Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

C121. Tài bảo của Bảo Khố 4.

Tiểu thuyết gốc · 1952 chữ

Tầng 8, chỗ khảm còn một, có 12 bệ gỗ nhưng chỉ còn ba món vũ khí.

Ba món thì ba món, đỡ hơn không có món nào. Cả bọn nhanh hướng đến món đầu tiên.

Tên binh khí: Lục Băng Thánh Phượng Kiếm.

Chủ nhân cũ: Lục Băng Thánh – Tạ Hồng Chu.

Đặc tính: Gia cường sức công kích của người dùng linh lực hệ Băng thêm sáu thành, giảm tiêu hao linh lực đi bốn thành. Ngoài ra, người sử dụng có thể truyền linh lực hệ Băng vào vũ khí này để triển khai Linh Nhân Kỹ cao giai: Thiên Băng Vũ, mà không cần biết cách vận.

Đặc biệt, khi truyền cả linh lực hệ Băng và hệ Bay, kiếm sẽ ngưng tụ một con Lục Băng Thiên Phượng bằng linh lực, có linh tính, có thể phụ trợ chiến đấu. Cấp bậc của Băng Phượng ngưng ra tùy thuộc vào cấp bậc của người sử dụng, tối đa có thể đạt đến Tứ Phương Thánh Cảnh.

Thông tin tổng quan: Lưỡi kiếm dài một thước mốt, chuôi kiếm dài hai tấc rưỡi, cân nặng tám cân, đánh giá độ cứng ở mức 97/100.

…..

Lục Băng Thánh Phượng kiếm có hai màu băng và lục, lưỡi thì có màu băng, có khắc chìm hình băng phượng ở một bên lưỡi, bên còn lại là chi chít các ký tự cổ xưa li ti.

Lưỡi kiếm tỏa ra hàn khí cực thịnh nhưng đã bị lớp kính kia ngăn lại, hoàn toàn không gây ảnh hưởng đến bên ngoài.

Phần chuôi kiếm thì có màu lục, cách kiếm được thiết kế rất đẹp, tạo hình giống như có một con tiểu băng phượng đang bay quanh, ngoài ra còn có một đoạn lông cánh của băng phượng được cuộn tròn theo cách kiếm.

Phần tay cầm hoàn toàn làm từ lục băng trong nhẹ, có tiêu ký riêng của vị chủ nhân cũ của kiếm trên đó, bởi vì tiêu ký đó là gia huy hình tròn, có nét chữ Tạ ở giữa.

Phần đuôi kiếm có tạo hình rất độc đáo, cũng có màu lục băng trong, tạo tác là hình cái đuôi của chim phượng, nhưng không cứng ngắt mà đung đưa như cái đuôi thật thụ.

Mà, đúng là đuôi của Tiểu Băng Phượng thật.

Lục Băng Thiên Phượng mà ma thú Linh phẩm, con mọe nó dùng đuôi của một con nhỏ để làm đồ ‘trang trí’ của vũ khí. Cái rèn ra thanh kiếm này thật là điên và xa xỉ.

Ngoài ra thanh kiếm này cũng đặc biệt hơn tất cả những loại kiếm đã nằm trong nhẫn trữ vật của Trần U, đó là nó có vỏ kiếm lơ lửng ở bên cạnh.

Vỏ kiếm có màu lục nhạt, làm từ gỗ, không có dấu ghép, xem ra là đẻo gọt từ một cái cây nguyên khối, có sự tác động rồi nên Trần U không nhận ra được đây là loại cây gì?

Cả đám nhanh chóng lui về một góc của tầng, triển khai các thủ đoạn bảo hộ, đến khi cảm thấy yên tâm thì Trần U mới điều khiển con rối chạm lệnh bài lên lớp kính.

Đây là vũ khí của Thánh Cảnh, sức mạnh của nó là ghế, vì nó không phải bàn.

Đã nói bao nhiều lần, nói đến mòn lỗ tai rồi, cái gì cũng nên cẩn thận.

Khi lệnh bài chạm vào lớp kính, nó không biến mất ngay lập tức mà vỏ kiếm là thứ động đầu tiên. Vỏ kiếm bay lên trên, tự mình hạ xuống để kiếm tra vào vỏ, hàn khí tỏa ra cũng theo đó mà giảm dần, đến khi kiếm,vỏ đồng nhất thì hàn khí biến mất.

Lúc này lớp kính mới biến mất, hộp tử sắc phóng lên từ bệ đỡ, không ‘nuốt’ như bao vũ khí khác mà từ từ ‘đỡ’ kiếm vào khuôn ở bên trong.

Hộp kiếm cũng không còn lơ lửng, chờ người lấy nó nữa mà hạ hẳn xuống bệ đỡ, nắp vẫn còn mở ra để Lục Băng Thánh Phượng Kiếm hiển lộ.

Trần U điều khiển con rối cầm lấy vỏ kiếm, nâng thanh kiếm ra khỏi hộp chứa. Tay của con rối vẫn bình an, không có dấu hiệu bị đóng băng, hàn khí của kiếm đã bị vỏ kiếm áp chế hoàn toàn.

"Năng lực cỡ này, chẳng lẽ vỏ kiếm làm từ Diệt Băng Đào Mộc?"

Trần U âm thầm nghĩ trong đầu, khuôn mặt hiện lên vẻ kinh dị.

Diệt Băng Đào Mộc là một loại cây hoa không quả, thích sống ở các vùng cực kỳ lạnh giá. Lạnh chưa chắc đã có nó, nhưng có nó, chắc chắn nơi đó là nơi cực lạnh trên đời.

Gọi nó là diệt băng bởi vì nó có đặc tính đặc biệt, cho dù nó sống ở nơi cực lạnh đi nữa thì khu vực dưới sự ‘bảo hộ’ của nó luôn là một vùng đất ấm áp.

Đặc biệt là các đòn tấn công của hệ Băng, dù mạnh, yếu thế nào cũng không thể đánh vào ‘lãnh vực’ của nó, vừa chạm vào ranh giới liền bị triệt tiêu không còn chút gì.

Vì đặc tính như vậy nên nó là thứ khắc chế cứng của người, thú hệ Băng. Vậy nên dưới sự săn tìm của hai phe, phe muốn có và phe muốn diệt chủng, loài cây này đã tuyệt diệt trên đời, cách đây rất rất lâu về trước rồi.

Nhưng để kiểm tra kỹ hơn, Trần U ra lệnh cho con rối cầm chui kiếm, rút kiếm ra một chút.

Lưỡi kiếm đã lộ ra tầm một tấc ở bên ngoài, nhưng hàn khí chẳng hề tỏa ra, lưỡi kiếm chỉ là một lưỡi kiếm băng sắc bình thường.

"Này, này, này…..làm gì vậy?"

Hoang Đao thấy hành động của Trần U thì quát lên hỏi, nhưng đã không ngăn cản được nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn một đoạn Không Nhận bay đến, nhắm vào lưỡi kiếm đang lộ ra kia mà va vào.

"Xong rồi, hết rồi."

"Chi chi chi……"

Hoang Đao cùng Tiểu Tiểu bất lực ngửa mắt lên nhìn trần nhà.

Sức mạnh của Không Nhận, Hoang Đao rõ ràng hơn ai hết, trên thời ít có loại vật chất nào mà Không Nhận không cắt được.

Cây kiếm cực kỳ giá trị kia, đã bị tên đại quái thai này…..

Keng…..

Nhưng, Không Nhận chạm vào lưỡi kiếm chỉ phát ra một tiếng keng, đối đầu tầm chục hơi thở nhưng hoàn toàn không làm lưỡi kiếm mẻ vỡ gì, nhanh chóng được Trần U thu hồi, quay lại vết rách của nó.

Hoang Đao há hốc mồm, Tiểu Tiểu cũng vậy, Tiểu Côn Côn cũng bắt chước há theo, lộ ra cặp răng thỏ của nó.

Trần U cười khinh một cái, nói:

"Nó là vũ khí của Thánh Cảnh chứ không phải nhất cấp. Đám Thánh Cảnh toàn bem nhau bằng không gian lực, vũ khí không chống lại Không Nhận và Không Đao được thì làm vũ khí làm cái quái gì? Treo trang trí để đẹp mắt và tạo uy thế à?"

"Ờ ha."

"Chi chi."

"Ờ ha."

Cả ba tên nhanh chóng nắm bắt được thông tin mới mẻ, quan trọng này.

Trần U kiểm tra thử công kích hệ Băng lên vỏ kiếm. Băng Cầu được hắn bắn đến, khi cách vỏ kiếm tầm hai thước liền bị triệt tiêu.

Kiểm tra sơ sơ như vậy thôi, Trần U điều khiển con rối bỏ kiếm vô lại hộp, đóng nắp lại rồi hắn đến thu lấy.

Tên binh khí: Thánh Ngưu Hắc Mãng Phủ.

Chủ nhân cũ: Đại Lực Thánh – Kim Sơn Quân,

Đặc tính: Gia cường sức công kích của người dùng linh lực hệ Giác Đấu thêm năm thành, giảm linh lực tiêu hao bốn thành. Người dùng vũ khí được sở hữu thêm Thần Lực, giúp sử dụng vũ khí một cách dễ dàng. Nếu được vũ khí công nhận, Thần Lực sẽ tồn tại vĩnh viễn.

Ngoài ra, khi truyền linh lực hệ Giác Đấu và hệ Thường, phủ sẽ ngưng tụ một con Hắc Thiên Ngưu Mãng bằng linh lực, có linh tính, có thể phụ trợ chiến đấu. Cấp bậc của Ngưu Mãng ngưng ra tùy thuộc vào cấp bậc của người sử dụng, tối đa có thể đạt đến Ngũ Phương Thánh Cảnh.

Thông tin tổng quan: Thân phủ dài hai thước, song lưỡi dài bốn tấc, cân nặng 769 cân, đánh giá độ cứng ở mức 99/100.

Đại phủ có hình dáng y hệt một con Tiểu Hắc Thiên Ngưu Mãng được kéo thẳng ra, tỏa ra thứ ánh sáng màu hồng nâu của linh lực hệ Giác Đấu. Đuôi phủ nhọn, thân có khắc chìm các đường nét hình vảy trăn cùng các ký tự cổ li ti.

Phần đầu phủ là đầu trăn, hai lưỡi chính là hai cái sừng, phần bén của lưỡi có màu đỏ như máu, nhìn vào thôi là đủ cảm thấy mắt mình như bị sự sắc bén của nó chém vào vậy.

Đồ ngon, núp một bên rồi cho con rối thu lấy.

Tên binh khí: Bá Thánh Lôi Long Thương.

Chủ nhân cũ: Bá Thánh – Lôi Việt.

Đặc tính: Gia cường sức công kích của người dùng linh lực hệ Điện và Rồng thêm năm thành, giảm tiêu hao linh lực đi bốn thành. Mỗi khi vũ khí hiện diện ở bên ngoài, vùng không gian đó sẽ dần dần triệu tập lôi điện, hóa thành vùng lôi vân.

Khi truyền cả linh lực hệ Rồng và hệ Điện, thương sẽ ngưng tụ hai con Huyết Lôi Thiên Long bằng linh lực, có linh tính, có thể phụ trợ chiến đấu. Cấp bậc của Song Lôi Long ngưng ra tùy thuộc vào cấp bậc của người sử dụng, tối đa có thể đạt đến Tam Phương Thánh Cảnh.

Thông tin tổng quan: Thân thương dài một thước tám, lưỡi thương dài hai tấc rưỡi, cân nặng 29 cân, đánh giá độ cứng ở mức 98/100.

Thân thương có màu đen tuyền, có ký tự cổ li ti nhưng cùng màu nên rất khó thấy, thỉnh thoảng nhá lên chút lôi điện có màu huyết sắc rất đậm.

Phần lưỡi thương, chụp cán thương và hai con huyết lôi long thì có màu đỏ máu.

Hai con huyết lôi long có kiểu dáng của rồng phương Tây với hai cánh lớn, chụm lại với nhau thành hình tròn, còn thân chúng uốn lên cao như kiểu lò xo, từ đuôi cho đến đầu, cùng nhìn vào lưỡi thương đỏ rực kia.

Trần U thở dài một hơi, tự hỏi rằng tại sao món vũ khí này không phải là Bá Thánh Lôi Long Côn cơ chứ?

Nếu không thì hắn có vũ khí mới rồi, lại còn rất phù hợp với điều kiện của hắn lúc này nữa.

Dù thương với côn chỉ khác nhau mỗi cái lưỡi, nhưng hắn đã quen dùng côn với hai đầu như nhau rồi, dùng thương lại sẽ hơi làm khó hắn.

Đã vậy, thu từ tầng 1 đến tầng 8 mà trong trữ vật của hắn vẫn chưa có cây côn nào, xem ra hắn còn dùng Huyết Côn và đống côn thường kia dài dài.

Thu hết ba món vũ khí, cả đám đi đến chỗ trung tâm của tầng, chuẩn bị lên tầng cuối cùng.

Tầng 9.

(ta cảm thấy ta câu chương hơi bị nhiều, mà, thôi kệ.)

Bạn đang đọc Sủng Thú Sư sáng tác bởi storm-yy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi storm-yy
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.