Làm người ai làm thế?
Sét đánh không ngừng, mây đen bao phủ mặt trăng.
Đột nhiên, một tia chớp mạnh mẽ đánh tới, mang theo sức mạnh cuồng dã của thiên nhiên, bổ thẳng vào một bóng người đang đi bên đường.
“Cái đệt?”
Đỉnh đầu lóe sáng, Tần Minh chỉ kịp thốt ra hai chữ trên, sau đó đã bị đánh chết.
Điều mà hắn thật sự khó hiểu là, tại sao trên đường nhiều người như vậy, vì cái gì lại chính là hắn mà không phải ai khác bị sét đánh chứ?
Hắn cũng đâu có tinh tướng đâu!
Mà kệ đi, chỉ là sét đánh thôi có gì đâu? Chuyện nhỏ nhặt, kiếp sau cẩn thận hơn một chút là được rồi…
…
…
Thành phố Thiên Hải.
Đùng đùng ầm ầm…
Sấm sét điên cuồng, tiếng vang khắp nơi.
Đêm tối.
Tần Minh đột nhiên bừng tỉnh, nghe tiếng sấm vang ngoài cửa sổ, trong lòng chưa hết sợ hãi.
Ngay lúc này, cô gái bên cạnh lao đến, ôm chặt cánh tay Tần Minh.
“Anh hai, em sợ ~~~”
Tần Minh sống lưng dựng thẳng, mò mẫm trong bóng tối, đưa tay lên bàn chụp lấy gói thuốc.
Đốt một điếu thuốc, hít mạnh một hơi, chầm chậm phun ra, khói trắng bao phủ xung quanh khuôn mặt phiền muộn của hắn, hồi lâu vẫn chưa tan hết.
Sau một lúc, Tần Minh mới mở miệng nói.
“Em gái à, nói thật anh còn sợ hơn cả em, theo anh nhớ thì anh sống một mình mà…”
…
…
Cứ như vậy, Tần Minh xuyên qua rồi.
Xuyên tới một cái thế giới hắn không quen biết, còn được tặng kèm một cô em gái.
Cũng chính là cô em gái này.
Đêm hôm qua dọa hắn xém chút nữa xuyên ngược trở về.
Mà nói lại thì.
Cũng may nhờ hắn tuổi trẻ khí thịnh, mỗi ngày ngủ sớm dậy sớm, tập thể dục thể thao, thân thể cứng rắn khỏe mạnh.
Lại nói tiếp.
Theo như kinh nghiệm xuyên qua lâu nay, khi một người xuyên qua mà mới vào được tặng kèm em gái, đây là một cái dấu hiệu rất tốt.
Tần Minh nhớ lại tiểu thuyết mình từng đọc.
Chỉ cần rơi vào tình huống thế này, đúng như kịch bản thì tiếp theo khả năng cao là hắn gặp được hệ thống nào đó thức tỉnh, kim thủ chỉ đưa đến tận cửa, lại thêm mỹ nữ hàng xóm, từ nay trải qua cuộc sống vui vẻ tiêu tiền như nước, đêm đêm thác loạn.
Hoặc là xuyên qua vào gia đình phú hào, cũng tiêu tiền như nước, vung tiền mua xe xịn.
Ít nhất thì cũng ra được năng lực nhìn thấy cái gì đó có giá trị, vừa tán gái vừa kiếm tiền, trải qua thời gian tiêu sái…
Mang tâm tình hưng phấn, sau khi tỉnh dậy Tần Minh không ngủ lại được nữa, ngồi đầu giường im lặng chờ kim thủ chỉ giáng lâm.
Cứ như vậy chờ, chờ đến tận khi trời sáng…
Sáng sớm, chủ thuê nhà đập cửa rầm rầm.
“Mở cửa! Tần Minh, đồ con rùa đen rụt đầu, có gan thì mày thò đầu ra đây! Đóng tiền thuê nhà mau lên!”
Đùng đùng đùng…
Tiếng đập cửa rất lớn làm cho Tần Minh giật mình bật dậy.
Tần Minh mở to mắt, cảm thấy rất nghi ngờ, đi ra mở cửa.
Két két!
Cửa mở ra.
Thứ đầu tiên đập vào mắt là một người đàn ông trung niên to béo, đeo kính gọng vàng, quần áo lòe loẹt rộng thùng thình vẫn không che giấu được một thân hình đầy chất béo.
“Hừ! Chịu mở cửa rồi sao?”
“Con mẹ nó! Mày có ngon thì đừng mở đi! Mày còn dám không mở cửa, bố mày cũng dám đạp cửa xông vào.”
“Sao không nói gì đi? Mày câm rồi hả?”
Lão mập này vừa tới chính là một tràng chửi giống như ăn phải thuốc nổ.
Tần Minh im lặng nhìn hắn chằm chằm.
Sau nửa ngày, mới nhẹ nhàng hỏi một câu.
“Ông là ai?”
Lão mập: “…”
“Con mẹ nó! Mày còn dám giả bộ không biết tao! Bố mày là chủ cho thuê phòng của mày, đến thu tiền phòng đây!”
Tần Minh đột nhiên giác ngộ.
“Thu tiền thì thu tiền, có cần phải gào thét như chó điên vậy không?”
Một câu nói thôi làm cho chủ nhà tức giận đến mặt đỏ tía tai.
Thiếu điều muốn xông lên bóp chết hắn luôn.
Lúc này, Tần Minh mới rút bóp tiền trong túi, mở ra một phát, trống không.
Hắn không hoảng hốt.
Lại rút điện thoại ra, nhìn một chút tài khoản Alipay và Wechat, đíu còn một xu.
Hắn vẫn không hoảng hốt, bởi vì trực giác nói cho hắn biết, hắn không phải là một con người mà đến tiền thuê nhà cũng không đóng nổi.
Cảm giác này thật sự rất kỳ diệu, như một loại ý niệm điều khiển hắn đi xem thử số dư tài khoản ngân hàng còn lại bao nhiêu.
Tần Minh biểu hiện vô cùng bình tĩnh tự nhiên, khí định thần nhàn.
Đến mức mà chủ nhà mặt mày chỉ hơi âm trầm chứ không tiếp tục lên tiếng, im lặng nhìn hắn hành động.
Dưới ánh nhìn chăm chú của chủ nhà, hắn chậm rãi móc điện thoại ra, mở ứng dụng ngân hàng, nhìn vào mục số dư còn lại của thẻ ngân hàng.
Đúng vào lúc này.
Kỳ tích quả nhiên xuất hiện.
Số tiền còn dư… là 3 đồng tiền!
Cái đệt?
Tần Minh kinh ngạc!
Vậy cũng được hả?
Hắn kinh ngạc không phải vì tiền dư còn quá ít, mà là vì chủ nhân trước đây của thân thể này… lại dùng một cái thẻ ngân hàng mật mã sáu chữ số, chỉ để bảo vệ cái số dư chỉ có một chữ số kia.
Làm người ai làm thế?
Trực giác của hắn quả nhiên không lừa hắn, hắn không phải là loại người không đóng nổi tiền thuê nhà.
Hắn là loại người đến cơm cũng không có tiền ăn!!!
“Ngài chủ nhà này, vừa rồi ngài nói gì ấy nhỉ?”
Phát hiện sự cố xong, Tần Minh không hoảng hốt, bình tĩnh cất điện thoại vào, cười một cái với chủ nhà.
Sự tự tin đó làm cho chủ nhà cũng sững sờ.
“Tao đến thu tiền phòng.”
Tần Minh: “Trước đó nữa.”
Chủ nhà đầy nghi hoặc, suy nghĩ một chút.
“Sao không nói gì đi? Mày câm rồi hả?”
“Trước đó nữa luôn.”
Chủ nhà bắt đầu không kiên nhẫn được nữa.
“Chịu mở cửa rồi sao?”
Tần Minh khuôn mặt sáng người như phát hiện ra bảo bối, nhếch miệng cười một cái, nụ cười tỏa nắng như mặt trời, đáp lời.
“Không chịu.”
Đùng!!!
Cửa phòng đóng lại.
Chủ nhà đứng ngoài cửa, mặt ngơ ngác.
Sau nửa ngày, ngoài cửa vang lên âm thanh mắng chửi hổn hển, cũng không quá chói tai, đại loại là hỏi thăm sức khỏe mẹ cùng với tổ tiên mười tám đời của hắn các kiểu.
Bên kia cửa, Tần Minh cũng bất đắc dĩ.
“Sao có thể như vậy?”
Hắn hít một hơi.
Cứ tưởng rằng xuyên qua rồi sẽ có cơ hội đi lên đỉnh cao nhân sinh, ai ngờ còn thảm hơn cả trước khi xuyên, ít ra kiếp trước hắn dù gì đi nữa cũng không đến mức trên người chỉ còn lại ba đồng tiền hộ thân!
Lại thêm nửa ngày, tiếng mắng chửi ngoài cửa yên tĩnh dần đi.
Tần Minh đoán là chủ nhà đã đi rồi, thở phào một hơi từ từ quay về phòng mình.
Ai dè vừa bước một bước chân.
Đột nhiên, hắn cảm thấy đầu váng mắt hoa, trong đầu đau nhói lên từng trận, xém chút nữa té ngã.
Ngay sau đó, một âm thanh giống như người máy không ngừng vang lên trong đầu hắn.
“Tinh! Kiểm tra xác nhận chủ nhân thích hợp, bắt đầu kết nối…”
“Tinh! Kết nối thành công, bắt đầu kích hoạt hệ thống… 5… 4…”
“Tinh! Hệ thống tan vỡ kích hoạt thành công, tặng cho chủ nhân một gói quà lớn Tân thủ…”
“Tinh! Chúc mừng chủ nhân, nhận được điểm tan vỡ từ Hà Lâm!”
“Tinh! Chúc mừng chủ nhân, nhận được 150 điểm tan vỡ từ Hà Lâm!”
“Tinh! Chúc mừng chủ nhân, nhận được 200 điểm tan vỡ từ Hà Lâm!”
…
…
Đăng bởi | EikaGen |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 50 |