Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mấy người chỉ muốn biết tin tức về Go Hae Ri thôi sao?

Tiểu thuyết gốc · 4150 chữ

Tòa nhà ga - Dãy ba

Cạch!

Một cô gái với mái tóc màu xám khói cùng hai người vệ sĩ đi theo sau đi vào phòng làm việc và ngồi xuống chiếc ghế một cách tự nhiên.

Cô đưa tay tháo xuống chiếc kính đen che mất nửa gương mặt, cất giọng có chút khó chịu nói: "Có chuyện gì thì các người mau nói, đừng để tôi phải ngồi hơn mấy tiếng đồng hồ ở đây, lãng phí thời gian của tôi quá đấy."

?1: Cô lần nào đến đây đều nói thế nhưng cuối cùng cô cũng ngồi đây cả mấy tiếng đồng hồ đấy thôi, cô đừng có cằn nhằn kiểu như thế đi!

?2: Se Hun à, cậu im lặng chút đi.

?1: Tôi biết rồi, đội trưởng Gi.

?3: Nếu đã khó chịu thế thì cô chỉ cần nói cho tôi nghe tin tức về Go Hae Ri là được rồi mà đúng không, Kim Hana?

Hana ngồi dựa vào ghế, nhướn mày, giọng điệu nhẹ nhàng, nói: "Chà~ Bây giờ ông lại còn dám ở trước mặt tôi đòi tôi khai ra tin tức của Go Hae Ri sao, Gang Joo Cheol? Hửm? Tôi cũng không phải là nhận được thư điều lệnh mà là nhận được thư mời mới đến đây nha~"

?4: Yah! Tuần nào cô cũng bị chúng tôi mời về đây mà sao lại không biết ăn năn hối lỗi gì hết vậy hả? Go Hae Ri là nhân viên của NIS tại sao chúng tôi lại không có quyền biết tin tức của cô ấy chứ?

Se Hun thấy cô quá ngang ngạnh, liền lớn tiếng, "Yah! Hwa Sook! Cô điên rồi hay sao mà dám lớn tiếng ở đây vậy hả?! Cục trưởng Gang còn chưa lên tiếng mà cô dám..."

Không để Se Hun phát tiết, cục trưởng Gang bực bội lên tiếng, "Hai người im lặng hết cho tôi! Thật là ồn ào!"

Hana tức tối nói lớn, "Aishhh! Tôi đã nói với mấy người là sau một năm thì tôi sẽ nói cho mấy người nghe hết mọi chuyện, mấy người có cần phải gấp gáp đến thế không?!"

Se Hun nghe vậy liền bật cười, trả lời, "Ây-dô cái cô này, chẳng lẽ hôm nay không phải đã hết thời hạn một năm rồi sao? Hay là chúng tôi phải đợi hết 24 tiếng của ngày hôm nay thì mới được biết tin hả?"

Hana nghe Se Hun nói xong một tràng liền nhẹ giọng, hỏi: "Là hôm nay sao?"

Hwa Sook đứng cạnh nghe câu hỏi của Hana, cô khó chịu, nói: "Chứ cô còn nghĩ là hôm nào nữa hả? Cái con nhỏ này!"

Hana vừa nói vừa tiện tay để tờ giấy mời lên bàn, "Ah~ Bởi vì hôm nay là hết thời hạn một năm nên mấy người mới gửi cho tôi một cái giấy mời đẹp đẽ như thiệp cưới này đây hả?"

Thấy Hana vô tình, Hwa Sook cầm lên giấy mời mà vuốt ve, ra vẻ tiếc nuối, "Sao? Hả? Chứ cô còn nghĩ hôm nay là ngày trọng đại gì nữa hả? Cái giấy mời đẹp đẽ như thế này mà lại..."

Cục trưởng Gang một màn nhìn thấy tờ giấy mời màu mè hoa lá hẹ như một tấm thiệp cưới liền đen mặt, "Yah! Tôi kêu cô đi làm giấy mời cuối cùng cô lại làm ra một tấm thiệp cưới như thế này là sao thế hả? Thật là..."

Hwa Sook ủy khuất, nói: "Bởi vì hôm nay là ngày đặc biệt mà cục trưởng..."

"Aishh! Thật là!", cục trưởng Gang khó chịu, nhăn mặt.

Tae Woong, đội trưởng của đội điều tra ẩn, trang trọng cất tiếng, hỏi: "Nếu ngày hôm nay là hết thời hạn một năm vậy thì cô có thể nào nói cho chúng tôi biết tin tức về Go Hae Ri được chứ?"

"Mấy người chỉ muốn biết tin tức về Go Hae Ri thôi sao?", Hana nhắm mắt nhẹ nhàng hỏi.

Se Hun nghe cô hỏi thế liền nhanh chóng lên tiếng, "Không không, còn có Cha Dal Geon nữa."

Cục trưởng Gang cũng thêm lời, "Cả về Samael."

"Hmm được thôi, đi, tôi đưa mấy người đến chỗ của Hae Ri.", nói rồi cô đứng dậy, cục trưởng Gang, đội trưởng Gi, Se Hun cùng Hwa Sook đều nhanh chóng cất bước theo sau.

Cả năm người cùng bước lên một chiếc xe limousine màu đen sang trọng được đậu ở dưới nhà ga. Nội thất bên trong xe như một quán bar thu nhỏ vậy, nào là rượu, bia hảo hạng, ở giữa còn có một chiếc bàn dài, ghế ngồi cũng rất êm ái, như một cái nệm bông vậy, rất thoải mái. Hana vươn tay tự chuẩn bị cho mình một ly rượu whisky đá, cô thong thả tựa lưng vào ghế ngồi thư giãn.

Tae Woong mở lời, "Cô Kim Hana, bây giờ cô có thể nói cho chúng tôi nghe được chứ?"

"Được thôi, anh muốn nghe tin tức của ai trước nào?", Hana nhàn nhã nhấp rượu, lên tiếng.

Nghe Hana nói thế, Hwa Sook liền hiếu kỳ hỏi, dù gì họ cũng là bạn thân của nhau mà, làm sao lại không lo cho sự sống chết của nhau được chứ, "Go Hae Ri?!"

Hana nghe Hwa Sook hỏi về Hae Ri, cô liền nhếch môi, cười nhạt, nói: "Không không, nhân vật quan trọng phải để ở phía sau mới vui chứ!"

Không có được tin tức về Hae Ri, Se Hun liền tò mò đến Cha Dal Geon, "Thế thì Cha Dal Geon, cô biết tin tức của cậu ấy chứ? Tôi nghe nói là cậu ấy đã bị Samael bắt đi nhốt ở nhà kho sau đó bị hắn cho nổ tung nhà kho chết rồi nhưng khi đến hiện trường thì lại chỉ có một cái xác cũng đã được bên bộ phận pháp y thẩm định là của tên Kim Woo Gi, hoàn toàn không thấy thi thể của cậu ấy."

Hana lạnh lùng, ngã lưng dựa vào thành ghế, cô nhấp vài hơi rượu rồi cất tiếng hiếu kỳ, hỏi, "Cha Dal Geon... Cha Dal Geon thì cũng để sau đi, tôi muốn hỏi mấy người một chuyện. Mấy người có biết Samael là ai không?"

Nghe cô hỏi, cục trưởng Gang cũng bình thản trả lời, "Samael? Là Jessica hả? Nhưng mà Jessica sau khi ra tù cũng đã cao chạy xa bay về Ma-rốc rồi."

Hana nhếch môi, thanh thoát, nói: "Không phải. Là Edward."

"Cô nói gì?", "Cái gì cơ?", Hwa Sook cùng Se Hun thoáng giật mình, liền hoảng hốt nói lớn.

Trước sự hoảng hốt của Hwa Sook và Se Hun, cô cũng chả mấy ngạc nhiên, liền lần nữa khẳng định, "Samael chính là Edward."

Tae Woong nghe thế, ngập ngừng, hỏi, "Vậy... Cha Dal Geon là bị Edward bắt đi?"

"Đúng vậy, hắn đã cất công che giấu danh tính bản thân nhưng vì bị Dal Geon phát hiện nên hắn đành phải ra tay thủ tiêu anh ấy.", Hana cũng nhẹ nhàng trả lời.

Cục trưởng Gang hỏi, giọng điệu có ba phần hơi gấp gáp, "Vậy có nghĩa là Cha Dal Geon đã chết vì bị giết thủ tiêu chứ không phải chết vì vụ nổ sao?"

Hana đáp, "Cũng không phải, thật sự ra thì Cha Dal Geon chưa hề chết."

Se Hun lại lần nữa la toáng lên, "Cái gì?!"

Hana tỏ vẻ khó chịu, chân mày bất giác nhíu lại, tường tận giải thích, "Cha Dal Geon đã may mắn thoát chết khỏi vụ nổ đó nhưng vì không muốn Hae Ri cùng những gia đình nạn nhân bị liên luỵ nên anh ấy đành phải chọn cách ẩn thân, xem như chính mình đã bị giết chết, âm thầm mà hành động."

"Vậy thì bây giờ Cha Dal Geon đang ở đâu?", Tae Woong hỏi.

"Hiện thì Cha Dal Geon đang là một thành viên của tổ chức Black Sun và đương nhiên là anh ấy đang chờ cơ hội để phục thù.", Hana trả lời.

Hwa Sook nghe đến đây liền mắt tròn mắt dẹt, lên tiếng, "Black Sun?"

Hana vừa thưởng thức rượu trên tay, cô vừa nhàn nhã giải thích, "Black Sun là một tổ chức ngầm dưới trướng của Edward, Cha Dal Geon đang nung nấu ý định thu thập đầy đủ mọi thông tin, chứng cứ nhằm tấn công bất ngờ về phía Edward."

Cục trưởng Gang lo lắng, nói: "Nhưng mà cậu ấy vào thẳng tổ chức như thế thì sẽ rất khó để mà hành động."

Hana lên tiếng, trấn an, "Không sao đâu, còn có hai người khác cùng đi theo để yểm trợ."

"Là ai thế?", Hwa Sook và Se Hun cùng nhau, đồng thanh hỏi.

"Lily và Shadow. Hai người họ đều là thuộc hạ ẩn thân của Jessica, thân thủ rất tốt, rất chuyên nghiệp, không có gì để lo lắng đâu. Chưa kể đến, Cha Dal Geon anh ấy cũng không phải là dạng vừa gì.", cô chậc lưỡi.

Tae Woong đăm chiêu suy nghĩ hồi lâu rồi cất tiếng, "Nhưng mà hai người bọn họ dù gì cũng là người của Jessica..."

Biết rõ anh đang lo lắng chuyện gì, không để cho Tae Woong nói hết, Hana tiếp lời, "Jessica hiện đang ở bên phe của chúng ta, sau khi lật đổ Samael thì cô ấy sẽ thu mua công ty khoán dầu của hắn, dù gì cô ấy cũng là dân kinh doanh, đâu dễ gì có thể bỏ qua một món mồi béo bở này chứ. Vả lại cái công ty đấy cũng không có ý nghĩa gì với chúng ta."

"Cô tin cô ta sao?", anh ngờ vực, hỏi.

Nghe câu hỏi, cô nhún vai, đáp, "Thật ra cô ta cũng chỉ là người bị hại thôi, cô ta cũng chính là người mở miệng muốn Hae Ri được vào đào tạo ở chỗ tôi. Thiết nghĩ tôi cũng nên cho cô ấy một cơ hội để trả thù."

Bàn bạc một hồi cũng đã đến, tài xế cẩn trọng thông báo, "Đã tới nơi rồi ạ thưa chị Kim."

"Được rồi, đi thôi, để tôi dẫn các người đi gặp Hae Ri yêu dấu của các người.", nói rồi, Hana cùng bọn họ bước xuống xe.

Trước mặt hiện là một toà nhà rất to, rất sang trọng. Bọn họ theo sau cô đi vào trong. Bên trong đều là một màu trắng, đường đi cũng rất loạn, nếu như không thật sự biết rõ đường lối nơi đây thì khẳng định sẽ bị lạc ngay. Đến một cánh cửa trắng, cô làm biết bao nhiều là thủ tục định dạng, nào là định dạng dấu vân tay, định dạng tỷ lệ mặt, định dạng mống mắt các kiểu thì mới được cho vào, rất kỹ lưỡng.

Tít! Tít!

Vào đến tận nơi thì mới biết được rằng đây là phòng giám sát, là nơi ghi lại hình ảnh của mọi camera ghi hình ở khu này. Các nhân viên nhìn thấy Hana liền kính trọng chào hỏi.

Nhân viên: Chị Kim.

"Ừ, tìm kiếm Elsa cho tôi đi.", cô lên tiếng, tiếp lời.

Nhân viên: Vâng ạ.

Sau một màn chào hỏi, Hwa Sook, Se Hun cùng cục trưởng Gang gần như bị dọa một phen, ba người họ cứ thầm thì với nhau, không dám lớn tiếng.

Hwa Sook: Woa, chỗ này không phải là có chút khoa trương rồi chứ thì thầm

Se Hun: Quy mô như thế này có hơi rộng hơn cả trụ sở rồi nhỉ? Đúng không, đội trưởng Gi? Anh xem, biết bao nhiêu là máy móc tân tiến, hiện đại này thì thầm

Hwa Sook: Này, nếu như được tuyển chọn vào làm ở đây thì tôi sẽ chấp nhận từ bỏ NIS mà nguyện đi theo đến cùng đấy, anh xem ở đây tất cả đều rất tốt nha thì thầm

Cục trưởng Gang: Yah yah hai cái con người này, hai người có thể nào im lặng một chút được không? thì thầm

Hwa Sook + Se Hun: Chúng tôi biết rồi thưa cục trưởng thì thầm

"Elsa đang ở phòng tập ạ.", một nhân viên giám sát lên tiếng thông báo.

Hana nhẹ nhàng, nói: "Chuyển camera giám sát ở phòng tập lên màn hình chính đi."

"Vâng ạ.", cô vừa nói dứt lời, người nhân viên liền nhanh chóng làm theo.

"Đó, Go Hae Ri mà mấy người muốn tìm ở kia.", Hana đưa tay chỉ lên màn hình lớn sau đó nhàn nhã ngồi xuống ghế.

Trên màn hình là hình ảnh của Hae Ri ở phòng luyện tập, Hae Ri mặc trên mình một bộ đồ tập màu đen trẻ trung, đang hăng say tập luyện.

Quan sát Hae Ri trên màn hình giám sát, Hana cất tiếng bình luận, "Go Hae Ri là được Jessica xin tôi cho cô ấy vào đây để đào tạo, nói không phải khoe nhưng sát thủ được Heaven đào tạo thì không còn gì để bàn cãi nữa cả. Với lại Hae Ri cô ấy học hỏi cũng rất nhanh, trong vòng một năm cũng tiến bộ không ít nên việc muốn đi tìm Edward để báo thù thay cho Dal Geon chỉ còn là chuyện của thời gian thôi."

Nghe cô nói thế, cục trưởng Gang liền thắc mắc hỏi, "Nói vậy là Hae Ri vẫn chưa biết rằng Cha Dal Geon còn sống sao?"

"Đúng vậy, để không bị rò rỉ nguồn tin ra ngoài khi chưa có kế hoạch nhất định thì tôi vẫn chưa nói cho cô ấy cùng những người nhà gia đình nạn nhân biết.", Hana đáp.

Thoáng thoáng nghe nhắc đến Heaven, Hwa Sook lên tiếng nghi ngờ, "Heaven? Chính là tổ chức ngầm nổi tiếng nhất trên Thế Giới sao? Cho dù Black Sun có qua bao đời thủ lĩnh thì vẫn không thể nào sánh bằng Heaven?! Đây chính là Heaven đó sao?"

Hana nhàn nhã trả lời, "Đúng thế, đây chính là Heaven đó."

Hwa Sook trợn tròn mắt, hỏi: "Là trung tâm nghiên cứu và trại huấn luyện, đào tạo sát thủ chuyên nghiệp nhất. Top mười người đứng đầu bảng xếp hạng sát thủ cũng như hacker, độc dược của thế giới ngầm đều là người thuộc Heaven?!"

"Ui cha~ Xem ra Heaven cũng rất là nổi tiếng nhỉ?!", cô nhướn mày, gương mặt đầy vẻ tự hào.

Se Hun vừa nhận ra được điều gì đấy, anh liền nói: "Ô! Vậy cô là thủ lĩnh của nơi này sao? Olivia?!"

"Nhân viên của NIS xem ra cũng biết được nhiều thông tin đấy chứ.", cô nói, toàn thân đều toát ra phong thái nhàn nhã.

Se Hun đáp lời, trong lòng thầm có ý cảm thán, "Nhưng mà... Tôi cũng chỉ tra ra được thủ lĩnh của Heaven đó chính là Olivia thôi, còn sau đó thì không có sau đó nữa. Những thông tin phía sau đều hoàn toàn bị bỏ trống..."

"Thông tin mà tôi đã tự tay phong toả thì cho dù tất cả nhân viên của trụ sở NIS mấy người cùng ra sức điều tra cũng không ra huống chi chỉ có một mình anh.", nghe Se Hun nói thế, cô tự hào mà nhoẻn miệng cười, nhẹ giọng trả lời.

Bỗng từ loa máy tính của tên nhân viên kia vang lên tiếng nói

Hae Ri: Này, nhân viên giám sát, anh mở chế độ bắn tỉa cho tôi đi.

"Chà~ Xem cái giọng điệu đó kìa, đúng là không lẫn vào đâu được mà.", cục trưởng Gang thì thầm, đúng vậy, vẫn là cái tông giọng quen thuộc ấy.

Nhân viên: Cái... Cái này... Elsa à... - tên nhân viên lấp vấp trả lời qua micro

Hae Ri: Mở chế độ bắn tỉa cho tôi đi, mau lên, tôi còn phải đi nghỉ ngơi nữa.

Tên nhân viên lén nhìn qua Hana thoáng không thấy cô bày tỏ thái độ gì liền tưởng không sao mà bấm nút mở lên chế độ bắn tỉa sau đó nói với Hae Ri qua micro.

Bíp!

Nhân viên: Tôi đã mở rồi đấy.

Hana nghe thấy thế liền ngay lập tức quay sang, trên mặt biểu rõ thái độ khó chịu, nói: "Ai cho anh mở chế độ tuỳ tiện như thế này hả?!"

"Tôi... Chị Kim... Ban nãy tôi không thấy chị có biểu tình gì nên mới...", tên nhân viên hoảng sợ, lấp vấp trả lời.

Câu trả lời này đúng thật là làm cho cô tức chết mà, Hana bực bội ra mặt, "Tôi không có biểu tình gì là bởi vì tôi nghĩ anh sẽ không dám mở cái chế độ ấy, anh..."

"Chị Kim, chị yên tâm, chế độ bắn tỉa này Elsa cô ấy cũng đã không ít lần thử qua rồi, sẽ không sao đâu.", tên nhân viên nhanh nhẹn nói nhằm làm hạ cơn giận của cô.

"Còn là thử qua không ít lần nữa, cái tên này!", Hana cố gắng bình tĩnh lại, cô hỏi: "Anh ban nãy bấm nút nào để bật chế độ bắn tỉa?"

"Dạ là nút màu đỏ.", hắn trả lời chắc nịch.

Vụt! Vụt! Vụt!

Chế độ bắn tỉa là chế độ mà Hana đã tạo nên vì Hae Ri, Hae Ri tuy học rất tốt nhưng riêng về bắn tỉa thì lại không thể tránh được. Ở chế độ này Hana dùng chủ yếu là đạn bi tròn có màu, không gây sát thương lớn như đạn thật, khi bị bắn sẽ lưu lại vết màu trên quần áo để biết rằng bản thân người tập có bị trúng đạn hay không.

Tuy chỉ là đạn màu nhưng tốc độ và cả âm thanh đều được giữ nguyên như đạn thật. Có điều Hana chưa cho Hae Ri tập thử chế độ này bởi vì sát thương do đạn bi màu gây ra tuy không lớn nhưng cũng đủ để gây bằm tím một khoảng và đau cũng khá là ê ẩm.

Vốn định lần này ghé qua Heaven sẽ cho Hae Ri tập thử ai ngờ đâu Hae Ri đã tự tập qua tận mấy lần rồi...

Hana khó chịu, lớn tiếng, "Tôi nói cho anh biết, bao nhiêu lần cô ấy thử qua đều không sao nhưng còn lần này thì sao trăng vây đầy người anh đấy!"

"Hana, cô thả lỏng chút đi. Mặc dù tôi không biết về cái chế độ ấy cho lắm nhưng Hae Ri ít nhiều gì cũng đã vượt qua được mấy lần rồi, lần này chắc không sao đâu.", Tae Woong lên tiếng trấn an.

Tên nhân viên cũng vội vã, chen lời, "Đúng vậy, chị Kim, chị đừng lo."

Hana bất lực, cô nhẹ giọng, nói: "Đừng lo cái đầu anh ấy! Aishh cái chế độ này tôi mới cải tiến lại tuần trước."

"Dạ?!", tên nhân viên trợn tròn mắt. Xong rồi! Chuyến này anh ta chết thật rồi!

Nhìn gương mặt của hắn là cô đã biết bây giờ hắn ta chả làm ăn được gì rồi, Hana kiên nhẫn, nói: "Đây là cái chế độ bắn tỉa tôi mới cải tiến lại vào tuần trước nhằm để nâng cấp lượng đạn cũng như lực và tốc độ đạn lên gấp hai lần còn kéo dài thời gian luyện tập thành hai mươi phút. Tôi vừa mới tải dữ liệu về đây và tạm thu lại chế độ bắn tỉa cơ bản lúc đầu để nghiên cứu lại, đã được tôi chuyển sang nút màu xanh biển. Ban nãy anh bấm kích hoạt chế độ bắn tỉa ở cái nút màu đỏ đó chính là kích hoạt chế độ bắn tỉa phiên bản đã nâng cấp vừa được tôi tải về hôm qua. Anh nghĩ xem cô ấy có qua nổi hay không?!"

Hana vừa giải thích xong ngọn ngành câu chuyện thì Hae Ri bên phía phòng tập chịu bị bắn trúng không ít đạn cũng khó chịu lên tiếng.

Hae Ri: Yah cái tên giám sát kia, anh nâng cấp chế độ lên à?! Ui~

Nhân viên: Tôi... Tôi...

Hae Ri: Tôi cái gì mà tôi! Trả lời câu hỏi của tôi mau, là anh nâng cấp nó lên à?! - Hae Ri vừa thở hổn hển vì né đạn vừa lên tiếng

Nhân viên: Tôi xin lỗi Elsa, đây là bản nâng cấp vừa được chị Kim tải về hôm qua. Vì tôi không biết nên đã kích hoạt nó cho cô rồi...

Hae Ri: Anh... Anh sao lại không hỏi trước một tiếng chứ hả? Ây-da - hiện Hae Ri đang nấp sau cái bao cát nhưng vẫn không tránh được những viên đạn bắn đến.

Nhân viên: Tôi... Tôi xin lỗi... - tên nhân viên lấp vấp xin lỗi, tay chân luống cuống nhất thời cũng không biết phải làm gì.

"Có thể ngừng nó lại được hay không?", cục trưởng Gang lên tiếng.

"Chế độ đã bật lên rồi thì không có ngừng được nhưng mà cứ với tình trạng như thế này thì Elsa có khi phải bầm cả người đấy.", Hana trả lời.

Nghe cô nói thế, Hwa Sook liền lo lắng, "Thế thì phải làm sao đây?"

Hana - cô nói qua micro: Elsa, cứ trốn như thế cũng không có tác dụng, hãy nhắm mắt lại và dùng tai cảm nhận âm thanh của đạn đi, xem xem nó phát ra ở hướng nào rồi tránh né chúng.

Hae Ri: Được.

Nói rồi Hae Ri nhắm chặt mắt lại, dùng thính giác để cảm nhận âm thanh nhưng vì tốc độ đạn quá nhanh nên Hae Ri né được viên này lại bị trúng viên kia, tránh được viên nọ lại bị dính viên khác. Liên tục né đạn khiến Hae Ri càng cạn kiệt sức lực hơn, mồ hôi cô đổ ra ướt cả một vùng lưng áo thun. Hơn mười lăm phút trôi qua, dường như cô không còn sức để gắng gượng nổi nữa. Còn hai phút cuối, Hae Ri như điên cuồng tránh né những viên đạn đang bắn về phía mình xối xả. Chỉ còn hơn mười viên đạn nữa là kết thúc chế độ, Hae Ri cũng rất cố gắng tránh né.

Vút!

"Có khói?!", Hana bất ngờ lên tiếng.

Nhân viên: Dạ?!

"Viên đạn đó có khói?!" - cô vội vàng nói vào micro - Elsa đề cao cảnh giác một chút, đạn có độc!

Hae Ri: Sao cơ?

All: Cái gì? Đạn có độc?!

Hwa Sook mơ mơ màng màng, lên tiếng trách móc, "Tôi nói này Hana, con người cô có phải là quá độc ác rồi hay không? Tại sao lại dùng đạn có độc chứ?"

Hana: Elsa, mau tránh đi!

Se Hun cũng lo lắng, lên tiếng, "Cô cũng thật là, chỉ là một bài tập luyện, có cần phải làm đến thế này không hả?"

"Se Hun!", Tae Woong nghe thế cất tiếng can ngăn.

Se Hun ủy khuất, trả lời: "Tôi biết rồi, đội trưởng Gi."

Hana biết rằng chế độ đã có kẻ động tay động chân vào, chế độ nâng cấp này tuy được cô thiết kế ra nhưng cô chỉ làm chủ số lượng và tốc độ của đạn, cơ bản không hề sắp xếp hướng đi của chúng. Cô với lấy tai nghe đeo vào, đành phải tự nhắm mắt mà đoán ra hướng đạn.

Hana: Elsa, ra giữa phòng đi.

Vì tai nghe kết nối với hệ thống ghi âm được lắp đặt ở giữa phòng tập nên Hae Ri phải đứng đúng vị trí đó thì cô mới có thể đặt bản thân vào Hae Ri mà cảm nhận âm thanh, thông báo một cách chính xác nhất được.

Vút!

Hana: Elsa, đạn ở bên trái.

Vút!

Hana: Bên phải.

Vút!

Hana: Bên phải hướng chếch phía trên lúc hai giờ.

Hana cùng Hae Ri người thông báo người tránh né rất hoàn hảo, khiến cho mọi người đang chứng kiến rất nể phục. Mãi một lúc sau, không gian hoàn toàn im lặng bỗng nhiên...

Vút! - Âm thanh phát ra lớn hơn so với tiếng của đạn bi màu mà Hana đã sử dụng, cô khẽ nhíu chặt chân mày.

Hana: Elsa, bên trái, hướng mười giờ chếch phía trên cổ, mau lấy bao cát chặn lại!

Bụp! - Viên đạn hoàn toàn cắm vào bao cát, làm lủng một lỗ, Hae Ri vừa định xem thử liền bị Hana ngăn lại.

Hana: Đừng có động vào, Elsa đến phòng giám sát đi, chúng ta cần nói chuyện. - cô nói xong liền tháo tai nghe ra, đứng khoanh tay, khuôn mặt đăm chiêu suy nghĩ.

Bạn đang đọc [Re-make] Lãng Khách II - Vagabond 2 sáng tác bởi Olivia1004
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Olivia1004
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.