Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2 : Cuộc Sống Mới

Tiểu thuyết gốc · 2020 chữ

Trở lại với Thiên, trong đường hầm không gian hắn đã được mẹ Âu Cơ nhắc nhở rằng tới đến mức độ nào đó, hắn sẽ nhận được sự giúp đỡ của 4 người mẹ giao phó và có thể gặp lại Duyên ở kiếp này, hắn vẫn nhớ rõ câu nói cuối cùng của mẹ :

"Con à, ta chỉ có thể giúp con đưa linh hồn cô gái kia qua cùng với con nhưng cô ấy xuất hiện ở đâu thì ta không chắc và cô ấy còn nhớ con không thì ta không biết, ta chỉ có thể khuyên con rằng nếu con vẫn tin tưởng vào trái tim mình thì có thể con sẽ lay động được cô ấy, mọi thứ đều do con quyết định."

Lúc này một luồng ánh sáng trắng mạnh đập vào linh hồn, Thiên trải qua một thời gian dài trong tiềm thức của mình, hắn thấy một con đường ánh sáng trắng Thiên đánh bạo liền chạy theo nó, lại một luồng ánh sáng trắng khác tiếp tục đập vào hắn.

Khi hắn mở mắt ra là khung cảnh một người phụ nữ khuôn mặt hiện lên sự mệt mỏi, tuy chỉ ngắn ngủi vài giây nhưng hắn biết đây là mẹ của mình kiếp này, vi một sợi dây tình mẫu tử đã hình thành, do cơ thể còn yếu đuối chưa thích nghi được, hắn lại nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

Lại trải qua 3 tháng, Thiên à không hắn đã được đặt tên mới là Ain, theo lời mấy người lớn xung quanh bàn tán thì tên này được đặt theo tên Thần bộ lạc trước kia, tại sao hắn mới có 3 tháng tuổi lại hiểu tiếng người lớn thì hắn cũng không biết, hắn chỉ có thể tự giải thích rằng do mẹ Âu Cơ đã tác động vào giúp hắn thích nghi nhanh hơn (thật ra tui cũng không biết luôn).

Vì sao lại là bộ lạc ư, Ain sẽ bảo mọi người nhìn đi, xem mấy người có thấy người hiện đại nào cầm hỗn hợp ct, nước tiểu rồi mấy chất gì đó trộn lên rồi trét lên mặt hắn hằng ngày, người lớn quen rồi đỡ hắn còn trẻ sơ sinh a, ngửi sao nổi mỗi lần trét, hắn đều muốn ói mà la lên là nguyên cái v mẹ đập vô mặt, vì mẹ hắn tưởng con thèm sữa.

Mà người trét hắn cũng đâu có bình thường, coi đi ông ta râu ria, tóc tai bù xù ăn mặc thua ăn mày nữa mà ngày nào sáng mặt trời chưa ló dạng đã chuẩn bị hỗn hợp dị kia rồi múa may quay cuồng kèm theo hú hét gì đó, xong mới bắt đầu trét thứ đó lên mọi người, ấy vậy mọi người xung quanh hắn hô hào các thứ nữa chứ.

À còn mọi người xung quanh nữa ăn mặc đồ thú nhưng khổ là che mỗi phần thân còn phần dưới chịu, ai may mắn có tấm da thú dài thì che bớt cái thứ lủng lẳng kia, ngày nào cũng có ông cao to đen hôi lại ôm hôn hắn rồi mới đi ra ngoài, hắn tức chết a, mà thứ kia thật to lớn làm hắn hai mắt tròn xoe nhìn theo.

Thật sự có lúc hắn tự hỏi, sau này hắn lớn thứ kia có như vậy không? Vì đó là ba hắn a, hắn vẫn cảm nhận được sợi dây tình cảm ba con, sợi dây này thật ra vẫn tồn tại nhưng nó mơ hồ nên hắn khiếp trước không nhận ra, tới khi trải qua dạng linh hồn, hắn mới chú ý tới.

Từ những dữ kiện trên, hắn chắc 100% đây là thời đại nguyên thủy, nếu không phải hắn đập đầu vào v* mẹ hắn a, Ain giờ đây nhận ra sứ mệnh của mình nhưng vẫn tức mẹ Âu Cơ, sao đưa hắn vào thế khó vậy thế giới này đầy khó khăn a, bộ lạc ngày nào cũng có người mất do đi săn thú săn mang về, có mấy con thú hắn chưa từng thấy qua, mà cũng đúng đây là thế giới nguyên thủy a.

Khuôn mặt nhăn nhúm của hắn thật sự không đúng với một đứa trẻ, người ngoài mà thấy, à không chỉ cần lão kia thấy là phán hắn dị dạng là đi tong liền, qua mấy ngày hắn mới biết lão đó là Vu của bộ lạc, mẹ hắn thì nhìn thấy khuôn mặt hắn nhăn nhúm lại tưởng con khát sữa lại nhét v* vào miệng hắn, dòng sữa ấm áp cộng thêm do suy nghĩ quá nhiều trên cơ thể nhỏ nhắn khiến hắn mau chóng chìm vào giấc ngủ kết thúc một ngày dài.

Trải qua 6 tháng nữa, hắn lúc nào đã biết đi, tuy chưa vững nhưng vẫn khiến bộ lạc vui vẻ nha, bọn họ còn vỗ tay khen rằng:

"Chúc mừng tộc trưởng, đúng là con của tộc trưởng có khác mới tí tuổi đã đi được, chẳng bù cho con chúng tôi tới giờ vẫn chưa đi được."

Sau đó mọi người lại tổ chức tiệc việc Ain đã biết đi, tới lúc này hắn mới nhận ra cha mình là tộc trưởng đó, điều này cực kỳ tốt với hắn, trong xã hội nguyên thủy này tộc trưởng cực kỳ có địa vị dưới một người trên trăm người a.

Từ đó con tộc trưởng cũng có những đãi ngộ riêng, hắn sẽ không bỏ qua cơ hội này, chỉ cần trích ra một phần đãi ngộ có thể thu về những tay sai đắc lực rồi, hắn đương nhiên dùng việc này thu phục những đứa phù hợp. Còn người lớn thì chịu, đùa à 3 tháng đãi ngộ của hắn không biết bằng 1 ngày của người ta không nữa, hắn sẽ chú ý vào những đứa trẻ đãi ngộ thấp hoặc đứa trẻ mồ côi ba mẹ do mất trong lúc đi săn, bồi dưỡng chúng sau đó có cơ hội tách ly khỏi bộ lạc phát triển bộ lạc của riêng mình.

Kế hoạch đã định nhưng cơ thể hắn lại phản đối, thế là hắn kêu lên :

"Ma ma" vài tiếng là sẽ có một dòng sữa ấm chảy vào trong miệng hắn, qua 9 tháng hắn dần nghiện nặng hương vị này a, đương nhiên cực kỳ ghét lúc sáng sớm.

Khi Ain tỉnh giấc, bắt đầu chu trình buổi sáng bú sữa mẹ sau đó bị trét ấn lên mặt, 2 tháng trước sau khi bị trét Ain vô cùng khó chịu nên bò đi kiếm nguồn nước trong chỗ đựng thức ăn của gia đình hắn, ban đầu hắn định bôi đi nhưng khi qua ảnh phản chiếu trên hố nước thì mới nhận ra đó là ấn của bộ lạc, nó hình như cục sh*t vâng chính xác là nó khiến hắn quả quyết vội úp mặt xuống định rửa thì mẹ hắn lại ôm hắn lên và nói :

"Hư nha, vết này là ấn của bộ lạc ta đó con, sau này đừng quên cái ấn này nha nó là đại diện cho Đá đá bộ lạc." nói rồi cúi đầu dụi mũi vào người hắn.

Còn phần Ain thì mắng thầm : "Rồi Đá đá là gì là núi à, ủa là núi sao vẽ giống sh*t quá vậy, sau này thành lạc bộ lạc kiếm người có năng khiếu hội họa cao mới được."

Sau khi trét ấn cho mọi người xong, lão Vu đi vào sâu trong hang tịnh dưỡng còn đội đi săn đã ra ngoài do tới mùa đông nên cha hắn cũng phải ra ngoài thường xuyên hơn thời gian về cũng lâu hơn, mẹ hắn thì 2, 3 hôm đi cùng cha một lần bữa nào hắn ở nhà một mình thì thường đem mấy miếng thịt hay trái cây bò lại cho đám mồ côi, tụi nhỏ vui lắm do lớn hơn Ain 2,3 tuổi nên chịu làm cu li cho Ain hết ngày.

Dần dần mấy đứa nhỏ 5, 6 tuổi khác chú ý định cướp thức ăn của đám mồ côi, Ain nhìn theo cũng bất lực, giờ hắn sao nói với cha mẹ được mà báo lão Vu chẳng khác nào tự sát nên hắn chỉ có thể kéo kéo tay tụi nhỏ vô địa phận của hắn rồi cho ít thức ăn, tụi nhỏ cũng thông minh nên khi nhận cũng tranh thủ ăn liền rồi chạy về chỗ của mình, đám 5, 6 tuổi thì đứng nhìn thôi, ai bảo Ain là con tộc trưởng chứ, vô chỗ đó cướp thức ăn xác định no đòn.

Hôm nay, mẹ hắn ở nhà nên Ain chả có thời gian cho đám mồ côi kia thức ăn được, nhưng hắn cũng không bận tâm bằng việc mẹ hắn đang xử lý đống thực phẩm dự trữ, Ain nghe mẹ nói có con gì đó cắn phá thức ăn, năm nay mùa đông khắc nghiệt nên thức ăn cũng hạn hẹp.

Thế là mọi người trong bộ lạc còn trong hang chạy lại phụ dọn thức ăn ra chỗ thoáng để tìm con vật phá hoại kia, kể cả đám mồ côi hay đám 5, 6 tuổi cũng phụ, nói đùa chứ thức ăn của mấy tháng mùa đông đấy, có gì tụi nó cũng đói chết mất.

Cả một ngày bận rộn cũng tìm được nguyên nhân là ổ chuột 5,6 con nằm trong góc hang, hì hục thêm mấy tiếng mới bắt được hết cái ổ cũng đã được che lấp lại, nhóm đi săn cũng trở về kèm theo một con nai sừng tấm nhưng to gấp hai lần con nai Ain thấy qua Tivi và một con heo sừng hươu.

Từ con heo này hắn nghi ngờ, nhớ rằng nó xuất hiện ở quốc đảo Indonesia, sao lại xuất hiện trong khu rừng này mà càng vô lý hơn là nai sừng tấm vốn ở Bắc Mỹ và bắc lục địa Á – Âu, mà thôi sao cũng được thịt nai ngon a, hắn cần gì quan tâm điều đó, lo vượt qua mùa đông năm nay trước tính tiếp.

Mùa đông cũng trôi qua, bộ lạc Đá đá vừa buồn vừa vui, buồn vì có 3 tộc nhân đã không chịu nổi mùa đông nên đã mất, trong đó có 1 đứa trẻ thuộc nhóm mồ côi, đội đi săn vác 3 cái xác ra một nơi gọi là mồ của đá trên đỉnh núi, điều đó cũng không ảnh hưởng tới bộ lạc quá lâu, tại vì họ đã vượt qua mùa đông khắc nghiệt năm rồi.

Cả bộ lạc điều phấn khởi, các phụ nữ đều ra ngoài kiếm thức ăn như cỏ dại, rau củ, trái cây... Còn tụi nhỏ thì vui chơi trong hang, duy nhất chỉ có Ain đứng ở cửa hàng quan sát bên ngoài, hắn giờ đây đã đi vững hơn nên cũng tự tin đứng ở đây, hắn cũng bậm bẹ được vài chữ đây cũng là thành tựu nho nhỏ đó nha, thấy vậy đám nhóc mồ cô đi lại hỏi Ain :

“Vô...chết...thức ăn.“

“Đi...thức ăn...bảo vệ.” Ain quay ra nhìn đám trẻ rồi nói.

Ban đầu cả đám không dám ra ngoài, tụi nó đều được dặn ra ngoài hang nguy hiểm sự thật đã chứng minh qua cái chết của ba mẹ chúng nó nên cả đám rất sợ, nhưng khi nghĩ tới thức ăn cả đám lưỡng lự, như trong mùa đông vừa rồi do thức ăn dự trữ không đủ nên có bạn trong đám đã mất.

Thấy tụi nhỏ lưỡng lự, Ain nói ra một câu khiến cả đám đồng ý :

”Gần.”

Để chắc ăn có đứa chạy vô trong hang lấy ra 3 cây dao đá mang theo phòng thân, thế là hành trình ra ngoài khám phá đã chuẩn bị xong.

tấu chương xong

Bạn đang đọc Số Phận : Thời Đại Nguyên Thủy sáng tác bởi AnSuPer
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnSuPer
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.