Đại Lão Nghiên Cứu Khoa Học Chào Sân
“Chuyện trình độ học vấn là các người tự bịa.”
“Những bài phát biểu phản quốc đó không phải tôi nói.”
“Tôi cũng không qua lại với fans.”
“Rõ ràng các người biết hết, tại sao lại trơ mắt nói dối?”
“Các người muốn tôi chết như thế sao?”
Trong công viên Triều Dương thủ đô Bắc Kinh có một cái hồ nhân tạo, 67 héc ta, đêm khuya sóng nước lăn tăn, vịt hoang bơi lội.
Trên cầu gỗ trên hồ, Cố Nhiên siết chặt điện thoại bằng hai tay, toàn thân run rẩy, khản tiếng chất vấn.
“Đừng giả vờ đáng thương nữa, Cố Nhiên, tôi tin trong lòng cậu biết rõ là vì sao.”
Đầu bên kia điện thoại truyền tới một giọng nữ lạnh băng: “Cậu thích quậy thế nào thì tùy cậu, nếu cậu cảm thấy cậu thắng được thì có thể khởi tố bất cứ lúc nào, giải trí Hoa Phong sẵn sàng theo hầu.”
Tuýt tuýt tuýt…
Điện thoại ngắt kết nối.
Cố Nhiên đờ đẫn nhìn màn hình.
Bất lực bật cười.
Ùm.
Trong đêm tối, một tiếng nhảy nước dọa đám vịt hoang bay tán loạn.
Điện thoại trên cầu vẫn đang rung.
Một số wechat đặt tên là “dì Lưu-mẹ” gửi cho hắn một tin nhắn.
“Nhớ ăn cơm đúng giờ.”
Nhưng trên cầu đã không còn ai nữa.
…
…
…
Chắc chưa có ai ở dưới đáy nước ngắm trăng, Cố Nhiên thì rồi.
Giống như miếng khoai tây dán trên ván đen.
Sau khi được cứu từ dưới hồ lên, các thanh niên và các ông bà cụ tản bộ trong công viên Triều Dương đều xúm lại như tổ ong.
…
Cố Nhiên đã tỉnh, nhưng mãi không dám mở mắt.
Hắn đã nhận thức được cơ thể này không thuộc về hắn, bởi vì đại não cần không ngừng thử đưa ra chỉ thị, mới có thể chỉ dẫn cơ thể thực hiện động tác chính xác.
Hơn nữa hắn nhớ rất rõ, trước khi hôn mê, hắn đang tiến hành thí nghiệm kiểm chứng mảnh vụn franci ở phòng thí nghiệm vật lý cao năng viện khoa học trung ương.
Không thể nào ở trong nước.
…
Sau khi đại não bắt đầu hoàn toàn tiếp nhận quyền khống chế cơ thể, hắn mới thông qua ký ức, biết rõ câu chuyện mà mình gặp phải.
Ở thế giới này, hắn không còn là thiên tài giới vật lý tuổi trẻ tài cao ở viện khoa học trung ương nữa, mà là một minh tinh “dính đầy scandals” trong lời đồn.
Cấp 2 bỏ học, học kỳ 2 lớp 9 bước vào tập đoàn giải trí Hoa Phong – công ty giải trí lớn nhất trong nước, bởi vì không có người giám hộ, ngu ngơ ký một bản hợp đồng bất bình đẳng…
Hợp đồng quy định, sau khi hắn kiếm đủ năm trăm triệu cho công ty, công ty mới thanh toán 40% mức phí trong đó coi như thù lao. Mà trước khi đạt đủ năm trăm triệu, chỉ nhận được mức lương cơ bản năm nghìn tệ mỗi tháng.
Một nghệ sĩ, một nghệ sĩ đỉnh lưu, một ngôi sao hot có tuần suất lộ diện cao trên tivi hai năm gần đây, trong tình huống ai cũng cho rằng nên thu nhập cao chót vót, thế mà lại chỉ có mức lương năm nghìn tệ một tháng.
Nếu để tư bản độc tài biết chuyện cũng sẽ phải nhổ một bãi nước bọt, chửi một câu “Phi, bọn tư bản đáng chết”.
…
Nhưng khi đó, Cố Nhiên mười sáu tuổi không hề cảm thấy chuyện này có gì không thỏa đáng.
Năm nghìn tệ đối với một học sinh quanh năm sống nhờ vào tiền hỗ trợ từ chính phủ, ăn cơm cộng đồng mà lớn, đã là một số tiền lớn, mà khi đó ngay cả bản thân hắn cũng cho rằng mình không đáng một xu.
Cho nên hắn rất vui vẻ ký hợp đồng.
Những năm ở Hoa Phong, hắn liều mạng làm việc, không kêu không oán, là một đứa trẻ thiếu thốn tình thân từ nhỏ, hắn thật sự coi công ty là gia đình, coi người quản lý là người thân của mình.
Cho dù chi phí tham gia sự kiện từ năm mươi nghìn một trăm nghìn đến vài triệu chục triệu, hắn cũng chưa từng bởi vì chỉ nhận được năm nghìn mà kêu than một câu nào.
Bởi vì đó là gia đình, nơi đó có người nhà.
Là Hoa Phong đã cho hắn hi vọng, cho dù hi vọng này đặt trong tủ kính, mãi mãi không thể chạm tới, nhưng ít nhất hắn biết hóa ra mình không phải không đáng một xu.
Thế nhưng, vào một tuần trước, dư luận đột nhiên đảo hướng.
…
Bịa đặt trình độ học vấn, lừa đảo thương mại, đại ngôn giả, ngôn từ phản động, ăn nằm với fans…một loạt bịa đặt lan truyền rộng rãi trên mạng.
Các loại vu khống, bịa đặt, bôi nhọ, khiến hắn vừa mở mắt liền chìm trong vô số chửi rủa và nhục mạ.
Khi hắn không chống chịu nổi công kích từ dư luận, muốn cầu cứu công ty, vừa quay đầu, mới phát hiện họa từ trong nhà mà ra.
Người quản lý của hắn đang đích thân tung tin đồn về hắn khắp cõi mạng, mà giải trí Hoa Phong thì đăng bài thông báo sẽ xử lý nghiêm vấn đề tác phong của nghệ sĩ.
Antifan số 1 khiến hắn chịu đủ giày vò là người mà hắn tin tưởng nhất.
Người muốn hắn chết nhất là người nhà của hắn.
Sự phản bội này còn khiến hắn ngạt thở hơn cả mọi lời chửi mắng.
Từ đây, hắn hoàn toàn thân bại danh liệt, có trăm cái miệng cũng không giải thích được.
Trong sóng gió dư luận này, Hoa Phong giải trừ hợp đồng nghệ sĩ với hắn như mong muốn, chẳng những nuốt hết tất cả thù lao mà hắn kiếm được trong ba năm qua, còn vứt cho hắn một hóa đơn vi phạm hợp đồng bảy mươi triệu.
Mà một tên ngốc chẳng làm gì sai hết, bị công ty nhiều lần vắt kiệt, gần như làm việc không hề nghỉ ngơi lại gánh khoản nợ bảy mươi triệu nhảy cầu sau khi uống rượu.
Trào phúng nhất là, nếu không phải là sóng gió dư luận này, Cố Nhiên cũng không nhận thức được mình đã kiếm được gần năm trăm triệu.
Thậm chí hắn còn ngốc nghếch ôm ý định cống hiến cả đời cho công ty với mức lương năm nghìn tệ.
…
Haiz, chàng trai ngốc này.
Cố Nhiên thầm thở dài, kể từ bây giờ, hãy để “Cố Nhiên” ngây thơ đơn thuần kia nghỉ ngơi hẳn hoi đi.
Đăng bởi | annhien332 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 5 |