Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phản bội [1]

Phiên bản Dịch · 757 chữ

- Câu này không được nói bừa đâu! Nếu mà bị nghe thấy thì xong, nhưng làm việc không có sơ hở thì không bao giờ bị lợi dụng hoặc có lẽ do tác phong giám đốc Lâm hỗn loạn, quen mấy người không ra gì mới bị bắt cóc. Nếu không sao nhiều bà vợ khác của mấy người giàu không bị bắt cóc, sao cứ phải là chị ấy? Mà lại đúng lúc vừa xảy ra vụ ngoại tình không lâu?

Một nữ nhân viên khác thầm yêu Cố Thiệu Khuynh, đắc ý nói:

-Đúng vậy đấy, vì chuyện này như cái tát không có tiếng. Cô ta xong đời rồi! Có khi bị đuổi ra khỏi nhà rồi nhưng cũng là báo ứng, ai bảo trước đó cô ta ngoại tình?! Một người đàn ông hoàn mỹ như Cố tổng mà cô ta còn không thoả mãn, một người phụ nữ tham lam như vậy không bắt cóc cô ta thì bắt cóc ai chứ?

Lâm Hoàn Nhĩ đứng một bên, nghe những lời bàn tán của bọn họ. Ác độc như vậy, trong lòng bừng bừng lửa giận.

Cô không hề do dự bước ra đứng trước mặt bọn họ:

-Các người đang nói gì thế?

Mấy người đang bàn luận về cô chợt nhìn thấy người thật liền giật nảy mình. Đồng loạt câm miệng, không nói gì cả.

Lâm Hoàn Nhĩ bước tới trước mặt người phụ nữ cuối hàng, dò xét cô ta một lượt. Sau đó giơ tay, tát thẳng vào mặt cô ta.

Chát!!!

Một cử động này làm cả đám người kinh sợ.

Người phụ nữ hét lớn, tức giận nói:

-Cô làm gì vậy???

Lâm Hoàn Nhĩ mỉm cười, lạnh nhạt nói:

-Tôi chỉ muốn chứng minh một chút, một cái tát có thể phát ra tiếng không? Cô xem nó có phát ra tiếng không?

Nói xong, cô liền tát thêm cái nữa vào mặt cô ta.

Người phụ nữ bị đánh vô cùng tức giận:

-Cô bị thần kinh à??? Cô dựa vào cái gì mà đánh tôi???

Lâm Hoàn Nhĩ nói tiếp:

-Bởi vì tôi tham lam, không đủ thoả mãn. Vì vậy tát cô một cái chưa đủ, tất thêm cái nữa.

Nói xong, cô giơ tay định tát cái thứ ba.

Lúc này, người bên cạnh cô bước tới, giữ lấy tay cô,

-Giám đốc Lâm, chị đừng giận! Đừng tính toán với cô ta làm gì, cô ấy cũng không cố ý đâu.

Ai cũng biết Lâm Hoàn Nhĩ không phải người dễ bắt nạt, cho dù biết tình cảm của cô và Cố tổng không tốt. Nhưng trong công việc, Lâm Hoàn Nhĩ cũng là một người rất mạnh mẽ, cẩn thận tỉ mỉ.

Vì vậy mọi người bình thường không dám nói nhiều, lần này đồng nghiệp bị cô bắt gặp coi như nhận hai cái tát này bọn họ cũng không dám nói gì.

Lâm Hoàn Nhĩ coi như giờ danh tiếng đã mất, nhưng dẫu sao cô vẫn là phu nhân của tổng tài.

Lâm Hoàn Nhĩ thu tay lại, buông xuống. Khuôn mặt lạnh lùng, giọng nói trầm xuốn:

-Nói cho các người biết, nói nhiều thì cẩn thận miệng lưỡi mình. Tôi có không tốt đẹp nữa, cũng là vợ của Cố Thiệu Khuynh! Các người nói tôi là cũng không coi trọng mặt mũi anh ta? Mấy người không coi trọng tôi, lẽ nào cũng là không coi trọng Cố tổng của các người à?

Giọng nói của Lâm Hoàn Nhĩ vô cùng uy nghiêm. Cô thật sự tức giận, khiến người khác ớn lạnh.

Mọi người vội vàng gật đầu,

-Chúng tôi biết rồi, phu nhân tổng tài. Chúng tôi thật sự biết sai rồi.

Lần này, bọn họ lại gọi cô là phu nhân mà không phải là giám đốc Lâm, trong lòng sợ hãi, tuy bực cũng không dám nổi nóng.

Lâm Hoàn Nhĩ cũng không thèm so đo nhiều với bọn họ, quay người rời đi.

---------------

Sau khi Lâm Hoàn Nhĩ rời khỏi thang máy thì đi thẳng vào phòng làm việc.

Nhưng vừa bước tới cửa phòng thì đột nhiên, cô nghe thấy bên trong truyền tới âm thanh kì lạ… Như tiếng thở dốc, vô cùng gấp gáp.

Lâm Hoàn Nhĩ di chuyển bước chân, nhẹ tới gần… tai dán chặt vào cánh cửa, cẩn thận lắng nghe.

----------

Dịch: Chi Chi

Proof - read: Mưa

Team: Con rơi

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 05/04/18

Bạn đang đọc Sủng Hôn Triền Miên: Chồng À, Chậm Một Chút! của Lăng Nhất Cảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.