Quá khứ
Bữa tối đó, vì chiến đấu và sử dụng bí thuật quá độ nên Diệp Thanh cùng Minh Anh đã bị phản phệ không nhẹ
Để trận thử thách không kéo dài hơn nữa, Thạch Sinh không cho phép dời lịch đấu sang ngày khác nên những người còn lại đều phải cấp tốc chữa thương cho hai người
Sáng ngày hôm sau, thương thế cả hai dù chưa khỏi hẳn nhưng vẫn phải vào sàn đấu, qua đó ta cũng thấy được tính khốc liệt của Kim Đan Chiến Trường
Trận đấu đầu tiên của hôm nay chính là hai người đã vốn thân thuộc với nhau, Diệp Thanh và Lý Phàm, thấy Diệp Thanh còn bị thương nên Lý Phàm đã đề nghị rằng cả hai sẽ chỉ so kiếm đạo mà không sử dụng đến những thủ đoạn khác
Vốn đã từ lâu muốn so đấu kiếm đạo với Lý Phàm và với quan hệ của hai người nên Diệp Thanh cũng thoải mái đồng ý, sau khi Thạch Sinh thông báo bắt đầu trận đấu hai người cũng bắt đầu rút kiếm ra khỏi vỏ
Lý Phàm thì mang một thanh trường kiếm ở sau lưng, thanh kiếm của hắn có tên là Lãnh Hàn,là tứ tinh chí bảo cũng chính là thành kiếm mà cha hắn trước khi chết truyền lại cho hắn nên hắn rất trân trọng thanh kiếm này
Kiếm của Diệp Thanh thì mang bên hông, nhìn vô cùng anh tuấn tiêu sái, thanh kiếm của hắn chính là do sư phụ trong chiếc nhẫn của hắn truyền lại, nhìn bên ngoài thì nó chỉ là một thanh trường kiếm bình thường nhưng trọng lượng của nó lại nặng vô cùng cùng với nó có khả năng liên kết với dị hoả vì vậy nó cũng có tên là Trọng Viêm kiếm, thanh kiếm này được sư phụ của hắn tìm được trong một bí cảnh cùng với Diễm Tâm Phần Công đến sư phụ của hắn cũng không biết đẳng cấp của nó
Sau đó hai người chậm rãi tiếng lại gần nhau, khi đã đến khoảng cách đủ gần hai thanh kiếm của hai người cũng và chạm vào nhau, cả hai bắt đầu tung ra những đường kiếm ảo diệu về đối phương nhưng khi kiếm vừa chạm vào cơ thể thì cả hai liền nhẹ nhàng tránh đi
Hai bên liên tục ăn miếng trả miếng không ai nhường ai, người am hiểu kiếm đạo nhất ở phía dưới là Minh Anh khi nhìn kiếm đạo của hai người này bản thân cũng phải cảm thấy hổ thẹn vì kiếm đạo của cả hai đã vượt xa nàng rất nhiều
Và để có được như ngày hôm nay, hai người kia ở quá khứ không ngừng cố gắng rất nhiều, ở quá khứ Diệp Thanh chỉ là một kẻ thư sinh, con của một thầy giáo và bản thân hắn cũng không thể tu luyện, nhưng cha mẹ vẫn quan tâm và yêu thương hắn, nên bản thân hắn cũng không quan tâm đến việc bản thân không thể tu luyện lắm
Nhưng, vốn tưởng rằng bản thân sẽ có cuộc sống viên mãn bên người thân đến cuối đời cho đến khi hắn mười ba tuổi, vào một buổi tối khi cả nhà hắn từ bữa ăn mừng hắn đạt được thành tích ở học viện trở về, thì một tên đạo tặc đã tấn công gia đình hắn, cha mẹ hắn bị giết chỉ, còn bản thân hắn lại không hiểu vì sao tên đạo tặc lại tha cho mình
Dù ngày hôm sau, hắn đã đi báo án nhưng với một đứa con nít không có quyền lực hay thực lực nên không ai quan tâm hắn, sau đó dù hắn có gắng học hành để quên đi nổi đau, nhưng nổi mất mát đó không thể nào mất đi
Cho đến một ngày hắn định kết thúc cuộc đời nay, nhưng sư phụ hắn đã xuất hiện từ trong chiếc nhẫn mà mẹ hắn để lại, vì để ổn định linh hồn nên lúc trước sư phụ hắn đã không ngừng hấp thụ lấy linh khí từ hắn đồng thời phong ấn đan điền khiến hắn không thể tu luyện, nghe được lý do này Diệp Thanh liền tức giận, nếu lúc trước hắn có thể tu luyện thì cha mẹ hắn đã không chết
Thấy bản thân cũng có lỗi trong chuyện này, đồng thời cũng thấy thiên phú trong lòng Diệp Thanh nên sư phụ hắn đã nhận hắn làm đồ đệ và ra sức khuyên nhũ hắn cho hắn lý do để sống tiếp
Sau đó Diệp Thanh không ngừng nổ lực tu luyện và cũng trả được thù cho cha mẹ mình, sau khi trả được thù tưởng rằng Diệp Thanh sẽ mất đi mục đích sống ,nhưng không, hắn lúc này đã chìm đấm trong khung cảnh trên con đường mạnh lên của bản thân, hắn vẫn tiếp tục không ngừng cố gắng cho đến ngày hôm nay
Còn Lý Phàm, hắn kiếp trước chỉ là một kẻ không đáng chú ý của thể giới này, khi còn trẻ hắn bị gia tộc phản bội phế bỏ đan điền, cha mẹ cũng mất sớm, nên hắn chỉ có thể sống cuộc đời của một kẻ nô bộc, cho đến khi gia tộc hắn bị một kẻ cường giả diệt đi thì hắn mới có thể trốn khỏi đó
Bản thân hắn không chịu làm kẻ phế vật suốt cuộc đời, hắn đã lang thang khấp nơi, làm bất kể mọi thứ để tìm ra phương pháp tu luyện không cần đan điền và ông trời không phụ lòng người, khi hắn ba mươi lắm tuổi hắn đã tìm được Vô Đan Linh Quyết giúp hắn có khả năng tu luyện
Dù bản thân hắn đã bước qua độ tuổi thích hợp nhất để bắt đầu tu luyện, nhưng không vì vậy mà hắn bỏ cuộc, hắn đã liều mình đi khấp các bí địa nguy hiểm để tìm tài nguyên tu luyện, bản thân hắn cũng phải chịu khổ chịu nhục để một ngày có thể thành tiên
Mỗi ngày của Lý Phàm đều trôi qua như vậy, thời gian trôi qua hắn cũng trở thành tu sĩ Phi Thăng kì nổi danh trên tinh cầu và cuối cùng thời khắc hắn mong chờ cũng đã tới, chỉ cần hắn vượt qua được lôi kiếp này thì chắc chắn hắn sẽ thành tiên
Nhưng trớ trêu thay, vì tu luyện Vô Đan Linh Quyết nên lôi kiếp mạnh hơn rất nhiều, nên lôi kiếp đã đánh hắn gần như hồn phi phách tán. Vào thời khắc cuối cùng La Bàn Định Giới trên người hắn đã thức tỉnh và sử dụng sức mạnh của nó ban cho Lý Phàm một cơ hội sống nữa
Sau khi nhận ra bản thân được sống thêm một lần nữa ,Lý Phàm đã thề rằng sẽ không thể khiến bản thân ở kiếp này không phải chịu khổ, từ đó dưới sự giúp đỡ của La Bàn Định Giới và kinh nghiệm sống ở kiếp trước, Lý Phàm đã diệt luôn gia tộc đã phản bội hắn, đồng thời tạo ra cho bản thân những cơ hội tu luyện tốt nhất cho đến ngày hôm nay
Trở lại với trận đấu, lúc này bầu trời cũng đã gần tối nhưng Diệp Thanh và Lý Phàm vẫn còn sức để chiến đấu, nhưng ta có thể thấy được đường kiếm của Diệp Thanh không còn thanh thoát như trước nữa, trong một lúc vết thương của Diệp Thanh tái phát Lý Phàm đã tận dụng tời cơ và dành chiến thắng, dù Lý Phàm dành chiến thắng nhưng Diệp Thanh cũng rất vui vì Lý Phàm là huynh đệ của hắn và nhờ có Lý Phàm, Diệp Thanh mới có một trận so đấu kiếm đạo đúng nghĩa
Trận đấu tiếp theo cũng bắt đầu ngay sau đó, chính là trận đấu chưa đựng thâm thù đại hận giữa Minh Anh và Sư Hoàng Chiến, dù trước đó Sư Hoàng Chiến đã bị Nguyên Dạ thôn phệ tu vi nhưng hắn vẫn còn là Kim Đan tu sĩ nên trận đấu vãn được tiếp tục
Sư Hoàng Chiến như xác chết bước lên sàn đấu, hắn sau khi bị Nguyên Dạ sỉ nhục thì đã không còn tha thiết gì với cuộc sống này nữa rồi. Sau khi Thạch Sinh thông báo bắt đầu trận đấu, Sư Hoàng Chiến vẫn thờ thẫn đứng yên đó, Minh Anh biết được Sự Hoàng Chiến đã mất đi ý chí chiến đấu nên cũng rút kiếm ra từ từ đi đến hắn nhầm kết thúc trận đấu và báo thù
Nhưng khi Minh Anh giơ kiếm lên định trảm đầu Sư Hoàng Chiến thì hắn đột nhiên sử động, chiến thấy hắn bắt đầu kết ấn sai đó đánh vào ngực mình, một ngụm máu được hắn phun ra còn miệng hắn nở một nụ cười ngoan độc và nói
"Muốn giết ta sao, vậy thì để thêm một mạng bồi táng ta đi"sau đó khí tức của Sư Hoàng chiến tăng lên dữ dội, đồng thời hắn cùng bắt đầu lao tới Minh Anh đang không hiểu chuyện gì xảy ra
Lý Phàm đứng bên dưới thấy hành động của Sư Hoàng Chiến hắn liền khẩn trương hô to lên
"Mau tránh ra, hắn đang thiêu đốt khí huyết để giết cô đó"
Đăng bởi | DevonVanHenituse |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 3 |