Ngày đầu ở trường
Nhìn Lâm Nhất cướp đồ ăn của mình mà còn hống hách, Phương Ninh ấm ức siết chặt tay, nghiến răng nhắm mắt lao về phía cậu, xô cậu ta một cái thật mạnh. Cậu ta bất ngờ bị tấn công không kịp phản ứng, ngã nhào ra đất. Nhưng chỉ vài giây sau đã lấy lại bộ mặt phách lối, đứng phắt dậy, phủi quần áo rồi giận dữ nhìn về phía Ninh Ninh, trừng mắt hét lớn:
-Con ranh này mày dám đẩy tao?
Rồi nắm bím tóc của Phương Ninh kéo lên cảnh cáo:
-Từ nay, đồ ăn của mày thì chính là đồ ăn của tao. Bắt đầu từ ngày mai, mày phải mang đồ ăn ngon đến cho tao, nghe rõ chưa?
Nói rồi cố tình kéo mạnh một cái khiến da đầu Phương Ninh như muốn lìa ra. Phương Ninh đau đớn, sợ hãi, vừa mếu máo khóc vừa gật đầu lia lịa.
[Giờ học buổi chiều]
Lâm Nhất ném ánh mắt dao găm về phía Phương Ninh. Cô sợ sệt cúi đầu tránh né, không dám ngước lên nhìn. Trong đầu thầm nghĩ nếu ngày nào cũng nói với mẹ làm hai phần cơm trưa, nhất định mẹ cô sẽ thấy lạ. Nghĩ một hồi nhưng cô vẫn quyết định là sẽ không nói chuyện này cho mẹ biết mà chọn cách viện cớ nói dối mẹ, vì nếu để mẹ biết chuyện này, Lâm Nhất chắc chắn sẽ đánh cô mất.
[Về nhà]
Bố hỏi:
-Hôm nay thế nào rồi con gái?
-À...um...um... Tốt lắm bố ạ, con quen được nhiều bạn mới lắm. Con còn ứng cử làm lớp trưởng cơ, nhưng mà con kém bạn một phiếu nên không được làm lớp trưởng.
-Cơm trưa mẹ chuẩn bị có ngon không con gái?
Tiếng mẹ Hân vọng ra từ trong bếp, Ninh Ninh chột dạ trả lời ngay:
-Ngon lắm mẹ ạ! Con ăn hết sạch luôn, thịt kho đậm đà đúng món con thích luôn...
Mẹ nghe được câu trả lời, cảm thấy có gì đó không đúng, chau mày bước ra, hỏi:
-Tiểu Ninh à, cơm trưa mẹ chuẩn bị con không thích ăn hay sao?
-Con thích...
-Vậy sao con không ăn?
-Con đã ăn hết mà...
Mẹ Hân bắt đầu nóng giận:
-Sao con lại nói dối mẹ?
Đăng bởi | nguyenthiluong |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 11 |