Chương 19 : Dự Báo
Hai tháng sau, vào những ngày cuối mùa xuân, sáng sớm, Ain ngó lên trời thấy bầu trời hôm nay mây đen nhiều đến lạ thường :
"Như mọi năm thì đáng lẽ tới giờ là mùa khô, chứ sao lại sắp mưa vậy nhỉ?"
Suy nghĩ một hồi lâu, Ain mới kêu đám nhỏ ngưng tập luyện hôm nay rồi kéo cả đám đi ra chỗ hang thỏ, ra tới nơi nhìn vào mấy cái cửa rồi mới báo tụi nó đi lấy đất sét lại, thấy vậy người phụ trách ở đây mới hỏi:
"Sao vậy Ain tự nhiên lấy đất sét lại làm gì?"
"Đắp vào mấy cái cổng hang lại nhanh.”
Ain lúc này hối thúc mấy đứa nhỏ rồi quay qua nói với người kia:
"Con nghĩ trời sắp mưa lớn rồi, không đắp lại mấy cái cửa này thì năm nay không còn nguồn thực phẩm nữa mất."
Nói rồi, Ain chỉ tay lên trời nghe vậy người kia mới chú ý đến những đám mây đen to lớn đang tụ lại trên không gian bộ lạc Đá đá, không cần suy nghĩ lâu, người kia cũng bắt tay vào phụ đám nhỏ.
Lúc này, vấn đề mới hiện ra do chưa sử dụng và để lâu ngày nên đất đã khô cứng lại như đá, tụi nhóc cũng không biết làm sao đắp vào cửa hang được.
"Ain ơi mấy cái đất sét này cứng quá sao mà đắp cửa hang được?"
Zua ngồi gõ gõ vào mấy 'cục đá' hỏi Ain, thấy vậy hắn mới nghĩ rồi nói :
"Dio mau lấy nước lại, nhiều vào Ry, Ly phụ nó giúp tao. Zua Ska hai tụi mày đem về nhiều củi vào nha, đi mau."
Xong rồi hắn chỉ vào từng thằng phân công, thấy tụi nó còn ngơ ngác Ain mới quát lên, làm tụi nó cuống quýt đi làm công việc được phân công.
Nhìn vào bóng lưng mấy đứa nhỏ, làm Ain hơi áy náy nhưng mà tình hình có vẻ như không cho hắn thời gian, vì xa xa chắc tầm 10km cách bộ lạc, hắn đã xuất hiện li ti ánh sáng chiếu xuống.
Hiểu được thời gian hạn hẹp, Ain cùng với Pu gom mấy cục đất sét lại cho hai người phụ trách đập vỡ nhỏ ra, đập vỡ xong ra thì nhóm Dio mới quay lại, Ain nhìn thấy mỗi đứa đều ôm hai cái sừng heo rỗng trong đó cũng nhiều nước mà chạy về nên cũng văng ra không ít.
Nhận mấy cái sừng, Ain liền đổ vào mớ đất sét được đập vỡ rồi nói:
"Mau bóp nó lại cho thấm đều rồi đắp vào cửa đi."
Nói xong, hắn hì hục bóp đất sét cho tất cả thấm đều, thấy hành động với giọng nói gấp rút của hắn, mới làm cả đám bừng tỉnh, hai người lớn hăng dữ dằn luôn vì từ khi tiếp nhận chỗ này hai người mới thấy tự hào và trân trọng cỡ nào.
Nhóm Dio cũng muốn giúp mà Ain không cho chỉ kêu :
“Nghỉ xíu đi rồi lấy nước thêm nữa.“
“Trong bộ lạc sợ không đủ đâu Ain.“
Ly nhìn vào trong hang rồi nói, Ain còn đang nghĩ cách thì Ry nói :
“Vậy lấy ở suối được không?“
Nghe Ry nói làm hắn bất ngờ trước độ thông minh của thằng nhóc nhưng thẳng thừng nói :
“Quá xa chừng hai lần là tụi mày nằm rồi nhưng nếu chuyền nhau thì chắc kịp.“
“Chuyền đi là sao?”
“Là như vầy nè…mày đứng đây còn mày thì…hiểu chưa.“
Tốn mấy phút, Ain mới giải thích cho ba đứa nó hiểu cộng thêm năng khiếu vẽ của hắn mới giúp tụi nó hình dung, kế hoạch của Ain là chạy tiếp sức, chứ để cả ba cùng chạy thì chưa làm xong đống đất sét đã mưa mấy hồi rồi.
Kế hoạch đã ra, nhóm Dio cũng nhanh chóng chạy đi, nhóm trước vừa đi thì nhóm sau vừa về, thấy hai thằng Zua, Ska vừa chạy vừa chửi nhau khiến Ain lắc đầu.
Hỏi mới biết tranh cãi giữa hai thằng là đi zic zac hay chạy thẳng nhanh hơn, bỏ qua hai thằng trẩu, Ain lấy hai viên đá lửa ra nhanh chóng đánh lửa lên.
Lửa đã cháy Ain mới cầm một thanh gỗ cháy đưa cho Pu bảo :
“Nè Pu coi nơi nào mấy chú ấy đắp tới đâu thì hơ lửa tới đó cho tao.“
Gật đầu hiểu, Pu nhanh chóng làm theo lời hắn, còn mình thì tiếp tục bóp đất sét cho nhuyễn ra, thấy Pu không kịp thì hắn qua hơ lửa phụ.
Hơn một tiếng, sau công trình mới làm xong gia cố 3 cái hang còn 2 cái nữa mà những giọt mưa cũng đã xuất hiện, lúc này hai nhóm kia cũng đã về đứa thì đạp đất sét cho mau, đứa thì che nước mưa tránh làm tắt mấy thanh gỗ đang cháy, đứa thì cầm hai ba thanh gỗ cháy hơ đất sét.
Công việc nhìn vui vẻ nhưng tâm trạng Ain đang không vui chút nào khi thấy mấy giọt nước trên vai hay mặt mình, cảm nhận sự đau từ những giọt mưa, khiến hắn bực tức cắn răng ráng làm xong hai cái hang cuối.
Gõ gõ vào cái hang thứ tư tiếng ‘cộc cộc’, Ain mới vui mừng nhanh chóng báo cho mọi người qua làm cái hang thứ năm.
10 phút sau.
Ngồi trong hang, Ain cũng vui mừng vì vừa kịp làm xong cái hang cuối cùng, bước ra cửa hang nhìn ra phía khu rừng xa mà lòng hắn lặng xuống đội thợ săn chưa về, cúng đúng thôi bây giờ mới chừng 9h sáng chứ mấy mà nhìn trời hắn tưởng 22h đêm không à.
Những tiếng sấm sét đùng đùng vang lên khiến mấy đứa con nít vừa ra đời vài năm gần đây trong bộ lạc khóc to khiến hắn nhức đầu, nhìn vào khu rừng trắng xóa bởi mưa rồi nhìn vào trong hang khiến hắn buồn bã.
Rồi như tiếp theo nỗi buồn của hắn, một góc hang gần cửa đã không chịu nổi lượng mưa mà sụp đổ xuống.
Ngồi ngửa ra sau nhìn theo những khối đất đang rơi xuống khiến Ain hoảng hồn nhìn lên chỗ lỗ hỏng bởi nước mưa :
“Thiên nhiên thật đáng sợ, ở thời đại này mẹ thiên nhiên nổi giận thì nhân sinh đồ thán a.“
Ngẩn ngơ nghĩ ngợi mà quên mất tình trạng của bản thân, mãi tới khi tụi nhỏ kéo Ain vào phía trong, lúc này nước mưa bắt đầu tuôn xuống mới khiến mọi người trong bộ lạc hoang mang, họ chỉ có thể chui rút vào phía trong.
Ain nhìn tình cảnh bộ lạc mới vội đi lấy cây lao đá chạy ra bên ngoài, vì bộ lạc muốn an toàn nên hang được đào càng thấp ở phía trong, bên ngoài cao hơn, để mưa cứ như vậy tuôn xuống không được. Thấy vậy Dio mới cản hắn lại hỏi :
“Trời đang mưa to đấy chạy ra ngoài làm gì?”
“Phải thông nước, không nó ngập cả hang mất”
Nói rồi, Ain bỏ lại Dio đang ngơ ngác rồi chạy ra phía ngoài, Dio cũng tỉnh lại ngay sau đó, nó chạy vào phía trong thông báo cho mấy người lớn rồi cũng lấy cây lao chạy ra theo Ain.
Ra phía ngoài chỗ lỗ hỏng, Ain dùng sức dời mấy tảng đất to lớn vừa sụp xuống, nước mưa rơi xuống khiến hắn chỉ vừa đẩy được một chút lại vuốt mặt mấy cái, vì quá đau cũng như số lượng dày đặc.
Chỉ một phút sau, DIo cùng với mấy người lớn cũng chạy ra, không còn nói gì cả, mọi người đều bay vào phụ Ain, sau khi dời hết đất đá ra ngoài Ain mới dùng lao chọc vào nền đất ý chọc thủng vào trong.
Hiểu ý mọi người đều hì hục chọc vào nhưng do thành vách hang rất dày nên dù hợp sức cũng chưa chọc thủng được bao nhiêu.
Nhìn thấy cảnh đó, Ain cắn răng rồi chạy vào phía trong rồi xác định vị trí mà nhóm người đang chọc phía ngoài, hắn cầm lao đá lên dùng sức chọc vào, nhưng phía trong lại cứng hơn vì bên ngoài đang mưa khó khăn chồng chất, Ain quăng lao đá ra mà lấy dao đá đào vô.
Những người còn lại cũng nhận ra tình hình, nhanh chóng không ai mạnh ai mà vào hỗ trợ người thì đào, người chọc, người ôm các mảnh đất ra.
Khung cảnh mọi người cùng nhau bận rộn kể cả mấy đứa nhóc 2,3 tuổi cũng rinh mấy cục đất tí xiu, tình đoàn kết ấy dường như rất đẹp đối với một bộ lạc nhưng với bộ lạc Đá đá bây giờ là ác mộng.
Cả bộ lạc đồng sức làm việc cũng hơn một giờ sau, mới thông từ trong ra bên ngoài hang, đồng thời Ain cũng nhờ bên ngoài đào một rãnh sâu cho nước thoát xuống dưới núi. Nằm trong chỗ của mình, Ain mệt mỏi nghe tiếng nước mưa ầm ầm mà nghĩ :
“Năm nay khó khăn a, thời tiết cực đoan ghê, mong chỉ mưa hôm nay thôi chứ mưa lâu thì năm nay coi như mình không tập được gì, mà không biết đội đi săn có chỗ trú mưa không ta?”
Nằm lăn qua lăn lại một hồi thì tiếng mưa lofi với sau một buổi làm quá sức, làm Ain ngủ li bì tới qua buổi ăn tối mới tỉnh, đi ra hắn mới thấy các thành viên đội đi săn đã trở về nhìn vào chỗ lưu trữ thức ăn, hắn mới biết bữa nay đội chỉ săn được mấy con heo rừng.
Lấy một miếng thịt ra rồi cằm một thanh cây nhỏ xiên qua miếng thịt, xong xuôi hắn lại lấy một trái tròn tròn như trái táo, lão Vu gọi này là trái cho, ăn nó dở cực kỳ nhưng nếu vắt ra nước rồi trét lên trên thịt thì khi nướng lên ăn ngon cực kỳ nên bộ lạc cực kỳ thích.
Lần đầu, hắn ăn thử mới biết trong trái cho có chứa một lượng muối nhỏ, mà muối lại cực kỳ quan trọng trong thời đại này vì vậy muối khá quý hiếm cũng như các bộ lạc cũng ít trao đổi muối với nhau.
Bộ lạc Đá đá may mắn có tìm ra trái cho, do cây cho sinh sôi cực kỳ tốt và nhanh nên bộ lạc có trồng ở phía bắc hang, tuy vậy trái cho cũng có mặt hại lượng muối quá ít mà ăn quá nhiều thì đau bụng hoặc nôn mửa cũng như muối trong trái cho toàn tạp chất.
Giải quyết thỏa mãn cái bụng, Ain mới đi tìm mấy đứa nhóc hỏi thăm tình hình lúc hắn ngủ, may mắn không có chuyện gì xảy ra.
Rồi hắn bước vào chỗ lão Vu, trong suốt hai năm gần đây, hắn luyện tập bị thương như cơm bữa nên ngày nào cũng đi vào lấy ít thảo dược để chữa thương, thậm chí hắn còn không thèm nói tiếng nào mà cứ đi vào như chỗ không người làm lão Vu tức điên mà không làm gì được.
Nhìn thằng nhóc bước vào, lão Vu đang ngồi trao đổi với thần hộ mệnh, ông chỉ liếc nhìn một cái rồi tiếp tục công việc của mình, sau khi xong lão Vu mới quay lại hỏi :
“Sao vậy hôm nay con đâu có ra ngoài thì làm gì bị thương?”
“Dạ con muốn nói.“ Ain nói nhẹ nhàng rồi bước lại gần lão nói nhỏ: “Trời có biến, di dời bộ lạc, nơi này không còn an toàn.”
Lão Vu bỗng như chết lặng, lão nhìn vào mắt Ain, chỉ nhận lại là ánh mắt tự tin, kiên định. Lão Vu nhắm mắt một lúc rồi nhìn Ain hỏi :
“Con biết mình nói gì không?”
Ain gật đầu nói:
“Biết.”
“Thôi không nói chuyện này nữa, nếu không có chuyện gì nữa thì con về đi.”
Không cho Ain nói thêm, lão Vu ra dấu đuổi khách rồi quay vào phía trong, Ain nhìn lão Vu hành động như vậy cũng nhanh chóng đi ra. Có lẽ hắn đã quá lo lắng nên mới nói vấn đề trên quá nhanh với thực tại khiến lão Vu không tin.
Bước ra ngoài, hai người hai dòng suy nghĩ, hai kết quả tương lai, ai đúng ai sai.
tấu chương xong
Đăng bởi | AnSuPer |
Thời gian | |
Lượt đọc | 17 |