Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1000 chữ

Khí tức trên người Hoa Phong Lưu tỏa ra, tuy nhiên Diệp Phục Thiên lại cười nói: "Được tiền bối yêu thích như vậy là vinh hạnh của vãn bối, lão sư ta đương nhiên sẽ không có ý kiến."

Hoa Phong Lưu liếc nhìn Diệp Phục Thiên, ông đương nhiên biết Diệp Phục Thiên có tính cách thế nào, tiểu tử này rất nhanh trí, bèn lạnh lùng nói: "Nếu đệ tử của ta có sơ suất gì… đừng trách ta không khách khí."

"Tiền bối yên tâm." Trung niên có đôi mắt ưng cười nói, Diệp Phục Thiên đã đánh bại Vân Thiên Hạo, có thể gia nhập học cung Hắc Diễm đương nhiên là tốt nhất, nếu không thu nhận được hắn, thì sẽ diệt trừ hắn.

Dư Sinh lao đến, Diệp Phục Thiên cảm nhận được, lắc đầu, lúc này Dư Sinh mới dừng lại bước chân, cực kỳ phẫn nộ.

Từ trong đám người học cung Hắc Diễm có hai thanh niên nam nữ đi ra, nữ tử kia cười nói: "Nếu Diệp sư đệ đồng ý gia nhập vào học cung Hắc Diễm ta, còn không mau qua đây."

Diệp Phục Thiên gật đầu, đi về phía đám người học cung Hắc Diễm, ánh mắt quét một lượt dáng dấp thanh tú của nữ tử đó, cười nói: "Sớm biết học cung Hắc Diễm có sư tỷ xinh đẹp như vậy, lần trước ta đã đáp ứng rồi."

"Tiểu tử kia thật biết nói chuyện." Nữ tử quyến rũ ấy cười khanh khách.

"Về sau sư tỷ nhất định phải chiếu cố sư đệ nhiều hơn." Diệp Phục Thiên rất tự nhiên ôm lấy cánh tay của nữ tử đó, nàng ta cũng không để ý, cười xán lạn, nói:

"Không thành vấn đề, sư tỷ chắc chắn sẽ chiếu cố ngươi thật tốt."

"Vô sỉ tột cùng." Người của học cung Thanh Châu nhìn thấy cảnh này đều thầm mắng Diệp Phục Thiên.

"Phản đồ!"

"Vì sao học cung Thanh Châu lại có đệ tử vô sỉ như thế!" Rất nhiều người không nhịn được lầm bầm mắng, đôi mắt đẹp của Tần Y nhìn về phía bên kia, trong ánh mắt hơi có chút thất vọng.

Hạ Phàm thấy vậy cười nhạt, Hoa Phong Lưu nhìn thấy người nữ nhi mình yêu quá đáng như thế, không biết trong lòng có cảm tưởng gì?

Nhưng hắn thấy thần sắc Hoa Phong Lưu bình tĩnh như thường, lòng thầm nghĩ chẳng lẽ Hoa Phong Lưu không biết đệ tử của mình đã dụ dỗ Hoa Giải Ngữ? Có điều với tính cách vô sỉ của tên này, thật sự có khả năng đó.

Một tên xấu xa lại có thể có được khiến Hoa Giải Ngữ, thật phung phí của trời.

Hắn đâu biết rằng, cũng bởi vì Hoa Phong Lưu hiểu rất rõ tên kia nên không hề thấy kỳ quái.

"Được rồi, xuất phát thôi!" Hạ Phàm lên tiếng, có vẻ vô cùng hài lòng với tất thảy!

Đại quân trùng trùng điệp điệp hướng phía Thiên Yêu Sơn phía trước đi tới, Thành Thanh Châu chưa bao giờ hành động quy mô như thế.

Thiên Yêu Sơn diện tích cực lớn, so với khu vực chủ thành Thành Thanh Châu lớn hơn rất nhiều lần, không cách nào tưởng tượng Thiên Yêu Sơn có bao nhiêu yêu thú, lịch đại tiền bối từng muốn tiêu diệt toàn bộ Thiên Yêu Sơn nhưng cuối cùng chỉ là hy vọng xa vời.

Hôm nay, Thanh Châu Học Cung cùng với Hắc Kỳ Lân quân đoàn thủ hộ Thành Thanh Châu tại Hạ Phàm dưới sự bức bách, đại quân đã bước vào bên trong Thiên Yêu Sơn hơn nữa đằng sau còn có Thanh Châu vệ cùng với quân đoàn Hắc Diễm Thành, trong lúc nhất thời so với thú triều còn muốn hung mãnh hơn.

Hắc Kỳ Lân quân đoàn xông pha chiến đấu, Thanh Châu Học Cung cường giả Thuật Pháp Cung dùng pháp thuật mở đường đem Yêu thú bức bách lui về Thiên Yêu Sơn, nhưng Tần soái lại không có nửa điểm cảm giác hưng phấn, chủ động tiến công như vậy tương đương triệt để bỏ qua phòng ngự cho nên có rất nhiều yêu thú lọt lưới tiến về Thành Thanh Châu tàn sát bừa bãi, nhưng đã như thế bọn hắn chỉ có thể sử dung hết khả năng giết nhiều yêu thú một chút.

"Đi theo con đường này." Hạ Phàm đi chính giữa hướng trung niên phía trước mở miệng nói, thời điểm bọn hắn xâm nhập Thiên Yêu Sơn tìm kiếm di tích đã để lại ký hiệu.

Diệp Phục Thiên cùng người Hắc Diễm Học Cung đi ở phía sau, hắn đã tìm hiểu tinh tường nữ tử bên cạnh tên là Đường Duyệt hai mươi tuổi, luận tướng mạo mà nói đích thật là mỹ nhân, còn có mấy phần mỹ cảm đẹp đẽ.

Rất nhanh, Diệp Phục Thiên cùng Đường Duyệt thân quen.

"Sư tỷ, ngươi xinh đẹp như vậy nhất định có rất nhiều người thep đuổi?" Diệp Phục Thiên nói.

"Ngươi hỏi cái này làm gì?" Đường Duyệt nhìn hắn cười.

"Ta có cơ hội không?" Diệp Phục Thiên nhìn Đường Duyệt nói, đôi mắt dễ thương của Đường Duyệt lóe lóe, phốc thử cười nói: "Dáng dấp ngược lại rất tuấn nhưng đáng tiếc còn nhỏ quá."

"Sư tỷ, mười sáu tuổi đã trưởng thành, không nhỏ không nhỏ." Diệp Phục Thiên rất nghiêm túc nói ra, Đường Duyệt chứng kiến nét mặt của hắn nhịn không được phốc thử nở nụ cười, thanh niên Hắc Diễm Học Cung bên cạnh nhìn thấy Đường Duyệt thỉnh thoảng cười tươi như hoa, không khỏi hung dữ nhìn chằm chằm vào Diệp Phục Thiên.

"Sư tỷ, ngươi biết mục đích chúng ta bước vào Thiên Yêu Sơn lần này là cái gì không?" Diệp Phục Thiên hỏi.

Bạn đang đọc Phục Thiên Thị ( Dịch ) của Tịnh Vô Ngân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi T-Rng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.