Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 36 : Làm Đồ Kim Loại (2)

Tiểu thuyết gốc · 2083 chữ

Dung dịch lỏng đã đổ vào khuôn, giờ mấy đứa nó chỉ cần đợi cho thanh kiếm nguội đi. Thêm qua hơn một tiếng sau, Ain khẽ chạm lớp kim loại, cảm giác mát lạnh truyền tới não hắn, miệng hắn lập tức nhếch lên.

Hắn đã thành công, Ain vội dùng rìu nhẹ nhàng tháo các thanh gỗ bên ngoài ra, lớp đất sét xuất hiện, hắn dùng tay bóc vỡ từng miếng đất sét, càng vào trong thì đất càng đậm màu.

Khi lớp đất sét cuối cùng được tách ra, trước mặt ba đứa nhỏ, một thanh kiếm sáng bóng lộ ra, một màu đặc trưng đỏ cam càng làm Ain chắc chắn hơn, với kiến thức hạn hẹp, Ain nghi ngờ đây là đồng.

Hắn gấp gáp lột bỏ lớp đất sét còn dính trên thanh kiếm, rốt cuộc thanh kiếm cũng được trút bỏ hoàn toàn sự dơ bẩn mà hiện thân trước ánh sáng. Ain cầm thanh kiếm trên tay mà kích động, hắn muốn làm nhiều việc ngay bây giờ nhưng hắn cần dời nó lại.

Trời đã tối, Ain mang thanh kiếm về lều, lấy ra những thứ hắn đã nhờ tụi nhỏ chuẩn bị từ trước như vỏ kiếm, đá mài, cán kiếm,...

Đặt thanh kiếm lên lên đá mài, thật ra gọi đá mài cho chuẩn, chứ nó chỉ là một viên đá có bề mặt nhẵn trơn lấy từ bãi đá, Ain dùng rìu nhẹ nhàng chặt đi những phần dư thừa của quá trình đổ khuôn.

Sau đó, hắn đặt nhẹ ngón tay lên thân kiếm rồi miết nhẹ lên mặt đá mài, tiếng rít tai vang lên, làm tụi nhỏ khó chịu nhưng Ain bây giờ chỉ còn tập trung vào thanh kiếm trong tay.

Dần dần tiếng rít chuyển sang tiếng sắc bén, làm cho mấy đứa nhỏ bỗng lạnh sống lưng, còn hắn thấy vừa đủ, liền chỉnh góc mài để cho lưỡi sắc bén, rồi hết mặt này tới mặt khác.

Mài xong lưỡi thì hắn mài phần lõi cán mài cho nhẵn. Xong, Ain mài mũi kiếm và lưng kiếm nữa mới kết thúc phần mài, rồi hắn tra thử vỏ kiếm vào.

Vỏ kiếm được làm bằng da thú, sau đó Zua phải dùng mũi mảnh đá nung nóng để làm các lỗ may, cuối cùng Ska dùng gân thú xỏ vào các lỗ may siết lại, sau cùng là trét nhựa cây vào.

Ain cũng mong là lưỡi kiếm không bén đến mức cắt đôi vỏ da thú, nếu điều đó xảy ra là hắn khóc a, phải làm thêm vỏ kiếm nữa á, nhưng may mắn là trình độ mài của hắn chưa đủ tốt hoặc da thú đủ dày, nên Ain không thấy có dấu hiệu vỏ kiếm bị rách.

Có vỏ kiếm rồi, Ain an tâm mà tra cán kiếm vào, chỉ có việc cách làm sao tra kiếm chắc chắn khiến hắn nghĩ cả đêm, mới nhớ ra cách chốt cán kiếm giữa thân kiếm và cán kiếm.

Do là làm cán kiếm sau nên hắn chỉ có thể làm như sau, đầu tiên hắn khoan một lỗ nhỏ giữa cán kiếm, khoảng giữa chỗ cầm kiếm và một lỗ ở gần vành chắn.

Sau đó, hắn dùng một thanh gỗ nhỏ vừa cái lỗ kia, rồi hắn tiếp tục khoan vào thanh gỗ nhỏ ở giữa một lỗ nhỏ nữa vừa với thân kiếm.

Hắn tra thân kiếm và vành chắn vào cán kiếm, khi thân kiếm tới lỗ ở vành chắn thì Ain lấy thanh gỗ nhỏ kia ra nhúng vào nhựa cây rồi đặt vào lỗ cho thân kiếm xuyên qua, tới cái lỗ thứ hai, hắn cũng làm như trên.

Xong rồi, Ain trét nhựa cây vào các chỗ mối nối, hoàn tất, hắn mới nhìn ra thì trời đã khuya nên hắn cất thanh kiếm vào một góc, rồi dọn dẹp đi ngủ.

Ánh sáng bầu trời đầy sao, chiếu sáng một cái lều giữa khu rừng, một buổi tối yên bình nữa trôi qua, sáng hôm qua tỉnh dậy, Ain vội lấy thanh kiếm ra dùng đá tiếp tục mài lưỡi và chuôi kiếm lần cuối.

Ain tra kiếm vào vỏ một lần nữa, rồi lấy kiếm ra soi trước ánh sáng mặt trời, ánh kim lấp lánh làm tụi nhỏ hâm mộ không thôi, rồi hắn tưới nước vào lưỡi kiếm.

Xong mới vung kiếm vào mấy miếng thịt được treo trên cây, một đường sáng bóng lóe lên, miếng thịt đã bị cắt làm đôi.

Tụi nhỏ thấy vậy mới há hốc, mồm chữ A, hai mắt muốn lòi rớt ra, lần đầu tụi nó thấy một vật sắc như vậy, không là lần thứ hai mới đúng, Ain lúc này cực kỳ phấn khích.

Hắn sờ tay vào lưỡi kiếm sự sắc bén, làm Ain chảy máu một ít nhưng hắn không quan tâm, tra kiếm vào vỏ lại, hắn cần làm bây giờ là làm sao thuần thuật với thanh kiếm nhanh nhất.

Bỗng hắn nhớ đến việc sau khi làm kiếm thì cần phải đặt tên, hắn nghĩ mãi mới ra được một cái tên cực quen thuộc :

“Thuận Thiên Kiếm ha ha vậy đây là tên của mày đấy nhé.“

Hắn ôm thanh kiếm vào người rồi nói to, tụi nhỏ nghe mà không hiểu liền muốn hỏi gì đó, bỗng thanh kiếm run cực nhẹ, làm cho Ain ngạc nhiên, hắn nhìn chằm chằm vào Thuận Thiên Kiếm.

Mãi đến khi tụi nhỏ hối hả bảo hắn giải thích cái tên thì Ain mớ sực tỉnh rồi trả lời :

“Uhm tao nghĩ khi làm ra một thứ như vầy thì phải đặt tên cho nó, để nó như một người anh em cùng tao trả thù cho bộ lạc.“

Vừa nói xong thì ánh mắt hắn đỏ rực lên, tụi nhỏ cũng trầm lại, sau đó là đứa thanh tỉnh trước, Dio hỏi :

“Sau này tụi tao cũng có thứ như vầy phải không?”

“Đúng như bây giờ tao không thể làm cho tụi bây được, loại đá kia tao tạm gọi là đồng đi, nếu có nhiều thì tao sẽ làm cho tụi bây một thanh và tụi bây tự đặt tên, thấy sao.“

“Được mày nhớ nha, hú, chúng ta cũng sẽ có kiếm a.“

Ry phấn khích trả lời trước, rồi nó nhảy nhót cùng mấy đứa còn lại, thấy tình hình của cả đám, Ain cũng cười chung vui với tụi nó, rồi cả đám đi làm bữa trưa ăn mừng.

Thuận Thiên Kiếm có hình dạng là một thanh kiếm hai lưỡi, phần rộng nhất của thân kiếm ở ngay vành chắn là 5cm và phần mũi được hắn làm nhọn đi, để có thể gây sát thương cực lớn cho đòn thọc, đâm.

Độ dày được hắn tinh chỉnh thành còn khoảng từ 0,5-0,8cm, chiều dài cả thân kiếm là khoảng 70cm, phần cán kiếm dài 15cm làm bằng gỗ sồi với độ dày là 4cm.

Phần chuôi kiếm được nới ra hai ngạch nhỏ hai bên, một bên khắc ký tự hình ấn bộ lạc Đá đá, một bên hình chim lạc, đây là hai ký tự ý nghĩa đối với hắn nhất.

Tổng trọng lượng cả thanh kiếm là 3kg, điều này làm cho thanh kiếm quá nhẹ với tiêu chuẩn của kiếp trước của hắn.

Sau khi làm xong thanh kiếm, Ain cũng cần nghỉ ngơi, vì việc làm một thanh kiếm đã tốn rất nhiều thời gian và sức người, còn một điều nữa làm hắn muốn luyện kiếm.

Dio và Pu lại tiếp tục nung than, làm cho Ain vài khuôn gỗ nữa, còn Ry sau thời gian nằm dưỡng, đã cùng Zua ra ngoài săn bắt.

Ain đi ngoài bãi đất trống, bắt đầu những bài tập cơ bản nhất, đầu tiên là cảm nhận kiếm, hắn phải làm sao cho cảm giác cầm nắm của mình thoải mái và chắc chắn, chỉ cần vài lần thử đi thử lại, hắn đã thành công.

Bước thứ hai là chém ngang, chém dọc kỹ năng này ngốn thời gian của hắn nhất, đáng sợ mãi tới tối mà hắn vẫn chưa nắm bắt được một chút da lông nào.

Ngày qua ngày, Ain vẫn cứ luyện kiếm không màng đến thế gian nữa, chém ngang, chém dọc rồi đâm cứ thế mà hết ngày, hết đêm thậm chí hắn còn không quan tâm đến việc Ry và Zua đã nói chuyện với vài người đơn độc tập hợp ở hồ, rồi việc Dio làm thêm cái lò thứ ba nữa.

Trải qua một tháng trời, Ain mới tạm thoát khỏi trạng thái cuồng luyện tập mà trở lại thực tại.

Số thông tin suốt một tháng nay, hắn tiêu hóa hết trong nửa ngày, hắn cũng vui vì khi không có hắn thì cả nhóm cũng không có lệch hướng phát triển.

“Gì, hai đứa bây tiếp xúc với đám người kia, thế nào có chuyện gì xảy ra không?"

“Không, tụi tao chỉ trao đổi vài thông tin và vài món thực phẩm thôi, à mà yên tâm tụi tao không có nói vị trí của mình đâu.“

Thấy Ain còn đăm chiêu, Zua mới nói thêm :

“Tao xóa hết dấu vết trên đường về rồi, mày lo gì nữa.”

“Ừ nhưng vẫn phải cẩn thận, chúng ta hiện yếu thế mà lại nắm giữ nhiều đồ.“

Nghe tới đây, cả đám bỗng giật mình, đúng thật tụi nó đang nắm giữ cách làm than, lò nung, nuôi cá, chuồng heo,...Mặt tụi nó trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết, chưa xong cảm xúc kia, tụi nó lại nghe Ain nói.

“Để đảm bảo chút nữa tụi bây đi làm cái này…cái này…”

Thế là cả buổi chiều, nhóm Ain tất bật đi kiếm dây leo, nhựa cây, gỗ để làm các loại bẫy và báo động xung quanh căn lều trong bán kính 3km. Hôm sau, mấy đứa nhỏ vẫn tiếp tục đi làm các loại bẫy, còn Ain tiếp tục hành trình nung quặng kim loại kia, à không là quặng đồng mới đúng.

Hắn bước ra chỗ lò thứ ba, cái lò nung do Dio làm, lò này cơ bản vẫn là làm bằng gạch, với sự tỉ mỉ của Pu thì Dio đã thay đổi nhiều chỗ trong lò, như vỉ nung được làm thấp hơn cửa lò chừng vài cm, cửa châm than cũng được mở rộng hơn và phía trên đỉnh lò không còn làm kín, thay vào đó là vô số lỗ nhỏ để thông khói.

Cần quan sát, hắn càng vui vì mấy đứa nhỏ cũng dần có kinh nghiệm hơn trước, cửa châm than nhỏ thì làm cho to ra, thông khói không hiệu quả thì thay đổi.

Thậm chí Ain còn thấy có vẻ vỉ nung cũng được hai đứa nhỏ cải tiến không ít.

Ain bắt đầu chuẩn bị các nguyên liệu để làm đồ đồng, than hỗn hợp được Dio chuẩn bị rất nhiều, đến mức hắn thấy thì phải ngạc nhiên mà thốt lên :

“Có lẽ mình cần một nhà kho rồi quá.”

Cục đồng dư ngày nào, được Pu đem vào để chung với những mảnh quặng đồng chờ ngày sử dụng lại, khuôn đúc được Dio và Pu chuẩn bị khá nhiều, chỉ còn chờ Ain tạo hình nữa thôi.

Ain lấy một lưỡi rìu ra đặt vào trong khuôn rồi bắt đầu tạo hình cho nó, xong thì hắn lại lấy những mảnh đá ra cố gắng tạo hình cho con dao găm và rìu.

Nhờ vào kinh nghiệm từng làm thanh kiếm nên Ain nhanh chóng tạo hình cho hai vật dụng còn lại, hắn còn cải thiện chiều dài của lưỡi rìu đá từ khoảng 6cm lên thành 10cm, các chi tiết được giữ nguyên hoặc tinh gọn lại.

Sau khi tạo hình xong, hắn bắt đầu châm lửa lò nung, bỏ đồng vào nồi rồi Ain bắt đầu bỏ than vào, chờ khi ngọn lửa dần to hơn, hắn đi ra chỗ suối lấy vài tảng đá to phẳng đặt ở gần lò, rồi đi về lều lấy thêm một cái nồi nữa.

Xong Ain ngồi ngay lò chực chờ châm lửa khi có dấu hiệu nhiệt độ giảm, đói thì hắn ngồi ăn trưa tại chỗ.

tấu chương xong.

Bạn đang đọc Số Phận : Thời Đại Nguyên Thủy sáng tác bởi AnSuPer
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnSuPer
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.