Dạ Tiệc (2)
Chương 46: Dạ Tiệc (2)
“Ôi, nhìn kìa, Jackson. Đó là mỹ phẩm của phái Michu đấy.”
Sofia không ngừng trầm trồ khi quan sát những món quà mà các quý tộc dâng lên cho Bá tước.
Đây là những báu vật mà một gia đình nhỏ như nhà Nam tước Russell chỉ có thể mơ tưởng.
“Sofia, không cần phải ghen tị. Sau này anh sẽ mua cho em thứ còn tốt hơn.”
“Thật chứ? Em trông cậy vào anh đấy, Jackson.”
Vừa nói, Sofia ôm chặt lấy cổ Jackson.
“Các ngươi đây rồi.”
Một giọng nói nghiêm khắc vang lên từ phía sau, khiến cả hai giật mình quay lại.
“Sư phụ!”
Jackson thốt lên với vẻ mặt đầy bất ngờ. Sự xuất hiện đột ngột của sư phụ, người đã biến mất từ khi buổi dạ tiệc bắt đầu, quả là ngoài dự đoán.
“Ngài đã ở đâu vậy?”
“Ta điều tra những người tham dự. Điều đó cần thiết để chuẩn bị kế hoạch đối phó với Damien Haksen.”
Nghe lời Jacques Noiré nói, nét mặt Jackson thoáng vẻ khó chịu nhưng không dám lên tiếng.
“Ngươi có việc phải làm. Hãy mang món quà này đến tặng Bá tước.”
Jacques Noiré đưa cho Jackson một chiếc lọ thủy tinh.
Bên trong chiếc lọ là một chất lỏng phát sáng màu đỏ.
“Đây là gì vậy?”
“Là quà sinh nhật dành cho Olivia.”
“Vậy tại sao con phải là người dâng quà này cho Olivia?”
Ánh mắt Jacques Noiré trở nên lạnh lẽo.
Lo sợ sư phụ nổi giận, Jackson vội nhận lấy chiếc lọ.
“Sư phụ, nhưng ngài vẫn nên nói một chút về tác dụng của lọ thuốc này. Khi dâng lên Bá tước, chẳng phải cần phải giải thích sao?”
“Không cần lo lắng về điều đó. Tất cả mọi người sẽ tự nhận ra mà không cần ta phải nói gì.”
Lời giải thích của Jacques Noiré khiến Jackson cảm thấy khó hiểu.
“Thôi, đừng bận tâm những điều không cần thiết nữa, mau đi nhanh lên.”
Jacques Noiré đẩy Jackson về phía Bá tước. Không còn lựa chọn nào khác, Jackson đành bước về phía ông.
“Sofia, đi cùng anh…”
“Ngươi ở lại đây.”
Jacques Noiré ngăn Sofia lại.
“Sao lại thế, tại sao ngài…”
Jacques Noiré nhìn cô một cách lạnh lùng, khiến Sofia phải im lặng, không dám hỏi thêm.
Jackson tiến đến gần Bá tước Copperhead, tay cầm món quà mà sư phụ hắn đưa.
“Thưa ngài, tôi là Jackson Cutter.”
Quỳ gối bằng một chân, Jackson cất tiếng.
“Jackson Cutter? Có ai biết người này là ai không?”
“Ta chưa từng nghe qua cái tên này.”
Không một quý tộc nào nhận ra cái tên Jackson Cutter.
Jackson im lặng, cắn chặt môi.
“Jackson Cutter? Jackson Cutter…”
Ngay cả Bá tước cũng không nhận ra hắn. Mặt hắn đỏ bừng lên vì xấu hổ.
“Ngài Bá tước, xin ngài chờ một chút…”
Ngay lúc đó, quản gia tiến đến thì thầm vào tai Bá tước. Đồng tử ông khẽ giãn ra.
“Ngươi là Jackson Cutter, Kẻ Sát Ogre.”
“Thật vinh dự khi được ngài nhận ra!”
Khi Bá tước nhắc đến danh hiệu của mình, gương mặt Jackson Cutter lập tức sáng bừng.
“Kẻ Sát Ogre? Danh hiệu này ta chưa từng nghe qua.”
“Ồ, ta có nghe rồi. Có một hiệp sĩ trẻ từng săn ogre một mình. Chắc là hắn đây.”
“Hắn giết được con quái vật đó một mình sao? Ấn tượng thật.”
Các quý tộc bắt đầu xì xào bàn tán về Jackson Cutter.
Nghe họ nói về mình, nụ cười trên môi Jackson càng thêm rạng rỡ.
“Thưa ngài, để kính tặng tiểu thư Olivia, tôi xin dâng món quà này.”
Jackson lấy lọ thuốc ra và dâng bằng cả hai tay.
“Đó là gì? Là loại thuốc gì vậy?”
“Chất lỏng phát sáng màu đỏ đó… Chẳng lẽ là Thần Dược Sinh Lực?”
“Loại thuốc chỉ cần một ngụm có thể giúp bạn không mệt mỏi suốt cả ngày?”
“Ta nghe nói đó là một món hàng mà phái Michu chỉ bán cho những khách hàng đặc biệt. Làm thế nào hắn có được nó…?”
Phản ứng của các quý tộc vô cùng sôi nổi.
Nếu đó thực sự là Thần Dược Sinh Lực, thì giá trị của nó vượt xa tất cả các món quà trước đây.
“Thần Dược Sinh Lực! Làm thế nào ngươi có được món đồ quý giá như vậy?”
Đặc biệt, phản ứng của Bá tước rất đáng chú ý.
Ở tuổi xế chiều, sức khỏe là mối bận tâm hàng đầu của ông.
“Olivia, nhìn xem! Chẳng phải đây là một món quà đặc biệt sao?”
“Có lẽ vậy.”
Olivia đáp lại bằng giọng điệu thờ ơ, một lần nữa không tỏ ra mấy hứng thú với món quà.
“Tốt, rất tốt.”
Bá tước ra hiệu cho gia nhân nhận lấy Thần Dược Sinh Lực.
Cầm lấy lọ thuốc, Bá tước nhìn nó với ánh mắt hài lòng.
Thực ra, Thần Dược này là quà sinh nhật dành cho Olivia Copperhead, nhưng chẳng ai nhắc đến điều đó.
Vì hầu hết các món quà mà quý tộc dâng đều dành cho Bá tước, nên chẳng ai bận tâm.
“Jackson Cutter, ta sẽ nhớ tên ngươi.”
“Cảm ơn ngài!”
Jackson đứng lên với vẻ mặt đầy mãn nguyện.
Khi quay về chỗ của mình, hắn khựng lại.
Damien đang bước ra.
“Damien Hakse…”
Damien lướt qua Jackson mà không hề để ý đến hắn.
Sự phớt lờ hoàn toàn khiến Jackson nghiến chặt nắm đấm.
Damien đứng trước mặt Bá tước Copperhead.
“Vậy ra cậu là Damien Haksen.”
Không cần hắn tự giới thiệu, Bá tước Copperhead đã nhận ra ngay.
“Thời gian gần đây, cái tên của cậu khá nổi tiếng.”
“Chỉ là danh tiếng nhỏ nhặt thôi ạ.”
Damien khẽ cúi đầu, đáp lại với vẻ khiêm tốn.
Đăng bởi | hoanggiangnz |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |