Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1006 chữ

Bước chân của Diệp Phục Thiên vẫn không hề dừng lại, thân thể chậm rãi bước nhanh, hai tay vươn ra. Trong chớp mắt, ánh sáng tia sét đáng sợ lóng lánh vây quanh thân thể.

Cùng với lúc bàn tay hắn vung ra, sấm sét bão táp kinh người bay thẳng đến Mạc Lam Sơn.

"Pháp thuật ly thể, pháp sư Vinh Diệu." Kỵ sĩ đoàn quan sát trận chiến run rẩy trong lòng, tốc độ tu hành quá mức yêu nghiệt mà!

Pháp sư chiến đấu với kỵ sĩ luôn có ưu thế tự nhiên, tuy Mạc Lam Sơn là kỵ sĩ Vinh Diệu ba sao nhưng cũng không thể khinh địch, nhất là khi người hắn đối mặt là Diệp Phục Thiên.

Trường thương lưu chuyển chiến ý đáng sợ, hóa thành ánh sáng trắng, sau đó trường thương của hắn chuyển động, chiến ý bao phủ toàn thân. Sấm chớp mưa bão pháp thuật oanh sát tới, nhưng thương pháp phòng ngự của Mạc Lam Sơn không lọt một hạt mưa.

Bước chân của Diệp Phục Thiên vẫn không dừng lại, không ngừng tới gần Mạc Lam Sơn. Thân là một pháp sư, lúc chiến đấu vốn dĩ phải giữ một khoảng cách với kỵ sĩ, nhưng hắn vẫn không để ý tới điểm này, có thể thấy được Diệp Phục Thiên tự tin thế nào.

"Cuồng vọng!" Mạc Lam Sơn khó chịu, sau đó hắn chứng kiến tay Diệp Phục Thiên chém xuống, gần như đồng thời, sức mạnh sấm sét đáng sợ hóa thành một tia chớp sáng chém vào lớp phòng ngự của hắn, trực tiếp phá vỡ từ trung tâm.

Pháp thuật, Thiên Lôi Trảm, tuy là pháp thuật của Thức Tỉnh cảnh, nhưng Diệp Phục Thiên thi triển với cảnh giới hiện nay, hội tụ sức mạnh sấm sét cường đại bạo phát, uy lực của nó vẫn là Vinh Diệu cảnh. Huống chi, Diệp Phục Thiên là pháp sư thiên mệnh, năng lực cảm nhận cũng siêu việt hơn người thường, uy lực pháp thuật phóng ra vốn mạnh hơn người cùng cảnh giới.

Tia chớp hủy diệt liên tục chém xuống, trường thương trong tay Mạc Lam Sơn run run, huyễn hóa ra một ảo ảnh, chấn động trong sấm sét pháp thuật phía trước.

Ngay trong khoảnh khắc đó, Diệp Phục Thiên như hóa thành ngọn lửa, ánh lửa trên người hắn điên cuồng tuôn ra, bao phủ về phía Mạc Lam Sơn, pháp thuật Phần Tịch tiêu hao lượng lớn linh khí hỏa diệm nhưng lực hủy diệt cũng cực kỳ đáng sợ, thuộc về pháp thuật cận thân.

Sắc mặt Mạc Lam Sơn đại biến, điên cuồng kích phát linh khí trời đất bên trong cơ thể hóa thành tầng phòng ngự, như phủ thêm một lớp áo giáp ngăn cản pháp thuật Phần Tịch ăn mòn. Diệp Phục Thiên công kích nhanh đến nỗi hắn không kịp ứng phó, đây chính là sự đáng sợ của pháp sư sở hữu hai thuộc tính, có thể liên tục thi triển pháp thuật khác thuộc tính trong thời gian cực ngắn.

"Oành!" Một chưởng hung hăng đánh vào lớp phòng ngự yếu ớt trên đầu, Mạc Lam Sơn trực tiếp ngã xuống đất, máu tươi chảy đầm đìa, một cảnh đầy máu me bạo lực.

Diệp Phục Thiên trực tiếp vượt qua Mạc Lam Sơn, tiếp tục tiến lên, căn bản chẳng muốn liếc hắn một cái.

Người xem cuộc chiến đều mặc niệm cho Mạc Lam Sơn, tuy Diệp Phục Thiên không hề nói một lời sỉ nhục nào, nhưng hành động không thèm để ý càng làm cho người ta khó chịu.

Pháp sư, quả nhiên vẫn mạnh hơn người tu hành võ đạo, đương nhiên, bản thân Diệp Phục Thiên cũng không phải pháp sư bình thường.

Ở một diễn biến khác của cuộc chiến, Dư Sinh với sức một mình nháy mắt tiêu diệt mấy người tu hành võ đạo cảnh giới cao, bọn họ cảm giác có chút lộn xộn, Dư Sinh không sử dụng sử dụng sức mạnh pháp thuật, hoàn toàn là võ lực thuần túy.

Hai người này, quái vật!

Diệp Phục Thiên đi tới thao trường, nhìn thấy Tần Y đang cưỡi hắc kỳ lân luyện tập cưỡi ngựa bắn cung, Tần Y buộc tóc lên cao cùng với trang phục gọn nhẹ lúc này có tư thế hiên ngang, y phục ôm sát người làm nổi bật dáng vóc mê người, giờ khắc này Diệp Phục Thiên lại không có tâm trạng thưởng thức, lên tiếng gọi: "Tần sư tỷ."

Tần Y nghe được tiếng gọi, quay lại nhìn Diệp Phục Thiên, lộ ra thần sắc nghi hoặc, lập tức điều khiển hắc kỳ lân chạy về phía Diệp Phục Thiên, từ rất xa Tần Y đã hỏi: "Sao lại tới đây?"

"Thiên Yêu sơn rất có khả năng sắp sửa bạo phát thú triều, sư tỷ hãy nhanh chóng thông báo cho Tần tướng quân!" Diệp Phục Thiên nói.

Đôi mắt đẹp của Tần Y sửng sốt, lập tức biến sắc, hai chân kẹp bụng hắc kỳ lân, lập tức phóng như bay, lúc đi ngang qua Diệp Phục Thiên, Tần Y hét: "Nhảy lên, vừa đi vừa nói!"

Diệp Phục Thiên sáng mắt lên, lập tức không do dự, thân thể tung về phía hắc kỳ lân đang phóng ra, thả người vững vàng rơi xuống sau lưng Tần Y.

"Chuyện gì xảy ra?" Tần Y có chút lo lắng, thú triều tuyệt đối là tai họa.

"Dư Sinh vẫn luôn lịch luyện ở Thiên Yêu sơn, gặp thú triều." Diệp Phục Thiên trả lời.

Vẻ mặt Tần Y nghiêm túc, nói: "Ôm lấy ta."

"A…" Diệp Phục Thiên sửng sốt một chút, sau đó cảm giác thân thể mất cân bằng, hắc kỳ lân trực tiếp bay lên trời. Hai tay Diệp Phục Thiên chỉ có thể ôm Tần Y phía trước, không khỏi cười khổ lắc đầu, thầm nghĩ:

Bạn đang đọc Phục Thiên Thị ( Dịch ) của Tịnh Vô Ngân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi T-Rng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.