[Ngạ Quỷ Đạo (Võ nhân)] (2)
[Ngạ Quỷ Đạo (Võ nhân)] (2)
(cầu lượt tim, cầu lượt bình luận!)
~~Bản dịch được đăng ở TruyenYY~~
Dương Hợp nổi da gà, nhanh chóng nhận ra võ nhân đều có đặc điểm giống nhau.
Trong dạ dày đều giấu một con Ngạ Quỷ.
Có lẽ vì sự đòi hỏi vô độ của Ngạ Quỷ, chỉ trong chốc lát, Kim Tùng đã lộ vẻ mệt mỏi, từ biệt Dương lão hán chuẩn bị trở về phòng.
Dương Hợp không muốn bỏ lỡ cơ hội tìm hiểu thế giới này, nhịn không được hỏi: "Kim giáo đầu, học võ có phải cần Đa Bảo Ngư không?"
Dương lão hán nháy mắt ra hiệu, bảo Dương Hợp đừng lỗ mãng.
"Hắc hắc, đúng là lanh lợi." Kim Tùng không để bụng vỗ vai Dương lão hán.
Lão tưởng Dương Hợp vẫn chưa từ bỏ ý định, cười giải thích: "Mỗi nơi mỗi khác, võ học của vùng sông nước Gia Lương thiên về thủy kình của âm nhu, cho nên chúng ta nhập môn bằng cách ăn thịt Đa Bảo Ngư."
Dương Hợp há hốc mồm, lập tức nổi da gà.
Chẳng trách Ngạ Quỷ trước khi chết lại vô cùng hưng phấn.
Một khi Ngạ Quỷ trở thành đại dược, sẽ có thể tái sinh trong cơ thể võ nhân, có thể liên tục đòi hỏi chất dinh dưỡng của vật chủ.
Kim Tùng thở dài: "Đừng thấy lão phu khí huyết suy bại, lúc trẻ cũng là lưng hùm vai gấu, một bữa ít nhất cũng ăn mười cân thịt chín, ha, người ngoài đều coi võ nhân là quỷ chết đói đầu thai."
Dương Hợp cứng họng, hoang đường đến mức cười gượng.
Cái gì mà khí huyết suy bại, rõ ràng là không thể thỏa mãn cơn đói của Ngạ Quỷ trong cơ thể, e rằng Kim Tùng không sống được bao lâu nữa sẽ bị đói đến chết.
Kim Tùng nhắc nhở: "Tuyệt đối đừng tự ý thử ăn Đa Bảo Ngư, không có nội công hỗ trợ, người thường yếu ớt nên không thể hấp thu được."
Dương Hợp không còn để ý đến mấy chữ "yếu ớt nên không thể hấp thu" nữa.
Rõ ràng là cơ thể người thường không thể chứa Ngạ Quỷ.
Theo lời Kim giáo đầu giảng giải về việc học võ, trước mắt Dương Hợp lại hiện lên dòng chữ.
[Ngạ Quỷ Đạo (Võ nhân)]
[Một khi nắm giữ, Ngạ Quỷ sẽ hóa thành đan điền chứa âm khí, trong thời gian đó phải thỏa mãn mọi cơn đói của Ngạ Quỷ. Khi no bụng, Ngạ Quỷ sẽ bổ sung cho nhục thân, khi đói, Ngạ Quỷ sẽ thôn phệ khí huyết.]
Dương Hợp hít sâu một hơi.
Theo hắn biết, người ta có bao nhiêu cách chết thì có bấy nhiêu loại quỷ.
Chỉ riêng Ngạ Quỷ đã diễn sinh ra hệ thống tu hành kỳ dị như võ học, thật khó tưởng tượng thế giới này rốt cuộc sâu đến mức nào.
"Khụ khụ khụ." Kim Tùng ho dữ dội mấy tiếng: "Làm trò cười rồi, tuy đã qua mùa đông, nhưng tay chân lại không còn nghe lời."
Dương lão hán vội nói: "Hai cha con chúng ta xin không quấy rầy Kim giáo đầu nữa."
"Đi thong thả, không tiễn."
Hai người bước ra khỏi Hắc Thủy Đường.
Dương lão hán lộ vẻ tự trách: "Đều tại cha vô dụng, làm lỡ việc học võ của con, ta đến võ quán khác hỏi xem, nhất định sẽ nhập môn được."
"Đừng cha! Học võ không thể miễn cưỡng, kinh doanh buôn rau mới là chính đạo."
Dương Hợp hiện tại vẫn chưa hiểu rõ Ngạ Quỷ Đạo, hơn nữa nhà hắn cũng không đủ giàu có, không chịu nổi việc Ngạ Quỷ trong cơ thể đòi hỏi thức ăn một cách vô độ.
Tìm kiếm sức mạnh tự bảo vệ, chi bằng trông cậy vào viên hạt sen kia.
Dương Hợp vô thức chạm vào hạt sen, trước mắt lại hiện lên dòng chữ.
[Tục vật: Liên Sinh Liên]
[Liên quan điển cố: “Hoa Sen Quỷ”, có tiêu hao 1 điểm Linh Thị để tiến vào thế giới điển cố không]
"Tục vật chắc chắn có liên quan đến quỷ, thế giới điển cố là chỉ lai lịch của một con quỷ nào đó?"
Đang suy nghĩ, hai người đến căn nhà đất thuê ở phía tây thành, cư dân gần đó đều là người từ nơi khác đến, tương đối vắng vẻ.
"A Hợp con nghỉ ngơi một lúc, ta chuẩn bị cơm nước."
"Cha, con giúp cha chẻ củi."
"Con bị cảm phong hàn thì đừng để đổ mồ hôi."
Dương lão hán dừng lại một lúc, không thấy Dương Hợp trả lời, nhịn không được mà thò đầu ra ngoài.
Kết quả thấy Dương Hợp đang nhìn chằm chằm lên mái nhà, bèn thôi không để ý.
Dương Hợp ôm ngực trấn tĩnh lại, ở góc nhìn mà người thường không thấy được, trên mái nhà có chất lỏng sền sệt nhỏ giọt xuống, tỏa ra mùi tanh hôi.
Chỉ cần ngửi mùi, hắn cũng biết chất lỏng này đến từ Ngạ Quỷ.
Hơn nữa còn là Ngạ Quỷ sinh ra từ con Đa Bảo Ngư ở chợ sáng!
"Là trùng hợp? Hay là Ngạ Quỷ lúc đó đã phát hiện ta đang nhìn nó?!"
Dương Hợp nắm chặt hạt sen, dù thế nào cũng phải tìm hiểu công dụng của tục vật, ôm hy vọng chỉ có đường chết, hơn nữa...
Trong con hẻm nhỏ bên ngoài căn nhà đất, có mười mấy con Quỷ Không Đầu đi ngang qua.
Da thịt Quỷ Không Đầu sưng phù, hai tay mò mẫm tìm kiếm cái đầu đã mất, từ mạch máu đen ngòm ở cổ truyền đến tiếng kêu gào thảm thiết.
Hơn nữa, khắp nơi đều là quỷ!!!
(cầu lượt lưu, cầu lượt bình luận!)
~~Bản dịch được đăng ở TruyenYY~~
Đăng bởi | DiddyVN |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 3 |