Người cá
Trở lại ba ngày trước, khi Nguyên Dạ rơi xuống dòng dung nham do đỡ đòn tấn công của Địa Nham Long cho Minh Anh, nàng đã cảm thấy rất xúc động và tự trách bản thân mình khi đã gây ra nhiều rắc rối như vậy, thậm chí cô còn muốn lao xuống đó tìm kiếm ân nhân đã cứu mình ba lần nếu không được Lý Phàm và Diệp Thanh cản lại
Còn về phần Lý Phàm và Diệp Thanh, cả hai vốn đã biết một phần tính cách của Nguyên Dạ, họ chắc chắn rằng Nguyên Dạ sẽ không tự đưa bản thân vào nguy hiểm để cứu người khác, nên họ cũng không lo lắng gì mà kéo Minh Anh đi tiếp mặc kệ Nguyên Dạ
Nhưng tình trạng hiện tại của cô nàng Minh Anh này cũng không mấy khả quan, cô ta đau lòng vì sự hi sinh của Nguyên Dạ khiến cho cả ba phải tạm dừng lại nghĩ ngơi một đêm trước khi tiến vào kiến trúc hình bán cầu kia
Vào đêm đó, Minh Anh đã suy nghĩ rất nhiều chuyện, nếu không phải cô tự cho mình là đúng mà đi theo hai người Lý Phàm đến đây thì Nguyên Dạ đã không phải bỏ mạng vì cô, nếu không phải vì tâm cảnh bản thân yếu kém thì đã không hai Lý Phàm và Diệp Thanh bị trọng thương và nếu không phải vì thực lực của cô chưa đủ thì đã không khiến Lạc Nhất Minh phải hy sinh vì mình
Từ đó tới giờ cô luôn kiêu ngạo vì bản thân là thanh nữ của Lạc Thiên Thánh Tông, luôn cho rằng bản thân là thiên tài số một, nhưng khi cô gặp được ba người này thì cái danh thiên tài của cô không đáng một xu
Minh Anh ngồi thẩn thờ trên trụ đá, Diệp Thanh và Lý Phàm không biết cô suy nghĩ gì nhưng họ cũng không quan tâm đến cô mà tiếp tục tự bản thân nghĩ ngơi
Đến sáng ngày hôm sau khi Lý Phàm và Diệp Thanh chuẩn bị rời đi, họ vẫn thấy Minh Anh vẫn còn ngồi thẫn thờ một góc, họ chỉ lắc đầu rồi rời đi mà không có ý định gọi Minh Anh theo cùng, khi họ cho rằng Minh Anh đã từ bỏ mọi thứ rồi thì đột nhiên một thân ảnh nhẹ nhàng lướt qua họ mà tiến tới kiến trúc hình bán cầu trước mặt và thân ảnh đó không ai khác chính là Minh Anh. Cả hai nhìn nhau khó hiểu sau đó chỉ có thể lắc đầu mĩm cười rồi đuổi theo
Đêm qua, Minh Anh đã suy nghĩ rất nhiều, bạn đầu cô rất tự trách bản thân nhưng cho đến khi cô nghĩ đến sự kì vọng của cha mẹ, của sư phụ, các tiền bối trong tông môn và đặc biệt là sự hy sinh của Lạc Nhất Mình thì cô đã hiểu ra rằng, bản thân không thể dễ dàng bỏ cuộc như vậy được, cô phải đền đáp công ơn nuôi dưỡng và dạy dỗ của cha mẹ và sư phụ, cô phải tiếp tục mạnh mẽ hơn để bảo vệ người mình yêu quí và không phụ lòng những người đã hi sinh vì cô
Minh Anh nhẹ nhàng đặt chân lên mặt ngoài của kiến trúc hình bán cầu, sau đó hai người kia cũng lần lượt là Lý Phàm và Diệp Thanh
Họ bắt đầu quan sát kiến trúc này, nơi này được cấu tạo hoàn toàn bằng một loại đá gì đó, xung quanh không có một khe hở nhìn vào bên trong, nó giống như một viên đá khổng lồ mà không có gì đặc biệt
Cả ba đứng tại một chỗ không dám đi chuyển sợ lỡ đụng phải một cơ quan nào đó lại gây ra chuyện, cho tới khi Lý Phàm bắt đầu di chuyên thì hai người kia mới cẩn thận đi theo Lý Phàm
Chỉ thấy Lý Phàm đi đến một mặt khác của kiến trúc rồi ấn vào chỗ nào đó trên bề mặt kiến trúc, sau đó từ trên bề mặt kiến trúc một cánh của bắt đầu xuất hiện và Lý Phàm cũng bước vào bên trong cánh cửa đó, hai người còn lại cũng cất bước theo sau
Bước vào bên trong, khủng cảnh đập vào mắt bà người là một hồ nước trong xanh bên cạnh một thảm cỏ tươi mát, gió bắt đầu thổi qua mặt họ cùng với lượng linh khí dồi dào ở đây khiến họ trở nên cực kì thoải mái mà quên đi những mệt nhọc trước đó đã trải qua
Nhưng rất nhanh cả ba đã lấy lại được sự cảnh giác, hai người Diệp Thanh và Minh Anh cũng bắt đầu thăm dò xung quanh xem có nguy hiểm gì hay không, cùng lúc đó Lý Phàm cũng lên tiếng
""Không cần cảnh giác như vậy, hiện tại chưa có nguy hiểm gì đâu"
Hai người kia nhìn Lý Phàm với vẻ mặt không hiểu, Minh Anh cũng lên tiếng hỏi
"Tại sao ngươi lại ngươi lại biết nhiều như vậy và tiếp theo chúng ta nên làm gì"
Lý Phàm nghe vậy mĩm cười trả lời
"Chuyện của ta cô không nên biết quá nhiều thì tốt hơn, còn việc tiếp theo chúng ta nên làm là..."
Lý Phàm đưa tay chỉ về một hướng sau đó tiếp tục nói
"Hai người có thấy mãnh đất trôi nổi giữa hồ kia không, mục tiêu của chúng ta là đi lên đó, trên đó có thứ ta cần và cũng là mục đích của chuyến đi này"
"Vậy còn chần chờ gì nữa, đi đến đó thôi" Diệp Thanh vừa tiến lên vừa nói
Nhưng Lý Phàm đã lên tiếng ngăn cản hắn "Khoan đã, không dễ như thế đâu, muốn đến được chỗ đó phải vượt qua tên canh giữ nơi này nữa"
Minh Anh nghe vậy liền lên tiếng hỏi "Vậy tên đó ở đâu, sao còn chưa xuất hiện"
"Hắn đang ở dưới hồ, khi nào chúng ta tiến vào phạm vi của hồ nước này thì hắn mới xuất hiện" Lý Phàm vừa nói vừa chỉ tay xuống hồ
"Vậy chúng ta có cách nào đến nơi đó mà không cần phải chiến đấu với tên kia không" Minh Anh tiếp tục hỏi
"Đương nhiên là không, chỉ có thể đánh bại nó thì mới có thể đến nơi đó thôi. Vốn dĩ Lạc Nhất Minh là khắc tinh của nó nhưng..." Nói đến đó Lý Phàm liền thở dài một cái sau đó hắn nói tiếp "Bây giờ chúng ta chỉ có thể bung hết sức mình mà thôi"
Nói xong hắn bắt đầu cầm kiếm đi đến bên bờ hồ, Diệp Thanh cũng cầm kiếm đi theo, thấy vậy Minh Anh cũng chỉ đành tiếp bước. Và khi cả ba dùng linh khí bộc vào chân và hước lên mặt hồ, thì từ dưới mặt nước có thứ gì đó như sắp lao lên
Cả ba chuẩn bị tinh thần sẵn sàng nghênh chiến, sau đó một con sinh vật mang phần thân trên là một nữ nhân có lớp vảy màu xanh, bên dưới là đuôi cá ngôi lên, tay nó còn cầm một cây đinh ba, đôi mắt tràn đầy thù hận nhìn ba người Lý Phàm
"Còn người đê tiện, ai cho các ngươi đặt chân đến đây" sinh vậy người cá kia nói
Khi thấy sinh vật này Minh Anh liền ra vẻ nghi ngờ, sau đó không đáp lời người cá kia mà lại hỏi nó
"Ngươi là yêu tộc"
Nghe vậy người cá kia càng nổi giận hơn, nó quát lớn
"Yêu tộc thì sao, không nói nhiều với các ngươi nữa, chuẩn bị chết đi"
Vừa dứt lời người cá đã tạo ra một cơn sóng khổng lồ đánh về phía bà người Lý Phàm, Diệp Thanh thấy vậy liền sử dụng Phủ Linh Băng Hoả đóng bắng ngọn sóng đó, sau đó Lý Phàm liền lao lên chém một kiếm về phía người cá
Dưới bất ngờ của Diệp Thanh và Minh Anh thì người cá này lại trúng một kiếm của Lý Phàm mà bị thương quay về lòng hồ, họ còn tưởng rằng yêu tộc này rất mạnh như không ngờ nó lại yếu như vậy
Ngay lập tức, Minh Anh liền lên tiếng hỏi Lý Phàm
"Như vậy đã xong rồi sao, ta tưởng rằng nó phải mạng lắm chứ"
Lý Phàm chưa kịp trả lời thì bên dưới mặt nước lại xuất hiện chấn động mà chấn động lần này lại với cùng khủng khiếp, ngày sau đó từ dưới mặt nước lích nha lích nhích hoang thú sống dưới nước ngôi lên, thậm chí có những con khổng lồ Nguyên Anh kì, cùng với đó là yêu tộc người cá kia, lúc này nó đang rất là tức giận
"Xâm phạm địa bàn của ta còn dám đả thương ta, được lắm, các con giết chúng cho ta"
Nữ người cá nói xong thì đám hoang thú liền lao vào tấn công ba người, ba người ra sức chống đỡ, trong lúc đó Lý Phàm cũng nói ra lời lúc nãy hắn chưa kịp nói
"Thấy chưa, thực lực cá nhân của cô ta rất yếu nhưng năng lực khác của cô ta rất mạnh khi cô ta ở trong địa bàn của mình và năng lực của cô ta chính là thao túng thủy hoang thú, nơi này cũng chính là địa bàn của cô ta"
Đăng bởi | DevonVanHenituse |
Thời gian | |
Lượt đọc | 6 |