Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 743 chữ

“Quan Văn Bách thắng hay thua cũng chả được lợi lộc gì. Thua mặt mũi bị ném đến tận nhà bà ngoại, nếu thắng thì cũng chẳng vẻ vang gì.”

“Chiêu này của Vu Song Hỷ ác thật!”

Trương Huy nhìn diễn biến sự việc, chuyện này đúng là nằm ngoài dự đoán. Hắn túm lấy tay Song Hỷ hỏi: “Mày tìm được chị Tiểu Bạch ở đâu thế?”

“Tao nói…… tìm thấy ở trên đường mày có tin không?”

Trương huy cười lạnh: “Mày tìm thêm một người đến đây tao xem nào?”

“Thật đấy! Tao…… Bọn tao bắt gặp mỹ nữ nên mặt dày sáp lại gần, sau đó cô ấy cứ thế đi theo!”

Ánh mắt Trương Huy, trầm mặc hồi lâu: “Về sau mày mà nói lung tung nữa cẩn thận bị người ta đánh chết đấy!” Người đàn ông mới từ lầu hai đi xuống vừa nhìn là biết người không thể trêu vào. Thái độ Quan Văn Bách còn khúm núm thế kia, thế mà Song Hỷ lại dám trêu chọc người phụ nữ hắn, không phải muốn đi tìm đường chết thì là gì?

Lần này hắn đúng là chó ngáp phải ruồi.

Trước bàn bida đã được mọi người dọn ra một khoảng trống, nhân viên trong dọn xong bóng, sau đó tặng cho Quan Văn Bách một ánh mắt ‘chúc may mắn’, rồi vọt sang một bên.

Bây giờ Quan Văn Bách ngay cả ý định giết người cũng có luôn rồi. Hắn oán hận nhìn Yến Tân, phát hiện Yến Tân đã đi lên lầu hai, đang đứng trước lan can, từ trên cao nhìn xuống!

“Anh đi trước đi.”

Quan Tễ Bạch kính già yêu trẻ, hào phóng nói với Quan Văn Bách. Cô thầm nghĩ, mình phải dùng kỹ thuật ông dạy, đè bẹp ông ngay từ hiệp 1 mới được.

Tuy Quan Văn Bách bắn bida rất khá, nhưng dù sao cũng mới chơi được không bao lâu, kỹ thuật còn kém xa người cha già không có địch thủ trong tương lại.

“Chắc chưa?” Quan Văn Bách hung ác nhìn Quan Tễ Bạch.

“Đương nhiên! Bắt đầu đi!” Xin lỗi cha già, hôm nay con đành phải cho người biết vì sao hoa lại đỏ rồi.

Quan Văn Bách cũng chẳng phải là quân tử khiêm nhường gì, muốn hắn bắt đầu trước thì hắn bắt đầu trước thôi.

Hắn lập tức cầm lấy cây cơ, tuy động tác không chuẩn lắm, nhưng cũng tuyệt đối rất đẹp mắt. Quả bóng màu trắng tựa như tia chớp, thoáng chốc mười lăm quả bóng đã bắn ra tứ phía. Quan Văn Bách nhanh chóng tìm được góc độ thích hợp, liên tiếp bắn 4 viên bóng rơi xuống túi chỉ với một gậy.

Quả thứ 5 có độ khó cao, bất kể là góc độ nào cũng không dễ đánh.

Sau khi hắn thất bại, thì đến phiên Quan Tễ Bạch.

Người vây xem nhìn Quan Văn Bách với ánh mắt khinh thường, thầm chửi rủa. Tên khốn này quả nhiên quá khốn nạn, dám vứt lại độ khó cao thế này cho chị Quan.

Trên lầu hai, Yến Tân thoáng nhíu mày: “Cách chơi của bọn họ hình như khác với chúng ta?”

“Tiểu thiếu gia, người hay chơi là kiểu snooker.” Lão ngũ giải thích.

“Cách chơi ở bên này cũng rất đa dạng, không có quy chuẩn nào cả.”

“Tiểu Bạch có thể thắng không?” Yến Tân vừa nói vừa cởi áo gió, ném cho Giang Thần, sau đó bắt đầu xắn tay áo sơ mi lên.

Khóe miệng lão Ngũ giật giật, hàm súc nói: “Tiểu thiếu gia, ngài cần gì phải đích thân ra tay. Quan Văn Bách không dám thắng Tiểu Bạch đâu.”

“Tôi đồng ý với Tiểu Bạch rồi.”

“Hả? Đồng ý cái gì?”

“Đồng ý để cô ấy làm bạn gái tôi!”

“Khụ khụ khụ……” Lão Ngũ suýt chút nữa thì trực tiếp rơi xuống từ lầu hai. Mãi một lúc lâu sau mới dừng lại được, hắn trợn mắt há hốc mồm nói: “Tiểu thiếu gia…… ngài đây là……”

“Hửm?”

Lão Lý lập tức sửa miệng, hiên ngang lẫm liệt nói: “Nếu Tiểu Bạch là bạn gái ngài, vậy tuyệt đối không thể thua, hoà cũng không được! Người nhà họ Yến không thể chịu nỗi nhục này.” Đây…… rốt cuộc là chuyện gì thế?

Sao lại thành bạn gái rồi?

Bạn đang đọc Siêu cấp trà xanh xuyên đến thập niên 80 một lần nữa làm người của Giang Sơn Nhất Cố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sammiee
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.