Tổ sư gia đệ nhất cổ kim 1514
Cổ Quân ngồi trước mặt Lâm Phong, mỉm cười nói: "Ngày thành mới hoàn thành, trẫm sẽ mời các vị đạo hữu đến tham dự, mong Lâm Phong đạo hữu nể mặt."
Lâm Phong cũng mỉm cười đáp: "Nếu không có gì thay đổi, ta sẽ đến. Quý tộc phải ẩn nhẫn ở Trung Thiên thế giới bao nhiêu năm, nay khổ tận cam lai, thật đáng mừng."
Cổ Quân đứng dậy, nói: "Vậy ta xin phép cáo từ trước."
Sau khi đã biết rõ thái độ của Huyền Môn Thiên Tông, Cổ Hoàng nhất mạch có thể tự do hành động.
Thái Hư Quan và Thục Sơn đều phong sơn, tuy Cổ tộc trở về Thần Châu Hạo Thổ gây chấn động rất lớn nhưng bọn họ sẽ không nhúng tay vào.
Sau khi Cổ Quân rời đi, Lâm Phong vẫn ngồi trong Chư Thiên đại điện. Hắn bỗng nảy ra ý nghĩ, dùng pháp lực biến thành một luồng sáng, đi đến Thiên Kim Các, nơi đặt lò luyện đan.
Đại đồ đệ Tiêu Diễm của hắn lúc này đang bận rộn trong Thiên Kim Các, không thể phân tâm. Ngay cả khi Cổ Quân đến không rảnh gặp mặt.
Nhưng Tiêu Diễm lúc này không phải đang luyện đan mà là đang luyện chế một món pháp bảo.
Pháp bảo kia đã gần hoàn thành, là một lò luyện đan màu đen, ba chân vững chãi, khổng lồ, lừng lững giữa không trung.
Ngọn lửa màu vàng kim xen lẫn hai màu lam đỏ đang vờn quanh lò luyện đan, xoay tròn không ngừng. Dưới sự dẫn dắt của pháp lực, Tiêu Diễm đang tôi luyện lò luyện đan.
Loại hỏa diễm đặc thù này là một trong Thất Đại Chân Hỏa trên thế gian - Nam Minh Ly Hỏa. Nó không chỉ có uy lực lớn mà còn có ích rất lớn đối với việc luyện đan, luyện dược, tôi luyện pháp khí, pháp bảo.
Được nó trợ giúp, trong số những thân truyền đệ tử của Lâm Phong, Tiêu Diễm không chỉ là người luyện đan giỏi nhất, hơn cả Chu Dịch và Uông Lâm, mà còn là người luyện khí giỏi nhất. Chỉ là so với luyện đan, sự chênh lệch giữa hắn và những người khác không quá lớn. Bản thân Tiêu Diễm cũng hứng thú và am hiểu về luyện đan hơn.
Hắn tôi luyện lò luyện đan là vì muốn luyện chế ra một món pháp bảo lò luyện đan.
Lò luyện đan tốt có thể khiến việc luyện đan đạt hiệu quả gấp đôi. Ngược lại, đối với người luyện đan và luyện khí giỏi như Tiêu Diễm mà nói, một khi luyện chế thành công món pháp bảo lò luyện đan bằng chính sự am hiểu về đan đạo của bản thân, nó nhất định sẽ là một món đồ phi phàm.
Đặc biệt là những nguyên liệu hắn dùng để luyện chế đều vô cùng quý giá.
Cả điều kiện tốt lẫn nguyên liệu tốt đều đã có đủ, nếu vẫn không thể luyện chế ra bảo vật thì chỉ có thể trách ông trời.
Sau khi chiến tranh hai giới chấm dứt, tâm tư Tiêu Viêm vẫn luôn đặt trên món pháp bảo mới luyện chế này. Lấy thần thông pháp lực của hắn, việc này vốn chẳng phải việc khó gì nhưng lần này Tiêu Viêm muốn càng tinh xảo hơn, nhất định phải đạt đến kết quả hoàn mỹ nhất, không ngừng cân nhắc điều chỉnh, chuẩn bị thật chu đáo.
Cho nên mãi cho đến gần đây, sau khi vấn đề giữa Đường Tuấn và Lôi thị gia tộc ngã ngũ, Tiêu Viêm mới rốt cuộc đến Hồi Thiên Kim Các, bắt đầu tế luyện bảo vật này.
Công hiệu đặc thù của Hồi Thiên Kim Các cũng có thể tạo tác dụng không nhỏ đối với việc luyện chế bảo vật lò luyện đan này.
Ngoài Tiêu Viêm ra, Tự Ngôn Vô Úy, Liễu Hạ Phong cùng các đệ tử chân truyền đời thứ hai, cùng Đoan Mộc Huyên các loại đệ tử chân truyền đời thứ ba có sở trường đặc thù cũng đều ở bên cạnh phụ tá.
Lâm Phong đến sau, không nói nhiều, chỉ ở bên cạnh nhìn Tiêu Viêm luyện bảo, trừ phi xuất hiện tổn hại đột ngột, nếu không dù luyện tốt hay luyện hỏng, Lâm Phong cũng sẽ không nhúng tay, đây là pháp bảo của Tiêu Viêm.
Thời gian trôi qua, pháp lực của Tiêu Viêm hóa thành một đạo lại một đạo hỏa diễm chảy vào trong lò luyện đan màu đen trên đỉnh đầu hắn nhưng không chỉ giới hạn ở Nam Minh Ly Hỏa.
Ngoại trừ U Minh Tà Hoàng quá mức bá đạo, Huyền Thiên Kiếp Diễm thôn thiên phệ địa và Hồng Liên Nghiệp Hỏa quỷ dị khó lường, còn có Thuần Dương Chân Hỏa màu trắng sữa, Thái Dương Chân Hỏa màu vàng kim và Địa Tạng Chân Hoàng màu xanh cũng cuồn cuộn không ngừng gia trì vào trong lò luyện đan.
Hào quang xung quanh lò đan màu đen cũng ngày càng sáng rõ, trên dưới thân lò lấp lóe các loại bảo quang, lưu chuyển không ngừng.
Trong bảo quang, không ngừng có từng con Kim Ô tựa như mặt trời, Phượng Hoàng ngũ đức trên lưng, cùng với cảnh tượng núi non sông ngòi vạn dặm cùng nhau hiện lên, mà ánh sáng màu vàng rực rỡ hai màu đỏ lam chiếu rọi, thì lại như mây mù rực rỡ, tô điểm cho tất cả, dần dần cùng nhau chui vào trong lò luyện đan màu đen.
Đến thời khắc cuối cùng, trong mắt Tiêu Viêm loé sáng, hắn bỗng nhiên điểm một ngón tay, một đạo ma hỏa màu lam tím cuồng bạo cũng rơi vào trên lò luyện đan.
Bị U Minh Tà Hoàng kích thích lần cuối, lò luyện đan màu đen ầm ầm chấn động, lơ lửng giữa không trung.
Đăng bởi | Athox |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |