Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lời thú tội

Phiên bản Dịch · 1621 chữ

Chương 3: Lời thú tội

"Đi, tới bệnh viện đi! Bây giờ mẹ sẽ gọi chõ Noãn Noãn, bảo cô ấy đi với con."

Hàn Khiêm không có cách nào đối phó với mẹ vợ, bà ấy hoàn toàn không phải là phụ nữ, bà ấy chắc chắn là một BOSS trong game, có thể tùy ý giết chết người chơi, cũng có thể là một nhân vật mãn cấp rôi xuống thôn tân thủ.

Anh nhất định không thể tới bệnh viện, nếu Lý Kim Hạc biết hắn nói dối, Hàn Khiêm sẽ thật sự gặp nguy hiểm.

Hàn Khiêm thở dài, ngồi xuống ghế, nói nhỏ:

“Mẹ, cuộc hôn nhân của con với Ôn Noãn chỉ là một cuộc giao dịch. Đúng lúc con đang gặp khó khăn, mẹ con cần bốn mơi vạn nhân dân tệ để phẫu thuật. Con không còn cách nào khác ngoài phạm sai lầm. Chính con đã cầu xin Noãn Noãn cứu con. Hai chúng con sở dĩ kết hôn bởi vì cô ấy đang nắm điểm yếu của con…Con giúp cô ấy đối phó với nhị lão. Bây giờ thời gian hợp đồng đã đến, con không thể trì hoãn thanh xuân của Ôn Noãn thêm nữa. "

Không còn cách nào khác, cố tỏ ra thông minh trước mặt Lý Kim Hạc sẽ chỉ khiến mình chết thảm hơn. Anh chỉ có thể thành thật giải thích, nhưng khi làm vậy Hàn Khiêm vẫn đổ hết trách nhiệm về mình.

Nhưng Lý Kim Hạc dường như không còn chú ý đến việc họ đồng ý kết hôn nữa, thay vào đó, bà cau mày hỏi Hàn Khiêm: “Ta già lắm rồi à?”

"Không, không, không! Ngài không hề già chút nào."

Lý Kim Hạc bình tĩnh nói tiếp.

“Còn thiếu một chữ. "

"Mẹ! Mẹ không hề già chút nào! Khi đi chơi, ngta luôn nói rằng ngài và Ôn Noãn là chị em.”

Lý Tấn Hà hài lòng rồi nói:

“Hôn nhân hợp đồng… Tôi có thể nghĩ rằng cậu đã yêu Ôn Noãn được ba năm, đứa trẻ này quả thực có rất nhiều khuyết điểm. Rõ ràng rất cẩu thả nhưng lại tự cho người thần bí, không có kỹ năng sống và không có lợi thế nào khác ngoài trình độ học vấn và ngoại hình đẹp. Chẳng lẽ con thật sự không thích Ôn Noãn chút nào sao? Dù có nuôi chó ba năm cũng phải có tình cảm, ôi! Ý ta không con là chó, ý ta là Ôn Noãn. "

Mẹ chồng thực sứ rất cứng rắn!

Hàn Khiêm trán không ngừng đổ mồ hôi, liền đưa tay lau mồ hôi, nhỏ giọng nói.

"Mẹ! Mẹ cũng biết lai lịch của con. Nếu không phải con bị nắm thóp, đời này cũng sẽ không bao giờ có cô gái như Ôn Noãn nói chuyện với tôi. Chuyện này nhất định phải chú trọng xuất thân. Dù con có thích Ôn Noãn cũng vô ích. Cô ấy thích người khác rồi!”

"Ý con là tiểu tử nhà họ Lâm? Không ai trong số những người đàn ông trong Lâm gia được gọi là người. Lâm Tông Hằng chẳng qua là thích 17% cổ phần của Tập đoàn Sướng Hưởng do Ôn Noãn nắm giữ sao? Chỉ có kẻ ngốc như Ôn Noãn mới có thể nghĩ rằng Lâm Tông Hằng thực sự thích nó. Con nói con, ly hôn cũng không nói với mẹ một lời. Hiện tại thì sao? Khi Lâm Tông Hằng trở lại, một kẻ ngốc như Ôn Noãn, sẽ tự lao vào biển lửa. Chẳng lẽ con muốn nhìn nó đem công lao cả đời của Lão Ôn giao cho Lâm gia sao? Chỉ tiếc là ta chỉ có mỗi Ôn Noãn là con.”

Hàn Khiêm thật sự không dám tiếp thu những lời này, một chút cũng không, thậm chí ngay cả lắc đầu cũng không dám.

May mắn thay, Lý Kim Hạc cũng không làm hắn quá xấu hổ, từ trong túi móc ra một vạn tệ ném cho Hàn Khiêm.

"Ly hôn thì ly hôn. Ta, Lý Kim Hạc, cũng không phải loại người cổ hủ. Ba năm qua con đều gọi ta là mẹ, bây giờ con không còn là con rể của ta, tính ra cũng là một nửa con trai của ta. Ôn Noãn nhỏ mọn. con không có tiết kiệm được bao nhiêu, một vạn này con cứ sử dụng, đừng nghĩ đến việc rời khỏi thành phố này. Nếu sau này ta và Lão Văn có xảy ra chuyện gì còn phải nhờ con lo liệu. Nếu con dám từ chối, ta sẽ…”

“Ngài sẽ để người trong bắn con. Con không từ chối, không từ chối…”

Thủ đoạn tàn nhẫn, với lại số tiền cũng không nhỏ.

Nhưng Hàn Khiêm thật sự không dám không nhận. Một hai ngày hắn liền nhận ra sự cứng rắn của mẹ vợ. Bữa ăn, Lý Kim Hạc đột nhiên lên tiếng:

“Ôn Noãn tại Sướng Hưởng có thuyết phục được người khác không?

Hàn Khiêm đang ăn một bữa thịnh soạn gật đầu, nghiêm túc nói.

"Dự án quy hoạch ban đầu đã hoàn thành. Cửa hàng bách hóa đã được đổi tên thành Quân phục Quốc gia, việc cho thuê các cửa hàng đã bị hủy bỏ. Công ty sẽ tự bán mọi thứ với mức giá thấp nhất có thể chấp nhận được đối với người cao tuổi và được xã hội hưởng ứng tốt. Nó cũng tạo cho người trung niên và người già một nơi để tiêu tiền. Doanh thu hàng ngày tuy lợi nhuận không nhiều nhưng phản ứng của xã hội đã tốt hơn so với cửa hàng bách hóa, nơi của chúng tôi có vẻ sôi động hơn. Tất cả những việc này đều được thực hiện với sự nhiệt tình và trách nhiệm, lẽ ra chúng phải được ghi nhận. Sau đó, con đưa cho cô ấy một số kế hoạch lớn nhỏ khác và phản hồi cũng tốt nhưng chúng chưa đủ lớn để đáng nhắc đến.”

Lý Kim Hạc sao có thể thấy người con rể này tự dưng đẹp mắt như vậy? Vẻ ngoài tuấn tú ấm áp, lại rất tài giỏi. Bà nheo mắt nhìn Hàn Khiêm, cười nói:

"Con có muốn quay lại Tập đoàn Sướng Hưởng không? Ta có thể nhờ Lão Ôn giao cho con chức vụ trưởng phòng kế hoạch.

Hàn Khiêm cười khổ lắc đầu.

“Mẹ, mẹ không cần như vậy. Con nghĩ sau khi ly hôn, nên giữ khoảng cách với Ôn Noãn. Hơn nữa, nhân viên ở Sướng Hưởng không biết mối quan hệ của tôi với Ôn Noãn. Lãnh đạo cấp cao đã gặp tôi nên tôi không thể quay lại Sướng Hưởng. Hơn nữa… Con dù sao cũng là chồng cũ của Ôn Noãn, nhìn vợ cũ đi dạo với người đàn ông khác, con cảm thấy... Dù thế nào cũng không thấy thoải mái, vậy nên! Mẹ có thể để con chó nhỏ này sống được không? ”

Vẻ mặt Lý Cẩm Hà hiển nhiên có chút thất vọng, nhẹ nhàng thở dài.

“Con, toàn bộ lòng kiêu hãnh trong xương cốt đều dồn hết vào chúng ta, nhưng nha đầu ngốc nghếch đó lại không hề để ý chút nào, cho rằng tất cả năng lực của con đều là do nó mà ra. Nếu con đã nhất quyết làm như vậy thì ta sẽ không làm con khó xử, năm nay con mới hai mươi lăm tuổi phải không?"

Hàn Khiêm hơi giật mình khi mẹ vợ nhắc đến tuổi của mình, rồi mỉm cười gật đầu

"Vâng, con hai mươi lăm tuổi. "

“Hai mươi lăm tuổi còn trẻ, đừng vội tái hôn. Ưng ý cô gái nào thì hãy nói với mẹ. Nếu cô ấy quá mềm yếu, chúng ta sẽ lấy tiền giết cô ấy. Nếu cô ấy không làm việc, ta sẽ để cô ấy…”

“Trong thời gian ngắn con sẽ không yêu đương, con muốn giải quyết rắc rối trước rồi mới mua nhà ở thành phố này. Mẹ, đến giờ mẹ đi chơi mạt chược rồi, dì Triệu đã gọi cho mẹ bồn lần rồi đấy!"

Trong khi nói chuyện, Lý Kim Hạc nghĩ về chiếc điện thoại di động mới nhất của Iphone 4S, giá từ bảy đến tám nghìn tệ, khiến Hàn Khiêm dừng lại. Lý Kim Hạc vừa nghe điện thoại vừa chửi:

"Thôi, thôi thôi! Ta và con rể đang ăn cơm, các người đừng có giục nữa!”

"Sao? Tiểu Khiêm đang ở bên cạnh à? Cũng đến đây luôn đi, đúng lúc tỷ tỷ đang thèm đồ ăn Tiêu Khiêm nấu. Tiểu Khiêm nấu ăn rất ngon, tối nay anh rể cũng không có ở nhà.”

"Này! Đồ không biết xấu hổ, đừng dụ dỗ con rể của tôi, ngoài kia có rất nhiều chó đực kìa. Hàn Khiêm! Dì Triệu của con hỏi con có đi không. Con! Có! Đi! Không!”

Hàn Khiêm vội vàng lắc đầu.

“Không, không, dì Triệu, buổi chiều con có việc phải làm, còn phải đi mua đồ cho Noãn Noãn."

Nói đến đây, Hàn Khiêm đột nhiên sửng sốt, hóa ra sống với nhau ba năm thật sự đã thói quen.

Thục nữ tỷ tỷ trong điện thoại nghiến răng nghiến lợi nói:

"Gọi ta là chị! Lý Kim Hạc tới đây chịu chết!"

Mẹ vợ mạnh mẽ đi rồi, lái chiếc A6 cực kì khiêm tốn. Khi Hàn Khiêm quay lại đường phố, vẻ mặt cay đắng, rồi nắm chặt tay.

"Một cuộc sống mới sắp bắt đầu! Đi mua thuốc lá!"

Bạn đang đọc Sau ly hôn, vợ cũ trở thành chủ nợ của A Huân

Truyện Sau ly hôn, vợ cũ trở thành chủ nợ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BaoNgo2101
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.