Vòng thứ ba
Thạch Sinh vừa dứt lời thì trong tay hắn đã xuất hiện một cái hộp gỗ, bên trong hộp chứa đựng mười bốn thăm, sau đó hắn lên tiếng
"Đây chính là mười bốn que thăm đại diện cho mười bốn cá nhân các ngươi, những ai bốc trúng que thăm gần kề nhau sẽ thi đấu với nhau. Được rồi bây giờ các ngươi lần lượt lên bốc thăm đi"
Sau đó từng người lên bốc thăm, Nguyên Dạ bốc được số tám có nghĩa là hắn sẽ đấu trận thứ tư. Không kéo dài thời gian, sau khi tất cả bốc thăm xong thì Thạch Sinh liền cho bắt đầu trận đấu thứ nhất
Hai tuyển thủ số một và số hai cũng bất ngờ tiến lên sân đấu, bất ngờ là trận đầu tiên lại là nội đấu giữa nhân tộc với nhau, hai người này chính là Lý Phàm và Trần Thịnh
Cả hai lịch sự chào nhau, dù cả hai đều muốn chiến thắng nhưng cả hai đều biết được rằng kẻ thù của họ duy nhất ở đây chỉ có yêu tộc nên chắc chắn họ sẽ không gây tổn hại đến tính mạng của đối phương
Khi Thạch Sinh vừa thông báo bắt đầu trận đấu thì ngay lập tức Lý Phàm đã là người tấn công phủ đầu trước, hắn cầm kiếm của mình lao thẳng về phía Trần Thịnh nhưng khi kiếm hắn chém trúng Trần Thịnh thì cơ thể Trần Thịnh đột nhiên tan biến, còn bản thân hắn đã không biết trốn đi đâu mất, đây chính là một trong những kĩ năng ám sát của Trần Thịnh
Lý Phàm thấy vậy không có hốt hoảng, hắn chỉ cười nhẹ sau đó không có hành động gì khác mà chỉ đứng yên một chỗ, không lâu sau hắn đột nhiên đưa tay ra bên phải của mình như muốn bắt thứ gì đó và sau đó thân ảnh Trần Thịnh cũng đã xuất hiện, hắn lúc này đã đang giãy dụa vì bị Lý Phàm bóp cổ
Trần Thịnh cố gắng thoát ra bằng cách sử dụng dao găm của mình đâm về phía Lý Phàm, nhưng Lý Phàm đã đỡ được, ngay sau đó Lý Phàm dồn lực vào cánh tay đang bóp cổ Trần Thịnh và ném hắn ra khỏi sàn đấu
Như vậy trận đầu tiên đã có kết quả một cách trống vắng với phần thắng nghiên về Lý Phàm, sau khi Thạch Sinh tuyên bố kết quả xong thì trận đấu thứ hai cũng đã được tiếp tục ngày sau đó
Trân thứ hai lại là nội chiến giữa nhân tộc, hơn nữa lại còn là trận chiến giữa hai nữ nhân đó chính là Minh Anh và Vương Mông Thư, hai người vui vẻ tiến lên sàn đấu, trước khi trận đấu bắt đầu thì Vương Mộng Thư đã hướng về Minh Anh nói
"Minh Anh thánh nữ, ta biết ta không thể nào đánh lại người nhưng trận này ta sẽ chiến đấu hết sức mình và mong người cũng sẽ chiến đấu hết sức với ta"
Minh Anh nghe lời nói chân thành và cũng thấy được ánh mắt nghiêm túc của Vương Mộng Thư, nàng cũng đã nghiêm túc gật đầu
Tiếng thông báo bắt đầu trận đấu của Thạch Sinh vừa vang lên hai nữ đã cầm kiếm lao vào nhau, ban đầu hai bên còn đấu kiếm hòa nhau nhưng thời gian dần trôi thì cũng nhận thấy được Minh Anh đang thắng thế
Nhận thấy kiếm pháp của bản thân không bằng Minh Anh, nên Vương Mộng Thư cũng không tiếp tục đọ kiếm pháp nữa mà chuyển sang đấu thuật pháp. Nàng kéo dài khoảng cách với Minh Anh sau đó thi chuyển thuật pháp bắn ra rất nhiều băng nhận về phía Minh Anh
Minh Anh thấy băng nhận đánh tới không có nào núng mà vẫn tiến lên, từng đường kiến của nàng sau đó đánh nát hết từng băng nhận đánh tới
Lý Phàm và Diệp Thanh đứng bên dưới không khỏi khen ngợi kiếm pháp của Minh Anh vì cả hai đều dùng kiếm nên bọn hắn biết kiếm pháp của Minh Anh không tầm thường
Sau khi đánh tan băng nhận thì Minh Anh cũng đã áp sát được Vương Mộng Thư, Vương Mộng Thư không chịu thua nàng đã ngay lập tức sử dụng bí thuật của Vương gia, Băng Linh Hộ Thể để bảo vệ bản thân mình
Nhưng sau đó với sự hốt hoảng của Vương Mộng Thư, Minh Anh không biết bằng cách nào đã chém xuyên lớp bảo hộ của Vương Mộng Thư và kề kiếm của mình lên cổ nàng
Vương Mông Thư thấy vậy chỉ đành cười khổ và lên tiếng nhận thua, trận đấu thứ hai kết thúc với phần thắng nghiên về phía Minh Anh
Trận thứ ba cũng bắt đầu ngay sau đó, khi hai đối thủ bước lên sàn đấu thì bầu không khí cũng trở nên căng thẳng hơn vì kẻ thi đấu tiếp theo chính là thủ lĩnh của yêu tộc Sư Hoàng Chiến và người lên đấu với hắn là Thiết Minh
Khi Thiết Minh bước lên sàn đấu mọi người ở dưới đều đặt niềm tin vào hắn, chỉ riêng ba người là Lý Phàm, Diệp Thanh và Nguyên Dạ là đã biết kết quả trước khi trận đấu bắt đầu vì họ cảm nhận được Sư Hoàng Chiến mạnh hơn Thiết Minh rất nhiều, không để đồng tộc của mình hi sinh vô ích Diệp Thanh đã thiện ý lên tiếng nhắc nhở
"Thiết huynh, huynh cứ chiến đấu hết sức là được nhưng nếu có nguy hiểm đến tính mạng thì cứ thẳng thắng nhận thua, ở đây không ai trách huynh cả"
Thiết Minh nhẹ nhàng gật đầu sau đó bước lên sàng đấu, hắn nhìn Sư Hoàng Chiến đứng trước mặt mà ngọn lửa hận thù đã dâng đến đỉnh điểm, hắn cầm cây chiến phủ của mình chỉ thẳng vào mặt Sư Hoàng Chiến phẩn nộ nói
"Ta sẽ chính tay báo thù cho các đồng đội đã ngã xuống của ta"
Sư Hoàng Chiến nghe vậy, trên khuôn mặt sư tử của hắn chỉ nở một nụ cười khinh bỉ, đồng thời cũng nói
"Vậy sao, chúc ngươi thành công"
Sau đó Thạch Linh cũng tiên bố trận đấu bắt đầu, ngay lập tức Thiết Minh đã cầm chiến phủ của mình lao tới Sư Hoàng Chiến, tưởng chừng Sư Hoàng Chiến sẽ né tránh hoặc phản đòn nhưng không. Dưới ánh mắt bất ngờ và phẩn nộ của phe nhân tộc, Sư Hoàng Chiến đã biến thành bản thể yêu tộc của mình là một con sư tử hai đầu khổng lồ và cắn mất đầu của Thiết Minh, dưới sức mạnh áp đảo của Sư Hoàng Chiến, Thiết Minh đã thua trận đấu và đánh mất luôn cả mạng mình vì không kịp lên tiếng nhận thua
Sư Hoàng Chiến biến lại thành dạng bình thường , hắn nhìn về phía nhóm nhân tộc đang tức giận, hắn liếm miệng đang dính máu của mình sau đó nói với giọng mỉa mai
"Cảm ơn vì bữa ăn dù không ngon lắm"
Quang Thất Duy tức giận định lao vào Sư Hoàng Chiến nhưng đã được mọi người ngăn lại, dù tất cả bọn họ cũng đang rất tức giận nhưng có Thạch Sinh ở đây họ cũng không thể làm gì. Cuối cùng,khi Quang Thất Duy và những người khác đã bình tĩnh lại thì họ cũng đã lên thu dọn xác của người đồng đội để bắt đầu cho trận chiến tiếp theo
Trước khi trận chiến tiếp theo bắt đầu, Minh Anh đột nhiên rút kiếm chỉ về hướng Sư Hoàng Chiến sau đó dõng dạc nói
"Minh Anh ta thề chắc chắn sẽ giết ngươi"
Sư Hoàng Chiến nghe vậy chỉ diễu cợt cười một tiếng sau đó không còn chú ý đến nàng nữa, sau đó hai đối thủ của trận chiến thứ tư cũng bước lên sàn đấu, đó chính là Nguyên Dạ và một nữ yêu tộc
Hai bên không có lời qua tiếng lại gì cả mà chỉ đứng im chờ đợi Thạch Sinh thông báo bắt đầu trận đấu và khi Thạch Sinh vừa kết thúc thông báo bắt đầu thì Nguyên Dạ cũng hành động
Hồng Nha Đao xuất hiện trên tay Nguyên Dạ, hắn không gắp gáp mà từ từ tiến lại gần phía nữ yêu tộc, nữ yêu tộc này bản thể chính là một con hồ yêu. Nàng có thân hình quyến rủ và một khuôn mặt xinh đẹp, khi thấy Nguyên Dạ không nói gì mà cầm đao tiếng lại gần mình thì nàng nở một nụ cười mê người rồi lên tiếng
"Chàng trai, ta thấy ngươi cơ thể cũng không tồi nếu ngươi chịu nhận thua và làm nô lệ cho ta, ta sẽ xin điện hạ giữ cho ngươi một mạng"
Nguyên Dạ không đáp lời nữ yêu tộc mà vẫn tiếp tục cầm đao tiến tới, thấy vậy nữ yêu tộc liền tức giận mà thi triển đòn tấn công về phía Nguyên Dạ đồng thời nàng cũng nói
"Đúng là đồ không biết điều, vậy thì chịu chế..."
Khi nàng chưa kịp dứt lời thì đột nhiên đầu nàng đã rời khỏi cổ, không biết từ lúc nào Nguyên Dạ đã né đòn tấn công của nữ yêu tộc đồng thời tiếp cận nàng và chỉ với một đao hắn đã kết thúc trận đấu này
Tất cả mọi người đứng bên dưới chỉ riêng Thạch Sinh là có thể nhìn thấy chuyển động của Nguyên Dạ, sau đó hắn cũng tuyên bố kết thúc trận đấu với phần thắng thuộc về người tên Lạc Nhất Minh
Nguyên Dạ đi xuống sàn đấu với ánh mắt ngưỡng mộ của nhóm nhân tộc và sự kiên kị của Sư Hoàng Chiến
Đăng bởi | DevonVanHenituse |
Thời gian | |
Lượt đọc | 5 |