Vai diễn ảo thuật sư 2
Dù sao chỉ cần cậu có thể trưởng thành, trong quá trình quay phim còn có thể chỉ bảo rèn luyện, để cậu phù hợp hơn với vai diễn."
Nói xong những lời này, Trương Tình nhìn chằm chằm vào mắt Thịnh Nhất Hạ, như muốn nhìn rõ thái độ của anh: "Cậu có tự tin, có thể nâng cao diễn xuất của mình trong thời gian ngắn không?"
Thịnh Nhất Hạ suy nghĩ nghiêm túc một lúc.
Khuyết điểm về diễn xuất là sự thật.
Nếu như trước đây, anh sẽ cảm thấy cơ hội này có cũng được mà không có cũng chẳng sao nhưng bây giờ có hệ thống rút thẻ sau khi đóng máy rồi, tình hình sẽ khác.
Anh đã từng trải nghiệm lợi ích mà thẻ kỹ năng mang lại.
Thẻ nhân vật hiển nhiên cao cấp hơn thẻ kỹ năng nhưng cũng yêu cầu năng lực của anh cao hơn.
Nếu anh có thể nâng cao diễn xuất, thể hiện tốt hơn tinh túy của vai diễn ảo thuật sư, sau khi đóng máy có lẽ có thể trực tiếp rút được thẻ vai diễn nhân vật, chứ không phải chỉ rút được một số thẻ kỹ năng lẻ tẻ.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Thịnh Nhất Hạ trở nên nghiêm túc. Anh gật đầu với Trương Tình nói: "Chị Trương Tình, em sẽ cố gắng hết sức nhưng em không biết phải nâng cao diễn xuất của mình như thế nào."
Thực ra, cách tốt nhất để nâng cao diễn xuất là tìm một bộ phim có vai diễn là diễn viên để tham gia, nếu có thể rút được thẻ kỹ năng [Diễn Xuất], vấn đề sẽ được giải quyết dễ dàng.
Chỉ tiếc là hiện tại không có dự án nào như vậy để anh tham gia.
Đương nhiên Trương Tình không biết những suy nghĩ quanh co trong lòng Thịnh Nhất Hạ. Thấy thái độ nghiêm túc của anh, chị cũng nở nụ cười an ủi: "Chỉ cần cậu chịu cố gắng là được, những chuyện khác cứ để tôi sắp xếp. Đúng rồi, cậu quen Cố Vĩnh Chương chứ?"
"Thầy Cố ạ?" Thịnh Nhất Hạ hơi khựng lại, sau đó gật đầu: "Em biết nhưng chưa từng tiếp xúc."
Theo như Thịnh Nhất Hạ biết, Cố Vĩnh Chương này cũng là nghệ sĩ trong giới giải trí Thượng Hải, xuất thân từ trường lớp chính quy nhưng đã ngoài 30 tuổi rồi mà vẫn chỉ đóng những vai phụ không mấy quan trọng, thuộc dạng nghệ sĩ mà công ty chẳng thèm để mắt tới.
Tất nhiên, bây giờ anh ta cũng đã được chị Trương Tình lôi ra từ xó xỉnh, trở thành một thành viên dưới trướng chị.
"Diễn xuất của Vĩnh Chương rất tốt, cũng khá có tiếng trong giới kịch nói Thượng Hải, chỉ là thiếu cơ hội thích hợp thôi. Mấy ngày nay tôi sẽ để cậu ấy dẫn dắt cậu, giúp cậu mài giũa diễn xuất." Trương Tình nói xong, cầm điện thoại gửi cho Thịnh Nhất Hạ một địa chỉ, tiện tay đẩy luôn cả wechat của Cố Vĩnh Chương cho anh: "Bây giờ cậu ấy đang ở phim trường &LTVua; đầu bếp>, cậu cứ đến thẳng đó tìm cậu ấy, cậu ấy sẽ sắp xếp cho cậu."
Thịnh Nhất Hạ liếc nhìn, phát hiện địa chỉ đó là một nhà hàng đời nổi tiếng ở Thượng Hải - Đức Hồng lâu, cách công ty không xa.
Anh lập tức cáo từ rời khỏi công ty, tiện tay bắt một chiếc taxi, chỉ mất hơn 20 phút đã đến dưới lầu Đức Hồng lâu.
Xuống xe, Thịnh Nhất Hạ tùy ý quan sát tình hình xung quanh, đang định móc điện thoại ra nhắn tin cho Cố Vĩnh Chương.
Lúc này, một ông chú trung niên mặc đồ đầu bếp, trông khoảng ba bốn mươi tuổi vội vã bước ra khỏi Đức Hồng lâu, đảo mắt nhìn xung quanh, ánh mắt lập tức khóa chặt vào anh và vẫy tay bắt chuyện với anh: "Tiểu Hạ, cậu đến vừa lúc lắm. Có một vai nhỏ bỏ ngang, cậu đến giúp cứu cánh một chút."
Ơ kìa...
Tôi mới đến mà đã bắt tôi đóng vai rồi á?
Mọi người có hơi hấp tấp không thế?
Thịnh Nhất Hạ thầm lải nhải nhưng mặt không đổi sắc, bình tĩnh bước tới, lịch sự chào hỏi Cố Vĩnh Chương: "Chào thầy Cố, chị Trương Tình bảo em đến học hỏi ạ."
Cùng lúc đó, anh cũng âm thầm quan sát Cố Vĩnh Chương.
Hai người trước đây đã gặp nhau ở công ty nhưng chưa từng tiếp xúc cụ thể.
Cố Vĩnh Chương trông khoảng 35 36 tuổi, ngoại hình khá ổn, còn để chút ria mép, trông khá ra dáng ông chú.
Ngoại hình này cũng khá dễ nhận diện.
Trước đây chị Trương Tình nói anh ta diễn xuất tốt, không biết là đắc tội với vị thần tiên nào mà mãi chẳng có cơ hội lên chức.
"Nhất Hạ, anh em ta không cần khách sáo như vậy đâu, đừng gọi thầy thiếc gì nữa." Cố Vĩnh Chương cười ha hả vỗ vai Thịnh Nhất Hạ, thái độ rất nhiệt tình: "Nếu cậu không chê thì gọi anh một tiếng anh Cố là được."
"Vâng, anh Cố."
Thấy đối phương đã nói vậy, Thịnh Nhất Hạ cũng thuận theo, nở nụ cười trong trẻo như ánh nắng.
Sau màn xã giao, Cố Vĩnh Chương dẫn Thịnh Nhất Hạ vào Đức Hồng lâu, vừa đi vừa giới thiệu: "Đoàn phim &LTVua; đầu bếp> tụi anh đang quay một bộ phim về ẩm thực, nhà sản xuất quen biết ông chủ Đức Hồng lâu nên đã mượn cảnh thật của họ, cũng không phải trả tiền thuê địa điểm, coi như là bù trừ cho việc quảng cáo thương hiệu của Đức Hồng lâu."
Thịnh Nhất Hạ phụ họa: "Như vậy thì tiết kiệm được một khoản tiền thuê địa điểm rồi."
Đăng bởi | Tenyang |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật |