Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 867 chữ

Khương Thanh Dao sững sờ nhìn hắn, liền nghe Hạ Tranh thản nhiên nói "Đi qua", giọng nói trong trẻo lạnh lùng, nhưng không phải là giọng điệu ra lệnh, sẽ không khiến người ta khó chịu.

Người đi trên đường không nhiều, chỉ là tầm mắt cũng không nhịn được bị xe ngựa lộng lẫy hấp dẫn.

Khương Thanh Dao nghe vậy không có già mồm cãi láo, bước nhanh về phía trước, vén rèm bước vào xe ngựa, ôn nhu nói: "Bái kiến An Quốc Hầu."

Trong xe ngựa còn rộng rãi hơn nàng nghĩ rất nhiều, lư hương Cùng Kỳ tản ra mùi thơm ngát, giống như mùi tuyết tùng, thanh lãnh thấm vào ruột gan.

Chỗ nàng ngồi có một miếng đệm tơ vàng, xúc cảm rất tốt, bàn nhỏ trước người bày một bình trà thơm và điểm tâm, đối diện chính là An Quốc Hầu tay cầm chén trà.

Hạ Tranh không cảm xúc, pha cho nàng một ly trà.

Khương Thanh Dao không nắm chắc ý tứ của hắn, nếu như đến từ hôn, không cần thiết đơn độc gặp nàng, cùng tổ mẫu, phụ thân thương nghị là được.

Hơn nữa lấy thân phận An Quốc Hầu, hôn sự này nói lui là lui, Ninh Viễn Bá phủ cũng không dám không đáp ứng.

Đôi mắt đen nhánh của Khương Thanh Dao nhìn chằm chằm hắn, hít vào một hơi hỏi: "An Quốc Hầu tới đây là vì hôn sự của hai người chúng ta?"

"Ừm."

Hạ Tranh giật giật môi: "Khương cô nương nguyện ý làm Hầu phủ phu nhân sao?"

Tê!

Khương Thanh Dao bưng chén trà, không bị bỏng, ngược lại bị lời nói của hắn làm cho kinh ngạc.

Nàng dừng lại.

Cái này... An Quốc Hầu lại hỏi ý kiến của nàng trước? Nhưng ý kiến của nàng có quan trọng sao?

Những người khác đều cảm thấy có thể gả cho An Quốc Hầu chính là vinh quang to lớn, nàng nên vui mừng hớn hở, vui đến phát khóc, nơm nớp lo sợ, cũng sẽ không có người quan tâm suy nghĩ của nàng.

An Quốc Hầu quả nhiên nhân phẩm cao quý, sẽ không chỉ lo cho ý nghĩ của mình. Nếu là Hạ Hoài Hiên thì sẽ không quản người bên ngoài chết sống, chỉ lo cho mình vui vẻ, tùy theo tâm ý.

Thấy nàng không lên tiếng, Hạ Tranh lại nói: "Nếu như Khương cô nương cần thời gian cân nhắc, có thể ngày khác lại trả lời."

Khương Thanh Dao ngước mắt nhìn hắn, dứt khoát nói: "Không, không cần, ta hiện tại có thể trả lời, ta nguyện ý."

Đáy mắt Hạ Tranh lướt qua một tia cảm xúc, ngày ấy ở Phượng Lai trà lâu nghe nàng nói thích hắn, nhưng hắn biết đó không phải là sự thật.

Về phần vì sao nàng nói như vậy, đoán chừng là muốn để người của Tiết gia yên tâm.

Bây giờ nàng trả lời rất thẳng thắn dứt khoát, Hạ Tranh im lặng, khuôn mặt xưa nay lãnh khốc tự phụ mới lộ ra một chút hứng thú.

"Vì sao?"

Khương Thanh Dao cũng nghiêm túc, nói thẳng: "Tuy nói nói chuyện cưới gả đều là mệnh lệnh của cha mẹ, lời của bà mối, nhưng mà nếu như dưới tình huống có lựa chọn, ta vẫn hi vọng chọn một người mình vừa lòng vừa ý."

Vừa lòng vừa ý?

Như hắn chính là vừa lòng đẹp ý sao?

Đuôi lông mày hờ hững của Hạ Tranh khẽ động, ngửi mùi hương của trà, uy thế quanh người liền rút đi.

Khương Thanh Dao nghĩ đến như vậy, sau khi từ hôn, tổ mẫu phụ thân nhất định sẽ chọn cho nàng hôn phu không tốt, thay vì bị động, không bằng nắm quyền chủ động trong tay mình.

Huống hồ kiếp trước đoạn nghiệt duyên kia với Hạ Hoài Hiên đã để lại cho nàng một bóng ma thật sâu.

Không chỉ không công thay người khác nuôi con, Hạ Hoài Hiên ở bên ngoài nuôi một đống nữ nhân, hắn ta tự cho là mình giấu diếm rất tốt, kỳ thật có mấy người đều chạy đến trước mặt nàng khiêu khích, tỏ thái độ với nàng.

Khương Thanh Dao thật sự là chịu đủ những ngày tháng như vậy, phu quân ở bên ngoài hái hoa ngắt cỏ, còn làm ra chuyện ngoại thất tử nữ gì đó, An Quốc Hầu như vậy, sẽ không có loại chuyện này.

An Quốc Hầu thật sự không thể sinh con, lại không gần nữ sắc, chưa bao giờ nghe nói có liên quan đến bất kỳ một nữ tử nào, ngay cả Hoàng Thượng muốn gả cho công chúa hắn, hắn cũng đều cự tuyệt.

Một nam nhân cấm dục đến mức tận cùng, lại một lòng muốn làm sự nghiệp như vậy, sống với hắn sẽ sung sướng hơn rất nhiều.

Sống lại một đời làm sự nghiệp không tốt sao?

Khương Thanh Dao cực kỳ hài lòng với hắn, thấp giọng nói: "Không còn người nào tốt hơn so với Hầu gia."

Bạn đang đọc Sau Khi Trọng Sinh Ta Gả Cho Người Cha Hầu Gia Của Chồng Trước của Hùng Ưng Tiểu Mân Côi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ifiwereyoung
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.