Như vậy nàng chẳng phải là một khắc lục sư sao, quả thật có chút yêu nghiệt.
"Ngươi đã từng nhìn thấy?" Vị trung niên anh tuấn để chén trà trong tay xuống nhìn về phía Diệp Phục Thiên nói.
"Không, nhưng ta có thấy trong sách." Diệp Phục Thiên nói: "Trên giấy bùa đang khắc một cái khiên, khắc bằng linh khí thuộc tính Kim, có lẽ là pháp thuật phòng ngự."
"Ngươi có thể thấy được?" Vị trung niên có chút giật mình.
"Vâng." Diệp Phục Thiên gật đầu, Đại Tự Tại Quan Tưởng Pháp cực kỳ nhạy cảm khi nhận biết linh khí.
"Có muốn học hay không?" Vị trung niên cười hỏi.
"Muốn ạ." Diệp Phục Thiên gật đầu, lập tức khom mình hành lễ: "Đệ tử bái kiến lão sư."
Động tác kia quả thực không nên quá nhanh.
Diệp Phục Thiên đương nhiên biết rõ khắc lục sư hiếm có hơn pháp sư, địa vị cực kỳ cao quý, một khắc lục sư tất nhiên cũng là pháp sư thiên phú dị bẩm.
"Quả nhiên ngươi vô sỉ y chang lời đồn." Thiếu nữ bỏ cây bút trong tay xuống, nhìn Diệp Phục Thiên nói.
Diệp Phục Thiên không thèm để ý cười cười nhìn dung nhan kiều diễm của thiếu nữ nói: "Yêu tinh, chúng ta lại gặp nhau rồi."
(1)Long Vận: Âm thanh của rồng
(2)Thần long bái vĩ: Rồng thần vẫy đuôi
(3)Phi long tại thiên: Rồng bay trên trời
(4)Thần long kiến thủ bất kiến vĩ: Rồng thần thấy đầu không thấy đuôi, ám chỉ sự bí ẩn
(5)Pháp lục: bùa chú pháp sư
Thiếu nữ trước mắt chính là thiếu nữ truyền kỳ của học cung Thanh Châu - Hoa Giải Ngữ.
Sở dĩ gọi là truyền kỳ, ngoại trừ dung mạo vô song còn bởi vì thi Hội thi Hương hàng năm nàng đều là thủ khoa, từ năm thứ nhất vào học cung đến bây giờ đều như thế.
"Yêu tinh?" Vị trung niên bên cạnh nghi hoặc nhìn Diệp Phục Thiên, đôi mắt đẹp của Hoa Giải Ngữ trừng mắt nhìn Diệp Phục Thiên.
"Lão sư, là cực kỳ đẹp như yêu tinh." Diệp Phục Thiên cười giải thích, quan hệ của vị trung niên và Hoa Giải Ngữ hiển nhiên không bình thường, đương nhiên phải nói lời dễ nghe.
"Khéo ăn khéo nói thật." Vị trung niên mỉm cười thưởng thức trà nhìn Diệp Phục Thiên nói: "Truyền thụ đạo pháp nên xưng sư, về sau ngươi muốn học gì có thể tới tìm ta, gọi ta một tiếng lão sư cũng không quá đáng."
Đôi mắt đẹp Hoa Giải Ngữ ngóng nhìn cha của mình, phụ thân nhiều năm chưa từng thu nhận một đệ tử nào, hôm nay lại vì Diệp Phục Thiên mà phá lệ, lẽ nào phụ thân coi trọng thiên phú của hắn?
"Đệ tử Diệp Phục Thiên bái kiến lão sư." Diệp Phục Thiên hành lễ lần nữa.
Vị trung niên gật đầu nói: "Từ trước đến nay ta không phải là người chú trọng những thứ lễ nghi phiền phức, thi Hương sắp bắt đầu rồi, ngươi trở về chuẩn bị đi."
"Hôm nay chính là thi Hương ạ?" Diệp Phục Thiên sửng sốt, hắn đã ngủ lâu như vậy ư?
"Đing… đong… đong." Tiếng chuông ở học cung Thanh Châu vang lên quanh quẩn trong trời đất như đáp lại lời hắn.
Diệp Phục Thiên ngẩng đầu nhìn về phía xa, cuối cùng cũng bắt đầu rồi sao?
"Giải Ngữ, con đưa Phục Thiên đi đi." Vị trung niên mở miệng nói, Hoa Giải Ngữ liếc mắt nhìn Diệp Phục Thiên thấy gương mặt hắn có vài phần đắc ý.
"Đi thôi." Hoa Giải Ngữ xoay người ra ngoài.
"Ta chưa thay y phục." Diệp Phục Thiên nói, trường y trên người chắc là của lão sư.
"Ngươi tự về thay đi." Hoa Giải Ngữ lạnh lùng nói, Diệp Phục Thiên liền đuổi theo: "Ta nên gọi cô là sư tỷ hay sư muội?"
"Cả hai đều không được gọi. "
"Vậy ta tiếp tục gọi cô là yêu tinh nhé." Diệp Phục Thiên không thèm để ý nhún vai: "Yêu tinh, bây giờ cô thuộc cảnh giới nào."
Hoa Giải Ngữ không hề để ý đến hắn.
"Nghe nói cô là pháp sư thiên mệnh, là thật chứ?" Diệp Phục Thiên lại hỏi, vẫn không có đáp lại.
"Cô đã từng yêu chưa?" Diệp Phục Thiên lại nói: "Cô không trả lời thì ta tự mặc định là có nhé."
"Chưa." Hoa Giải Ngữ khẽ cắn môi, nhìn chằm chằm Diệp Phục Thiên.
"Ta cũng chưa từng, đúng là duyên phận nhỉ." Diệp Phục Thiên thấy dáng vẻ tức giận của Hoa Giải Ngữ lại cười xán lạn.
Hoa Giải Ngữ dừng bước lại, Diệp Phục Thiên quay đầu nhìn nàng, ánh nắng sớm rọi lên dung nhan hoa mỹ của thiếu và nụ cười nhàn nhạt ấy thật đúng là một khoảnh khắc say đắm lòng người.
"Ngươi thực sự rất vô sỉ đó." Hoa Giải Ngữ nói xong liền xoay người đi.
Diệp Phục Thiên nhìn theo bóng lưng Hoa Giải Ngữ, nhếch miệng cong lên một nụ cười.
…
Hôm nay học cung Thanh náo nhiệt hơn hẳn ngày thường, bên ngoài cửa chính học cung có rất nhiều người tụ tập.
Trong kỳ thi Hương của học cung Thanh Châu hàng năm sẽ có rất nhiều nhân vật lớn của thành Thanh Châu đến đây, còn có trưởng bối gia tộc của học sinh, bọn họ đều có tư cách vào học cung quan sát kỳ thi.
Những người không thể vào cũng có thể chờ ở bên ngoài xem xem có nhân vật xuất chúng nào xuất hiện ở kỳ thi Hương.
Kỳ thi Hương tuy chỉ là kỳ thi của các thiếu niên độ tuổi không quá mười tám nhưng những thiếu niên biểu hiện xuất chúng ở kỳ thi Hương, trong tương lai có thể sẽ trở thành nhân vật lớn của thành Thanh Châu, điều này là không thể nghi ngờ, những nhân vật nổi danh thành Thanh Châu năm đó đều đã từng là học viên tham dự kỳ thi Hương ở học cung Thanh Châu.
Đăng bởi | T-Rng |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 82 |