Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sao không theo sáo lộ ra bài (1)

Phiên bản Dịch · 1059 chữ

Rất nhanh, hai người liền đi vào trong một căn thư phòng.

Giờ phút này trong thư phòng, Đường gia cùng Tô Gia các trưởng bối chính là đang ngồi cùng một chỗ trò chuyện chuyện của thông gia.

Hai người sau khi đi vào hướng đứng trước các trưởng bối từng người một chào hỏi.

“Đường Du, ngươi đến rất đúng lúc a, có chuyện chúng ta đang muốn nói với các ngươi.”

“Lúc nãy ta vừa cùng tô thúc thúc bọn hắn bàn bạc xong chuyện, cảm thấy ngươi cùng Mục Nguyệt vẫn là rất xứng đôi phải lứa, định đem hôn sự của các ngươi luôn, ngươi cảm thấy thế nào?”

Một nam nhân có khuôn mặt chữ quốc năm nhìn bộ dáng Đường Du nói, chính là lão cha của Đường Du tên là Đường Cương Thành.

“Ta cảm thấy hai ngưởi chúng ta không hợp nhau.”

Đường Du quả quyết cự tuyệt nói.

Trong phòng đám người sắc mặt đều nhao nhao cổ quái, không hợp nhau?

Toàn bộ Tô Hàng có người nào mà không biết, tên tiểu tử nhà ngươi theo đuổi người ta đằng đẵng suốt ba năm?

Đường Du ho khan một tiếng, hắng giọng một cái nói.

“Các vị trưởng bối, trên đời có một câu nói, "dưa hái xanh không ngọt", ta gần đây cũng suy nghĩ lại một chút, phát hiện ra ta với Tô Mục Nguyệt quả thật tính cách đúng là không quá phù hợp.”

“Hôn nhân là chuyện cả đời, quyền lựa chọn vẫn là giao cho hai bên chúng ta tự quyết định vẫn tốt hơn, cám ơn các người vì đã quan tâm cho chúng ta.”

Sau khi nói xong lời này, trong lòng Đường Du lập tức cảm giác thoải mái hơn.

【 hắc hắc, lần này không sẽ không bị đánh chết rồi! 】

Đường gia và Tô Gia cùng các trưởng bối nhưng là trợn tròn mắt.

Một đám người đưa mắt nhìn nhau sau đó phụ thân của Tô Mục Nguyệt Tô Trọng Sơn bỗng nhiên mở miệng nói.

“Tiểu Du, thúc thúc biết ngươi là đang nghĩ cái gì, có phải nha đầu Mục Nguyệt này bắt ngươi phải nói như vậy hay không? Yên tâm đi, từ hôm nay việc này đích thân thúc thúc sẽ an bài cho ngươi.”

“???”

Đường Du nhất thời ngẩn ra.

Thúc, ngươi đang ước gì ta bị đánh chết hay gì?

“Không phải, tô thúc thúc, ta thật ra là……”

Đường Du Cương muốn giải thích, Tô Trọng Sơn đã vung tay lên nói đạo lý.

“Không cần nói nhiều, thúc thúc hiểu ngươi!”

Sau đó Tô Trọng Sơn hướng nhìn nữ nhi phẫn nộ nói.

“Mục Nguyệt, tự ngươi nói một chút, Tiểu Du mấy năm qua hắn đối xử với ngươi như thế nào?”

“Người ta đối với ngươi tình thâm ý trọng, che chở trăm bề, ngươi sinh bệnh nằm viện, ngươi ở bao lâu thì Tiểu Du ở đó trông ngươi bấy lâu.”

“Luận về tướng mạo, thì Tiểu Du người ta thua ngươi ở chỗ nào? Ngươi còn ép buộc hắn nói những điều này, ta thật muốn bị ngươi làm cho tức chết!”

Bị cha mình mắng té tát nước bọt bắn tung tóe vào mặt Tô Mục Nguyệt ra vẻ trợn tròn mắt.

Cái đệt mình ép buộc hắn từ bao giờ cơ?

Gia hỏa này ở trong lòng đều nhạc phiên được không?

【 tranh thủ thời gian cãi lại đi, còn thất thần cái gì vậy? Cùng cha ngươi thao thao cự tuyệt, chúng ta giải tán đem việc này quấy nhiễu, chuyện của ai tự đi mà làm chuyện người ấy a, ta cũng cần phải đi tìm mười mấy cái muội muội chơi thật vui vẻ. 】

【 ngươi lại không cãi lại, Lão Tử sẽ thật sự gặp xui xẻo, ngươi có còn muốn cùng Long Vương Diệp Thần bỏ trốn không vậy trời? 】

Cùng lúc đó, âm thanh quen thuộc lại một lần nữa vang lên.

Nhìn thấy Đường Du nháy mắt ra hiệu với mình.

Tô Mục Nguyệt ý niệm có chút liền đến phát hỏa.

CON RÙA RỤT CỔ NHÀ NGƯƠI!, mở miệng cứ một tiếng Diệp Thần, hắn coi lão nương là dạng người nào?

Lão nương có cái gì mà lại muốn cùng bảo tiêu mình đi bỏ trốn? Hắn là cái thá gì chứ?

Hơn nữa nghe gia hỏa này thế mà lại muốn đi tìm hơn mười muội muội, nàng thì càng tức giận nhăn mày.

Ngươi theo đuổi lão nương ba năm, nói thay lòng đổi dạ liền thay lòng đổi dạ quay ngoắt 360 độ?

“Cha, ta không hề ép hắn phải nói như vậy, ta vẫn sẽ duy trì lảm thông gia.”

Khí cấp trên Tô Mục Nguyệt bỗng nhiên mở miệng nói.

Cha nàng chính là đang muốn nổi trận lôi đình thì đột nhiên ngây ngẩn cả người, sắc mặt của hắn kinh ngạc nói: “Con không có lừa ta không?”

“Không có.” Tô Mục Nguyệt lắc đầu.

Sắc mặt của nàng tỏ vẻ một tia hồng nhuận, cắn môi, ôn hòa.

“Hắn đối xử với ta đúng là rất tốt, ta đã bị tâm ý của hắn nay động, nhưng mà trước đó, ta muốn bắt đầu yêu đương chầm chậm liệu có được không?”

“Chuyện này đương nhiên là có thể, cơm từng miếng từng miếng một mà ăn, từ từ sẽ đến thôi.”

Nghe được điều đó. Tô Trọng Sơn lộ ra nụ cười thư thái.

Thì ra không phải mình nữ nhi phản đối vụ hôn nhân này, mà là tên nhóc Tiểu Du này lo lắng nữ nhi sẽ bị ủy khuất, nên mới chủ động muốn từ bỏ chuyện thông gia. Con rể này, thật là đáng quý.

Trong phòng các trưởng bối cũng nhao nhao hơi khóe miệng nụ cười trên mặt, cùng Tô Trọng Sơn có cùng một suy nghĩ.

Vừa mới còn nở nụ cười Đường Du, sắc mặt so với ăn phân còn khó nhìn hơn.

Hắn đi tới trước mặt Tô Mục Nguyệt gạt ra so với khóc còn khó coi hơn mỉm cười nói.

“Mục Nguyệt, ngươi không cần tự ép buộc mình làm điều này, ta biết ý đồ của ngươi.”

Bạn đang đọc Sau Khi Nghe Lén Tiếng Lòng, Nữ Chính Muốn Làm Hậu Cung Của Ta! (Dịch) của Tiêu Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quygm2k6
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.