Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết Địa Tâm Liên

Tiểu thuyết gốc · 2903 chữ

Chương 16 : Kết Địa Tâm Liên

Trong lúc hắn đang lẩm bẩm thì xe hoa đã dừng lại. Hắn lúc này cũng xuống ngựa rồi nhau chóng đi theo phía sau lưng nàng, bọn hắn lúc này được đưa đến thẳng đại sảnh, lúc vừa bước tới cửa thì lúc này bỗng có tiếng hét của bà mai :

- Tân nương đến !

Ngay sau đó hắn cùng Lý Nhật Linh nhẹ nhàng từ tốn bước vào, ở trong đại sảnh lúc này đang có hơn ba mươi khách nhân đang vui vẻ trò chuyện với nhau, mà ngồi ở giữa chính là Khấu Nhược Lâm y là Chân Tôn Cửu Trọng Đỉnh Phong sở hữu Kết Địa Tâm Liên loại Dị Thổ mạnh mẽ khi thi triển có thể tạo ra hàng loạt đóa Địa Liên, khi tiếp xúc với kẻ địch chúng sẽ tạo ra những vụ nổ có uy lực kinh khủng hiển nhiêu là số lượng và uy lực của chúng đều phụ thuộc vào tu vi của người sở hữu, phía bên phải là nhi tử của y tên là Khấu Thành Hải là Chân Tôn Nhất Trọng hơn nữa từ khí thế mà đám người xung quanh phát ra, nàng phát hiện tất cả bọn chúng đều là Chân Đế hàng thật giá thật. Nàng lúc này vội dựng lại tâm cảnh, khuôn mặt khôn chút cảm xúc mà nhìn thẳng vào Khấu Nhược Lâm nói :

- Bái kiến chư vị tiền bối !

Y lúc này đang cười nói với đám khách mời xung quanh nghe thấy vậy thì quay đầu lại nhìn nàng nói :

- Miễn lễ miễn lễ !

Nói xong thì y lại tiếp tục trò chuyện với đám người kia, Khấu Thành Hải ở một bên thì lúc này đang dùng ánh mắt rực lửa nhìn chằm chằm vào thân thể nàng ta không chớp mắt, dù nàng chỉ để lộ có đôi mắt nhưng từng ấy cũng khiến cho y bị mê hoặc không nhẹ, mà cũng không riêng gì y trong số những khách mời cũng đang có không ít đôi mắt cũng đang nhìn thẳng vào nàng ta. Nàng cũng phát hiện ra đang có rất nhiều ánh mắt nhìn lấy mình thì cũng lạnh nhạt nói :

- Ta hôm nay đến đây là muốn từ hôn !

Khấu Nhược Lâm đang cười nói với đám khách mời sau khi nghe nàng nói vậy thì nụ cười nhất thời cứng đờ, y nhìn lấy nàng ta lớn tiếng nói :

- Ha ha ! Tiểu nha đầu ngươi nghĩ rằng ngươi muốn từ hôn là được hay sao, ta cũng nói cho ngươi biết độc của mẫu thân ngươi chính là do ta hạ độc đấy !

Nàng nghe thấy y nói vậy thì đôi mắt của nàng lúc này trở nên lạnh băng nhìn lấy y nói :

- Thì ra đúng là lão cẩu nhà ngươi, mau giao ra thuốc giải nếu không ta sẽ không tha cho các ngươi !

Y cùng đám người xung quanh nghe thấy nàng nói vậy thì cười phá lên, hiển nhiên việc một Chân Vương trong mắt bọn chúng chẳng khác gì một con kiến nhỏ, ấy thế mà nàng ta lại bảo không tha cho bọn hắn sao ? Quá mức nực cười, phải biết rằng tất cả những người ở đây chỉ cần một ngón tay cũng có thể dễ dàng lấy mạng nàng a, Khấu Nhược Lâm lúc này nhìn nàng ta nói :

- Để ta xem ngươi làm sao mà không tha cho ta ?

Nói xong y lại tiếp phát ra uy áp hướng về phía nàng, nàng cũng không chịu yếu thế mà điều động ra Cổ Tâm Kim Thượng Tôn chống lại uy áp, thấm chí uy áp của nó phát ra còn ăn đứt y, y lúc này thấy mình bị mất mặt liền tức giận mà tung ra một chưởng về phía nàng, nàng thấy vậy thì cũng không hoảng sợ mà bình tĩnh đón lấy. Y thấy vậy thì ngạc nhiên, phải biết rằng một chưởng đó của y đánh ra dùng chưa đến một thành nhưng một Chân Vương ăn phải thì cho dù không chết cũng bị trọng thương a, khi một chưởng kia của y chỉ cách nàng ta có một gang tay thì ngay lấp tức biến mất hóa thành hư vô. Lúc này hắn ở sau lưng nàng cũng liền truyền âm với nàng :

- Nhật Linh Tỷ, ta đã chuẩn bị xong !

Nàng nghe thấy hắn nói vậy thì gật đầu đáp :

- Được ! Mau hành động !

Lúc này y vẫn chưa hiểu ra điều gì thì chẳng biết từ khi nào ở trên bàn tay hắn đã xuất hiện ra một bình ngọc nhỏ, mà y lúc này thấy vậy thì vội kiểm tra lại nhẫn trữ vật, nhưng chẳng biết từ khi nào nhẫn trữ vật ở phía trên tay y lại biến mất một cách quái dị. Hắn lúc này miệng cười cười nói :

- Xin lỗi quý vị, ta còn quá nhiều việc bận vì thế không còn thời gian đùa giỡn cùng quý vị a !

Nói xong trên bàn tay hắn xuất hiện ra một đóa Linh Hỏa, mà y cùng đám người nhìn thấy vậy thì đồng tử như muốn lòi ra miệng lắp bắp nói :

- N.. Năng lượng thuộc tính ? Ng..ngươi là Bán Linh Giả ?

Hắn nghe thấy y nói vậy thì cũng không quá ngạc nhiên, hiển nhiên là việc một Chân Đế nhận ra được năng lượng thuộc tính là việc cũng không quá khó khăn, hắn lúc này nhìn lấy y nói :

- Ta không có hứng thú nói chuyện với một kẻ sắp chết !

Y nghe thấy vậy thì cũng trở nên tức giận quát :

- Tới đi, để ta coi thử Linh Lực trong truyền thuyết mạnh mẽ như nào ?

Nói xong y liền cong người lại rồi dùng hết sức đánh ra một chưởng bay về phía hắn, hắn thấy vậy cũng lười né tránh mà để mặc cho một chưởng kia đánh thẳng vào thân thể mình, trong con mắt trợn tròn của toàn trường, một chưởng tưởng chừng khủng bố kia khi va chạm với thân thể của hắn nhanh chóng bị hắn nhẹ nhàng đỡ lấy, y phục của hắn cũng có chút lệch đi nhưng thân thể hắn thì ngay cả một vết xước cũng không còn, hắn lúc này liền ném đóa Linh Hỏa trên tay về phía y, y thấy vậy thì hét lên :

- Mau hợp sức ngăn chặn nó lại không thì đừng mong có ai sống sót ra khỏi đây !

Đám người kia nghe vậy cũng nhanh chóng lao đến hỗ trợ y, hàng loạt cỗ Đế Chân Lực toát ra tạo thành một màn chắn nhiều lớp chặn trước mặt bọn họ, nhưng lại một nữa chứng minh cho sự cách biệt quá lớn giữa Linh Lực và Chân Lực, chỉ thấy đóa Linh Hỏa lúc này đang nhanh chóng đốt cháy màn chắn trước mặt bọn y. Khấu Nhược Lâm cùng đám khách nhân lúc này đâu còn khí thế cao cao tại thượng như lúc đầu, lúc này cả bọn mặt đen như đáy nồi nhìn lấy đóa Linh Hỏa đang điên cuồng gặm nhấm kia, một cảm giác tử vong bắt đầu lan tràn khắp tâm trí bọn y, bọn y thừa hiểu rằng nếu để dính đóa Linh Hỏa kia thì bọn y chỉ có lên bàn thờ ngồi ăn xôi gà. Lúc này bất ngờ có một lão giả chừng bảy mươi tuổi bất ngờ phá cửa xông đến, hắn lúc này thấy vậy thì cũng khá bất ngờ, đơn giản là vì lão giả này vậy mà lại có thể phá giải được cấm chế mà hắn bố trí ở bên ngoài, hắn cũng lười suy nghĩ nhiều mà tụ ra một thanh phi kiếm làm từ Thủy Linh Lực, nhưng lúc này lão giả kia liền quỳ xuống nhìn lấy hắn nói :

- Là đám nhi tử của tiểu nhân mù quáng, có mắt không tròng, xin đại nhân lượng thứ chừa cho bọn hắn một con đường sống !

Hắn thấy vậy thì mặt không biểu cảm nói :

- Ta cũng vốn dĩ không thù không oán với Khấu Gia các ngươi nhưng đây là ủy thác của Nhật Linh Tỷ giao cho ta a !

Lão giả kia nghe thấy vậy thì liền chạy về Lý Nhật Linh, quỳ một chân xuống nhìn lấy nàng nói :

- Ngươi có thể cho đám nhi tử của ta một con đường sống được không ? Ta nguyện làm trâu làm ngựa cho ngươi suốt kiếp !

Thấy nàng ta không trả lời, lão lại lấy ra bên trong nhẫn trữ vật của mình một cái trận pháp, bên trong trận pháp lúc này đang có những trận văn đang nhẹ nhàng xoay chuyển, hắn thấy vậy thì liền nghi ngờ nói :

- Tụ Chân Trận ?

Lão nhân kia nghe thấy hắn nói vậy thì cũng ngạc nhiên nói :

- Kiến thức của đại nhân quả là cao thâm, nó đúng là Tụ Chân Trận có khả năng tăng cường khả năng hội tụ Chân Khí xung quanh môi trường lại một chỗ, từ đó giúp người ở bên trong gia tăng tốc độ tu luyện lên gấp mười lần !

Lý Nhật Linh nghe thấy lão nói vậy thì cũng có chút động tâm, hiển nhiên là việc gia tăng tốc độ tu luyện là việc mà không chỉ nàng mà bất kỳ ai cũng muốn a, sợ rằng nếu như để kẻ khác biết được chuyện ngươi có Tụ Chân Trận thì chắc chắc chúng sẽ liều mạng mà điên cuồng chiếm đoạt a. Lúc này ánh mắt nàng lại nhìn về phía hắn, trong lòng bất chợt nổi lên một ý niệm điên cuồng, nàng muốn tu luyện nhanh nhất có thể, nàng muốn mạnh mẽ như hắn, muốn sỡ hữu sức mạnh áp đảo hết tất cả kẻ khác và cũng vì một số lý do khác không tiện nói ra. Nàng lúc này nhìn hắn thì lại phát hiện hắn đang nhìn lấy mình, khóe miệng hắn lại đang nở một nụ cười chân thành đang nhìn lấy nàng. Nàng ta nhìn thấy nụ cười này của hắn thì trong nội tâm lại càng thêm xao động, cuối cùng nàng ta cũng quyết định :

- Được, ta đồng ý !

Nghe thấy nàng ta nói vậy, hắn cũng phẩy nhẹ tay một cái đóa Linh Hỏa kia nhanh chóng tiêu tan trong không khí, mà đám người kìa thấy vậy cũng dừng tay lại ngồi rạp xuống đất miệng thở hổn hển, Khấu Nhược Lâm lúc này không quan tâm đến thương thế của mình mà hét lên :

- Không được phụ thân, tuyệt đối không thể để mất Tụ Chân Trận được !

- Câm miệng ngay cho ta !

Nói xong lão nhân lại hướng về phía Lý Nhật Linh nói :

- Đa tạ ngươi đã đồng ý tha mạng cho bọn chúng !

Nàng ta thấy lão nói vậy cũng không đáp lại, mà lúc này hắn cũng tiến đến trước mặt lão nhân kia nói :

- Chuyện của Nhật Linh Tỷ đã xong, bây giờ đến các ngươi !

Lão nhân kia nghe thấy hắn nói vậy thì liền trở nên đề phòng, bàn tay đã sẵn sàng tụ lực sẵn sàng công kích, lão biết bảo thân mình không phải lại là đối thủ của hắn, tuy vậy lão cũng tự tin rằng mình có thể cầm chân hắn để cho tộc nhân bỏ chạy, chỉ cần người của Khấu Gia còn sống thì tương lai vẫn còn cơ hội quật khởi trở lại, hắn thấy lão đề phòng như vậy thì cười khổ nói :

- Khoan đã nào, ta đâu có muốn đánh nhau với các người đâu, ta đây là muốn làm giao dịch a !

Lão nghe thấy vậy thì tưởng tai mình nghe lầm, liền nghi ngờ hỏi lại :

- Giao dịch ?

- Đúng vậy !

Nói xong hắn lấy từ Trong nhẫn trữ vật của mình một túi Linh Thạch lớn, bên trong có chứa tới hơn ngàn viên Linh Thạch, mà lão nhân kia vừa thấy nó thì đôi mắt không ngường giật giật vài cái :

- Cỗ khí tức từ cái túi kia phát ra vừa lạ lẫm vừa quen thuộc này chả lẽ..

- Đúng vậy, nó chính là Linh Thạch, chừng này đủ cho ngươi đột phá thẳng một mạch đến Linh Sư Ngũ Trọng !

- Cái gì ? Linh Sư Ngũ trọng ?

- Đúng vậy nhìn ta có giống đang lừa ngươi không ?

Y nghe thấy vậy thì đôi mắt nhanh chóng sáng lên, tu vi Bán Linh Giả của y đã dậm chân tại chỗ suốt bao nhiêu năm cuối cùng cũng sắp có thể tiếp tục thăng tiến rồi, nhưng lúc này y cũng nghi ngờ, hiển nhiên là thứ quý giá nhất của toàn bộ Khấu Gia cũng đã đưa cho Lý Nhật Linh mất rồi, vậy thì hắn rút cuộc muốn thứ gì nữa cơ chứ, lúc này y bỗng nhớ đến cái gì đó liền nhìn về phía nhi tử Khấu Nhược Lâm của mình rồi nói :

- Thứ đại nhân muốn đổi là Kết Địa Tâm Liên ?

- Đúng vậy ! Ngươi thấy thế nào ?

- Ha ha, đổi chứ tất nhiên là đổi rồi !

Khấu Nhược Lâm ở phía xa nghe thấy hai người nói vậy thì khuôn mặt nhất thời đen lại, không để cho y kịp phòng bị lão nhân kia đã dùng một tay dùng hấp lực túm lấy cổ y như xách cổ gà, y thấy vậy thì sợ xanh cả mặt lắp bắp nói :

- Phụ thân à.. không lẽ người định làm thật sao ?

Lão nhân thấy y biểu hiện như vậy thì không nhịn được mà chửi :

- Ngươi đúng là tên đầu heo, mau nôn ra Kết Địa Tâm Liên nhanh lên !

Thấy y do dự lão nhân lại đá thêm một phát vào mông y rồi nói :

- Chần chừ cờ cờ, có mau nôn ra không ?

Y lúc này cũng bất đắc dĩ mà ngưng tụ lại Dị Thổ trong cơ thể lại sau đó xuất ra lòng bàn tay của mình, lúc này trên bàn tay y là một bông hoa bằng đất đang nhẹ nhàng xoay tròn, bông hoa này nhìn có vẻ nhỏ yếu nhưng lại ẩn trong mình một năng lực đánh sợ a, mà lúc này y cũng ho ra một ngụm máu tươi khuôn mặt nhất thời tái nhợ lại, hiển nhiên là việc trích xuất ra Dị Thổ đã khiến cho y bị phản phệ, tu vi nhanh chóng thụt xuống Chân Đế Tam Trọng. Hắn thấy một màn này thì lắc đầu cười, tay thì nhanh chóng thu lấy Kết Địa Tâm Liên rồi nói :

- Thành giao !

Sau đó hắn lại lạnh giọng nói :

- Nếu để ta biết các ngươi dám đụng vào Nhật Linh tỷ một lần nữa thì hậu quả các ngươi có thể tự hiểu lấy !

Nói xong hắn liền ném túi Linh Thạch cho lão nhân kia rồi cùng Lý Nhật Linh rời khỏi đó.. Một lát sau cả hai người bọn hắn đi dạo ở bên ngoài phố, lúc này Lý Nhật Linh liền chân thành nhìn lấy hắn nói :

- Đa tạ ngươi !

Hắn nghe thấy vậy thì cũng cười nói :

- Không có gì, chúng ta cũng chỉ là thuận theo giao dịch mà thôi !

Nàng nghe thấy hắn nói vậy thì cũng không có quá nhiều biểu hiện mà hỏi dò hắn :

- Nói như vậy, ngươi là người của bề trên ?

Hắn nghe thấy nàng nói vậy thì bật cười nói :

- Ha ha, cái gì mà là bề trên chứ, ta quả thật là đến từ Linh Giới a !

Nàng lúc này nghe hắn nói vậy thì trong lòng dường như khẳng định được điều gì đó, nàng lúc này liền tò mò nói :

- Không phải tất cả cường giả độ kiếp đột phá Linh Giả đều sẽ bị Giới Linh của tinh cầu đưa đến tinh cầu cấp cao hơn hay sao ?

Hắn nghe thấy nàng nói vậy cũng tò mò mà hỏi Hệ Thống :

- Đúng rồi, tại sao ta lại không bị Giới Linh của tinh cầu này trục xuất ?

- Tinh ! Trường hợp này có thể xảy ra nhờ một trong hai nguyên nhân, thứ nhất là kẻ đó được Giới Linh nhận làm chủ, thứ hai chính là kẻ đó sở hữu những khả năng hoặc thủ đoạn mạnh đến mức vô hiệu hoặc thậm chí là phá bỏ được cả quy tắc của phiến vũ trụ này !

Hắn nghe thấy vậy thì liền suy nghĩ đến điều gì đó, liền nói :

- Ý ngươi ta thuộc trường hợp thứ hai ? Chả lẽ.. Hệ Thống nhà ngươi cũng có thể vô hiệu được cả quy tắc vũ trụ ?

- ...

Cảm ơn ae đã đọc truyện của mình nha ":))

Bạn đang đọc Phi Thăng Thần Giới sáng tác bởi lttthientu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lttthientu
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.