Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 34

Phiên bản Dịch · 1021 chữ

Mặc dù chia tổ là ngẫu nhiên, nhưng mà mỗi người có thể vào cùng đội với người mình muốn, nên ba người Thời Dư mới được chia vào một đội.

Lục Đông Ngôn cũng không muốn cùng người khác ầm ĩ vào lúc này nên lặng lẽ kéo áo Thời Dư một cái.

Có người đứng ra hoà giải nên cũng không còn việc gì lớn, nhưng mọi người trong tổ đều có suy nghĩ giống với người đàn ông kia, cũng không muốn chung đội với các cậu nên đều tự giác đứng cách xa một chút.

Người tự cho mình là đúng như vậy Thời Dư đã thấy nhiều rồi, cô lấy cơ giáp ra, đi tới địa điểm làm nhiệm vụ đã được đánh dấu trên bản đồ.

Sau khi tín hiệu ở Hải Lam tinh được kết nối lại thì vệ tinh đã có thể quan sát được tình hình bên ngoài, trước khi mấy người họ đi làm nhiệm vụ trạm không gian sẽ xác nhận lại xem địa điểm này tạm thời có dấu vết hoạt động của giống loài không biết tên hay không.

“Đây rõ ràng là Thượng úy đang bắt nạt trẻ vị thành niên.” Thời Dư đem từng thùng dịch dinh dưỡng tìm được trong khu thương mại nhét vào túi không gian, cô vừa nhét vừa nói thầm.

Phong Hiểu im lặng liếc cô một cái: “Đây là lần thứ mấy trong ngày cậu lẩm bẩm câu này rồi?” Lỗ tai cậu ta sắp mọc kén rồi.

“Bây giờ còn nghĩ linh tinh, không bằng cậu làm việc nhanh lên, để còn sớm trở về nằm chết.”

Ở cùng Thời Dư nhiều ngày như vậy, Lục Đông Ngôn và Phong Hiểu đã hoàn toàn biết rõ thói quen thích làm cá mặn của cô, nếu cô có thể nằm trong lều vải thì tuyệt đối không chui ra, có thể làm cá mặn thêm một phút thì tuyệt đối sẽ không ép bản thân đi huấn luyện nhiều thêm một phút.

“Cái gì mà gọi là nằm chết? Cá mặn chỉ nằm ngửa!” Thời Dư thấy cái túi không gian trong tay mình cũng nhét được kha khá rồi, cô vừa nói vừa ngẩng đầu lên nhìn xung quanh , bỗng nhiên đôi mắt cô sáng lên.

A a a! Bánh ngọt! Là món cô yêu thích nhất!

Cô lập tức nhét cái bánh ngọt lấy túi không gian của mình, mới nhét được vài cái thì một bàn tay to lớn từ bên cạnh vươn tới, đem toàn bộ bánh ngọt trước mặt cô nhét vào túi không gian của mình.

Thời Dư trợn tròn mắt quay đầu lại, thì nhìn thấy người lấy hết bánh ngọt của cô là người đàn ông vừa rồi.

Thấy Thời Dư nhìn sang, người đàn ông hừ lạnh một tiếng rồi tiếp tục tiến lại gần quầy ăn vặt lấy đồ ăn trên đó.

Đúng lúc này, một tiếng ‘tạch tạch’ nho nhỏ vang lên.

Thời Dư đã quá quen thuộc với âm thanh này, cô lập tức nâng cao cảnh giác, đang định nói gì đó thì một con nhện màu đen từ trên trần nhà rơi xuống.

…………

Thời Dư không chút do dự lùi lại, rút súng năng lượng ra, hét lên: “Nhanh rời khỏi đây nhanh chóng rời khỏi đây, loài nhện này đi theo đàn loài nhện này xuất hiện là cả đám cùng tới, không có khả năng giết hết chúng!”

Lục Đông Ngôn và Phong Hiểu theo bản năng cất túi không gian rồi lấy súng năng lượng ra đề phòng, anh trai nhỏ Lạc Hạ Từ lạnh lùng với Tô Kiếm Hành đi chậm lại một chút, còn những người khác tuy nửa tin nửa ngờ nhưng cũng đề cao cảnh giác.

Một người đàn ông cao lớn cầm theo mấy cái bánh ngọt cười lạnh lên tiếng: “Đúng là chưa trải sự đời, một con nhện bé tí đã dọa các ngươi sợ rồi sao? Đã sợ chết còn đi tìm vật tư? Về nhà mà bú sữa mẹ đi!”

Trong lời nói của người đàn ông tràn đầy sự lăng mạ, mọi người nghe xong đều nhíu mày, vừa dứt lời còn đưa tay cầm con nhện tựa hồ đã chết chổng ngược trên quầy hàng lên.

Gã cầm chân con nhện đung đưa qua lại, khinh thường nói: “Nhìn đi, một con nhện mà thôi, còn không giết hết được sao?”

Tự mình tìm chết, không ai cản được.

Thời Dư liếc qua túi không gian của người đàn ông cao lớn, nghiến răng tiếc nuối chiếc bánh ngọt nhỏ rồi lập tức rút lui, mấy người Lục Đông Ngôn cùng Phong Hiểu lập tức đi theo, Tô Kiếm Hành do dự, có ý tốt nhắc nhở: “Bên ngoài không an toàn,Thời Dư đã nói như vậy tốt hơn hết vẫn nên cẩn thận một chút, chúng ta mau rời khỏi đây thôi, cũng lấy được không ít vật tư rồi.”

Người đàn ông cao lớn hừ lạnh một tiếng, định vứt con nhện đen đi, đột nhiên từ bụng của nó xuất hiện một khe hở , lộ ra hàm răng sắc nhọn hình tròn cắn xuống tay ông ta.

Tiếng kêu như heo bị chọc tiết vang lên, người đàn ông cao lớn ôm cánh tay đầy máu lùi về phía sau hai bước, Thời Dư nhìn lại thấy ngón trỏ của gã chỉ còn phần gốc, máu tươi không ngừng tuôn ra.

Con nhện màu đen không ngừng phát ra tiếng răng va vào nhau và tiếng nhai nuốt, mọi người có mặt ở trung tâm thương mại đều cảm thấy da đầu tê rần .

Thời Dư nhanh tay nhanh mắt, bắn chết con nhện trước khi nó tiếp tục cắn tới, cảnh cáo nói: “Đi mau!”

Cô vừa nói xong, đằng sau khu trung tâm thương mại truyền tới từng tiếng “Tạch tạch” làm mọi người dựng tóc gáy, bây giờ họ mới biết Thời Dư không nói dối, đều hoảng sợ mà chạy ra ngoài.

Bạn đang đọc Sau Khi Xuyên Đến Tinh Tế, Tôi Trở Thành Chiến Thần của Căng Di
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dau123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.