Các tầng dưới.
Lại thêm một ngày nữa trôi qua, Trần U chui ra từ túi ngủ sau cơn gió mát, vươn người ngáp một cái.
Hôm qua, hắn theo dấu vết chiến đấu tìm được vài con Tô Thiếc Chu lục cấp, hớn hở thu thập tài nguyên rồi xuống tầng ba. Trên đường đi hắn lại thấy thêm một đám xác Tô Thiếc Chu nữa, tầm cỡ hơn bốn mươi con, có thêm một con hạ ngũ cấp có ma hạch, thu hoạch tràn đầy.
Hắn cũng gặp qua vài người, có thêm lão giả hắc y Khủng Ma Nhân kia. Chỉ là trông lão hơi chật vật, y phục rách rưới khá nhiều, nhưng trên khuôn mặt vẫn giữ một vẻ đạm mạc, lạnh lùng như lúc bên ngoài cổ cảnh.
Số lượng Khủng Ma Nhân trong đoàn của lão chỉ còn có vài tên, phần lớn nằm chung với xác của đám Tô Thiếc Chu rồi.
Hắn thấy lão giả thì lão giả cũng thấy hắn, trong lòng Trần U thì hơi e ngại thực lực của lão, còn lão thì e ngại vì sự thong thả của một tên bát cấp như Trần U. Sự thong thả của Trần U trong mắt lão là sự tự tin với thực lực của mình, điều mà cường giả ngũ cấp như lão cũng giả vờ không được, thế nên lão không manh động.
Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng. Tối hôm qua lão giả đã phải trả giá vì khinh thị địch nhân rồi.
Thế nên hai bên nhìn nhau một chút, rồi ai đi đường nấy, xem như chưa nhìn thấy nhau.
…..
Hiện tại Trần U đang ở tầng bốn của tòa phong mộ, những người được an táng ở tầng này có địa vị cao trong Phiên gia nên tầng này cũng được làm xa hoa hơn, với lối đi nhỏ có mặt đường đi được lót bằng đá. Hai bên đường có những bức tượng nhỏ bằng đất, hình dáng ma thú hoặc nhân loại, có tượng còn nguyên, có tượng đã bể nát, bài trí như là một loại ‘hộ vệ’, bảo vệ sự yên nghỉ của người đã khuất.
Trần U khải linh lực bao quanh bản thân, cẩn thận di chuyển, chỉ cần một chút di động hắn liền dùng Không Bộ hoặc Thiên Địa Độn để tránh đi.
Nhưng may mắn là không có chuyện gì xuất hiện, hắn một đường an toàn đi đến phòng mộ đầu tiên ở tầng này.
Nhẹ mở cửa phòng ra, lớp bụi bám lâu năm rơi xuống tạo thành một đám khói nhỏ, Trần U dùng tay quơ qua một cái, thổi chúng đi rồi bước vào trong phòng.
Trong này có một cái quan tài lớn, một bức tượng nam nhân uy vũ đang múa thương, có vẻ là tượng của người được chôn ở đây.
Con Tử Ma Quan trong quan tài này có thực lực thượng lục cấp, khi hắn vừa mở cửa ra thì đã nhận thấy sự chú ý của nó, chỉ cần hắn lăm le đồ trong quan tài liền làm thịt hắn.
Nhưng Trần U không có lòng tham ‘chết’, đã biết quy tắc mà còn tham thì chỉ có tự mình tạo nghiệt mà thôi.
Bên ngoài quan tài chất đống linh nguyên phải hơn ngàn viên cùng một cục kim thiếc. Cầm cục kim thiếc lên, thổi đi lớp bụi bám trên nó, để lộ bề mặt sần sùi có hai loại đường vân xanh trắng xen kẽ nhau.
Đây là một cục Hải Vân Thiếc, độ cứng chỉ ngang kim thiếc thông thường nhưng có thêm đặc tính là nổi bồng bềnh trên mặt nước như mây nổi trên trời, không thể chìm sâu.
Trần U bỏ Hải Vân Thiếc cùng đống linh nguyên vào túi trữ vật, dù không phải đồ tốt nhưng cũng không nên bỏ phí. Sau đó hắn lui ra ngoài, nhẹ đóng cửa lại, trả lại không gian yên tĩnh cho căn phòng.
Trên tầng bốn chỉ có bốn căn phòng mộ, hai nam một nữ cùng một đại gia đình, không có quan tài nào bị rơi nắp ra hoặc hư hỏng.
Vật tế bên ngoài chủ yếu là linh nguyên, một vài món trang sức của nữ nhân, có thêm một tấm vải lớn dệt từ tơ của Tử Sa Tằm, cực kỳ thích hợp để làm y phục mặc ở những nơi nắng nóng như sa mạc,…
Tầng bốn không quá rộng, lối đi lại không biến đổi nên hắn có thể di chuyển rất nhanh để xuống tầng năm.
Tầng năm nhỏ hơn tầng bốn, thiết kế cũng khác. Nó là một không gian lớn chứ không phải là lối đi nữa. Trong không gian rộng hơn năm trăm thước này có hai mươi trụ đá lớn, mỗi trụ cao 7 thước, không có hoa văn, ký tự gì, chỉ là một trụ đá trơn láng.
Trung tâm của tầng có một bức tượng đá điêu khắc thân thể của bốn người, ba nam một nữ, mỗi người thể hiện một tư thế uy vũ quay mặt ra bốn hướng.
Một nam nhân đang trong tư thế giương cung, một nam nhân đang bổ đại phủ xuống, một nữ nhân xinh đẹp, tà áo phất phơ đang giữ một viên đan dược giữa hai lòng bàn tay và nam nhân cuối cùng đang nhắm mắt dưỡng thần.
Theo hướng nhìn của bốn bức tượng là bốn căn phòng mộ đặt ở các góc, Trần U đi đến trước phòng mộ của nam nhân cầm đại phủ.
Cửa phòng làm từ loại gỗ thượng hạng, đến hiện tại vẫn còn giữ được chất lượng tốt, bên trên có điêu khắc hình cây đại phủ của nam nhân.
Mở cửa phòng bước vào, bên trong có một cái quan tài cùng một giá treo đại phủ, bên ngoài quan không có vật tế như những quan tài trước.
Đi đến chỗ đại phủ, Trần U dùng Tạt Phong thổi đi bụi bặm của tấm gỗ nhỏ bên cạnh, hiện ra vài dòng chữ.
"Đại phủ của ta làm từ Ô Thủy Thạch tinh luyện mà thành, nặng hơn hai trăm cân. Phiên gia không có người kế thừa ta nên ta để lại nơi này, người nào xứng đáng, mới có thể cầm đi."
Trần U nhíu mày, dùng Tạt Phong quơ qua một lần nữa, thổi sạch tất cả bụi bặm, chợt hắn nhìn thấy một dòng chữ rất nhỏ ghi chú ở phía dưới cán đại phủ, đọc qua liền nở nụ cười.
Cái tên này, đã cho còn muốn hố người khác một trận, dòng chữ phía dưới này ghi ‘người xứng đáng thì cầm ở đây để lấy nó ra’, nếu cầm từ phần khác mà lôi ra thế nào cũng kích phát một cái gì đó, rất có thể là con Tử Ma Quan hạ ngũ cấp trong quan tài kia.
Bởi vì khoảng cách từ quan tài tới cửa phòng nhỏ hơn năm thước, đến chỗ giá treo chỉ có hai thước, dù nhanh đến đâu mà không chuẩn bị trước cũng khó mà thoát được.
Nhưng ngẫm nghĩ lại, chuyện này cũng không hố gì mấy, đại phủ nặng hơn hai trăm cân, nếu cầm được từ cán phủ thì sức lực phải rất mạnh, như thế mới có thể sử dụng đại phủ dễ dàng, cũng xem như là một loại khảo nghiệm.
Mà tại sao phải làm chữ nhỏ nhỉ? Chẳng lẽ thật muốn hố người?
Trần U cũng chả thèm nghĩ nhiều, dùng Linh Nhân Kỹ Bá Thiên Lực bao trùm lên cánh tay trái, sau đó hắn nắm lấy cán phủ, dễ dàng cầm nó nâng ra khỏi giá đỡ, tinh thần cũng sẵn sàng thi thiển Thiên Địa Độn.
Có vẻ hắn thỏa điều kiện nên không có chuyện gì xảy ra, thế là hắn nhét đại phủ vào túi trữ vật, kiếm thêm một loại vũ khí tốt, sau này có thể cần dùng.
Đóng cửa lại, chuyển qua căn phòng thứ hai của nam nhân dùng cung, bên trong có một quan tài cùng mười cái hộp gỗ ở xung quanh.
Trần U lấy ra thiếc côn, cẩn thận mở ra một cái hộp gỗ, bên trong nằm chỉnh tề gần trăm đầu mũi tên sáng loáng, phần đầu mũi nhọn có thêm Xuyên Linh Thạch, là ‘thần khí’ của cung tiễn thủ, chỉ ngán mỗi đám người cầm khiên, giáp dày, à thêm vài thành phần lạ đời như Trần U nữa.
Mở ra hết mười cái hộp, mỗi hợp trăm đầu mũi tên, tổng lại gần ngàn mũi, lại là một món hời. Trần U ném hết vào túi trữ vật, di chuyển sang phòng mộ của nữ nhân xinh đẹp kia.
Căn phòng này lại khác những căn phòng kia, trong phòng không có quan tài, trên bức tường điêu khắc cảnh tượng của một rừng trúc, đối diện cửa phòng là một bóng lưng nữ nhân thướt tha, yểu điệu, đang lặng ngắm những lá trúc kia rơi xuống.
Cả căn phòng là một bức tranh rất đẹp, cho dù đã trải qua không biết bao nhiêu lâu nhưng nó vẫn cứ mãi như vậy, một kiểu an táng trường tồn theo tháng năm, nếu…không có kẻ phá hỏng.
Trần U nhìn bức tranh này một lúc rồi cẩn thận đóng cửa lại, nữ nhân này có lối suy nghĩ rất khác người, nhưng lại rất hợp lý, thể hiện qua phòng mộ của nàng ta. Được chôn cất ở đây đã chứng tỏ được địa vị lẫn khả năng của nàng ta, ít nhất cũng phải thuộc hàng kinh tài tuyệt diễm.
Nếu có dịp, Trần U có thể thử tìm hiểu xem câu chuyện của nữ nhân này xem sao? Nó chắc chắn rất thú vị.
Qua phòng mộ cuối cùng của tầng, lại là một cách bài trí khác.
Trong phòng không có vật tế cũng không là bức tranh, chỉ có một cái quan tài nhưng thiết kế rất đặc biệt, có dạng một quyển sách đang mở ra, bên trên có khắc nhiều dòng chữ.
Trần U bước đến đọc vào dòng chữ đầu tiên thì hai mắt hơi mở lớn, sau đó đọc một cách cẩn thận, nghiền ngẫm, chậm rãi.
Thời gian thấm thoát trôi qua, Trần U vẫn cứ đứng đó như chết, rồi bất chợt thở dài.
"Kỳ tài, kỳ tài a. Đáng tiếc cho một kỳ tài, đáng tiếc cho một Phiên gia."
Trên quan tài này ghi chú một phương pháp luyện đan không có tên, đúng hơn là chưa đặt tên, công dụng của nó chỉ có thể hình dung là ‘nghịch thiên’ ở thời điểm đó, nhưng hiện tại thì đã có vài người sử dụng.
Phương pháp này có tên ở hiện tại là Hỏa Lô Luyện Đan, dùng linh lực bản thân dẫn dắt ngọn lửa hình thành đan lô.
Như biết thì kim khắc mộc, đan lô làm từ kim thiếc sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến đan dược luyện ra, nếu luyện đan bằng phương pháp này vừa giúp tăng tốc độ, vừa làm đan dược trở nên ‘hoàn mỹ’, công dụng hơn thêm vài phần, đồng thời có thể giúp luyện được những loại đan dược ‘khó tính’ một cách dễ dàng hơn.
Như Thanh Mộc Đan, loại đan dược tăng sức hồi phục cho ma thú hệ Cỏ hoặc cho những người có linh lực hệ Cỏ. Đây là loại đan dược có nguyên liệu dễ tìm nhưng vì có ‘yêu cầu’ rất cao, trong quá trình luyện không được tiếp xúc với kim khí, nếu không đan thành sẽ hỏng bét, từ đó dẫn đến loại đan dược này có giá thành và độ hiếm trên đỉnh núi.
Nhưng nếu dùng phương pháp Hỏa Lô Luyện Đan này để luyện Thanh Mộc Đan thì lại rất dễ dàng, đan dược lại rất hoàn mỹ.
Đây, chính là giá trị của phương pháp này.
Đăng bởi | storm-yy |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 150 |