Bái Sư Nhận Chức, Y Sinh Cửu Phẩm
Người dịch: Whistle
- Sau này, sáng nào con cũng đến Thượng Y cục học tập với ta, chiều thì về tiếp tục kinh doanh y quán!
Cát lão lên tiếng an bài cho Hứa Đạo.
- Y quán của con vẫn có thể tiếp tục mở cửa sao?
Hứa Đạo rất kinh ngạc, vì muốn bái sư, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng để đóng cửa y quán rồi. Không ngờ, Cát lão lại để cho hắn tiếp tục mở cửa y quán.
- Đương nhiên là có thể, mỗi y quan trong Thượng Y cục kỳ thật đều có sản nghiệp bên ngoài, Bách Dược phường trong thành chính là của ta!
- Ơ...
Hứa Đạo thật sự kinh ngạc, Bách Dược phường hắn biết, đó là y quán lớn nhất huyện Dương Hòa. Khó trách sư nương lại tùy tiện cho hắn một trăm lượng vàng!
- Con hãy kinh doanh y quán thật tốt, cũng coi như là một phần sản nghiệp, võ giả tu luyện chính là tu luyện tài nguyên, y quán tuy rằng không kiếm được nhiều tiền, nhưng dùng để bổ sung cũng không tệ.
Cát lão vuốt râu.
- Vâng, sư phụ!
Hứa Đạo gật đầu, cảm thấy lão đầu này thật sự không tệ, hắn cảm nhận được sự tôn trọng, sư phụ biết rõ gia đình Hứa Đạo không phải là gia đình giàu có gì, nhưng lại không bao bọc, nói là sẽ phụ trách tài nguyên cho Hứa Đạo, mà là để cho hắn tự lực cánh sinh, đây chính là dạy người ta cách câu cá.
- Bản lĩnh lớn nhất của vi sư không phải là chữa bệnh, mà là luyện dược, chỉ cần con có thể học được ba phần bản lĩnh của ta, cũng đủ để con kiếm được đầy bồn đầy bát rồi!
Cát lão tiếp tục nói:
- Còn Thượng Y cục, tuy rằng con là đệ tử của ta, nhưng ta cũng không thể tùy tiện cho con chức quan, trước tiên cứ làm y sinh đi!
Y sinh, chức quan Cửu Phẩm chính thức, có thể được cấp thẻ bài thân phận, cũng coi như không tệ rồi, tuy rằng đây chỉ là chức quan thấp nhất trong Thượng Y cục.
Còn lại là lại viên, đó là lại, không phải là quan! Hoàn toàn là hai hệ thống khác nhau. Khác biệt dễ hiểu nhất chính là, bổng lộc của quan viên do Hộ bộ phát, nhưng bổng lộc của lại viên lại do cấp trên phụ trách. Tuy rằng, kỳ thật đều là do tài chính của quan phủ địa phương phân bổ, nhưng ý nghĩa lại hoàn toàn khác nhau.
Lại viên có thể bị sa thải bất cứ lúc nào, nhưng chức quan của quan viên lại không thể dễ dàng bị tước bỏ. Cho dù là phạm tội, cũng cần phải có người chuyên môn đến điều tra, sau đó phê duyệt từng cấp một, trải qua nhiều lần xác minh.
Trên y sinh còn có y sư, đó là Tòng Bát Phẩm, Chính Bát Phẩm là đại y sư, trên đại y sư còn có đại y quan Thất Phẩm, đại y thừa Lục Phẩm!
Mà sư phụ của hắn chính là Y thừa Lục Phẩm!
Cấp bậc này cũng không thấp! Đây đã là chức quan cao nhất của Thượng Y cục ở huyện Dương Hòa nhỏ bé này rồi.
Tuy rằng quyền lực của Y thừa Lục Phẩm này chỉ giới hạn trong Thượng Y cục, nhưng dù sao cũng là quan, ai cũng phải nể mặt, thậm chí phẩm cấp của ông ta còn cao hơn huyện tôn nửa bậc, huyện tôn chỉ là Chính Thất Phẩm mà thôi.
Đương nhiên, hai người này không thể so sánh với nhau, hệ thống thăng quan tiến chức khác nhau, tuy rằng phẩm cấp của huyện tôn thấp hơn nửa bậc, nhưng thực quyền lại lớn hơn rất nhiều!
Tuy chỉ là một huyện tôn nho nhỏ, nhưng từ xưa đến nay, chức quan này được gọi là "tri huyện", có thể thấy được rất nhiều điều.
- Đa tạ sư phụ!
- Ừm, hiện tại con đang tu luyện công pháp gì?
Cát lão lại hỏi.
- "Dưỡng Sinh Công"!
Hứa Đạo cũng không che giấu, dù sao cũng không phải là bí kíp võ công gì.
- Ừm, đúng là rất thích hợp cho người học y tu luyện.
Cát lão gật đầu.
- Tuy rằng tu luyện công pháp này, về mặt công kích không bằng những công pháp khác, nhưng ưu điểm là chính trực ôn hòa, hơn nữa còn rất tốt cho việc dưỡng sinh, kéo dài tuổi thọ. Công pháp của con là bản đầy đủ sao?
Hứa Đạo lắc đầu.
- Chỉ có năm tầng, cao nhất có thể tu luyện đến Ngũ Phẩm!
- Không cần lo lắng, công pháp này trong quan phủ có bản đầy đủ, nhưng mà, ta nhớ là cao nhất chỉ có tám tầng, nói cách khác, trên lý thuyết, dựa vào công pháp này chỉ có thể tu luyện đến võ giả Nhị Phẩm cảnh!
Nói đến đây, Cát lão cười trước.
- Nghĩ nhiều như vậy làm gì, nếu như con thật sự có thiên phú tu luyện đến Nhị Phẩm, vậy thì hoàn toàn có thể tự mình sáng tạo công pháp tiếp theo!
- Công pháp mà ta tu luyện tên là "Tùng Hạc Diên Niên Kinh", cũng chỉ có tám tầng, trong quan phủ cũng có, cũng không tốt hơn Dưỡng Sinh Công của con bao nhiêu, nên ta sẽ không để con chuyển sang tu luyện công pháp khác.
Cát lão phất tay.
- Đi thôi, đi làm việc với ta!
Hứa Đạo vội vàng đuổi theo.
Mà sư nương cũng lên tiếng nói:
- Hứa Đạo, sau này nếu như có thời gian, con cứ đến nhà ăn cơm với sư phụ con, trong nhà cũng không thiếu một bát cơm của con!
- Đa tạ sư nương!
Sư nương này cũng không tệ. Vừa rồi, số đan dược và vàng mà hắn nhận được đã bị sư nương sai người đưa đến nhà Hứa Đạo rồi, mang theo những thứ đó đi làm việc không tiện.
Trên đường đi, không khí có chút trầm mặc, Hứa Đạo không phải là người lắm lời, mà Cát lão cũng không phải là người thích nói chuyện. Cho nên, nhất thời có chút ngại ngùng.
- Sư phụ, con yêu quái quấy phá trong thành đã bị giải quyết chưa ạ?
Hứa Đạo hỏi một vấn đề mà bản thân rất quan tâm.
- Chưa, nhưng mà, lần này xảy ra chuyện lớn như vậy, Trấn Ma ti sẽ giải quyết, cũng nhất định phải giải quyết, nếu không, huyện tôn sẽ không tha cho bọn họ đâu!
Cát lão thản nhiên nói.
Ngày thường không xảy ra chuyện gì thì thôi, mặc kệ bọn họ có lơ là trách nhiệm đến đâu, huyện tôn cũng sẽ không quản, nhưng bây giờ đã xảy ra chuyện, vậy thì nhất định phải có người gánh trách nhiệm, mà Trấn Ma ti phụ trách trừ ma diệt quỷ chắc chắn là khó thoát khỏi tội.
- Chẳng lẽ không có cách nào đặc biệt hữu hiệu để đối phó với yêu quỷ sao?
- Có!
Cát lão gật đầu, nhưng hình như có chút do dự.
- Trong Trấn Ma ti, ngoài võ giả ra, còn có một loại người tu luyện khác! Bọn họ tự xưng là cầu đạo giả!
- Cầu đạo giả?
- Đúng vậy, đó là một đám luyện khí sĩ điên cuồng, ngày nào cũng hô hào trường sinh bất lão, nhưng lại tu luyện công pháp quỷ dị, càng luyện càng không giống người!
Cát lão lắc đầu, tỏ vẻ khinh thường đối với đám luyện khí sĩ kia.
Hứa Đạo nghe thấy ba chữ "luyện khí sĩ", ban đầu còn rất hưng phấn, dù sao đó chính là tu tiên, trường sinh bất lão, nhưng nghe thấy lời nói tiếp theo của Cát lão, hắn liền rùng mình một cái, hình như con đường tu luyện kia có vấn đề rất lớn!
- Không giống người?
- Ừm, chính là theo nghĩa đen! Con đừng có nghĩ đến việc đi theo con đường đó, luyện đến mức người không ra người, quỷ không ra quỷ, đừng nói là bọn họ không tu luyện được trường sinh, cho dù có tu luyện được, thì cũng chẳng có ý nghĩa gì!
Cát lão cảnh cáo.
- Con hiểu rồi!
Hứa Đạo liền không hỏi thêm nữa.
- Con cũng không cần phải lo lắng, võ giả tu luyện đến cảnh giới đủ cao, khí huyết và kình lực của võ giả cũng có thể sát thương yêu ma quỷ quái, tuy rằng hiệu quả không tốt lắm, nhưng cũng đủ để con tự bảo vệ mình!
Thấy Hứa Đạo có chút thất vọng, Cát lão liền lên tiếng an ủi.
Vừa vào Thượng Y cục, liền có y quan tiến lên hành lễ với Cát lão, nhìn thấy Hứa Đạo cũng gật đầu chào hỏi, còn đám lại viên đối với Hứa Đạo lại càng khách khí hơn.
Cát lão trước tiên dẫn Hứa Đạo đi nhận quan phục, thẻ bài thân phận và lệnh bài, sau đó mới tiếp tục dẫn hắn đi nơi khác.
- Y thừa, tình hình của những người bị thương đều đã ổn định, đoán chừng rất nhanh sẽ qua khỏi cơn nguy kịch!
Cát lão gật đầu.
- Tiếp tục cho bọn họ uống Trừ Tà thang, nhất định phải loại bỏ hết quỷ khí trong cơ thể bọn họ, tránh để lại hậu hoạn!
Quỷ khí? Hứa Đạo thầm giật mình, hình như hắn đã biết luồng khí tức mà mình hấp thu lúc chữa trị vết thương là thứ gì rồi!
Nhưng mà, bọn họ không cảm nhận được sao? Tại sao không trực tiếp nghĩ cách loại bỏ, mà lại dùng thuốc thang để khu trừ!
Sau đó, Hứa Đạo âm thầm kiểm tra những người bị thương kia, quả nhiên, trong cơ thể một bộ phận người vẫn còn sót lại quỷ khí, chỉ là đã không còn nhiều. Xem ra đây chính là tác dụng của Trừ Tà thang, tuy rằng bọn họ không cảm nhận được, nhưng lại tìm được phương pháp chữa trị thích hợp.
Đúng là biết nhưng không biết tại sao!
Đăng bởi | whistle123 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 88 |