Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 20: Gia Nhập

Tiểu thuyết gốc · 1583 chữ

Bộ Công An thành phố Hải Hưng, trong ngục giam, Phát hai tay đeo còng, mặc áo Juve, đối diện là Anh - một nữ cán bộ điều tra trẻ tuổi, đang chậm rãi đọc những chứng cứ hiện trường cùng suy luận. Những tưởng kẻ sát nhân trước mắt run sợ nhưng khi ngẩng đầu chỉ thấy Phát vô cùng bình tĩnh, Anh nhíu mày:

“Mọi chứng cứ đã sáng như ban ngày. Cậu hãy mau chóng thành khẩn khai báo. Tâm ít nhất nhẹ nhõm, và sớm được giải thoát.”

Phát nghe vậy mới hoàn hồn, qua thực lúc đó khi thấy người chết, trong lòng sợ hãi, bỏ trốn là bản năng, nhưng vừa trải qua Thí luyện, số lần giết người đã không biết bao lần, tinh thần được cố hóa vô cùng vững chắc, nên mặc ánh mắt của Anh, Phát chậm rãi đáp:

“Tôi xin nhắc lại, tôi không giết người mà khi phản kháng và vô ý giết người. Tôi đã gọi xe cứu thương, còn việc chạy trốn không phải sợ mà do tâm lý bất an khi nhìn thấy máu.”

Anh hừ lạnh:

“Anh nói vậy thì kể lại diễn biến xem? Tôi xem anh diễn ra sao?"

Trước sự ngờ vực, Phát không nhanh không chậm, biên soạn câu chuyện, tưởng chừng như chính là sự thật như thế, Phát tường thuật lại mà thôi:

“Từ khi tôi vào xưởng, nhiều lần phát hiện các hành động mờ ám của tên đó với người ngoài, muốn bòn rút của cải công ty, tôi đã cảnh cáo bởi vì mặc dù không muốn đắc tội nhưng Giám đốc với tôi có ân, lên tôi muốn giúp điều gì đó trong khả năng. Trước sự đe dọa hắn thu liễm, nhưng tiền tài luôn động nhân tâm, bị nén quá bùng lên, thế là hắn tìm cách vu hãm. Quan sát được thói quen tôi hay trốn ra ngoài hút thuốc, nên hôm nay nhân trời âm u, hắn đợi tôi đi vào tự mình đốt kho rác. Điều này chính hắn kể khi tôi bước vào phòng. Chúng tôi đã xảy ra cự cãi, tôi lỡ tay đấm hắn một cái, thế là hắn cuối cùng lộ ra bản mặt, cầm lấy dao định xiên tôi, tôi trúng 1 nhát ở bụng. Và trước cái chết cận kề, tôi đã phản kháng, hắn trượt chân ngã vào chính con dao, cô có thể thấy dấu tay đầy máu của hắn trên đó. Tôi sợ quá đành gọi xe cứu thương xong bỏ trốn.”

Anh nghe xong, đồng thời nhìn lại, cảm thấy từ chứng cớ tới hiện trường, đều không sơ hở. Vốn tưởng dễ dàng, lại không ngờ phức tạp, Anh thu thập hồ sơ, đáp:

“Tôi sẽ điều tra thêm, nhưng tôi khuyên anh nói thật, đừng để tòa án lương tâm giày vò.”

Phát thở dài:

“Cô điều tra đi, nhưng điều tôi nói là sự thật.”

Khi Anh vừa định khóa cửa buồng giam, cán bộ Bộ bước vào:

“Thế nào, hắn đã nhận tội chưa?”

Anh trình bày đầu đuôi câu chuyện, Bộ nhíu mày:

“Việc rõ ràng không cần điều tra thêm, hắn cứng thì để tôi đánh, ép hắn phải điểm chỉ. Trưởng phòng bảo mai bên Tòa án gửi quyết định khởi tố sang.”

Anh thắc mắc

“Liệu có đúng quy trình…”

Bộ nghé tai, nhỏ giọng:

“Hắn trước đây đắc tội người kia, bên kia đã bắn tín hiệu, mai sẽ chuyển vụ án truy tố khép tội qua. Vụ này hắn có vô can thì còn vụ khác. Hắn phải chết không nghi ngờ.

Anh lắc đầui:

“Việc này tôi điều tra, tôi sẽ theo trình tự làm. Không để oan sai. Vụ án ở đó thì đợi xử xong ở đây giao lại cho họ."

Xong mặc Bộ tức giận mà rời đi.

*

Văn phòng Bộ Công An thành phố Hải Hưng, Thuận cùng Linh bước vào:

“Xin chào, chúng tôi là người bên Tổng Cục Tâm Linh, muốn dẫn một người đi, mong anh phối hợp.”

Mặc dù không trong ngành, nhưng Bình – Trưởng phòng Cảnh sát Hình sự cũng biết chút ít, hầu như bên Bộ Công An ngại nhất là dính dáng tới những người này, Bình trong lòng nhả rãnh nhưng vẫn khẽ nở nụ cười, đáp:

“Không biết người đó là ai?”

Thuận đưa ảnh đồng thời nói ra thông tin liên quan. Bình trong lòng hoang mang bởi đây là món quà hắn muốn lấy lòng người kia, hơi nhíu mày:

“Tên này liên quan tới nhiều vụ án giết người. Đang trong quá trình điều tra, hiện thời không thể đưa các anh được.”

Linh lấy từ trong cặp ra một tờ giấy từ Viện Kiểm sát tối cao cùng Bộ Trương Bộ Công An, Bình nhìn xem, đáp:

“Được, để tôi bảo người đưa đi.”

Khi hai người đi, Bình mới cầm điện thoại, trầm ngâm:

“Thưa anh, tên kia bị đám Tổng Cục Tâm Linh đưa đi? Có cần cho người để hắn chết bất đắc kỳ tử?”

Một lúc lâu, bên kia mới trầm giọng, đáp:

“Kệ đi, dù sao cũng là con ruồi. Mặt khác lần sau dính tới đám kia thì cố gắng nhịn, chỉ có tốt không có hại.”

Bình vâng vâng dạ dạ rồi cúp máy, lông mi cũng khẽ giãn ra.

*

Phát bước ra ngoài, hai tay đan xen vận động, cười:

“Bên ngoài thật trong sáng a. Ngồi trong kia tôi phát ngợp.”

Xong nhìn Thuận:

“Cảm ơn anh nha. May mà anh tới kịp, không thì tôi không biết mình chết ra sao?”

Thuận cũng biết thâm ý trong lời nói của Phát, thở dài:

“Dù Tổng cục có quyền hành lớn, nhưng cũng không phải vô pháp vô thiên. Tôi sẽ đảm bảo anh an toàn cùng thay thân phận mới. Còn chuyện trên, sau anh có quyền hạn đủ lớn thì mới xem lại.”

Phát cũng kể chứ thực không có ý nhờ vả, hơi gật đầu. Xe nhanh chóng thẳng hướng Hà Thành.

*

Trong ba người thì Lan là bình thường nhất, bởi sinh trong gia tộc, các điều kỳ bí như SCP nàng dù chưa trải qua nhưng cũng đã nghe nhiều, đặc biệt anh nàng cũng mất tích trong 1 sự kiện như vậy. Đúng 7h sáng đến công ty, họp giao ban và ký kết hợp đồng.

Ban đêm, đang ngâm mình trong bồn tắm thì bất ngờ điện thoại reo, nàng hơi nhíu mày, bởi số điện thoại này là riêng tư và có rất ít người biết. Khi màn hình sáng, thông tin cũng hiện:

“Trước hết xin lỗi cô vì đã làm phiền. Tôi là Thuận, chúng ta đã gặp ở trong Thí luyện. Nhắn tin này là muốn hỏi về đề nghị của tôi, cô nghĩ sao ạ.”

Lan suy nghĩ lát, trả lời:

“Tôi có vài điều muốn hỏi trước khi ra quyết định. Có thể sáng mai ta gặp ở quán Cà phê Royal.”

Rất nhanh tin nhắn đồng ý hiển thị.

*

Thời gian thấm thoát trôi, ngày gặp mặt đã tới. Khi Lan bước vào đã thấy Thuận . Thuận khẽ cười

“Sắc nước nghiêng thành. Trong thời cổ đại đủ quát tháo phong vân 1 phương.”

Lan nhẹ cười:

“Cậu cũng quá khen. Mà lát tôi có chuyện, nên tôi hỏi luôn trước khi ra quyết định.”

Thuận gật đầu:

“cô hỏi đi, trong khả năng, tôi sẽ không từ chối?”

“Tham dự thì có yêu cầu gì?”

“Có hai loại hợp đồng, Hợp đồng Chính Thức và Hợp đồng Cộng tác. Hợp đồng Chính Thức quyền lợi: Hưởng thụ Tài Nguyên Tổng Bộ, Được người có kinh nghiệm hướng dẫn đào tạo, Ưu tiên tiếp cận trước các tài liệu. Yêu cầu chỉ là Tham dự nhiệm vụ theo sự điều động của tổ chức; Hợp đồng Cộng Tác: Có quyền tham dự nhiệm vụ Tổng bộ công bố, Ưu tiên tiếp cận tài liệu. Yêu cầu là cần phải hoàn thành nhiệm vụ trong khả năng, tất nhiên nếu thấy không ổn có thể từ chối, nhưng 1 năm cần hoàn thành ít nhất 3 lần nhiệm vụ, không tư cách bị loại bỏ. Với cô cùng Phát mới tiếp cận thì sẽ có 3 năm bảo hộ kỳ, không cần tham gia nhiệm vụ. Cuối cùng dù hợp đồng nào thì cũng cần phải đảm bảo bí mật, nếu tiết lộ dù cho gia tộc có đứng sau, thì tôi cũng có thể thủ tiêu, Không gì được trên lợi ích dân tộc.”

Lan gật đầu:

“Vậy tôi đồng ý.”

Hợp đồng đưa qua, Lan chậm rãi đọc và ký, tiếp nhận lại, Thuận cười:

“Chúc mừng cô gia nhập, từ giờ chúng ta là đồng đội, hy vọng có thể sau này hợp tác thật tốt. Tôi đã thêm cô vào nhóm dự bị, cô muốn biết gì có thể tìm trong đó.”

Lan ấn đồng ý, nhưng khi nhìn thấy nhóm có ba thành viên hơi sửng sờ, Thuận gượng cười, đáp:

“Trước chỉ có tôi, cô cùng Phát. Sau này tròn chơi Open, nhóm sẽ đông hơn.”

Hai người trao đổi thêm rồi từ biệt. Còn 97 người còn lại thì Tổng cục không quá ước thúc, chỉ âm thầm gán định vị, tùy thời theo dõi, chỉ cần thấy tiết lộ phong thanh sớm tiêu diệt.

Bạn đang đọc Quan Trường Khốc Liệt sáng tác bởi nguyencongthanhhy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyencongthanhhy
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.