Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xung đột

Tiểu thuyết gốc · 2227 chữ

Quan Trường chính là chiến trường, một người muốn đi xa cần phải có 1 vòng tròn nhất định giống như Tướng ra trận cần có quân, Quốc tuy không thích nhưng nằm trong thể chế nhiều thứ không phải không muốn là được, mà nơi tụ tập dễ nhất chính là bàn rượu.

Chiều thứ bảy, nhà hàng Hương Nhãn - tổ hợp giải trí nổi tiếng nhất tỉnh Hải Hưng, Quốc bước vào phòng VIP 1, Khương - BT đoàn thanh niên đồng thời là em bên ngoại, đứng lên:

"Sếp, anh đến rồi."

Dứt lời vội chạy lại cần lấy áo khoác, phải nói cảm giác xu nịnh khiến tâm trạng Quốc vô cùng thoải mái, quả nhiên trong lịch sử nịnh thần luôn có đất diễn không sai, Quốc đáp:

"Ha...ha. Mọi người đến sớm a."

Xong an vị vào vị trí chủ vị, Hiền nói:

" Thưa Chủ tịch, kế hoạch Nông thôn mới cùng đẩy mạnh chính sách 'Tam nông', khiến xã ta chịu áp lực vô cùng lớn. Anh Nhu - trưởng thôn Đại, có quen một người đang là chủ doanh nghiệp lớn trên tỉnh, nay tổ chức muống giới thiệu cùng chủ tịch, mong giúp đỡ phần nào."

Nghe xong, Quốc gật đầu, biết Nhu giới thiệu chủ yếu muốn nhằm vào vị trí phòng Tài Chính - Kế Hoạch đang bỏ trống, nếu người giới thiệu ổn thì Quốc có thể lờ đi những rắc rối trước đây để tiến cử, dù sao trên quan trường không có kẻ địch mãi mãi. Hải - Phó Chủ tịch HĐND nói:

"Thưa Chủ tịch, tôi đã điều tra ra, kẻ tung tin đồn là Lương Tuấn ( - em của Chủ tịch HĐND Lương Ngạn), còn việc Chủ nhiệm UBKT Trần Hùng ủng hộ chúng ta là do đang có xích mích với Lương Ngạn trong vấn đề gái gú, cũng như tác động của Chủ nhiệm UBKT Huyện uỷ Trần Hà."

Trầm ngâm, tiếp:

"Họp Thường vụ Đảng uỷ xã chúng ta nắm ưu thế nhưng cần sớm nên kế hoạch trong trường hợp Trần Hùng trở tay."

Những người khác đều hiểu ý mà Hải muốn nói, Quốc nhìn một lượt, cười:

"Yên tâm, việc quan hệ của tôi cùng BT tỉnh là sự thực. Muốn thắng trận cần biết Binh bất yếm trá."

Nghe thấy, mấy người trong lòng không khỏi thở phào. Không lâu, thì Nhu cùng một tên béo mập tiến tới, Nhu vào tới cửa vội cúi đầu:

"Xin lỗi chủ tịch, trên đường kẹt xe. Tôi đến muộn, xin tự phạt ba chén."

Dứt lời uống liền 1 hơi, gương mặt hơi ửng đỏ. Quốc hài lòng:

"Ừm, tất cả đông đủ, chúng ta bắt đầu thôi."

Nhu chỉ về người bên cạnh, nói:

"Tôi xin giới thiệu với Chủ tịch, đây là cậu Cảnh - Giám đốc công ty xây dựng Hải Hưng, đồng thời là con trai phó Văn Phòng Sở Văn Hoá, Thể thao, Du lịch tỉnh."

Chức Phó cao hơn Chủ tịch xã nửa cấp, nhưng thông qua [Chinh Chiến], Quốc biết đây là chức hữu danh vô thực, Cảnh cũng do Trần Thiên dựng lên thế chân. Quốc đứng lên, tiến lại, cười:

"Tôi là Chủ tịch xã Ngô Quyền, rất hân hạnh được chào đón anh tới tham dự."

Cảnh thân hình béo nục, hờ hững bắt tay, đáp:

"Chào anh, tôi là Trịnh Cảnh, Giám đốc công ty xây dựng Hải An, đồng thời là bạn học cũ với Tiến. Mấy hôm trước, nghe nói ở xã đang sắp triển khai Nông thôn mới, nên tôi tới đây bầy tỏ nguyện vọng được tham gia, cải tạo nâng cấp đường. Công ty Hải An tuy mới thành lập cách đây chưa lâu, nhưng đội ngũ đều có kinh nghiệm trên 10 năm. Chưa kể, công ty nếu triển khai có thể tạo công ăn việc làm cho nhân dân trong xã nói riêng và tỉnh nói chung, đáp ứng đúng phương hướng trong Đại hội HĐND Tỉnh đưa ra."

Xong ngồi xuống vị trí chủ vị, mà cũng thấy bên cạnh là Hiền, không để ý tới Quốc mà quay sang, đôi mắt sáng rực:

"Xin chào người đẹp, nghe Nhu kể từ lâu, nay mới có cơ hội gặp mặt? Không biết người đẹp đã yêu chưa? Tôi đang độc thân, nếu được chúng ta tìm hiểu."

Lời ra không khí trong phòng trầm thêm xuống, Nhu khuôn mặt cũng tối sầm, hận không thể tự tát mình hai cái. Bởi chưa công khai, nhưng hầu hết đều rõ Hiền và Quốc mập mờ. Nhưng người trong cuộc, khuôn mặt lại vô cùng bình tĩnh. Quốc sớm rèn luyện hỉ nộ vô thường, còn Hiền sau vụ quán ăn cũng hiểu thứ Quốc muốn truyền đạt.

Lúc này, nhân viên cũng mang đồ vào, Cảnh không tim không phổi, cười:

"Đồ ăn ở đây đắt, mọi người chắc lần đầu tới, ăn đi cho biết. Nhiều món cần phải ăn nóng."

Xong cười cười nhìn Quốc nói:

"Anh quen BT Trần Tiến à? Trước tôi cũng từng gặp vài lần, ngài Bí thư là tấm gương sáng để chúng ta noi theo. Tuần sau sinh nhật tôi, cậu Trần Thiên cũng tới, cậu đi cùng cậu ấy tới chung vui."

Quốc gật đầu, Cảnh cười lớn vỗ vai:

"Uống rượu."

Nhưng khi cả hai chạm cốc, Cảnh gõ thật mạnh, chưa kể còn cố tình nâng cao hơn người khác, đây là trắng trợn coi thường. Quốc đặt chén xuống, ra hiệu, Hiền hiểu ý, khuôn mặt cười, ánh mắt đầy quyến rũ, nói:

"Anh Cảnh, hôm nay anh đến muộn dù có lý do chính đáng nhưng xưa có câu vào ba ra bẩy. Anh cũng theo lệ chứ."

Nhìn người đẹp vốn hờ hững mình, giờ lại chủ động, Cảnh hai mắt sáng rực, cười:

"Người đẹp đã nói thì ba chén hay bảy chén đều là chuyện nhỏ. Không biết uống xong, có thể mời riêng người đẹp 1 chén."

Hiền cúi đầu bẽn lẽn:

"Anh trước ba chén đã."

Nhìn dáng đó, Cảnh khí thế bừng bừng:

" Được."

Chưa kể mỗi khi Cảnh uống xong, Hiền đứng bên rót đầy, cả người Cảnh khí thế bừng bừng, nhất là thỉnh thoảng có âm thanh bẽn lẽn vang:

"Oa, thật giỏi."

"Anh đúng là chân nam nhi."

Khi xong ba chén, Hiền nâng lên ly nhỏ:

"Nay được gặp, tôi xin được mạn phép mời một ly. Tôi uống không được, chỉ nhấp ly, mong anh bỏ quá."

Cảnh gương mặt đỏ ửng, cười:

"Không sao."

Mà khi Hiền xong, Khương cùng những người khác cũng tiến sang mừng, Cảnh nhíu mày định từ chối thì Hiền nhẹ giọng:

"Anh Cảnh không được rồi, để tôi giúp."

Xong nâng lên, mà Cảnh nhìn vậy, vội tiếp lấy, dõng dạc:

"Con trai sao không được, anh còn được, để anh uống."

Cứ như vậy, Cảnh uống bất chấp lý trí uống, cuối cùng 'Bịch' một âm thanh vang vọng, cả thân hình béo mập ngã xuống, chổng vó lên trời. Đến đây trong phòng vang lên tiếng cười:

"Ha ha ha."

Nhu cũng biết mọi người đang chỉnh Cảnh, dù là bạn nhưng thái độ của Cảnh quá không tốt, Nhu vội đỡ dậy, nói:

"Xin lỗi Chủ tịch, không ngờ tính khí hắn xấu vậy."

Quốc khoát tay:

"Tôi biết, không sao, anh đưa cậu ta về trước, có gì hôm khác ta bàn lại."

Xong nhìn qua Khương:

"Cậu ra bảo Sơn hỗ trợ đưa họ về, uống rượu không lái xe, chúng ta là người nhà nước càng phải đề cao."

Nghe vậy, Nhu thở phào, khiêng hắn đi ra.

*

Sau đó bữa tiệc diễn ra bình thường, một lúc Hiền có điện thoại đi ra ngoài nghe, nhưng 15 phút không thấy, Quốc trong lòng nao nao, ấn điện thoại nhưng chỉ nghe tiếng bíp xong nhanh chóng tắt, hắn nhìn Hạnh - phòng Thuỷ nông, nói:

"Cô ra xem Hiền đâu."

Hạnh gật đầu, nhưng không lâu chạy lại sắc mặt trắng bệch:

"Thưa Chủ tịch, tôi tìm trong nhà Vệ sinh cũng không có, gọi điện thoại không được."

Mấy người không ai nói, vội dừng tay, đi ra ngoài, khi tới sảnh, thấy một nhân viên nữ đang ngồi, Hải trầm giọng:

" Thưa cô, cô vừa có nhìn thấy một cô gái ngồi phòng tôi, mặc áo trắng đi đâu không?"

Cô gái lắp bắp:

"Tôi, tôi..."

Mà lúc này, từ phòng vệ sinh, một người khoảng chừng 40 tuổi đi ra, đáp:

"Xin lỗi, tôi không thấy."

Xong vỗ vai cô gái:

"Nay sắc mặt cô không tốt, về nghỉ sớm đi."

Cô gái cúi đầu bước đi, nhưng nhìn điệu bộ này, ai cũng rõ chuyện gì, Hải quát lớn:

"Đứng lại!" Xong tiến lên muốn tóm lấy, người đàn ông đứng ra ngăn cản, trầm giọng:

"Tôi là Sứng, quản lý nhà hàng. Các anh mới đến lần đầu chắc chưa hiểu quy cu, tôi xin nhắc lại: Nhà Hàng Hương Nhãn mở ra mục đích đảm bảo mọi người vui vẻ khi tới. Bất kỳ một rắc rối gây ảnh hưởng tới trải nghiệm của khách hàng, chúng tôi sẽ chấn áp. Xin mọi người giữ im lặng."

Nhìn Hải gương mặt đỏ tía tai, Quốc đi lên, giữ tay, cười:

"Nếu các anh không thấy, chúng tôi đi tìm vậy."

Xoay xoay người bước lên tầng hai, Sứng khuôn mặt không còn sự tươi cười mà hiện lên vẻ tàn nhẫn, quát:

"Ngăn chúng lại!."

Bảo vệ bên ngoài lập tức ập vào. Quốc không muốn bại lộ khả năng, nên triệu hoá thân phận [Siêu phàm giả], dù sao Phát cũng sắp tới, với tốc độ ưu việt, Quốc nhanh chóng tiến lên, bỏ xa đám bảo vệ, xong đá phăng cửa phòng biểu tượng HOA SEN.

Tác động lớn, khiến bên trong một đám người đang thưởng rượu, quay đầu nhìn ra, Quốc quét ánh mắt nhanh thấy được Hiền đang nửa người dựa vào ghế sofa to, trạng thái mông lung, nửa say nửa tỉnh. Bên cạnh một tên đàn ông ôm lấy eo. Quốc đi tới hất văng tên đó ra, đón lấy Hiền, tên thanh niên lảo đảo xong đứng vững, hừ lánh

"Mày muốn làm gì?"

Quốc lạnh nhạt:

"Tôi đón bạn tôi, các anh tiếp tục uống."

Tên thanh niên phất tay, hai người đàn ông đi lên, Quốc nhanh chóng vung nắm đấm thẳng mặt, tên đó loạng choạng lùi lại, Quốc tiến tới đạp mạnh vào 1 chân trụ, tên đó ngã nhào trên đất. Không dừng lại, Quốc đẩy ngược khuỷu tay, lên lên ngực tên còn lạu đang dùng chai bia định đánh lén. Tên kia ôm ngực lùi lại, kêu lên thê thảm. Quốc không bỏ lỡ cơ hội, tung lên liên hoàn cước, cuối cùng tên thứ hai cũng nằm co ro trên mặt đất. Quốc đỡ Hiền lên định bước ra, thì một tiếng 'Cạch', công tắc điện vang lên, cả phòng sáng trưng, đến đây mọi thứ cũng sáng tỏ, ngoài Hiền cùng ba tên đàn ông bị xử lý thì còn có 4 người đàn ông khác, bên cạnh đều là người phụ nữ kề sát. Quốc biết đây là hang hùm ổ sói, dựa vào thân phận [Siêu Phàm Giả] có thể thoát nhưng Hiền an toàn rất khó.

Mà lúc này, Sứng cùng bảo vệ mới chạy tới:

"Xin lỗi Trần thiếu, là tôi không làm tròn bổn phận."

Trên trán lấm tấm mồ hôi, mà người thanh niên kia cũng trở lại chỗ cũ, hừ lạnh:

"Anh Sứng làm ăn càng ngày càng bát nháo? Để kẻ lạ mặt xông vào tận đây, còn đánh người của tôi."

Sứng đáp:

"Thật xin lỗi, không ngờ tên này là [Siêu phàm giả]. Để tôi bắt hắn chịu tội."

Dứt lời, Sứng cũng triệu hoá thân phận [Siêu Phàm Giả]. Đúng lúc này, người ngồi ghế chủ vị, nhẹ giọng:

" Không có chuyện gì, tất cả lui ra đi. Cậu Quốc, tới thì ngồi đi."

Nghe xong, ngoài Quốc thì những người khác ngẩn người, nhất là đám người Khương, Hải vừa tới, bởi cả đám qua bảo vệ cũng biết người đàn ông kia là Trần Thiên, con trai độc nhất của BT Tỉnh. Chắc việc quen biết là đúng, từ lo sợ, toàn bộ cảm thấy vui sướng. Trần Thiên nhìn sang bên bên, tiếp:

"Không cần sợ, tôi và anh Hai là anh em. Cậu lại là người anh Hai quan tâm nhất, chúng ta như anh em 1 nhà. Mấy lần muốn xuống gặp cậu, đây như đúng dịp không bằng gặp dịp."

Mà người đàn ông kia xung quanh cũng nhìn một mắt, bởi Hai chính là người Hắc Bạch gian thương, ở tỉnh phú nhị đại con ông cháu cha đều biết. Đắc tội ai đừng đắc tội tên Hai.

Quốc cười:

"Đúng là không đánh không quen a."

Xong nhìn Khương:

"Cậu đi cùng Sơn, Hạnh đưa Hiền an toàn về. Tôi ngồi lúc, sau đó bắt xe về sau."

Mấy người muốn nói thì Quốc phất tay. Sứng cho người dọn dẹp, trong phòng ngoài những người ban đầu thêm Quốc.

Bạn đang đọc Quan Trường Khốc Liệt sáng tác bởi nguyencongthanhhy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyencongthanhhy
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.