Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

147 : Đến Quân Doanh

1908 chữ

Hồng Yên sắc mặt hơi chút cổ quái đi lên, nhưng lại không khách khí, đưa chén trà lên miệng, nhấp một ngụm nhỏ, nước trà ấm nóng, vào miệng cực ngon, nàng cảm thấy một luồng thanh lưu mang theo hương thơm, từ trong miệng tiến vào cổ họng, rồi lại chảy xuống dạ dày của mình, nơi nào nó đi qua, đều cảm giác thoải mái vô cùng. - Trà ngon !

Hồng Yên một hơi không biết từ khi nào đem nước trà trong chén uống sạch, khi nhận ra liền đã muộn, có chút xấu hổ nhẹ nhàng đặt ly xuống, từ đáy lòng khen một tiếng.

Vương Hạo Thần chỉ là mỉm cười, ánh mắt che dấu hoài niệm, cũng uống một ngụm nhỏ nước trà, cảm nhận hương vị mình đã quá quen thuộc.

- Ta thật là rất hiếu kỳ, ngươi một cái nam nhân, làm sao tại trên trà đạo lại có tốt như vậy tạo nghệ ?

Hồng Yên sắc mặt cổ quái,rất là hiếu kỳ nhìn Vương Hạo Thần nói.

- Chỉ là chút tài mọn, để cho đại nhân chê cười !

Vương Hạo Thần lơ đãng đáp một tiếng, trong mắt hoài niệm càng đậm, nhưng vẫn được che dấu rất kỹ, hơn nữa lại lảng tránh nàng câu hỏi.

Năm xưa, hắn tại Cổ Thạch Kỳ làm một cái đầu bếp, không ngờ lại có chút tài năng, đồ ăn hắn nấu ra đều chưa bao giờ bị mọi người từ chối, mà trà của hắn làm, chính là loại trà mà Tiêu Chính Văn cùng Nhạc Thi yêu thích nhất, mỗi ngày đều nói hắn tự mình pha cho mình một chén.

Mặc dù bây giờ đã là cảnh còn người mất, nhưng thói quen hay là vẫn không bỏ được, chính hắn mỗi ngày có chút thời gian rảnh đều sẽ tự mình làm thức ăn, hoặc tĩnh tâm uống trà, lại rất ít ra ngoài dùng cơm.

Nhớ lại năm đó chính mình bị bắt trở thành một cái đầu bếp, trong lòng thiếu niên là có bao nhiêu oán hận, nhưng giờ đây đạo tâm của hắn đã trưởng thành, sớm đã đem chút chuyện đó quên đi, chỉ còn lại diệt tông môn của mình thù hận !

Hồng Yên tuy rằng trong lòng đối với Vương Hạo Thần hiếu kỳ càng lớn, nhưng là không có tiếp tục hỏi vấn đề này, sắc mặt nghiêm túc hẳn lên, nói :

- Cố Lâm Phong ! Ngươi đã trở thành thần tướng, nhưng hẳn là không biết thần tướng chức trách đi a ?

Vương Hạo Thần đặt xuống chén trà, gật đầu nói :

- Mong đại nhân chỉ giáo !

Hồng Yên nói :

- Thần tướng, đều là tại trong nhất mạch chọn ra ưu tú nhất thiên tài, tu vi ít nhất đều phải từ Thất Tinh Võ Quân trở lên, hơn nữa đều là loại có khả năng vượt cấp khiêu chiến, tương lai có hơn 50% trùng kích Võ Vương Cảnh, đương nhiên, là trừ bỏ đi ngươi cái này quái thai nhân vật !

Nói đến đây, Hồng Yên không khỏi lại cổ quái nhìn Vương Hạo Thần nhất nhãn, lại nói :

- Một vị thần tướng, đều có thể tự kiến tạo chính mình quân đội, bồi dưỡng thế lực của mình sau này, hơn nữa lực lượng của họ chính là chủ lực trong thế hệ trẻ tranh đấu, thường xuyên cùng với các Yêu Vương thế lực khác tranh phong ! - Mấy năm nay, chúng ta Mị Vương nhất mạch cùng với Giao Vương nhất mạch đều có cực lớn va chạm, lúc trước vốn là chiếm lấy một ít thượng phong, số lượng thần tướng thậm chí nhiều hơn đối phương một vị, nhưng sau đó lại một khu bí cảnh chiến trường trúng đối phương quỷ kế, bị vô số địch nhân vây công, cuối cùng tổn thất thảm trọng, thần tướng trọn vẹn vẫn lạc hai vị, khiến cho chúng ta nhân thủ một hơi giảm mạnh, không còn đủ thực lực cùng với Giao Vương nhất mạch bình khởi bình toạ !

Hồng Yên trong mắt hiện lên một tia sát ý cùng phẫn hận, để cho Vương Hạo Thần nhận thấy, chuyện nàng vừa đề cập tới, chỉ sợ đều có ẩn tình bên trong.

- Nhưng là để cho chúng ta kinh hỉ chính là, ngươi trở thành một vị thần tướng, cũng đã có khả năng tạo ra chính mình quân đội, chỉ là lâu nay muốn để cho ngươi có thời gian thích nghi một thời gian, nên chúng ta mới không đề cập đến, nhưng bây giờ khoảng cách bí cảnh lần nữa mở ra đã rất gần, vì thế chúng ta tại bất đắc dĩ dưới, cũng chỉ có thể muốn ngươi hành động ! Nhưng không biết ngươi là có đáp ứng hay không mới được ?

Hồng Yên cười khổ một tiếng, nói.

Mị Vương nhất mạch lúc này tình cảnh quả thật rất không ổn, vốn là Bát Đại Yêu Vương nhất mạch bên trong lực lượng hùng hậu nhất, thậm chí ngay cả Yêu Hoàng đều có vài phần cố kỵ, đột nhiên gặp phải tai ương, để cho thần tướng số lượng biến thành bên trong ít nhất một cái, trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.

Mà Vương Hạo Thần xuất hiện, không thể nghi là cho bọn họ một ít hi vọng !

- Ta đây không có vấn đề !

Vương Hạo Thần không có quá nhiều nghĩ ngợi, liền trực tiếp đáp ứng đi xuống, dù sao, hắn đối với tạo dựng thế lực cho mình hay là có rất nhiều hứng thú đấy, nói không chừng, sau này quay lại tìm Thiên Sinh Môn báo thù, còn có thể mượn đến cái này chiến lực quân đội. - Vậy liền tốt ! Ngươi đi với ta a !

Hồng Yên vui mừng cừoi một tiếng nói.

Vương Hoạ Thần ngược lại không có gấp, đi vào thông báo cho La gia huynh đệ một tiếng, để cho bọn hắn cùng với mình đồng hành.

La Nhất Đao, La Nhị Kiếm hai ngừoi trong khoảng thời gian này một mực bế quan tu luyện, cũng được Tiểu Long tiện tay luyện chế cho một ít tăng tốc tốc độ tu luyện đan dược, để cho tu vi bọn hắn trực tiếp phá tan bình cảnh, tiến vào Thất Tinh Võ Quân.

Đương nhiên, phần lớn ở đây chính là bọn hắn thiên phú thực sự rất tốt, so với cái kia Chu Nguyên đều mạnh hơn nhiều.

- Ngươi hai vị huynh đệ này thiên phú thật không tồi a, thực lực chỉ sợ đã vô hạn tiếp cận thần tướng cấp bậc !

Hồng Yên kinh dị nhìn La gia huynh đệ một mắt, than thở nói, dẫn theo Vương Hạo Thần, La Nhất Đao, La Nhị Kiếm ba ngừoi đi về phía quân doanh.

Hồng Yên toàn thân diện lấy màu hồng y phục, tướng mạo lại cực kỳ xinh đẹp, ăn mặc kín đáo, nhưng lại lộ ra là trời sinh mị hoặc, phong tình vạn chủng, trên đường thu hút không ít ánh mắt hâm mộ.

Đương nhiên, cũng có rất nhiều ngừoi nhận ra thân phận của nàng, lập tức cúi người cung kính chào hỏi.

Hồng Yên dường như đối với những ánh mắt này cũng đã lấy làm quen, liền gợi chuyện nói :

- Cố Lâm Phong ! Ngươi thiên phú như vậy tốt, nhưng niên kỷ là lớn bao nhiêu ?

Vương Hạo Thần trầm ngâm đáp :

- 18 tuổi !

Kỳ thực hắn tính ra còn là chưa đến 18, nhưng lại không muốn quá mức hù sợ người bên cạnh, nên mới cố ý ăn gian đi mấy tháng.

Hồng Yên giật mình, ánh mắt như đang thấy quái vật nhìn Vương Hạo Thần, cười khổ nói :

- 18 tuổi lại có thực lực như vậy, nếu là để đám kia Yêu Hoàng, Giao Vương thiên tài đệ tử biết được, chỉ sợ sẽ xấu hổ đến chết a !

Nếu là kẻ khác nói ra câu này, đánh chết nàng cũng sẽ không tin, nhưng Vương Hạo Thần thì khác, thằng này trong vòng một tháng liền có thể đem kiếm đạo cảnh giới tăng đến Kiếm Tâm sơ cấp, niên kỷ hắn còn trẻ như vậy, cũng là để cho nàng kinh ngạc một thoáng mà thôi, còn không đến mức không thể tiếp nhận.

Đối với Vương Hạo Thần dạng này quái vật, nàng tâm kinh ngạc sớm đã chết lặng !

- Khi tới quân doanh, có thể sẽ có nhiều người bởi vì tu vi của ngưoi mà không phục, nhất định sẽ xuất hiện một ít đầu xanh ngốc tử đi đến khiêu chiến ngươi ! Hi vọng ngươi có thể hạ thủ lưu tình một chút, không nên quá mức đả thương bọn hắn !

Vương Hạo Thần liếc nàng một cái, nhàn nhạt nói :

- Tận lực !

Hồng Yên nhìn thấy hắn bộ dáng giống như là tiết kiệm nước bọt đồng dạng, trong lòng có chút u oán, hừ lạnh nói :

- Ngươi dường như rất chán ghét nói chuyện với ta ?

Vương Hạo Thần ngẩn ra, lắc đầu nói :

- Không có !

- Vậy vì cái gì không cho ta xem mặt ?

Hồng Yên chăm chú nhìn hắn, nói.

Nàng chính là đang muốn đục nước béo cò, viện cớ muốn kéo xuống Vương Hạo Thần mặt nạ.

Kỳ thực chính nàng cũng không hiểu, mình vì cái gì đối với nam nhân này dung mạo có nhiều tò mò như vậy !

Vương Hạo Thần đồng tử hơi co lại, thanh âm cũng lạnh lùng hẳn xuống, nói :

- Hồng Yên đại nhân ! Ngươi đây là có ý gì ?

Hắn từ sớm đã nói không muốn lộ ra chính mình dung mạo, nhưng nữ nhân này lại năm lần bảy lượt nhắc đến vấn đề này, để cho hắn cảm giác cực kỳ không thoải mái.

Hồng Yên buồn bực nhìn hắn nói :

- Ta chỉ là muốn xem ngươi bộ dạng dài ngắn thế nào a !

Vương Hạo Thần lạnh như băng nói :

- Ta đã nói, đến lúc thời cơ chín mồi sẽ cho ngươi thấy mặt, nhưng mong rằng trước đó đại nhân không muốn ép ta !

Nói rồi hắn cũng không để ý đến nàng nữa, lùi về phía sau một bước, cùng nàng kéo ra khoảng cách nhất định.

Suy cho cùng, hắn mặc dù đối với Hồng Yên tâm đề phòng đã giảm bớt, nhưng cũng không có đem nàng hoàn toàn coi là bằng hữu, hiển nhiên cư xử vẫn khá lớn câu nệ. - Tên đáng ghét ! Không nói thì không nói, còn cần phải lạnh lùng như thế ?

Hồng Yên nội tâm cực kỳ uỷ khuất, thậm chí đối với dung mạo của mình sinh ra lòng hoài nghi, phải chăng chính mình liền không còn sức hấp dẫn rồi, để cho một cái nam nhân không có chút nào thương hoa tiếc ngọc đối xử như vậy.

Bạn đang đọc Sát Thần Ký của doimatmaudo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.