Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 38 : Thăm Dò

Tiểu thuyết gốc · 2327 chữ

Cuộc sống của cả nhóm Ain, đã có thể bình yên thêm một thời gian nữa nhưng luôn có sự bất ngờ trong dự định. Lúc này, trước mặt Ain và đám nhóc, là một nhóm người từ bờ hồ.

Trở lại mười lăm phút trước.

Ain cùng với đám nhóc vốn đang ngồi ăn sáng, bỗng cả đám nghe tiếng chuông cảnh báo được đặt ở trong bán kính 5km xung quanh lều, liền vội chạy ra kiểm tra tình hình.

“Suốt thời gian gần đây, các loài vật đã chạy trốn khỏi nơi này do 'kẻ tàn sát' là Ry. Làm sao bẫy lại kích hoạt được nhỉ? Không lẽ là đám người kia?”

Càng nghĩ, mặt Ain càng nghiêm trọng, tốc độ của hắn cũng nhanh hơn trông thấy. Là người quan sát hắn suốt thời gian dài, Zua liền nhảy lên các cành cây, rồi biến mất khỏi tầm nhìn tụi nhỏ.

Cả đám thấy vậy cũng nắm chặt vũ khí, riêng Ry thì miệng hơi nhếch lên phấn khích, tay siết mạnh vào cây rìu trong tay.

Tới nơi, cả đám thấy, một trong cái bẫy của mình là bẫy lưới, hiện đang chứa một nhóm người, thấy có người đi tới một trong nhóm người kia lên tiếng :

“Này, mau thả chúng tao xuống với.“

Nghe yêu cầu từ người kia, làm Ain khó chịu không nói gì, thấy vậy người kia càng nổi giận mà thét lên :

“Lũ nhóc mau thả tụi tao xuống, không thì tao mà xuống được, là tụi mày xong đời rồi, lũ ranh.“

Nghe tới đây, thằng Ry hạ trọng tâm xuống, tay âm thầm tháo vỏ rìu ra, mấy đứa còn lại mặt hiện ra khó chịu. Trong đám người kia, có một ông lão bỗng thấy một tia sáng từ mấy đứa nhóc thì như nhận ra gì đó mà lên tiếng :

“Này có phải là mấy đứa hai tháng trước không? Ta là người từng trao đổi đồ ở khu rừng bờ hồ đây, mau giúp chúng tôi với.“

Ain nghe thấy, chỉ nhìn qua Ry chờ xác nhận, còn thằng nhóc đang cố nhớ lại ký ức rồi nhìn vào người kia xem có đúng không? Sau khi xác nhận đúng từ cú gật đầu của Ry, Ain mới từ tốn nói :

“Cho dù là người từng trao đổi đi chăng nữa thì mấy người là ai? Vì sao mấy người đi vào khu vực này?”

“Tôi và cậu bé kia từng trao đổi hàng hóa rồi, nên có thể thả chúng tôi xuống không?“

“Hai người trao đổi với nhau mấy lần, hay chỉ một lần như người xa lạ. Như vậy thì làm sao tụi này có thể đảm bảo mấy người không có ý đồ xấu, thậm chí ông ta còn đòi giết tụi này cơ mà.”

Nghe một tràng chất vấn từ Ain, ông lão chỉ có thể lắp bắp vài từ “Tôi…tôi…ai da“, mấy người còn lại ánh mắt hình viên đạn nhìn vào người đe dọa nhóm Ain vừa rồi.

Hắn ta định quay mặt đi, nhưng bị mắc trong lưới nên chỉ có thể để mặt ra chịu trận, thấy bên kia im lặng Ain mới khó chịu nói tiếp :

“Các người nếu không trả lời câu hỏi của tôi, thì ở đó mà đợi đến đêm mà bị các con vật ăn thịt đi.“

Nói xong, Ain quay người như cùng cả đám chuẩn bị bỏ đi thì ông lão kia thấy vậy gấp gáp nói :

“Từ từ đợi chút tôi nói, tôi nói.“

Nghe câu trả lời mong muốn, Ain mới quay người lại, còn ông lão thấy vậy chỉ thở phào nghĩ :

“Thôi vào địa phận người ta, đành chấp nhận thôi.“

Ông lão hít một hơi thật sâu rồi chậm rãi nói với nhóm Ain :

“Tụi tôi là một nhóm người đơn độc tập hợp lại để sinh tồn trong khu rừng, có một chỗ trao đổi hàng hóa ở bờ hồ, đi chừng nửa ngày là chỗ của tôi.

Còn lý do vào đây là có người nói rằng, xung quanh đây có một người đổi vài viên đá lạ lấy thực phẩm nên tụi tôi đến để tìm trao đổi, đây số đá mà chúng tôi mang đến đây.“

Nói rồi, ông ta khó khăn lấy một cái túi da, mở ra một chút cho Ain thấy viên đá, nghe từ lời nói đến hành động đối phương không có sự nguy hiểm, nên Ain đánh giá tình hình một chút, rồi quay sang Ry nói :

“Ry thả họ xuống đi.“

Nghe hắn nói, làm Ry hơi buồn nhưng nó cũng nhanh chóng thả tấm lưới xuống, đám người mới đứng dậy phủi bụi một chút rồi xoa bóp cơ thể nhức mỏi do bị treo lơ lửng quá lâu.

Bên kia đã ổn định lại, Ain mới nói :

“Nếu tới đây trao đổi thì các người đợi tôi một chút.“

Nói xong, Ain quay đầu lại ghé tai với đám nhỏ thì bỗng tên dọa nạt ban đầu rút một cây lao đá ra trong âm thầm, rồi khi thấy thằng nhóc đáng ghét kia làm hắn bẻ mặt trước trưởng đoàn quay lưng lại.

Hắn không suy nghĩ mà liền cầm lao đá xông tới, trong nhận định của hắn giết xong tên này thì đám còn lại cũng sẽ bị tàn sát trong giây lát, vì hắn là Chiến sĩ 2 đầu.

Đám người bên kia thấy dị động cũng bất ngờ không kịp trở tay, có người vươn tay định tiến lên ngăn cản nhưng rồi vụt tay lại. Chỉ thấy tên kia đã cấp tốc tới sau lưng Ain, chỉ còn một bước nữa, mũi lao sẽ ghim sâu vào tấm lưng Ain.

Nhưng rồi hắn đang hí hửng, thì hắn chỉ thấy cây lao của mình không hiểu vì sao bị chặt mất làm đôi, theo quán tính hắn bị mất đà mà lao tới nhưng hắn phải thắng gấp, vì ngay cổ hắn là một thứ sắc nhọn khác.

Đáng sợ hơn là có một thứ sắc bén cũng đang ở sau cổ hắn, chỉ cần một tích tắc nữa thôi thì cổ của hắn đã thủng hai lỗ rồi, mấy đứa nhỏ nhìn tình hình trên cũng không bất ngờ, vì khi Ain quay người lại đã đánh mắt cho Ry.

Trải qua gần mười năm sinh sống, tập luyện cùng nhau, tụi nó đã quá hiểu Ain, Ry thì nó đã ngứa tay từ lâu rồi mà chưa có sự đồng ý của hắn thì không dám động, giờ thì hay rồi, vừa nhận tín hiệu thì tên kia đã hành động, nó chỉ kịp dùng rìu chặt đi cây lao.

May cho hắn là Ain chỉ muốn dọa, nếu không Ry đã chặt phăng cánh tay đó rồi, khịt mũi một cái, Ry khó chịu mà lùi lại, vì spotlight đã thuộc vào hai tên đồng đội của nó.

Từ khi bên kia được thả xuống, Ain đã thấy ánh mắt giết người ẩn khuất của tên kia, hắn đã đoán được phần nào cũng như muốn thử vài thứ và Ain đã đúng.

Tên kia lao đến, khiến Ain hơi giật mình nhưng vẫn giữ được bình tĩnh, suốt hai tháng tập luyện tới lúc phát huy, Ain rút thanh kiếm ra trong chớp nhoáng rồi chĩa về phía trước, vì hắn biết có hai đứa nhỏ còn lại đảm bảo cho hắn an toàn.

Đây không còn phải là sự tin tưởng đồng đội nữa mà cao cấp hơn, Ain đảm bảo rằng bất cứ dị biến nào thì hai đứa kia cũng sẽ hóa giải được cho hắn.

Còn một điều nữa, hắn muốn thăm dò thử xem rằng tên này có phải là người mạnh nhất bên đó không hay chỉ là tốt thí. Và Ain thấy hành động của nhóm người kia càng làm hắn đau đầu, vì không thể xác định được trường hợp nào là đúng, hay là do hắn suy nghĩ nhiều.

Bỏ qua mấy vấn đề trên, Ain cần quan tâm đến việc trao đổi của hai bên trước nếu thuận lợi thì còn trao đổi, không hợp thì hắn đành xóa sổ chỗ bờ hồ đó vậy.

Còn những người phía đối diện, thì đang há hốc mồm vì ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Zua ở sau lưng tên kia, rõ ràng họ từ đầu không phát hiện ra sự hiện diện của đứa nhóc này.

Họ còn đang nhìn ở sau lưng tên kia, chỉ trong tích tắc một bóng lưng từ đâu xuất hiện sau lưng tên đó, có người suy nghĩ kỹ lại nếu họ lúc bị treo trên lưới kia có dị động nào thì họ có thể chết không biết lý do rồi.

Ông lão bên kia thấy ba thứ sắc bén kia thì mắt lóe lên nghĩ :

“Không lẽ đó là đồ từ tảng đá kia, không đúng như vậy thì quá sắc bén rồi, cuộc trao đổi này chỉ mong là hòa vốn không nhóm mình tan rã mất.“

Lão nhìn vào vết máu đang chảy trên cổ tên kia mà suy đoán, lão cần lên tiếng để hóa giải còn trao đổi nữa, nơi này quá sức tưởng tượng với họ rồi, nhưng lão chưa cần lên tiếng thì Ain đã lên tiếng trước :

“Chà có vẻ anh chàng này chưa biết tình hình rồi, thôi do lần đầu nên tôi không muốn có sự chết chóc nào ở khu vực này đâu, các người mau đưa tên này ra cầm máu đi. Còn đồ vật thì đợi một xíu, mong là các người lấy tên này làm gương, sẽ không có sự tha thứ cho lần sau đâu,“

Vừa nói, Ain vừa hạ đao xuống và ra dấu cho Zua lùi lại, xong rồi hắn nhìn về phía đối phương nói, càng nói giọng càng đanh thép lại và ánh mắt trở nên giễu cợt.

Tên kia giận đến mức sôi máu, nhưng khi nhìn lại ba đứa nhóc với vũ khí còn vương máu trên tay, hắn chỉ có thể nuốt giận vào trong, hắn im lặng trở về cho đám người cầm máu.

Hai bên đã về như cũ, rồi Zua với Ska mới chạy về đi ít da thú và thịt ra trao đổi, khi hai đứa trở lại thì cuộc trao đổi mới bắt đầu diễn ra.

Sờ vào mấy tảng đá đối phương mang theo, làm cho Ain hơi mất tự nhiên, vì quá là nhiều a màu sắc nào cũng có. Bỗng hắn hướng tới một tảng đá màu nâu đỏ nhưng điều làm Ain chú ý, là trên đó có một số chấm li ti màu đen xám.

Cầm tảng đá lên, Ain hướng về phía ông lão hỏi :

“Đá loại này mấy người còn không?”

“À, loại đó chỉ có một cái, do khi hồ cạn có người mới mang lên được nên nếu cậu hứng thú, thì lần sau tụi tôi sẽ cố tìm thêm vài tảng nữa, cậu thấy đấy, do phải lặn xuống hồ nên khá nguy hiểm cậu xem có thể đổi ba cái tấm da thú được không?”

“À thì ra vậy, được thôi Dio lấy cho họ ba cái da thú.“

Hai bên đều vui vì đã thành công mục đích của mình, Ain hào phóng vì trong nhà còn đang chất cả đống, do thằng Ry 'quá tay' kia kìa, nếu bên đối phương ngỏ ý thì hắn chắc lần sau họ mang cả tấn đá qua đổi quá.

Mà bên kia cũng vui, vì khi nhìn trên người mấy đứa nhóc mặc đồ da thú hơi lạ, có tận hai tấm trên dưới mà họ không cần quan tâm cho lắm, đổi một tảng đá không có tác dụng lấy ba tấm da thú thì đã quá lời.

Sau đó hai bên cũng trao đổi thêm vài thứ vụn vặt như trái cây, vỏ sò, hay sừng một số loài động vật lấy về mấy chục kg thịt, trao đổi xong thì nhà nào đi đi về nhà đấy.

Nhìn bóng lưng đối phương biến mất khỏi tầm mắt, Ain mới nghiêm giọng nói :

“Sau này đi săn hay làm gì trong khu vực này cẩn thận một chút, tên kia có lẽ sẽ trả thù đấy.“

“Khà khà, tao mà ra tay thì hắn không còn đường sống đâu, lo gì, mẹ nếu không phải mày ngăn cản thì tay hắn làm gì còn, rìu của tao còn đang bực tức nè.“

Vừa nói Ry giơ cây rìu đồng lên cho Ain xem, như muốn chứng minh lời nói của nó, Ain chỉ thở dài rồi nói :

“Bớt tự mãn đi, tao không chắc bên kia yếu đâu, hơn nữa người ta đông hơn mình đấy, chỉ là do bất ngờ mới thắng thế thôi.“

“Biết rồi nói hoài, đúng không Zua.“

Trên đường về Ain dặn dò thêm mấy câu mà thằng Ry không nghe nên bị hắn gõ đầu một trận, lúc này Dio mới hỏi :

“Mày thấy tên đó ra sao?”

“Mạnh, có thể là Chiến sĩ 2 đầu hoặc 3 đầu, nếu một đối một thì chưa chắc nhưng với thứ này thì chưa biết bên nào thắng.“

Ain nhìn Dio rồi nói ra suy đoán của mình, xong hắn sờ vào vỏ Thuận Thiên Kiếm cười, mấy đứa nhỏ thì trầm mặt, đúng là tụi nó thắng thế nhờ bất ngờ nếu không có lẽ đi hết cả đám.

Nhưng đó là hai tháng trước, bây giờ thì cả đám tự tin với thực lực của mình rồi, tiếng cười không biết đứa nào vang lên không khí vui vẻ hứng khởi đi về lều.

tấu chương xong.

Bạn đang đọc Số Phận : Thời Đại Nguyên Thủy sáng tác bởi AnSuPer
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnSuPer
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.