có chút lạnh lẽo.

“Không ngờ tiền bối ngài không quan tâm sống chết tiểu nữ lại đồng ý hiện thân chỉ vì vài giọt nước mắt, là do thương hoa tiếc ngọc hay chỉ đơn giản muốn chế giễu tiểu nữ?”

“Thôi thôi. Ngươi đừng diễn trò đó nữa, cố gây hứng thú cho ta cũng không tác dụng đâu.”

Lâm Thiên vẫy vẫy tay và tỏ vẻ chẳng quan tâm đến.

Nàng rõ ràng đang diễn trò làm cho bản thân có nét gì đó thu hút và khiến Lâm Thiên để ý đến, chỉ cần Lâm Thiên có hứng thú với nàng, cuộc sống sẽ được đảm bảo hơn.

“Nếu muốn bổn tọa có hứng thú với ngươi, lấy ra con người thật của mình đi.”

Lâm Thiên phủi phủi vai, hắn hất cằm ra hiệu cho nàng và Ôn Mặc Vũ vẫn giữ nguyên sự bình tĩnh.

“Thứ lỗi tiểu nữ ngu dốt không thể hiểu tiền bối muốn gì từ tiểu nữ, nhưng tiểu nữ cần nhấn mạnh với ngài rằng ta thà chết cũng sẽ không nguyện trở thành nô bộc.”

“Hà…”

Lâm Thiên đáp trả Ôn Mặc Vũ bằng một cái nhìn sâu, hắn bước một bước và ngay lập tức xuất hiện trước mặt nàng, tay bắt lấy cái cỗ nhỏ gọn trắng nõn kia và siết nhẹ.

“Ư…”

“Cái gọi là thà chết không theo cũng chỉ là hình thức cố gắng nâng giá bản thân lên mà thôi, dù ta cũng coi như có chút thích ngươi thì ngươi muốn nâng giá cũng cần coi lại bản thân? Chỉ là Kết Đan kỳ rác rưỡi, có vài phần tư sắc cũng dám nói chuyện giá trị với bổn tọa?”

Lâm Thiên nói, hắn cần phải khắc sâu vào thâm tâm nàng một vài thứ chủ yếu để sau này có thể dùng nó ngắt đứt liên kết với Diệp Phàm sau khi nuôi tên kia trưởng thành. Nhưng không sao, việc này hắn là có kinh nghiệm.

“Ngài…”

Ôn Mặc Vũ cố nói chuyện, nhưng lực tay siết chặt của Lâm Thiên khiến nàng khó thở và cố dùng hai tay gỡ bàn tay cứng rắn kia ra khỏi cổ mình.

[Dâm dục: 13( +2 )]

[Dâm dục: 15( +2 )]

[Dâm dục: 17( +2 )]

“Hả?”

Lâm Thiên bỏ qua thông báo từ hệ thống và nhìn Ôn Mặc Vũ, rõ ràng nàng đang biểu hiện rất thống khổ và hai tay cố gắng giãy giụa điên cuồng. Nhưng chỉ số là không biết nói dối.

“À… Thì ra là vậy.”

Hắn mỉm cười trong bụng, Lâm Thiên thả tay và Ôn Mặc Vũ ngã phịch xuống đất, nàng ho sặc sụa và khoé miệng cũng chảy đầy nước dãi.

“K-Khinh người quá đáng!”

Bộp!

Ôn Mặc Vũ bật ngửa ra sau, nàng bật dậy và gương mặt đã đỏ ửng một bên má. Lâm Thiên cúi người thu tay lại và mỉm cười nhìn nàng.

“Ta không thích nữ nhân lớn tiếng.”

Hắn giơ tay lên và Ôn Mặc Vũ ngay lập tức quay mặc đi, nàng che mặt và miệng nhỏ lí nhí nói.

“Đ-Được… Đừng đánh ta.”

[Phục tùng: 5( +5 )]

[Dâm dục: 18( +1 )]

Haha!

Lâm Thiên cười lớn trong đầu, nhưng biểu cảm của hắn bên ngoài vẫn khá bình thường, chỉ là nhếch môi hài lòng mà thôi. Không ngờ lại tìm được đồ chơi cực phẩm như này.

Nhìn vào dung nhan tuyệt sắc nhưng lại có chút tàn tạ kia, mái tóc mượt mà đã bị rối bời. Gương mặt hoàn mỹ bị sưng đỏ một bên, đôi mắt ngấn lệ. Đôi môi đỏ mọng bóng bẩy dễ nhìn.

Cơ thể nàng cũng cân đối hoàn hảo, hắn quỳ một chân và vươn tay xoa xoa đầu nàng.

“Ngoan.”

Ôn Mặc Vũ vừa định tránh né nhưng không kịp, nàng bị hành động ôn nhu kia làm sững sờ và không khỏi có chút bần thần.

[Cảm tình: -15( +5 )]

[Phục tùng: 10( +5 )]

“Được rồi, coi như bổn tọa đã thu nhận ngươi. Nhưng hiện tại bổn tọa có việc cần làm, ngươi có thể tự do nhưng ban đầu, bổn tọa sẽ tìm đến ngươi sau.”

Lâm Thiên nói đoạn, hắn tan biến trước mặt Ôn Mặc Vũ và một chiếc nạp giới rơi xuống.

“Đây là chút phần thưởng cho sự ngoan ngoãn của ngươi.”

Ôn Mặc Vũ hai tay nhận lấy nạp giới, nàng cắn chặt răng và đứng lên xoay người rời đi.

“Tên hỗn đản, sẽ có ngày… Ta giết ngươi!”

Siết chặt nạp giới trong tay, nàng rất nhanh rời đi khỏi hang động và bắt đầu thăm dò bên trong nạp giới có những gì. Mặc dù kinh tởm Lâm Thiên nhưng cũng không thể từ chối những thứ giá trị hắn đưa cho, đây là chìa khoá để nàng cởi bỏ dây xích khốn cùng kia.

“K-Không thể nào…”

Ôn Mặc Vũ dừng lại, trong nạp giới có rất nhiều thứ giá trị. Từ linh thạch trung cấp cho đến pháp bảo, phù bảo, trân quý linh thảo các loại cũng có không hề ít, nhưng lại tuyệt nhiên không có bất kỳ viên đan dược nào cả.

“Cũng thật là… Ngươi như vậy không bằng trực tiếp nói cho ta cho rồi.”

Ôn Mặc Vũ đương nhiên hiểu ý của Lâm Thiên, hắn cho nàng mọi thứ trừ đan dược hiển nhiên là muốn nàng tìm đến luyện đan sư Diệp Phàm. Hắn vừa vặn thiếu nàng một cái ân tình trước đó, nhưng tại sao lại muốn nàng tìm đến Diệp Phàm thì Ôn Mặc Vũ không thể hiểu được.

Trước đó cả hai đều trong động phủ kia thì tại sao không ra tay với Diệp Phàm luôn mà lại để hắn bỏ chạy, sau đó lại bỏ tài nguyên sai khiến nàng tìm đến hắn.

Và lỡ như nàng không thể nhìn ra ý của Lâm Thiên thì sao? Chắc hẳn hắn sẽ bắt nàng và hành hạ nàng tới chết, hắn có lẽ rất thích bạo hành kẻ khác.

Nghĩ đến chuyện này thì gương mặt Ôn Mặc Vũ bỗng chốc đỏ lên, nàng cảm giác cơ thể nóng lên và không hiểu sao có chút cảm giác hưng phấn.

“Quái lạ…”

[Phục tùng: 12( +2 )]

[Dâm dục: 19( +1 )]

“Ôi giời, đúng là một cô gái ngoài lạnh trong nóng nhỉ?”

Lâm Thiên đứng giữa hư không cười nói, hắn vẫn đang bám theo Ôn Mặc Vũ từ nãy đến giờ và khá hài lòng khi nàng hiểu ý hắn. Đúng là càng ngày càng thích công việc này.

Oành!

Diệp Phàm nhảy lùi liên tục và tiếp tục cắn thêm một viên đan dược, không ngoài dự kiến thì ngay khi chạy đến cửa hang thì hắn đã bị Thiết Hổ Sư tập kích bất ngờ. Và sau cả buổi chạy trốn thì cũng phần nào tránh né được hiểm cảnh.

Ít nhất là cho đến trước khi Ôn Mặc Vũ xuất hiện.

“Ôn cô nương?”

“Đạo huynh có vẻ không vui vẻ gì mấy nhỉ?”

Nàng nói với giọng điệu khá bình ổn, nhưng cũng tránh rất xa và không tiếp cận quá gần Diệp Phàm, dường như cũng e ngại con ma thú điên kia.

“Đôi mắt đỏ tươi, trông cứ như bị ai đó thúc đẩy vậy… Không lẽ…”

Ánh mắt bỗng cảnh giác nhìn xung quanh, trái tim Ôn Mặc Vũ vô thức đập nhanh liên hồi và giữa hai chân có cảm giác nóng như lửa đốt.

“Suỵt… Nữ nhân quá thông minh sẽ không sống tốt đâu.”

Giọng nói Lâm Thiên vang lên bên tai Ôn Mặc Vũ như thể đang thì thầm với nàng, hắn cũng tiện tay nhéo mạnh mông nàng.

“Ư… Ừm.”

Ôn Mặc Vũ cúi nhẹ đầu, mặt nàng ửng đỏ và cảm giác đau từ phía sau có gì đó rất khó tả.

[Phục tùng: 13( +1 )]

[Dâm dục: 20( +1 )]

“Ngoan.”

Bạn đang đọc Phản Phái: Ta Ban Tặng Khí Vận sáng tác bởi AlfinioFlores
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AlfinioFlores
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 298

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.