Gia đình
Những ngày tháng tiếp theo Nguyên Dạ chỉ ở trên Hoành Thiên Phong tu luyện và sinh sống cùng Tô Lâm và Nhu nhi, có thể nói những ngày qua là những ngày yên bình nhất từ khi hắn chuyển sinh đến nơi này
Một ngày này, khi Nguyên Dạ và Tô Lâm đang ngồi nói chuyện với nhau còn Nhu nhi đang chơi ở bên cạnh thì đột nhiên, từ trên không của đình viện, một nữ nhân không biết từ đâu xuất hiện và đang từ từ đáp xuống nơi đây
Nữ nhân này nhìn khoản hai mươi tuổi, dung mạo xinh đẹp không thể tả, dù là Nguyên Dạ cũng phải thất thần một hồi. Nhưng rất nhanh hắn đã chấn định lại và bắt đầu quan sát tình huống trước mắt
Nữ nhân kia rơi xuống sân trước định viện, sau đó Nhu nhi từ một bên lao tới xà vào lòng nữ nhân đó ,vui vẻ cười nói
"Viện trưởng tỷ tỷ lại đến thăm chúng ta sao"
Nữ nhân kia nhìn xuống Nhu nhi mĩm cười sau đó xoa đầu nàng rồi nói
"Đúng vậy, ta có mang đồ ăn ngon cho Nhu nhi đây"
Nói xong cô ta lấy ra một cây kẹo đưa cho Nhu nhi, Nhu nhi thấy có đồ ăn liền sáng mắt lên, cầm lấy cây kẹo rồi tránh sang một bên vui vẻ ăn
Nữ nhân kia sau đó cũng đi về phía Tô Lâm và Nguyên Dạ, thấy vậy Nguyên Dạ cũng đứng lên chào hỏi
"Đệ tử Lạc Nhất Minh xin ra mắt viện trưởng"
Nữ nhân kia liền cảm thấy thú vị, nàng liền lên tiếng hỏi Nguyên Dạ
"Ồ, vì sao ngươi biết ta là viện trưởng"
"Vì lúc nãy ta nghe Nhu nhi gọi ngài là viện trưởng tỷ tỷ" Nguyên Dạ lễ phép nói
Nữ viện trưởng nghe vậy liền nở một nụ cười xinh đẹp rồi nói
"Thông minh lắm, không hổ danh là đệ tử dưới trướng của tên lười biếng kia. Giới thiệu với ngươi, ta tên là Ninh Ngân Nguyệt, viện trưởng của Lan Hoà Học Phủ này"
"Ta không có bị điếc đâu, vẫn còn nghe thấy đấy" Tô Lâm nằm trên ghế mây của mình nghe vậy cũng lên tiếng
Ninh Ngân Nguyệt thấy Tô Lâm lên tiếng liền tiến lại gần hắn, sau đó một điều cực kì bất ngờ diễn ra trước mắt Nguyên Dạ, đó chính là Ninh Ngân Nguyệt không ngần ngại mà xà vào lòng của Tô Lâm, nhìn cả hai giống như một cặp vợ chồng mới cưới
Đã vậy Tô Lâm còn không có đẩy nàng ra mà là hướng về Nguyên Dạ vung ra một cái lệnh bài rồi lên tiếng căn dặn
"Đây là lệnh bài thông hành qua đại môn của Lan Hoà Học Phủ, giờ này còn sớm ngươi cầm lấy nó dẫn Nhu nhi xuống Đế Đô chơi đi, sáng mai hãy về. Và còn một điều nữa, những chuyện từ nãy đến giờ không được lan truyền ra ngoài, hiểu chưa"
Nguyên Dạ cầm lấy lệnh bài, sau đó tuân lệnh Tô Lâm dẫn theo Nhu nhi đi ra khỏi đình viện, cùng lúc đó trong lòng của hắn cũng thầm nghỉ
"Không ngờ tên sư phụ tiện nghi này của ta lại có một chân với viện trưởng, không tệ, không tệ"
Sau đó Nguyên Dạ nhờ có lệnh bài Tô Lâm đưa đã thuận lợi đi ra khỏi Lan Hoà Học Phủ, hắn cùng Nhu nhi sau đó cũng sử dụng truyền tống trận tiến về Đế Đô
Đế Đô này chính là toà thành lớn nhất của Lân Hoàng Đế Quốc, nó không những rộng lớn mà còn là nơi toạ lạc của Đế Cung, cộng thêm việc ở gần Lan Hoà Học Phủ thì toà thành này phát triển rất thuận lợi
Lúc này Nguyên Dạ cùng Nhu nhi đã xuất hiện tại Đế Đô, Nhu nhi lần này được ra ngoài chơi nên nàng rất vui vẻ, liên tục chạy nhảy không ngừng, điều này khiến một người như Nguyên Dạ nhức đầu vô cùng
Chạy nhảy một lúc thì Nhu nhi liền kêu đói bụng, thấy vậy Nguyên Dạ cũng đưa nàng đi ăn. Vì không quen thuộc Đế Đô nên hắn phải đã ngăn một người năm tử đang đi đường lại để hỏi thăm
"Vị huynh đài này, có thể cho ta hỏi một chút là ngươi có biết nơi nào bán đồ ăn ngon không"
Người nam tử kia bạn đầu còn khó chịu, hắn còn định chửi bới Nguyên Dạ một trận vì đã cản đường hắn, nhưng sau khi thấy Nguyên Dạ mặc đồng phục của Lan Hoà Học Phủ thì thái độ của hắn liền thay đổi một trăm tám mươi độ
"À, huynh muốn tìm chỗ có đồ ăn ngon sao, vậy thì tới Phương Vân Lâu đi, đó là nơi bán đồ ăn ngon nhất ở lục địa chúng ta đó"
"Vậy sao, vậy xin đa tạ huynh"
Nói xong Nguyên Dạ liền dắt tay Nhu nhi đến Phương Vân Lâu, sau khi đi một lúc thì cũng đến nơi, lúc này Nguyên Dạ cùng Nhu nhi đang đứng trước Phương Vân Lâu, theo hắn quan sát qua vẻ bề ngoài thì nơi này rất tốt, sau đó hắn dắt Nhu nhi bước vào
Khi Nguyên Dạ bước vào liền có một nữ nhân yêu tộc ra đón hắn, sau khi thấy hắn mặc y phục của Lan Hoà Học Phủ thì thái độ của người này còn nhiệt tình hơn, sau đó Nguyên Dạ liền chọn một cái bàn ở nơi vắng vẻ cạnh cửa sổ để ngồi xuống, tiếp theo hắn nói với Nhu nhi thích ăn gì thì cứ gọi, còn hắn thì chỉ gọi một bình rượu
Rất nhanh một bàn đồ ăn đã được phục vụ dọn lên, dù số lượng đồ ăn Nhu nhi gọi rất nhiều nhưng Phương Vân Lâu lại lên món rất nhanh, như vậy có thể thấy vì sao Phương Vân Lâu lại đông khách như vậy
Nhu nhi sau đó liền bắt đầu ăn như gió cuốn, còn Nguyên Dạ ngồi một bên uống rượu, nhưng đột nhiên một gã nam tử có vẻ đang say đi đến trước bàn của Nguyên Dạ sau đó chỉ Nhu nhi quát
"Ai cho thứ yêu tộc hạ đẳng này ngồi ngang hàng với ta"
Nghe vậy, Nhu nhi cũng ngừng ăn, nàng xụ mặt xuống như muốn khóc, thấy vậy Nguyên Dạ liền đến dỗ dành nàng, hắn vừa xoa đầu Nhu nhi vừa nói
"Nhu nhi ngoan, không được khóc, Nhu nhi là xinh đẹp nhất, dễ thương nhất, đáng yêu nhất vì vậy không được khóc, hiểu chưa"
Nhu nhi nghe vậy liền gật gật, cô bé cố nén nước mắt lại sau đó nói
"Ta không muốn ăn nữa, ta muốn ra khỏi nơi này"
"Được rồi, để ca ca đưa muội đi chơi tiếp" Nguyên Dạ nhẹ nhàng nói
Sau đó hắn đặt linh thạch trên bàn để thanh toán, rồi tay dắt theo Nhu nhi định rời khỏi Phương Vân Lâu, còn gã nam nhân kia đã bị phục vụ mang đi từ lâu, sau khi cả hai vừa đi tới cửa đã có một nam tử trung niên chạy theo chặn bọn hắn, trên tay còn cầm những linh thạch mà Nguyên Dạ đã để lại
"Xin lỗi đã khiến trãi nghiệm của khách quan không tốt, những linh thạch này xin khách quan cứ giữ lại xem như là Phương Vân Lâu chúng ta mời khách quan bữa ăn này để tạ tội"
Nguyên Dạ nghe vậy chỉ lắc đầu rồi nhẹ nhàng lướt qua người của Phương Vân Các, sau đó cùng Nhu nhi rời đi mà không nói gì
Tiếp theo hắn tiếp tục dắt Nhu nhi đi dạo, nhưng Nhu nhi không còn hào hứng như trước nữa, thấy vậy Nguyên Dạ liền triệu hồi ra một con hoang thú cho Nhu nhi cưỡi, như vậy cô bé mới vui vẻ trở lại
Ở một bên khác, gã nam tử lúc này gây sự với Nguyên Dạ và Nhu nhi sau khi bị Phương Vân Lâu đuổi ra ngoài thì đang được thị về của mình đưa về nhà
Và khi đi tới một đoạn đường vắng thì đột nhiên năm cái bóng đen từ đâu xuất hiện, nhanh gọn lẹ ra tay giết chết tên nam tử cùng những thị vệ của hắn. Nhưng bóng đen này không ai khác chính là nha binh của Nguyên Dạ, trước đó hắn đã cử những nha binh này đi trong lúc không ai chú ý
Rất nhanh những nha binh kia đã chở về và cũng biết chúng đã hoàn thành xong nhiệm vụ, Nguyên Dạ rất hài lòng sau đó liền lập tức thu hồi bọn chúng lại Hồng Nha Trượng rồi tiếp tục dạo cùng Nhu nhi
Sống cùng Nhu nhi và Tô Lâm không lâu, nhưng cả hai đã cho hắn cảm giác mà trước giờ hắn chưa từng cảm nhận qua, đó chính là cảm giác có gia đình. Tô Lâm thì không ngừng quan tâm hắn, chỉ dạy hăn tu luyện, còn Nhu nhi thì ngây thơ luôn luôn đem lại cảm giác khiến hắn thương yêu và muốn bảo vệ vì vậy kết cục của nam tử kia như vậy là xứng đáng khi làm tổn thương gia đình hắn
Đăng bởi | DevonVanHenituse |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |