Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà Quá Lớn, Ta Sợ!

Phiên bản Dịch · 1675 chữ

Người dịch: Whistle

Tạm biệt sư phụ, Hứa Đạo vừa đi về nhà, vừa suy nghĩ.

Những gì hắn nhìn thấy hôm nay khiến hắn bất an, sư nương rời khỏi nơi này tuyệt đối không phải là chỉ đơn thuần về quê thăm người thân, nếu như chỉ có một mình sư nương rời đi, có lẽ hắn còn tin.

Hắn không tin nhiều phu nhân của quan viên như vậy đều về quê thăm người thân, hơn nữa còn đi cùng một đường. Còn nữa, hiện tại còn chưa đến tết, cũng không phải là ngày lễ gì đặc biệt, căn bản không phải là thời điểm để về quê thăm người thân.

Mừng thọ trưởng bối có thể coi là một cái cớ, nhưng không thể có chuyện trưởng bối của nhiều phu nhân quan viên như vậy lại cùng nhau mừng thọ được.

Hứa Đạo không nghĩ ra, hắn biết quá ít thông tin, hiện tại, những gì hắn có được cũng chỉ là vài câu nói lấp lửng trên bàn ăn của sư phụ sư nương, nhưng chỉ vài câu nói lấp lửng đó lại tiết lộ ra thông tin vô cùng bất thường.

Người thường nghe xong có lẽ sẽ không để ý, càng không suy nghĩ nhiều, nhưng Hứa Đạo lại không phải người thường.

Nhưng hắn vẫn không hiểu, tại sao nhiều người như vậy lại phải rời khỏi huyện Dương Hòa? Mấu chốt nằm ở chữ "phải"!

Nhất định có lý do gì đó khiến bọn họ phải rời đi! Hứa Đạo cảm thấy chuyện này có lẽ không đơn giản, hơn nữa, rất có thể có liên quan đến bản thân hắn, nhưng hiện tại chưa đủ điều kiện, vẫn chưa thể nhìn thấu bí mật bên trong.

Vả lại, cho dù chuyện này có liên quan đến bản thân hắn, nhưng hẳn là không quá cấp bách, nếu không, sư phụ sẽ không lựa chọn che giấu.

- Nhiều chuyện thật!

Hứa Đạo gạt bỏ những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, tính toán một chút, hắn phát hiện mình còn rất nhiều việc phải làm.

Một là tu vi đột phá, không chỉ là tu vi võ đạo thật sự của bản thân, mà cảnh giới thể hiện ra bên ngoài cũng nên thay đổi một chút.

Hai là về mặt y thuật vẫn phải tiếp tục nỗ lực, nhất định phải học được thuật luyện dược của sư phụ, đó là cách kiếm tiền!

Ba là nhất định phải tiếp tục nghĩ cách thu thập quỷ khí, nhuộm màu cây thanh đồng, hơn nữa, hắn muốn xem thử sau khi nhuộm màu đến cành cây đầu tiên sẽ có tác dụng gì.

Bốn là âm thầm điều tra xem người theo dõi hắn ở Trấn Ma ti là ai, tìm ra mối đe dọa, loại bỏ mối đe dọa.

Cuối cùng vẫn phải tiếp tục đi dạo quanh huyện thành, theo thực lực của hắn ngày càng mạnh, phạm vi hoạt động của hắn cũng có thể mở rộng hơn, với tư cách là nơi sinh sống lâu dài của mình, hắn phải điều tra và tìm hiểu thật kỹ. Tránh đến lúc xảy ra chuyện lại luống cuống tay chân.

Đến hiện tại, hắn vẫn chưa từng thật sự tiếp xúc với yêu quỷ, nhưng chỉ cần nhìn vào thương vong của binh lính mấy lần trước, hắn liền biết thứ này thật sự rất đáng sợ.

Nhưng hắn cảm thấy mình vẫn nên tìm hiểu trước, có chuẩn bị mới không sợ hãi, yêu quỷ sẽ không vì hắn an phận thủ thường mà không tìm đến hắn.

Vừa đi vừa nghĩ, Hứa Đạo về tới nhà, nhưng cũng không ở nhà lâu, sau khi ăn sáng xong, hắn liền lấy vàng bạc từ trong nhà ra, đi đến khu nội thành, hôm nay hắn muốn tìm một chỗ ở mới tại đây.

Chuyện này đã được lên kế hoạch từ lâu, tuy rằng con yêu quỷ quấy phá trong thành đã bị tiêu diệt, nhưng hắn vẫn quyết định mua một chỗ ở để làm đường lui.

Đầu tiên, hắn tìm đến tiệm buôn bán nhà đất, nói ra yêu cầu của mình, rất nhanh sau đó liền có một nha dịch ra tiếp đón.

- Vị đại nhân này, mời uống trà!

Nha dịch này vừa nhìn thấy quan phục trên người Hứa Đạo, đồng tử liền co rút lại.

Nói thật, những người như bọn họ rất muốn tiếp xúc với quan viên, nhưng lại sợ tiếp xúc với loại người này. Tuy rằng loại người này cũng có tiền, một khi đã đến đây thì chắc chắn là muốn mua.

Nhưng mà, quan viên cũng không dễ đắc tội, bọn họ cũng không dám kiếm nhiều tiền, một khi hét giá quá cao, đắc tội với những người này, cho dù không chết cũng phải lột da.

Hứa Đạo uống một ngụm trà, sau đó đặt chén trà xuống.

- Đại nhân muốn mua nhà?

Hứa Đạo gật đầu.

- Đại nhân có yêu cầu gì về vị trí không?

Hứa Đạo trầm ngâm một lát.

- Chỉ cần là trong khu nội thành là được.

- Về diện tích thì sao?

- Đủ để cho gia đình ba người sinh sống là được.

Thật ra, Hứa Đạo cũng không biết rõ giá nhà ở khu nội thành.

- Ồ, vậy thì một căn nhà nhỏ là đủ rồi.

Nha dịch gật đầu.

- Đại nhân xưng hô như thế nào?

- Hứa Đạo!

- Ừm? Chẳng lẽ là cao đồ của Cát Y thừa, Thượng Y cục?

- Chính là ta!

Nha dịch đột nhiên im lặng.

- Vậy tại sao đại nhân lại đến chỗ chúng tôi tìm nhà?

Hứa Đạo có chút ngẩn người.

- Có ý gì?

Chẳng lẽ tiệm buôn bán nhà đất này có thù oán với sư phụ hắn?

Thấy Hứa Đạo không hiểu, nha dịch liền giải thích:

- Sư phụ của đại nhân có nhà đất để bán, ngài chạy đến chỗ chúng tôi, chẳng phải là tự mình chuốc lấy phiền phức sao?

- Hả?

...

Hứa Đạo có chút im lặng, chẳng phải sư phụ hắn là người bán thuốc sao, bây giờ lại còn kinh doanh cả bất động sản? Thật là... Quá giàu có!

Hắn vừa mới ra khỏi tiệm buôn bán nhà đất liền nhìn thấy một người đang đứng chờ ở cửa, Hứa Đạo thấy có chút quen mắt, chẳng phải đây là hạ nhân trong nhà sư phụ sao?

- Thiếu gia, lão gia bảo ngài đến nhà một chuyến!

Quả nhiên, người nọ là người của sư phụ hắn.

Hứa Đạo vội vàng đi theo, đến phủ của sư phụ, liền nhìn thấy sư phụ đang đứng đợi ở tiền sảnh.

- Con muốn mua nhà?

Hứa Đạo còn chưa kịp mở miệng, Cát lão đã lên tiếng trước.

Hứa Đạo gật đầu.

- Con muốn mua một chỗ ở trong khu nội thành, hiện tại yêu ma ngày càng hung hăng, con muốn để mẫu thân và muội muội vào khu nội thành ở, cũng yên tâm hơn!

- Ừm!

Cát lão gật đầu.

- Khu nội thành xác thực an toàn hơn một chút. Đã muốn mua nhà, sao không đến tìm ta?

Hứa Đạo im lặng, hắn biết nên trả lời như thế nào đây, chỉ có thể nói là ban đầu hắn chỉ cho rằng sư phụ có gia sản kha khá, hiện tại xem ra, có lẽ còn hơn cả kha khá!

- A Toàn!

Cát lão trực tiếp gọi một tiếng, hạ nhân vừa rồi dẫn Hứa Đạo đến đây lập tức đi vào.

- Lão gia!

- Đi dọn dẹp căn nhà ở con hẻm bên cạnh, sau đó giao cho Hứa Đạo!

Cát lão chỉ vào Hứa Đạo.

Hứa Đạo vội vàng đứng dậy.

- Sư phụ, căn nhà đó bao nhiêu tiền?

- Cút đi!

Hứa Đạo bị mắng đến ngẩn người, sau đó bị A Toàn kéo ra ngoài.

- Thiếu gia, vừa rồi là tiểu nhân nhìn thấy ngài đi vào tiệm buôn bán nhà đất, nên mới báo cho lão gia biết!

A Toàn nhỏ giọng nói.

- Cái này, sư phụ đã cho rất nhiều rồi...

A Toàn cười nói:

- Thiếu gia là đồ đệ của lão gia, muốn tìm một chỗ ở mà còn đi đến tiệm buôn bán nhà đất khác mua, nếu như để người ngoài biết được, sẽ khiến lão gia mất mặt!

Quả thật, ở thời đại này, ý nghĩa của quan hệ thầy trò là khác nhau, đồ đệ như con, sư phụ như cha.

- Nhưng mà ta thật sự không biết.

- Tiểu nhân hiểu, thiếu gia không phải là loại người tham lam. Lão gia cũng không phải là người nào cũng tặng nhà.

A Toàn dẫn Hứa Đạo đến một căn nhà trong con hẻm bên cạnh.

Nơi này cách nhà của sư phụ không xa, chỉ khoảng mấy trăm bước chân.

Hơn nữa, Hứa Đạo vừa mở cửa nhìn vào, trong lòng liền giật thót.

- Cái này... Có phải là quá lớn rồi không?

Đây rõ ràng là một khu nhà ba gian! Ba người ở trong một khu nhà ba gian, hắn hoảng nha!

- Có căn nào nhỏ hơn một chút không? Căn nhà này ở không được, ba người ở trong đó, sợ ma!

A Toàn cũng ngẩn người, suy nghĩ một chút rồi nói:

- Gần đây đúng là có một căn nhỏ hơn, hai gian, gia đình ba người ở cũng rất rộng rãi!

- Qua đó xem thử!

Hứa Đạo xoay người bỏ đi, nói đùa gì vậy, lớn như vậy mà chỉ có ba người ở, hắn sợ ma. Muốn cho nơi này có nhân khí, e rằng chỉ riêng người hầu, nha hoàn cũng phải tìm mười mấy người, vấn đề là hắn không thuê nổi!

Bạn đang đọc Quỷ Giới Cầu Tiên, Ta Có Một Cây Thần Thông của Tương Thủy Vô Ba
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi whistle123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 105

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.