Lòng Yêu Mến Nhân Tài, Thiện Ý Của Cát Lão
Người dịch: Whistle
Rốt cuộc là có bao nhiêu người bị thương vậy?
Hứa Đạo không chần chừ, trực tiếp bước vào Thượng Y cục.
Vừa bước vào trong, đập vào mắt hắn là vô số binh lính bị thương, vết thương của những người bị thương này đều giống với Lý Uyên mà hắn vừa chữa trị lúc trước, chỉ là không nghiêm trọng như vậy thôi, cho nên rất nhiều người không bị hôn mê, vì vậy có thể kêu rên.
Người bị thương rất nhiều, nhưng đại phu lại rất ít, chỉ có bốn năm người. Bốn năm người này bận rộn không ngừng, đã cố gắng hết sức để tăng tốc độ, nhưng so với số lượng người bị thương khổng lồ thì vẫn là quá ít.
- Tiểu tử nhà ngươi từ đâu đến?
Một đại phu đang khám bệnh cho người ta ngẩng đầu nhìn Hứa Đạo, người này tóc mai đã điểm bạc, nhìn qua có vẻ đã lớn tuổi, nhưng lại rất tinh thần, hơn nữa ánh mắt lại vô cùng sắc bén.
- Không phải đã nói rồi sao, những người không liên quan đều phải lui ra ngoài!
- Ta là Hứa Đạo, ở phía nam thành mở một y quán nhỏ, ta đến đây là do bị trưng dụng...
Hứa Đạo vội vàng lên tiếng.
- Ồ? Hứa Đạo? Là ngươi ra tay cứu Lý Uyên sao?
Đại phu kia dừng tay, có chút tò mò.
- Chính là tại hạ!
- Ngươi đã cứu y như thế nào? Lý Uyên kia bị thương đến nội tạng! Người thường e rằng căn bản không có năng lực để cứu chữa.
- Dùng kim bạc phong bế huyết mạch, dùng chỉ ruột cá khâu vết thương trên nội tạng và da thịt, sau đó dùng kim bạc châm cứu huyệt đạo, đánh thức bản năng của cơ thể, tăng tốc độ khôi phục.
- Không đủ, nếu chỉ như vậy thì không thể cứu sống được!
Lão giả lắc đầu, căn bản không tin.
- Lý Uyên kia đã Nhập Phẩm!
Hứa Đạo nhỏ giọng bổ sung.
- Ừm? Thì ra là vậy!
Lão giả bừng tỉnh đại ngộ.
- Vậy thì có thể giải thích được, võ giả khác với người thường, sinh mệnh lực kinh người, cộng thêm những gì ngươi nói, cũng hợp lý.
Hứa Đạo thầm nghĩ, lão già này rất lợi hại, không dễ lừa gạt, cũng may hắn đã nghĩ sẵn lý do trên đường đến đây.
- Lúc Lý Uyên được đưa về, ta cũng chỉ nhìn qua loa, không có kiểm tra kỹ càng, không ngờ lại nhìn nhầm!
Lão giả gật đầu, sau đó chỉ vào đám người bị thương la liệt trên mặt đất, nói:
- Đã như vậy, chứng minh ngươi có chút bản lĩnh đi, mau giúp bọn ta cứu người! Dụng cụ tự lấy, dược liệu tùy ý sử dụng!
Nói xong, lão giả liền không để ý đến Hứa Đạo nữa, Hứa Đạo cũng không quấy rầy, trực tiếp chọn một người gần đó, bắt đầu thi triển thủ đoạn.
Đều là vết thương ngoài, trong đó có cả võ giả, cũng có người thường, vết thương nặng nhẹ khác nhau, phương pháp chữa trị cũng chỉ có mấy cách đó.
Nhưng mà, ở đây hắn không dám tùy tiện sử dụng khí kình của mình, may mắn là nơi này có thứ khác có thể thay thế, ở đây có cung cấp một loại thuốc thang, đều là những thứ tốt có thể giúp bệnh nhân tỉnh táo, bổ sung khí huyết, tăng cường sinh mệnh lực, có thể nâng cao khả năng sống sót của người bị thương rất nhiều.
Phong bế huyết mạch, khâu vết thương, sau đó dùng kim bạc châm cứu huyệt đạo, kỳ thật là âm thầm loại bỏ khí tức quỷ dị trong cơ thể những người này. Động tác của Hứa Đạo vô cùng nhanh nhẹn, hiệu quả cũng vô cùng rõ ràng, rất nhanh sau đó đã chữa trị xong cho người đầu tiên.
Mà lão giả vừa rồi nói chuyện với hắn lúc này mới âm thầm gật đầu, thu hồi ánh mắt, tiểu tử tên là Hứa Đạo này quả thật có chút bản lĩnh, lão giả nhìn thấy khí tức của người được Hứa Đạo cứu chữa gần như đã bình ổn trở lại, liền biết thủ đoạn của Hứa Đạo rất hiệu quả.
Cứ bận rộn như vậy từ chiều đến tối, người ở đây thật sự quá nhiều, mãi đến khi chữa trị xong cho người cuối cùng, Hứa Đạo ngẩng đầu nhìn lên, vậy mà đã là nửa đêm.
Hứa Đạo đứng dậy hoạt động cánh tay tê mỏi, mà lúc này, những đại phu khác trong Thượng Y cục cũng đứng dậy.
- Mẹ kiếp, cuối cùng cũng xong việc, nếu như không có mấy y quán lớn trong thành chia sẻ bớt thì căn bản là không cứu chữa kịp!
Một đại phu lẩm bẩm.
- Hơn trăm người bị thương, năm mươi hai người chết, trong thành đã rất lâu rồi không có tai họa yêu quỷ lớn như vậy!
Một người khác tiếp lời.
Lão giả lúc trước nói chuyện với Hứa Đạo cũng đứng dậy.
- Được rồi, cùng nhau đến hậu viện ăn cơm, ăn cơm xong thì nghỉ ngơi sớm một chút, người bị thương ở đây nhiều như vậy, ngày mai cũng không được rảnh rỗi đâu!
- Vâng, y thừa!
Mọi người đồng thanh đáp, Hứa Đạo lúc này mới biết, thì ra người này còn là quan.
Y thừa gật đầu, lại nhìn về phía Hứa Đạo.
- Ngươi cũng đi ăn cơm với chúng ta, ăn cơm xong, ta sẽ phái người đưa ngươi về! Còn gia đình ngươi, ngươi không cần phải lo lắng, sẽ có người báo tin!
Hứa Đạo gật đầu, không từ chối, hắn cũng thật sự đói bụng, từ sáng đến giờ chỉ ăn chút ít, sau đó liền không ăn uống gì.
Ngoan ngoãn đi theo Y thừa và bốn y quan đến hậu viện Thượng Y cục, Y thừa lại nói:
- Ta họ Cát, bất tài giữ chức Y thừa của Thượng Y cục.
- Bái kiến Cát lão!
Hứa Đạo vội vàng hành lễ lại.
- Ừm, năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?
- Mười ba tuổi!
Hứa Đạo có hỏi tất đáp, hắn đã nhìn ra Cát lão trước mắt cũng là võ giả, hơn nữa cảnh giới còn không thấp, lại còn là Y thừa của Thượng Y cục, có chức quan hẳn hoi, vậy thì chính là người mà hắn không thể đắc tội.
- Mười ba tuổi? Thật sao?
Cát lão nhịn không được quay đầu nhìn Hứa Đạo một cái, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, tuy rằng Hứa Đạo hiện tại chỉ mới mười ba tuổi, nhưng lại cao tám thước, đã không khác gì người trưởng thành, ngoại trừ vẻ mặt non nớt, dáng người gầy gò, thì không có gì khác biệt. Hơn nữa, một người có y thuật cao minh như vậy, vậy mà lại chỉ mới mười ba tuổi, thật sự là khiến người ta khó tin.
- Tiểu tử không dám lừa gạt Cát lão!
- Y thuật của ngươi là gia truyền sao?
Nghĩ đến việc một đứa trẻ nhỏ tuổi như vậy lại có y thuật cao minh như thế, Cát lão chỉ có thể nghĩ đến một lý do.
- Chính là gia truyền!
- Vậy sao lại là ngươi đến đây, chẳng lẽ trong nhà không có trưởng bối nào giỏi y thuật sao?
Cát lão nghi ngờ.
Hứa Đạo mím môi.
- Y thuật của tiểu tử là do gia phụ truyền dạy, nhưng gia phụ đã mất tích lúc ra khỏi thành mấy tháng trước, sống chết chưa rõ.
Cát lão nghe vậy thì gật đầu, rốt cuộc cũng hiểu rõ mọi chuyện, vì vậy cũng không nói gì nữa, Cát lão không nói chuyện, mọi người cũng im lặng.
Đến hậu viện, nơi này đã sớm chuẩn bị xong yến tiệc, tiệc rượu vô cùng thịnh soạn.
Một tiểu lại đã sớm đứng chờ ở đây, chính là người lúc trước đến y quán Hứa gia.
- Bái kiến Y thừa, các vị y quan! Huyện tôn đại nhân biết các vị vất vả cả ngày, đặc biệt sai ta chuẩn bị tiệc rượu, để tỏ lòng cảm tạ.
Nói xong, tiểu lại cũng không nán lại lâu, liền rời khỏi đây.
- Ừm, cũng khá thịnh soạn, xem ra vị huyện tôn đại nhân này cũng có lòng, mọi người đừng khách sáo, ngồi xuống ăn đi!
Cát lão phất tay, ra hiệu cho mọi người không cần khách khí.
Hứa Đạo cũng không câu nệ, trực tiếp ngồi vào vị trí cuối cùng, cúi đầu ăn cơm. Bữa tiệc này ngày thường hắn không được ăn.
Cơm là gạo tẻ, cũng chính là loại gạo được xay xát kỹ, màu trắng như tuyết, ăn rất ngon, loại gạo này có lẽ không có gì lạ ở thế giới trước kia của Hứa Đạo, nhưng kỳ thật ở thế giới này, độ khó khi chế biến rất cao, cho nên giá cả cũng rất đắt, hình như giá hiện tại là một lượng rưỡi bạc một thạch.
Ngoài ra, còn có rất nhiều món ăn mà Hứa Đạo căn bản không biết là gì, nhất là ngoài thịt bò, thịt dê ra, còn có một loại thịt mà hắn cũng không nhận ra, nhưng ăn vào miệng lại vô cùng thơm ngon, hơn nữa sau khi ăn vào bụng, còn có một luồng nhiệt lượng bốc lên.
Không thể tưởng tượng nổi, loại thịt này vậy mà lại có thể tăng tốc độ tu luyện võ đạo, xem ra lai lịch của loại thịt này không tầm thường.
Ngay khi Hứa Đạo đang kinh ngạc, một đĩa thịt giống như vậy lại được đặt trước mặt hắn, hắn ngẩng đầu lên thì thấy Cát lão đang nhìn mình!
Đăng bởi | whistle123 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 116 |