Quỷ Đạo Thần Thoại
Chương 33: Quỷ Đạo Thần Thoại
Dương Hợp toát mồ hôi lạnh, bề ngoài không lộ ra chút sơ hở nào.
Hắn biết Linh Thị không liên quan đến quỷ, vì không tỏa ra âm khí, mã phu chắc chắn không thể phát hiện ra hắn đang nhìn trộm.
Nhưng để cho chắc chắn, Dương Hợp không rời khỏi chợ ngay lập tức.
[Ngạ Quỷ Đạo (Võ nhân)]
Theo thông tin Linh Thị hiển thị, thứ mã phu dung nạp chính là Ngạ Quỷ.
Dương Hợp giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, hòa theo đám đông hò reo, đồng thời vận chuyển pháp môn của Thái Ất chân nhân truyền thụ, cố gắng thu liễm Quỷ Đồng.
“Nói cách khác, còn một tu sĩ Họa Bì Đạo khác trong chợ?”
Dương Hợp có thể cảm nhận được, Ngạ Quỷ chiếm giữ cánh tay phải của mã phu đã là Ác Quỷ kỳ, hơn nữa còn là Ác Quỷ kỳ đã hoàn thành một lần phục sinh.
Ngạ Quỷ dung hợp với thân thể chính là biểu hiện của một lần phục sinh.
Nhưng có một điểm hoàn toàn khác.
Mã phu dường như không điên cuồng như Tống Chí.
Lão có thể khống chế Ngạ Quỷ đã phục sinh trong khi vẫn giữ được lý trí!
Dương Hợp nhận thấy, kể từ khi mã phu xuất hiện ở chợ, số lượng bộ khoái xung quanh bắt đầu tăng lên, nhưng cũng chỉ để duy trì trật tự.
Khóe miệng mã phu nhếch lên, nhưng vì kiêng dè nên vẫn cúi người chui vào trong thùng xe.
“Hừ.”
Dương Hợp nhắm mắt lại, cẩn thận lắng nghe âm thanh bên trong thùng xe.
Linh Thị không chỉ tác động đến thị giác, mà là cả năm giác quan: tai, mắt mũi, miệng, lưỡi. Nên mới có thể đối diện với sự thật của mười tám tầng địa ngục.
“Tôn Tề, đừng tưởng dựa vào một đám Trành Quỷ là có thể làm gì bọn ta.”
“Tại sao ngươi không thể chấp nhận sự thật mình đã chết, hừ, ngươi còn có thể kiên trì bao lâu nữa? Một tháng? Hay hai tháng?”
Mã phu không nói thêm gì nữa, Dương Hợp mở mắt ra chen ra khỏi đám đông, lúc này Đa Bảo Ngư trăm năm đã được kéo đến bãi đất trống.
Đồ tể cắt túi vải trói Đa Bảo Ngư trăm năm.
Đám đông im lặng, đều không ngờ Đa Bảo Ngư trăm năm lại dữ tợn đáng sợ đến vậy.
Vảy dày đặc mọc đầy bướu thịt, mắt của Đa Bảo Ngư bình thường là hướng lên trên, còn Đa Bảo Ngư trăm năm thì càng lố lăng hơn, nhãn cầu to chừng nửa thước, như thể sắp nổ tung bất cứ lúc nào.
Điều đáng sợ nhất là Đa Bảo Ngư trăm năm lại mọc tứ chi giống người.
Khi Đa Bảo Ngư trăm năm nằm sấp trên mặt đất, trông giống như một đứa trẻ sơ sinh.
Trong mắt Trần chưởng quỹ lóe lên một tia kinh hãi, Đa Bảo Ngư trăm năm dường như đang nhìn chằm chằm lão, sững sờ một hồi mới lấy lại được bình tĩnh.
“Việc mổ xẻ Đa Bảo Ngư trăm năm cần bảy tám ngày, thịt cá ở các bộ phận sẽ được đấu giá kịp thời. Đừng vội, thương hội Phú Dương bọn ta già trẻ không gạt, sẽ ngay lập tức…”
Dương Hợp không tiếp tục xem Đa Bảo Ngư trăm năm nữa, quay người đi về phía góc đông nam của chợ.
Theo việc Đa Bảo Ngư lần lượt bị mổ bụng, ở góc đông nam chợ đã xuất hiện không ít quầy hàng, nói là bán những thứ linh tinh trong dạ dày cá, nhưng thực tế không phải vậy, các thương hội rõ ràng có mục đích khác.
Dương Hợp chú ý đến da của Đa Bảo Ngư được phơi dọc hai bên đường.
Da cá có giá trị tương đối thấp, không thể dùng cho võ nhân nhập môn, cũng khó chế tác thành giáp da, nên được bày bán giữa các quầy hàng.
Dương Hợp nheo mắt, phần bụng của da cá đều có vết rách rõ ràng.
Giống như…
Từng mọc tay người, nhưng đã bị thương hội cắt bỏ trước đó.
“Vùng sông nước Gia Lương chưa đến mùa nước lên, các thương hội lại bắt được số lượng lớn Đa Bảo Ngư, liệu có phải đàn cá không ở dưới nước, mà là trên cạn?”
Dương Hợp rùng mình, khó có thể tưởng tượng cảnh Đa Bảo Ngư bò lổm ngổm khắp nơi.
“Các thương hội chắc chắn sẽ không coi trọng những thứ linh tinh trong dạ dày Đa Bảo Ngư trăm năm, nhưng khó có thể đục nước béo cò để lấy được, haiz… Hai tên tu sĩ kia cũng có mưu đồ ở thành Phái Bạch.”
Dương Hợp cảm thấy khó xử, chợ đã vang lên tiếng mổ xẻ Đa Bảo Ngư trăm năm.
Hắn vừa suy nghĩ vừa dạo qua các quầy hàng, có thể thấy đủ loại đồ cổ thật giả lẫn lộn, và một số điển tịch cũ kỹ được bày biện tùy ý.
Vài bộ khoái nhận ra Dương Hợp là con trai của Dương lão hán, nhao nhao chào hỏi.
Dương Hợp lần lượt đáp lại, tâm trí lại đang quan sát Trành Quỷ trong cơ thể bọn họ.
Lời mã phu nói quả thực không sai, tu sĩ dung nạp Hổ Quỷ trong nha môn đã sắp chết, ngay cả Trành Quỷ cũng có vẻ ủ rũ bất thường.
Dương Hợp không biết có phải ảo giác hay không, số lượng bộ khoái trong thành Phái Bạch dường như đang giảm đi.
“Hổ Quỷ, Tôn Tề…”
Tôn bộ đầu mà Dương lão hán từng nhắc đến chắc hẳn là Tôn Tề.
Dương Hợp nghi ngờ Tôn Tề có thể đã mất hết ý thức, một hai tháng nữa sẽ chết hẳn, nên mã phu mới dám ngang ngược như vậy.
“Một hai tháng, cho dù có thế giới điển cố cũng khó mà tấn thăng Ác Quỷ kỳ, trừ khi lấy được tục vật mới.”
Tiểu nhị thương hội thấy Dương Hợp lựa chọn ở các quầy hàng, mặt lộ vẻ khinh bỉ, ánh mắt đã thể hiện hết những gì nên nói và không nên nói.
Dương Hợp không để ý lắm, cân nhắc số bạc còn lại trong người.
Hắn cầm một quyển sách lên.
“Giá bao nhiêu?”
“Ba lượng bạc.”
Dương Hợp lại cầm thêm hai quyển sách ghi chép chuyện dân gian: "Thêm hai quyển nữa.”
Tiểu nhị thương hội mất kiên nhẫn xua tay.
Dương Hợp trả tiền rồi đứng dậy rời đi, mở quyển sách có tên "Thuần Âm Nhu Thủy Kình”, thông tin hiển thị đã chứng minh tính xác thực.
[Thuần Âm Nhu Thủy Kình]
[Do võ nhân Trọng Thủy sáng tạo, cần ăn thịt Đa Bảo Ngư để nhập môn, một khi nắm vững, Ngạ Quỷ sinh ra trong cơ thể sẽ hóa thành đan điền.]
Đăng bởi | DiddyVN |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |