Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lập Nguyên Môn

Tiểu thuyết gốc · 3457 chữ

Chương 54: Lập Nguyên Môn

Sau đó, đấu giá nhanh chóng kết thúc, và đúng như lời tên béo kia, những kẻ không được ai nhận đều bị y thẳng tay giết chết. Hắn thấy một màn vậy thì mặt không biểu tình, thế giới này vốn dĩ tàn khốc như vậy.

Lúc này, bên cạnh hắn ngoài một nữ nhân khác dung mạo có thể nói là không thể nào bình thường hơn. Cô gái có vóc dáng nhỏ nhắn, tầm thước trung bình, với làn da màu mật ong, ánh mắt to tròn và có phần ngây thơ. Tóc nàng dài và mượt mà, được buộc gọn gàng bằng một sợi dây nơ đơn giản, tạo thành một kiểu tóc khá thường gặp. Khuôn mặt nàng không có những đặc điểm nổi bật, với các đường nét thanh tú nhưng không quá nổi bật, hài hòa với nhau. Cặp lông mày của nàng mỏng và nhẹ nhàng, cùng với đôi môi hồng hào, tạo nên một vẻ ngoài thanh thoát và hiền dịu.

Trang phục của nàng đơn giản, một chiếc váy dài đến mắt cá chân, không có những chi tiết phức tạp, chỉ là một màu sắc nhạt, gần gũi và dễ chịu. Nàng không đeo bất kỳ trang sức nào, chỉ có một chiếc vòng tay mảnh mai, tạo nên vẻ nhẹ nhàng và thanh thoát.

Sự xuất hiện của cô gái không hề thu hút sự chú ý, nhưng có một điều đặc biệt là ánh mắt nàng luôn chứa đựng một thứ gì đó bí ẩn khiến người ngoài không thể nào nhìn thấu, mặc dù vẻ bề ngoài có phần nhút nhát. Khi nàng nhìn xung quanh, ánh mắt vẫn mang một vẻ kiên cường, như đang âm thầm chuẩn bị cho những gì sắp xảy ra phía trước. Cô gái kia lúc này cũng đánh giá ngoại hình hắn một phen, không tìm được gì nổi bật ở hắn, trong mắt nàng nhất thời lóe lên một tia thất vọng rồi quay mặt đi hướng khác.

Kẻ mặc áo đen kia sau khi dùng lấy Ba Nguyên Kim mua lấy này ta liền nhanh chóng đưa hai người bọn hắn ra khỏi nơi đây, ngay sau đó ở trước mặt y lúc này xuất hiện ra một cỗ xe nhưng khác với ở Linh Giới, trước đầu xe lúc này lại là một con Địa Long đi bằng hai chân ngoại hình khá giống với khủng long ở kiếp trước của hắn, hai người nhanh chóng tiến đến phía sau lưng y rồi bước lên xe. Trong lúc này nữ nhân kia lúc này liền truyền âm trao đổi với hắn :

- Ngươi tên gì ?

Hắn lúc này không do dự mà liền đáp lời :

- Ta tên Văn Lang ! còn ngươi ?

- Ta tên Cẩm Tú !

Hắn nghe thấy vậy thì không nhịn được mà nhìn thẳng vào mặt nàng một cái. Dù thế nào đi nữa, hắn cũng không thể phủ nhận rằng cái tên Cẩm Tú thường gắn liền với những cô gái nổi bật, có ngoại hình đặc biệt hoặc khí chất khác biệt. Tuy nhiên, Cẩm Tú trước mặt hắn có vẻ ngoài quá bình thường, khiến hắn cảm thấy bất ngờ.

Với cái tên đầy vẻ thanh tú và gợi cảm giác duyên dáng như vậy, hắn đã nghĩ rằng nàng sẽ có một ngoại hình nổi bật và dễ gây ấn tượng. Thế nhưng, sự thật lại hoàn toàn trái ngược. Nàng chỉ là một cô gái bình dị, không có bất kỳ dấu hiệu nào nổi bật mà chỉ tỏ ra hòa nhã và đơn giản.

Dù vậy, hắn không để tâm quá nhiều đến điều đó, mà chỉ nhẹ nhàng gật đầu, nhìn ra ngoài xe và chuẩn bị cho chuyến hành trình sắp tới. Cẩm Tú bên cạnh cũng giữ vẻ im lặng, ánh mắt nàng nhìn ra ngoài cửa sổ, như đang suy tư về điều gì đó trong tâm trí.

Thấy hai người bí mật truyền âm với nhau thì kẻ áo đen kia cũng chẳng hề bận tâm, y không phải là lần đầu chứng kiến việc này, lúc trước cũng không ít kẻ muốn bỏ trốn những cuối cùng đều bị y đánh gãy chân rồi bắt về. Hai người lúc này cũng nhìn lấy khung cảnh của Bạch Nguyên Tinh, cả hai lúc này cũng không khỏi cảm thấy trầm trồ một phen, sự phồn hoa của Nguyên Giới vượt trội hoàn toàn so với Linh Giới.

Khi xe của hắn lướt qua các con phố của Bạch Nguyên Tinh, bức tranh cổ trang hiện lên với sự lấp lánh và huy hoàng của một thời đại vàng son. Bạch Nguyên Tinh, giống như một viên ngọc quý giữa những đám mây, tỏa sáng với ánh sáng của thiên nhiên.

Các con phố rộng lớn được lát bằng đá hoa cương, ánh sáng từ những đèn lồng treo dọc hai bên đường. Những cột trụ lớn, được chạm khắc tinh xảo với các hoa văn phức tạp, những dãy phố được xây dựng bằng gỗ quý và đá cẩm thạch, mái nhà uốn cong như những con sóng, tạo nên một bức tranh hòa quyện giữa thiên nhiên và kiến trúc.

Khu chợ sầm uất là điểm nhấn của nơi đây, nơi các sạp hàng bày bán đủ loại hàng hóa, từ các loại linh dược quý hiếm đến các vật phẩm kỳ lạ và trang sức lấp lánh. Các thương nhân và khách hàng trong trang phục cổ trang rực rỡ, với những áo dài, khăn xếp, và những mũ nón trang trí tinh xảo, tạo nên một cảnh tượng đầy màu sắc và sống động.

Những chiếc xe kéo được trang trí lộng lẫy, kéo bởi những con Địa Long mạnh mẽ, di chuyển qua lại trên các con phố, cùng với các cỗ xe chở hàng được trang trí bằng các họa tiết đẹp mắt, làm cho cảnh tượng càng thêm phần sống động và phong phú. Bạch Nguyên Tinh hiện ra như một viên ngọc cổ xưa, lấp lánh và huy hoàng, nơi mà mọi người từ khắp nơi tụ tập để tìm kiếm cơ hội, thể hiện tài năng và xây dựng danh tiếng của mình trong thế giới kỳ vĩ này.

Khoảng một canh giờ sau, đoàn xe của họ dừng lại trước một cánh cổng khổng lồ, sự khác biệt giữa vẻ phồn hoa của Bạch Nguyên Tinh và hiện trạng của cánh cổng tạo ra một sự tương phản rõ rệt. Trái ngược với sự tươi đẹp và huy hoàng của thành phố, cánh cổng này trông như đã bị bỏ quên trong thời gian dài.

Cánh cổng lớn, được làm bằng gỗ cổ thụ, đã mục nát và xỉn màu. Các thanh gỗ đã bị ăn mòn bởi thời gian, nhiều chỗ đã bị nứt và bong tróc, để lộ ra những mảng gỗ thô ráp bên dưới. Những đinh sắt và chốt cửa đã bị gỉ sét, tạo nên một vẻ ngoài xơ xác và hoang tàn. Hình ảnh cánh cổng đổ nát này hoàn toàn đối lập với vẻ lộng lẫy của các khu vực khác mà hắn vừa đi qua.

Trên cánh cổng, ba chữ lớn "Lập Nguyên Môn" được chạm khắc một cách thô sơ và mờ nhạt, gần như bị che phủ bởi bụi bặm và rêu xanh. Những chữ này, mặc dù đã mòn đi nhiều, vẫn có thể đọc được nhờ vào những đường nét còn lại. Cánh cổng này, dù cũ kỹ và không còn giữ được sự lấp lánh của ngày xưa, vẫn gợi nhớ đến một thời kỳ hoàng kim mà nay chỉ còn lại là những ký ức mờ nhạt.

Hắn phải nhéo mắt thật kỹ để có thể đọc rõ ba chữ đó, cảm nhận được sự khác biệt giữa sự xa hoa của Bạch Nguyên Tinh và sự xơ xác của cánh cổng này làm hắn chỉ biết thở dài một cái.

Cảnh tượng tiếp theo khiến lông mày bọn hắn không khỏi giật giật mấy cái, chỉ thấy bọn hắn ngay lập tức bị kẻ áo đen kia nhanh chóng xách cổ chạy thẳng vào bên trong đại điện, mặc kệ cho người kéo xe đang điên cuồng quát mắng phía sau, hắn lúc trước còn nghĩ là thế lực này chỉ là ưa thích phong cách cổ xưa thôi ai dè nghèo đến mức quỵt cả tiền xe thì đúng là hết cứu.

Hắn và Cẩm Tú quay đầu lại, ánh mắt không khỏi giật mình trước cảnh tượng trước mắt. Cảnh tượng này rõ ràng vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ về một thế lực cổ xưa. Dường như ở bên ngoài, mọi thứ chỉ là vẻ bề ngoài, nhưng thực tế lại hoàn toàn khác biệt.

Ngay khi kẻ áo đen xách cổ bọn họ chạy vào đại điện, bầu không khí bên trong càng khiến họ cảm thấy choáng váng. Đại điện rộng lớn, với trần cao và cột gỗ to lớn, được trang trí bằng những họa tiết tinh xảo, nhưng tất cả đều phủ một lớp bụi dày. Những tấm thảm trải sàn đã bạc màu và sờn rách, ánh sáng từ những ngọn đèn treo trên tường yếu ớt, không đủ để làm sáng lên không gian tối tăm này.

Kẻ áo đen không hề dừng lại, cứ thế kéo bọn họ đi qua những hành lang hẹp và u ám, phía sau những tiếng quát mắng của tên kéo xe ngày càng xa dần. Hắn lúc này cảm thấy bối rối và bất bình, thực sự không ngờ rằng thế lực này lại nghèo đến mức không đủ để trả tiền cho một dịch vụ cơ bản như vậy luôn?

. Sự bực bội của tên kéo xe, với sự cay đắng và tức giận hiện rõ trên khuôn mặt y.

Tên kéo xe sau khi chửi xong thì cũng tức giận bỏ đi. Đại điện giờ đây trở nên im lặng, chỉ còn những bước chân của kẻ áo đen và tiếng động của bọn hắn khi bước vào. Hắn và Cẩm Tú bị đưa vào một phòng lớn, nơi mà các bức tường được trang trí bằng những bức tranh cổ xưa đã phai màu, và những chiếc ghế đá lạnh lẽo tạo nên một bầu không khí u ám.

Kẻ áo đen thở dài một hơi, đặt bọn họ xuống và nói:

- Đến nơi rồi !

Nói xong, hắn không bận tâm đến vẻ mặt kinh ngạc của hai người. Kẻ áo đen tháo bỏ lớp ngụy trang bên ngoài, và hình ảnh hiện ra trước mắt họ khiến họ không khỏi ngạc nhiên. Đập vào mắt bọn họ là một cô gái với khuôn mặt không thể nào bình thường hơn được.

Cô gái có làn da trắng mịn như sữa, ánh mắt to tròn, trong veo, nhưng không hề nổi bật hơn so với những người bình thường khác. Nàng có mái tóc dài đen nhánh, buông xõa tự nhiên và một đôi môi mỏng, không có gì đặc biệt khiến nàng trở nên nổi bật.

Cô gái bước đến gần bọn họ, đôi tay nàng khẽ vẫy một cái, khiến ánh sáng trong phòng chớp nháy, tạo nên một hiệu ứng kỳ lạ. Nàng không nói gì, chỉ nhìn họ với ánh mắt bình thản nhưng sắc bén, như đang đánh giá hai người một cách tỉ mỉ.

Hắn và Cẩm Tú trao đổi ánh mắt, nhận ra rằng dù cô gái này không có vẻ bề ngoài gây ấn tượng mạnh, nhưng rõ ràng nàng có một phong thái và khí chất đặc biệt, điều này khiến họ không thể coi thường. Nàng lúc này chống hai tay lên eo rồi kiêu hãnh nói :

- Các ngươi phải may mắn lắm mới có thể được gia nhập vào Lập Nguyên Môn thanh danh hiển hách như vậy !

Hắn nghe lúc này nghe thấy nàng ta vậy thì dùng ánh mắt xem thường nhìn lấy nàng, nàng thấy vậy thì lúc này cũng tức giận nói :

- Ngươi đừng có dùng ánh mắt đó nhìn ta, chẳng qua là Lập Nguyên Môn đang ở bên trong giai đoạn khó khăn một chút mà thôi !

Hắn nghe thấy nàng ta bao biện như vậy thì cũng cạn mẹ lời, đéo biết nói gì, thanh danh hiển hách gì mà đi quỵt tiền xe của người ta, nghe ngứa hết cả đít. Cẩm Tú ở bên cạnh lông mày cũng giật giật mấy cái. Nàng cũng không tiện nói gì mà tiếp tục lắng nghe nàng ta giới thiệu :

- Ta là Hồ Xuân Hương ! là Thất Trưởng Lão của Lập Nguyên Môn ! Còn không mau hành lễ ?

Hắn nghe thấy nàng ta tên là Hồ Xuân Hương thì đập tay lên trán một cái, nhớ về Hồ Xuân Hương ở kiếp trước với Hồ Xuân Hương ở trước mặt hắn cũng cạn lời, hắn sau đó liền cúi người xuống hành lễ :

- Tiểu tử Văn Lang tham kiến Thất Trưởng Lão !

- Tiểu nữ Cẩm Tú tham kiến Thất Trưởng Lão !

Thấy hai người hành lễ như vậy Hồ Xuân Hương lúc này ngửa đầu lên trời cười lớn :

- Ha ha, không có gì, miễn lễ miễn lễ !

Hắn lúc này nhìn thấy một màn này thì chắc nịch một câu, cái Lập Nguyên Môn tang hoang như hiện tại kiểu gì cũng có một tay của con hàng này đóng góp vào. Hồ Xuân Hương vẫn đang cười vang, trong khi từ phía sau nàng, những thân ảnh lần lượt hiện ra. Bốn người, bao gồm ba nam một nữ, xuất hiện với khí thế hùng mạnh, mỗi người đều mang vẻ mặt nghiêm túc quan sát lấy bọn hắn. Một trong ba nam nhân lên tiếng trước, giọng nói lạnh lùng nhưng đầy quyền uy:

- Chúng ta là các Trưởng Lão còn lại của Lập Nguyên Môn. Ta là Đỗ Hùng, giữ chức vụ Đại Trưởng Lão của Lập Nguyên Môn

Người tiếp theo là một nữ nhân có vẻ ngoài thanh thoát, nhưng ánh mắt lại đầy sắc lạnh:

- Ta là Vương Liên, Nhị Trưởng Lão phụ trách nghiên cứu và phát triển các bí thuật.

Nam nhân còn lại, với vẻ mặt nghiêm nghị và đôi mắt sắc bén, lên tiếng:

- Ta là Tôn Đạo, giữ chức vị Ngũ Trưởng Lão chuyên trách việc huấn luyện và đệ tử nội môn.

Người cuối cùng, một nam nhân trưởng thành với khí chất trầm lặng, nhìn bọn họ rồi nói:

Ta là Lương Hoài, Cửu Trưởng Lão phụ trách các vấn đề nội bộ và quản lý tài chính của Lập Nguyên Môn.

Hồ Xuân Hương, đứng ở giữa các Trưởng Lão, không ngừng cười lớn.

- Các ngươi hãy làm quen với các vị Trưởng Lão, và chuẩn bị cho những thử thách sắp tới. Lập Nguyên Môn không giống như những nơi các ngươi từng đến. Hãy chứng tỏ cho chúng ta thấy các ngươi xứng đáng!

Hắn và Cẩm Tú lúc này nghe thấy nàng nói vậy thì cùng liền cúi người xuống hành lễ :

- Tham kiến chư vị trưởng lão !

Bọn họ đánh giá qua ngoại hình của hai người, cảm thấy không có gì nổi trội, nghĩ rằng Hồ Xuân Hương lại như lần trước lại đi phá phách mà đem về những kẻ tầm thường thì bọn họ cũng chỉ lắc đầu ngao ngán. Ai bảo nàng là con gái của Môn Chủ cơ chứ, họ lúc này tuy bất mãn nhưng cũng chẳng tiện nói thêm bất kỳ điều gì.

Trong lúc đó hắn cũng lên lên tiếng với Hệ Thống :

- Cho ta thông tin sơ lược của tất cả bọn họ !

- Tinh ! Thông tin có giá 1 tỷ điểm danh vọng !

Hắn nghe thấy vậy thì cũng không cảm thán, Nguyên Giới khác với Linh Giới a, giá cả cũng đắt gấp mấy lần, không cẩn thận là cháy túi như chơi nhưng hắn hiện tại về kiến thức của Nguyên Giới thì hoàn toàn mù tịt, hắn lúc này cân nhắc một hồi cũng liền đồng ý :

- Tinh ! xác nhận giao dịch, điểm danh vọng còn lại của ký chủ là 4.2 tỷ điểm !

Môn Chủ - Hồ Xuân Minh, tu vi Nguyên Tướng Nhị Trọng (đã chết)

Đại Trưởng Lão - Đỗ Hùng, tu vi Nguyên Sư Cửu Trọng Đỉnh Phong

Nhị Trưởng Lão - Vương Liên, tu vi Nguyên Sư Bát Trọng

Tam Trưởng Lão - Nhâm Thủy, tu vi Nguyên Sư Bát Trọng (đã chết)

Tứ Trưởng Lão - Thạch Minh Quang, tu vi Nguyên Sư Thất Trọng (đã chết)

Ngũ Trưởng Lão - Tôn Đạo, Tu vi Nguyên Sư Cửu Trọng

Lục Trưởng Lão - Lục Hồ Điệp, tu vi Nguyên Sư Lục Trọng

Thất Trưởng Lão - Hồ Xuân Hương, Tu vi Nguyên Sư Tam Trọng

Hắn nghe thấy vậy thì liền hỏi :

- Tại sao Tôn Đạo là Nguyên Sư Cửu Trọng nhưng lại là Ngũ Trưởng Lão ?

- Tinh ! Thông tin có giá 2 tỷ điểm danh vọng !

- Đồng ý !

- Tôn Đạo là nội gián từ bên ngoài được cài vào Lập Nguyên Môn để đánh cắp bảo khố của Lập Nguyên Môn, cái chết của Môn Chủ, Tam Trưởng Lão và Tứ Trưởng Lão đều do một tay y làm ra!

Hắn nghe thấy vậy thì trong lòng lại dấy lên những suy nghĩ phức tạp, ngay sau đó cả hai người được đưa đến một quảng trường rộng lớn, bao quanh là những kiến trúc cổ kính và những bức tường đá vững chãi. Dù không còn giữ được vẻ huy hoàng như xưa, nhưng sự hùng vĩ của nơi đây vẫn còn lưu lại. Các đệ tử của Lập Nguyên Môn tụ tập xung quanh quảng trường, ánh mắt đầy tò mò và không thiếu chút mỉa mai. Họ nhìn bọn hắn và Cẩm Tú với những cái nhìn đầy nghi ngờ và hiếu kỳ.

Cẩm Tú cảm thấy không được tự nhiên, cơ thể hơi căng thẳng, và vô thức bước sát lại gần hắn. Cảm giác bất an của nàng phản ánh qua ánh mắt và sự di chuyển của nàng. Hắn thì chỉ giữ vẻ mặt bình thản, ánh mắt không rời khỏi những người xung quanh, từ những đệ tử đứng gần đến những người đang lén lút quan sát từ xa.

Cuộc trò chuyện ồn ào giữa các đệ tử vang lên rì rào :

- "Lập Nguyên Môn hiện tại đang trong thời kỳ khó khăn, bọn họ có thể làm được gì đây?"

- "Nghe nói có một số người mới từ bên ngoài gia nhập, họ đều là những kẻ không thể coi thường. Xem ra lần này chúng ta có thể chứng kiến thêm nhiều điều thú vị."

Một người đệ tử với áo choàng trắng, dáng vẻ nghiêm nghị bước lên phía trước. Hắn quét mắt nhìn bọn hắn và Cẩm Tú, rồi nói:

- Mời hai người bước lên trên khảo nghiệm thiên phú !

Nghe thấy vậy hai người liền nghi hoặc mà bước về phía y, ngay lập tức ở trước mặt hai người lúc này xuất hiện ra hai tảng đá, ở mặt có hình một bàn tay khảm vào. Cả hai liền hiểu ý mà đặt một tay lên rồi truyền Linh Lực vào bên trong, ở phía hắn tảng đá liền phát sáng lên một màu tím nhẹ rồi sau đó liền vụt tắt. Y thấy một màn này thì hô lên :

- Văn Lang, Đơn Hệ Linh Căn Lôi, thiên phú trung phẩm !

Hắn nghe thấy vậy thì cũng không quá bận tâm, hắn đâu có ngu mà thể hiện ra thực lực thật sự của mình nhất là ở nơi Nguyên Giới này, Tôn Đạo là minh chứng điển hình đang đứng trước mặt hắn. Nổi bật quá không phải lúc nào cũng tốt cả, hắn lại nhìn qua phía Cẩm Tú, chỉ thấy tảng đá trước mặt nàng lúc này liền phát ra bốn màu khác nhau rồi nhanh chóng vụt tắt, y thấy vậy thì cũng giật mình, đám Trưởng Lão nhìn thấy một màn này thì cũng sáng mắt lên :

- Cẩm Tú, sở hữu Tứ Hệ Linh Căn Băng Thủy Phong Thổ, thiên phú siêu cấp !

// Hôm qua em đi về muộn quá không có thời gian up, tầm tối em up bù nhà các bác ":))

Bạn đang đọc Phi Thăng Thần Giới sáng tác bởi lttthientu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lttthientu
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.