Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạch Khang Suy Đồi

Phiên bản Dịch · 1675 chữ

Hạ Thanh và Lỗ ca đều giật mình, hai người đồng thời có chút kinh hãi nhìn về phía doanh trại.

"Có phải là đồng bọn của hai tên kia không?" Lỗ ca có chút lo lắng nói.

"Không biết... Cẩn thận tới gần, đi xem một chút, nói không chừng là người trong doanh trại các người?" Tôi thấp giọng nói, chỉ vào bụi cỏ đường nhỏ bên đầm lầy.

Tôi đi đầu tiên, tay nắm chặt búa, Hạ Thanh và Lỗ ca đều theo sát phía sau, khoảng cách gần như vậy, tôi có thể nghe thấy tiếng thở dốc của họ.

Dù sao vừa mới trải qua một màn tàn sát khủng bố này, còn bị hai tên sát nhân cuồng đuổi giết, trở lại đây, tâm trạng của họ tự nhiên là không thể bình tĩnh.

Nhưng khi đến gần...

Đột nhiên tôi nghe được một giọng nói quen thuộc: "Không ngờ nửa đêm đi dạo một vòng, lại có thu hoạch bất ngờ! Ha ha ha, lần này phát tài rồi, doanh trại này béo thật đấy!"

Là giọng của Bạch Khang!

Tôi không ngờ lại là người của Bạch Khang đến đây!

Tục ngữ nói oan gia ngõ hẹp, không ngờ, thế mà có thể gặp Bạch Khang ở chỗ này!

Vừa nghĩ tới Bạch Khang, tôi liền nhớ tới thù hận của Lý Quốc Cường và Lưu Thành Dũng.

Bạch Khang đã giết Lý Quốc Cường và Lưu Thành Dũng ngay trước mặt tôi, còn khiến tôi tàn phế một thời gian!

Lúc này thân thể của tôi bắt đầu run rẩy, tay cầm búa cũng cảm thấy nóng lên.

"Là Bạch Khang!"

Hạ Thanh cũng lập tức nhận ra giọng của Bạch Khang, kinh hô một tiếng.

Tôi giật mình, vội vàng che miệng Hạ Thanh lại, trầm giọng nói với Hạ Thanh: "Bình tĩnh một chút, hiện tại Bạch Khang không phải là người của các người nữa rồi..."

Tôi nghĩ Hạ Thanh tự nhiên không biết thù hận giữa Bạch Khang và tôi, chỉ biết Bạch Khang là tình địch của tôi, cũng biết tôi và Bạch Khang trước đó từng có khúc mắc.

Hạ Thanh gật đầu với tôi, mắt đảo quanh.

Tôi buông miệng Hạ Thanh ra, ra hiệu với hai người họ, thấp giọng nói: "Từ từ tới gần, xem xét tình hình một chút!"

Nói thật, tôi biết Bạch Khang ở đây, tôi cảm thấy có chút không khống chế được cảm xúc của mình.

Nhưng tôi biết bây giờ tôi không phải một mình, tôi không thể xảy ra chuyện, Vạn Băng và Tiểu Sơ vẫn đang ở trong doanh trại chờ tôi, cho nên tôi nhất định phải giữ được lý trí.

Nếu tình huống không ổn, Bạch Khang có nhiều người, tôi cũng sẽ không ngu ngốc đến mức ra ngoài chém giết với bọn họ.

Tôi mang theo Hạ Thanh và Lỗ ca vòng qua đường nhỏ, đi tới bụi cỏ phía sau doanh trại, ba người đều cẩn thận ngồi xổm trong bụi cỏ.

Tôi dùng búa vươn tay đẩy bụi cỏ ra, vừa vặn có thể nhìn thấy toàn bộ tình hình của doanh trại.

Lúc này doanh trại của Hạ Thanh hoàn toàn có thể nói là máu chảy thành sông...

Liền nhìn qua, ít nhất không dưới mười xác chết nằm trên đồng cỏ, lều trại, đống lửa, khắp nơi đều là vết máu, trông rất hỗn loạn, vô cùng thê thảm.

Hai tên sát nhân cuồng kia ra tay cũng ác, tôi thấy mấy xác chết đều bị tàn khuyết, cảnh tượng cực kỳ ghê rợn!

Tôi quay đầu nhìn lướt qua Hạ Thanh, Hạ Thanh che miệng, nhìn thấy thảm trạng của doanh trại, nước mắt trong suốt từ trong hốc mắt chảy xuống.

Lỗ ca cũng cắn chặt răng, trong ánh mắt tràn đầy phẫn hận và không đành lòng.

Mà lúc này, tôi thấy có bảy tám người đàn ông đang đi lại trong doanh trại, Bạch Khang ngồi một mình bên cạnh ngọn lửa chỉ huy.

Trong đó các thành viên chủ chốt của đội Bạch Khang là Chu Hiển Phong và Mã Ngọc Văn cũng ở đó, mấy người đàn ông khác chỉ có Hồ Long là tôi quen biết, người của đội Phong, nghĩ đến mấy người kia cũng đều là người của đội Phong.

Bây giờ lại thấy Bạch Khang và Hồ Long đi cùng nhau, tôi gần như có thể chắc chắn, đội của Bạch Khang thực sự đã liên thủ với đội của Phong, hơn nữa hai đội liên thủ, Bạch Khang cũng chiếm vị trí quan trọng, ít nhất trong đội hình hiện tại, Bạch Khang mới là người có tiếng nói.

Quả nhiên mọi chuyện đúng như lời Hạ Thanh nói, sau khi doanh trại bị hai tên sát nhân điên cuồng đánh lén, vật tư cũng không bị cướp đi, bởi vì tôi thấy đám người Bạch Khang chuyển toàn bộ bao lớn bao nhỏ vật tư trong lều ra chất đống cùng một chỗ, giống như đang kiểm kê vật tư, xử lý chiến trường.

Cách Bạch Khang không xa chất đống rất nhiều vật tư, quả nhiên doanh trại của Hạ Thanh ở trên hoang đảo đúng là mỏ vàng, tự cung tự cấp hoàn toàn không có vấn đề.

"Đám hỗn đản này, đây không phải là thừa nước đục thả câu sao?" Hạ Thanh cắn răng, thấp giọng nói.

Nhưng đứng ở góc độ của các đội khác nhau, tôi có thể hiểu được hành vi của Bạch Khang. Nếu đổi lại là tôi, chỉ sợ tôi cũng sẽ càn quét một lần. Dù sao thì nhiều vật tư như vậy ở trên đảo hoang cũng rất hiếm có!

Lúc này tôi nhìn thấy Bạch Khang đang vui vẻ ngồi bên đống lửa, miệng còn ngậm một điếu thuốc lá, tôi có một loại xúc động muốn trực tiếp giết chết hắn.

Nhưng khi tôi quét mắt nhìn những đồng bọn khác của Bạch Khang, tôi mới biết ý nghĩ của mình vô cùng không lý trí.

Bởi vì tôi nhìn thấy trong tay mấy người đều có súng săn!

Ngay cả bên hông Bạch Khang cũng có hai khẩu súng lục ổ xoay!

Tôi không biết ở trên hoang đảo khỉ ho cò gáy này, súng của bọn họ từ đâu mà có, nhưng ở trên hoang đảo, có súng, đàn ông mới là vương giả tuyệt đối, so với nắm đấm còn có tác dụng hơn!

Nhìn thấy súng, tôi bỏ ý định giết Bạch Khang vào tối nay. Cho dù có thể giết được Bạch Khang, chỉ sợ chính tôi cũng khó mà thoát được. Mỗi người bọn họ bắn tôi hai phát súng đều có thể lập tức biến tôi thành cái sàng.

Đột nhiên, nghe thấy tiếng kêu kinh hãi từ bụi cỏ đối diện doanh trại: "Khang ca, bên này còn có một người phụ nữ sống!"

Nghe giọng là Chu Hiển Phong.

Chu Hiển Phong vừa kêu một tiếng, tôi thấy có mấy người đều chạy tới xem, còn Bạch Khang thì ngồi tại chỗ không nhúc nhích.

Chỉ chốc lát sau, Chu Hiển Phong và một người đàn ông khiêng một người phụ nữ trọng thương đi tới trước mặt Bạch Khang.

Bọn họ đặt người phụ nữ xuống đất, tôi thấy ngực người phụ nữ kia cắm một mũi tên lông vũ, cả người đầy máu, tuy còn sống, nhưng đang hấp hối, nửa mở mắt, gần như sắp mất đi ý thức.

"Là Tiểu Thiến!" Hạ Thanh nhỏ giọng kinh hô.

Lỗ ca nói: "Tiểu Thiến còn sống... Nhưng tình hình không lạc quan!"

Lúc này, Bạch Khang ngồi xổm xuống bên cạnh Tiểu Thiến, cẩn thận đánh giá Tiểu Thiến.

Hắn vươn tay, nâng cằm Tiểu Thiến, lại nhìn xung quanh, ha ha cười nói: "Thật là đáng tiếc, cũng là một mỹ nữ, so với vợ tôi còn xinh đẹp hơn nhiều, đáng tiếc sắp chết rồi!"

Bạch Khang không ngừng thở dài, mẹ nó đây là tiếng người sao?

Hô hấp của Lỗ ca cũng trở nên càng thêm dồn dập, đoán chừng hắn cũng nghe được lời của Bạch Khang, trong lòng có chút lửa giận.

"Khang ca... Có gì đâu, không phải người còn chưa chết sao? Thân thể vẫn còn nóng..." Mã Ngọc Văn đột nhiên tiến đến bên cạnh Bạch Khang, cười hắc hắc, trong ánh mắt lộ ra một vẻ dâm ô khiến người ta ghê tởm.

"Mẹ nó, các người không khỏi có chút khẩu vị nặng đấy chứ? Gian thi ?" Hồ Long kinh ngạc mắng một câu.

Chu Hiển Phong phản bác: "Long ca, anh nói vậy là không đúng rồi... Không phải người này còn chưa chết sao? Sao có thể gọi là gian thi ? Theo tôi thấy..."

Tôi không ngờ rằng, đám người này lại táng tận lương tâm như thế!

Nghe thấy bọn họ không ngừng nói những lời ô uế với một người phụ nữ sắp chết, nói những lời khó nghe, thậm chí Chu Hiển Phong còn vươn tay với người phụ nữ...

Tôi cảm thấy toàn thân đều đang run rẩy, đám người Bạch Khang này... Còn có thể gọi là người sao?

Bọn họ và súc sinh có gì khác nhau?

Dùng ngôn ngữ ác độc nhất thô tục nhất thế gian để mắng bọn họ cũng không quá đáng chút nào!

Tôi cảm giác đạo đức của mình bị khiêu chiến giới hạn, là một người bình thường, dù là Tiểu Thiến sắp chết này không liên quan gì đến tôi... Tôi cảm thấy mình sắp bùng nổ rồi.

"Bạch Khang, đám khốn kiếp các người, các người còn là người sao?"

Nhưng tôi không ngờ rằng, người đầu tiên bộc phát lại là Hạ Thanh!

Hạ Thanh trực tiếp đứng lên lao ra phía ngoài, chỉ vào Bạch Khang chửi ầm lên.

(Hết chương này)

Bạn đang đọc Sinh Tồn Nơi Cấm Đảo của Mộ Tư Hàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TienNghich
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.