Cộng trừ
Con trai tôi đã mất một con mắt sau một vụ tai nạn khủng khiếp. Thật tội nghiệp! Tôi luôn lo lắng cho tương lai của nó khi nó chỉ nhìn cuộc sống bằng một con mắt. Tôi tưởng rằng nó sẽ rất buồn nhưng không. Nó rất mạnh mẽ, lạc quan. Tôi đã thầm cảm ơn thượng đế.
Con trai tôi ngỏ lời muốn đi học. Đó là điều tôi mong muốn nhất, thằng bé cần phải đi học.
Đến ngày đi học, nó dậy rất sớm. Ăn sáng thật nhanh và nhanh nhẹn đeo chiếc balo trên vai, nó hối thúc tôi chở nó tới trường. Tới nơi, nó chào tôi và chạy một mạch vào trường. Đứa trẻ này...!
Khi đồng hồ điểm giờ tan học, tôi đứng sẵn đợi, nó đang mải nói chuyện với thằng bé nào đó. Thấy tôi nó liền cười và tạm biệt cậu bé đó. Trên suốt quãng đường về nhà, nó kể cho tôi biết bao nhiêu chuyện ở lớp học và người bạn mới của nó - chính là thằng bé lúc nãy. Con trai tôi chưa bao giờ vui như lúc này.
Thời gian cứ trôi, hai đứa nó trở thành đôi bạn thân, chia sẽ mọi điều với nhau.
Rồi ngày sinh nhật nó đến, nó hạnh phúc và kể ngay cho tôi việc nó học phép cộng trừ như thế nào. Nó tức tốc tắm rửa trong khi cái miệng nhỏ không ngừng nói chuyện.
"Con sẽ mời bạn ấy đến ăn sinh nhật của con!"
"Mẹ sẽ đi chuẩn bị vài thứ."
Nó háo hức mong chờ đến giờ tổ chức.
"Happy birthday to you, happy birthday to you..."
Nó thổi nến và cầu nguyện. Nó nắm tay thằng bé dắt lên phòng chơi. Hai đứa này không biết đang làm gì nữa...
Đã là khoảng thời gian khá dài khi hai đứa không xuống phòng. Ham chơi đây mà nhưng tôi cũng mặc kệ vì hôm nay sinh nhật của nó.
Tiếng thét thất thanh bỗng vang lên. Tôi tái mặt chạy thẳng vào phòng bé. Trợn tròn mắt và há hốc miệng là biểu hiện duy nhất trên gương mặt tôi.
"Con có một con mắt cộng thêm một con mắt là hai con mắt, cậu ấy có hai con mắt trừ đi một con thì còn một con. Mẹ ơi con có giỏi không?"
Thằng bé kia nằm bất động trên giường , tấm chăn loang lổ màu đỏ sẫm.
Đăng bởi | Bach_Van_Yen |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 11 |