Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô tình biết bí mật

Tiểu thuyết gốc · 1589 chữ

Phủ thành chủ có một cái sân rất rộng, vì vậy những đệ tử của các thế lực đến đây làm khách đã dùng nó làm nơi giao đấu, khi Nguyên Dạ đến đây thì một trận đấu giữa đệ tử của Lân Hoàng Thư Viện và Lưu Thủy Tông đang diễn ra

Nhu nhi thấy thì rất háo hức không ngừng cổ vũ cho cả hai bên, Nguyên Dạ đưa Nhu nhi đến cho Diệp Thanh chăm sóc còn hắn thì một mình đứng khoanh tay xem chiến đấu, lúc này đệ tử của Lân Hoàng Thư Viện đang không ngừng công kích về nữ đệ tử của Lưu Thủy Tông, rất nhanh nữ đệ tử của Lưu Thủy Tông kia cũng đã thua cuộc

Mọi chuyện sẽ không có gì nếu như tên đệ tử của Lân Hoàng Thư Viện kia không ra tay đụng chạm vào cơ thể của nữ đệ tử Lưu Thủy Tông, nữ đệ tử kia cũng rất tức giận nhưng thế lực của mình không bằng thế lực của người ta nên chỉ đành ấm ức trở về, nhưng sau đó một kẻ vác trên lưng thanh một thành đại kiếm đã bước ra và lớn tiếng nói

"Đệ tử của thế lực lớn nhất nhì Minh Lân Đại Lục là có thể làm việc dơ bẩn như vậy sao, đúng là khiến ta mỡ rộng tầm mắt"

Tên đệ tử kia của Lân Hoàng Thư Viện nghe vậy liền nổi giận quát

"Ngươi vừa nói gì"

"Ngươi bị điếc thì ta cũng không rảnh nói tiếp, ngươi có đánh tiếp không"

Nghe nhưng lơi nói khiêu khích của thiếu niên cầm đại kiếm khiến tên đệ tử của Lân Hoàng Thư Viện trở nên cực kì tức giận, hắn nở một nụ cười dữ tợn rồi nói

"Tốt, ta đánh với ngươi"

Nói xong hắn liền lao vào thiếu niên kia, thấy vậy thiếu niên kia cũng không có tránh mà nở một nụ cười nhẹ sau đó rút thanh đại kiếm sau lưng mình ra rồi bổ một cú thật mạnh về phía trước, cú bổ cũng vừa đúng lúc tên đệ tử của Lân Hoàng Thư Viện lao tới khiến cho bị đánh lún xuống đất

Điều này liền khiến toàn trường kinh ngạc vì chỉ cần một chiêu vị thiếu niên kia đã hạ gục được đệ tử của Lân Hoàng Thư Viện. Thiếu niên kia sau đó liền thuận chân đá thẳng tên kia đã ngất đi về phía đồng môn của hắn, những đệ tử khác của Lân Hoàng Thư Viện thấy cảnh này liền tức giận, ai cũng muốn xông lên trả thù cho đồng môn của mình nhưng một kẻ khác đã đứng ra ngăn cản tất cả mọi người lại rồi tự mình đứng ra chiến đấu

Tên này là cũng là một thiếu niên mang bộ dạng anh tuấn, trên tay còn cầm một thanh trường kiếm nhìn vô cùng tiêu sái, bước lên phía trước đứng đối mặt với thiếu niên cầm đại kiếm kia sau đó tên đệ tử của Lân Hoàng Thư Viện liền lên tiếng

"Ta biết sư đệ của ta làm sai, nhưng phận làm sư huynh ta vẫn phải đứng ra. Ta tên Lưu Hằng Trí ngươi tên gì"

"Ta tên Tiêu Phong, muốn đánh thì đánh nhanh lên nói nhiều như vậy làm gì"

Nghe Tiêu Phong nói vậy Lưu Hằng Trí cũng không tiếp tục lên tiếng nữa mà rút kiếm chém thẳng về phía Tiêu Phong, một đạo kiếm mang xuất hiện xuyên qua tầng tầng khí lưu lao về phía Tiêu Phong, thấy vậy Tiêu Phong cười khẩy sau đó cũng vung mạnh thanh đại kiếm của mình, ngay lập tức một kiếm mang lớn hơn cũng xuất hiện, hai đoàn kiếm mang va chạm vào nhau sau đó tiêu tán

Cả hai bắt đầu lao vào cận chiến, Nguyên Dạ đứng ở một bên quan sát, những trận đấu này không gây ra một tí cảm giác hứng thú gì cho hắn, trong luc đang chán thì Nguyên Dạ đã cảm nhận được nha binh hắn cử đi do thám đã trở về. Sau đó Nguyên Dạ dặn dò Nhu nhi ở bên cạnh Diệp Thanh rồi một mình trở về phòng

Sau khi vào phòng thì nha binh của Nguyên Dạ đã ở đó đợi sẵn, Dục sau đó cũng được Nguyên Dạ gọi ra để làm phương tiện giao tiếp giữa hai bên, rất nhanh Dục đã bắt đầu trình bày những gì nha binh kia đã truyền đạt cho nàng

Qua những gì mà nha binh của Nguyên Dạ hắn báo cáo thì hắn hiết được rằng đoàn thú triều này có khoản hai nghìn con, trong đó hoang thú mạnh nhất có thực lực ngang một Luyện Hư kì tu sĩ

Cảm thấy không có biến cố gì lớn xuất hiện nên Nguyên Dạ cũng yên tâm phần nào, trong lúc hắn định quay trở lại chỗ của Diệp Thanh thì hắn đã vô thấy được một bóng đen xuất hiện trên nóc phủ thành chủ, ngay lập tức Nguyên Dạ liền cho nha binh đuổi theo. Và sau khi thấy cảnh này Nguyên Dạ cũng đã đổi ý không đi xem chiến đấu nữa mà rời khỏi phủ thành chủ để kiểm tra toàn bộ Cơ Xuân Thành

Với Đại Nguyên Độn thì Nguyên Dạ rất dễ dàng lẻn ra ngoài sau đó hắn đi đến chỗ cao nhất của Cơ Xuân Thành, Hồng Nha Trượng xuất hiện trên tay Nguyên Dạ. Thứ ánh sáng xích hồng loé lên rồi biến mất, sau đó là bóng tối bao trùm toàn bộ, ngay lập tức hàng loạt côn trùng màu đen trên thân còn toả ra hồng quang từ Hồng Nha Trượng bay ra, Nguyên Dạ liền ra lệnh cho chúng phân bố toàn bộ Cơ Xuân Thành

Còn Nguyên Dạ vẫn đứng tại ngày đó nhìn về phía bóng đêm đang bao trùm Cơ Xuân Thành, hắn cảm nhận được đang có điều gì đó sắp xảy ra tại nơi đây

Một lúc sau thì nha binh Nguyên Dạ cử đi theo dỗi bóng đen ở phủ thành chủ cũng đã trở về, Dục lại đi ra làm phương tiện giao tiếp và rất nhanh Nguyên Dạ cũng biết lai lịch và mục đích của bóng đen kia

Hắn rất bất ngờ khi biết bóng đen kia đến từ thế lực phản loạn ở Lân Hoàng Đế Quốc, dưới mục đích nhằm lật đổ vị Đế Vương hiện tại và đợt thú triều này cũng là do bọn chúng dẫn tới nhằm bào mòn sức lực của triều đình và đồng minh mà vị thành chủ của Cơ Xuân Thành này lại liên thủ với đám phản loạn kia, kế hoạch của bọn chúng là ngài mai hạ độc vào đồ ăn thức uống khiến tất cả người đến đây ngăn cản thú triều chết đi trong trận thú triều

Khi biết được điều này Nguyên Dạ liền cảm thấy phiền não, vốn dĩ tưởng rằng có thể an nhàn vượt qua nhiệm vụ lần này của học phủ ai ngờ lại bị vướng vào một mớ hỗn độn khác chính là cạnh tranh vương quyền

Sau đó nha binh côn trùng cũng đã toàn bộ trở về, kết quả bọn chúng điều tra được là trong Cơ Xuân Thành đang có một nhóm người khác ẩn náo, theo cách nói chuyện của họ thì nhóm người này chính là nhóm người của quân phản loạn

Nguyên Dạ nghe Dục nói vậy ngay lập tức liền cử một nha binh Hợp Thể Kì đi xử lý bọn chúng để tránh gây thêm phiền toái. Tiếp theo, cảm thấy không còn việc gì nữa nên hắn cũng trở về phủ thành chủ

Lúc này trận đấu giao lưu giữa các đệ tử cũng đã kết thúc, Diệp Thanh và Nhu nhi cũng đã trở về. Khi Nguyên Dạ trở về liền thấy cả hai đang ngồi đợi hắn vì cả hai cảm thấy đói bụng, không nỡ để Nhu nhi nhịn đói nên Nguyên Dạ liền xuống bếp làm cho cô bé một bát mì nóng hỏi còn Diệp Thanh thì chỉ ăn ké Nhu nhi, sau đó cả hai vui vẻ ăn uống, no nê xong thì lên giường ngủ

Sáng hôm sau, khi mọi người tình dậy thì thành chủ đã chuẩn bị một bàn tiệc thịnh soạn để tất cả bồi bổ trước khi chiến đấu với thú triều, biết trước kế hoạch nên Nguyên Dạ đã không đụng đũa sau đó hắn cũng nói với Diệp Thanh để hắn vạch trần tên thành chủ

Nghe những lời Diệp Thanh nói tên thành chủ liền biến sắc, nhưng hắn vẫn chối cho tới khi Trần Lộc kiểm tra kĩ lưỡng thức ăn thì liền phát hiện bên trong quả thật có độc, sau đó vị thành chủ này bị giết ngay tại chỗ, mọi người xung quanh thì quay lại cảm ơn Diệp Thanh. Trước đó Nguyên Dạ cũng đã kêu Diệp Thanh nhận vinh quanh về mình đồng thời nói với hắn cách giải thích với mọi người, Diệp Thanh cũng đồng ý vì Nguyên Dạ nói nếu không làm thì sau này sẽ không nấu ăn cho hắn

Cuối cùng mọi chuyện được giải quyết êm xuôi, mọi người sau đó cũng bắt đầu dưỡng sức chờ đợi thú triều tiến tơi

Bạn đang đọc Sát Lục Chi Dạ sáng tác bởi DevonVanHenituse
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DevonVanHenituse
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.