Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ Dị Trong Nhà Giam

Phiên bản Dịch · 1144 chữ

Chương 11. Quỷ Dị Trong Nhà Giam

Năm người kia hiển nhiên đã thương lượng xong với nhau, nhưng sau khi tăng tốc, lại không thể thống nhất được bước chân, dẫn đến thi thể lảo đảo.

Chỉ một động tĩnh nhỏ xíu như thế nhưng cũng khiến tấm da người của thi thể kia tróc ra, một bộ xương trắng rơi thẳng xuống đất, sinh ra động tĩnh không nhỏ.

Như là những quân bài domino, người trong đội ngũ va đụng vào nhau, thậm chí còn kéo hỏng quần áo bởi vậy mà lộ ra làn da. . .

Nhậm Thanh hai mắt nhìn trừng trừng, hắn rõ ràng phát giác được xung quanh có rất nhiều đạo tàn ảnh lướt qua.

Ngay sau đó, không đợi những người còn lại kịp phản ứng, năm người thoát ly khỏi đội ngũ kia đồng loạt ngã trên mặt đất, tử trạng không khác gì những hỏa công ở cầu thang.

Những tấm da người đổ máu hiển nhiên không có ý định buông tha những hỏa công kia, bọn chúng bò sát mặt đất, nhanh chóng nhúc nhích.

Nhậm Thanh thấy thế cắn răng một cái, thấp giọng nhắc nhở:

"Đi chậm lại chút, dịch sang trái ba mét."

Ba người Tiểu Vũ không có bất kỳ do dự nào, phối hợp với Nhậm Thanh tránh thoát được một tấm da người, nếu để nó tới gần mấy người bọn hắn thì hỏng bét.

"Bên phải ba mét."

"Bên trái năm mét."

Nhậm Thanh tỉnh táo chỉ huy, nhìn qua giống như một con ruồi không đầu đi quanh trong phòng giam.

Nhóm hỏa công bỏ chạy trối chết, muốn từ biển người chạy ra tìm đường sống.

Nhưng da người chỉ cần đụng vào người sống, ngay lập tức sẽ chui vào cơ thể của hắn, không qua mấy hơi liền hút hết huyết nhục.

Nhậm Thanh nhịn không được chảy nước mắt, chỉ cảm thấy hai mắt đau rát.

Hắn phát hiện da người không biết vô tình hay cố ý bò sát lại bịt kín lối đi duy nhất là cửa cầu thang.

"Ném thi thể đi! !"

Bốn người đồng thời buông tay, sau đó nghe được Nhậm Thanh rống to:

"Đường sống duy nhất là ở tầng ba, muốn sống liền chạy đến đó."

Nhậm Thanh quay người mang theo ba người tiểu Vũ vọt tới.

Những người còn lại thấy thế nhao nhao bắt chước, hận không thể mọc ra năm cái chân.

Nhậm Thanh cũng không phải là đơn thuần muốn cứu người , chủ yếu là nếu như chỉ có bốn người bọn hắn phá vây, như vậy mục tiêu cũng quá mức rõ ràng.

Khi Nhậm Thanh tiến vào cửa cầu thang, hắn chú ý tới da người giống như có chỗ kiêng kị, không có dự định cùng lên.

"Nơi này an toàn, nghỉ ngơi trước đã."

Nhậm Thanh liên tục nuốt mấy khỏa mắt heo, mới đè xuống được suy yếu.

Cầu thang lục tục tràn vào hai ba mươi người, bọn hắn nhất thời chưa lấy lại được tinh thần, ngồi bệt dưới đất không biết phải làm sao.

Nhậm Thanh liếc nhìn, trăm người hiện tại chỉ còn không đến bốn mươi người, có thể thấy được nơi này khốc liệt đến mức nào.

Bá Phong phản ứng kịp thời vì vậy mà không chết, hai mắt hắn vô thần nằm ngửa trên mặt đất.

Bên ngoài lao ngục, trên mặt Triệu thư lại tràn ngập lo lắng, hắn chuyển bước muốn đi vào trong nhà giam, nhưng đến trước cửa sắt lại quay trở về.

Dựa theo thời gian, đám hỏa công cũng phải đem nhóm thi thể đầu tiên trở ra rồi.

Thế nhưng không có biện pháp, hắn chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.

Một lát sau, bên trong cửa sắt mười mấy cái nha dịch tranh nhau chen lấn chạy ra .

Triệu thư lại nhẹ nhàng thở ra, hắn vừa định mở miệng răn dạy, lại chú ý tới những nha dịch này đều là tạo lệ, ngay cả một cái hỏa công cũng không có.

(tạo lệ là mấy người dọn dẹp hiện trường xung quanh, còn hỏa công là người dọn dẹp thi thể)

Hắn tiến lên bắt lấy một người trong đó hỏi:

"Bên trong rốt cuộc xảy ra sự tình gì?"

Hai chân người kia như nhũn ra té quỵ dưới đất, thanh âm khàn khàn nói ra:

"Dưới mặt đất. . . Truyền đến. . . Kêu thảm, Tiền Hán đi xem, những cái hỏa công kia chết hết! ! !"

"Tiền Hán đâu? ! !"

Nhóm người đem thân ảnh nhỏ gầy đẩy ra:

"Nơi này, ở đây. . ."

Triệu thư lại nhấc lên hắn hỏi:

"Mau nói."

Tiền Hán lẩm bẩm:

"Da người sống, bọn chúng đang ăn người, hỏa công muốn ra nhưng không một ai may mắn thoát khỏi."

"Ta biết rõ."

Triệu thư lại quay người đi về phía lính cai ngục , hắn kìm nén một bụng tức giận, không phải nói quỷ dị trong nhà giam đã được dọn dẹp sạch sẽ sao, làm sao lại xuất hiện thương vong số lượng lớn như vậy.

Nhưng khi hắn đi đến trước mặt ba tên cai ngục, nhìn ánh mặt lạnh lùng của tên đội mũ rộng vành, lại ngậm ngùi đem lời muốn nói nuốt trở vào.

Tên lính cai ngục đứng ở chính giữa cất lên thanh âm già nua nói:

"Còn chưa tới thời cơ xuất thủ, về phần nha dịch bị chết, sau khi kết thúc việc này sẽ đưa trợ cấp gấp đôi cho người nhà ."

"Được."

Triệu thư lại xanh mặt rời khỏi.

Lão lính cai ngục đợi cho Triệu thư lại đi xa, ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn về phía lính cai ngục bên cạnh, ngữ khí tràn ngập sát ý.

"Lý Diệu Dương, trong nhà giam đến cùng còn cất giấu bao nhiêu quỷ dị?"

Lý Diệu Dương phát ra cười khẽ, sau đó buông tay nói ra:

"Tống lão, ta làm sao rõ ràng. . ."

Còn chưa có nói xong, Tống Tông Vô đột nhiên ra đánh ra một quyền đem Lý Diệu Dương đánh nằm trên mặt đất, toàn thân tán phát khí thế giống như ngưng thành thực chất.

Lý Diệu Dương không chút tức giận, ngược lại tiếp tục nói:

"Tống lão, cấm khu nhà giam là từ Sách da người mà hình thành, quỷ vật bên trong thế nhưng có năng lực tiến vào cơ thể."

"Nếu như nhóm chúng ta không xử lý được việc này, cấm khu sẽ tiếp tục mở rộng, Tam Tương thành không biết phải chết bao nhiêu người."

Lính cai ngục cầm trong tay trường kiếm mở miệng nói ra, nghe thanh âm lại là một vị nữ tử.

Bạn đang đọc Quỷ Đạo Tu Tiên: Ta Có Thể Miễn Trừ Đại Giới (Bản Dịch) của Thực Chúc Đệ Trung Chi Đệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật ngocanh.ng1999
Lượt thích 8
Lượt đọc 504

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.