Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

C14. Cung điện.

Tiểu thuyết gốc · 2020 chữ

Chiêu Mẫn chở Trần U về lại Tháp Chính. Lúc này, phía trước sân lớn có hai thị nữ nhị đẳng đứng chờ, cung kính cầm trên tay một cái khay, phía sau họ là chiếc Phi Toa có màu vàng kim trông xa hoa và khí phách.

Phi Toa dài tầm năm thước, cao hai thước, rộng hai thước, trước mũi là hai cái đầu rồng kim sắc uy phong, bên trong miệng có họng pháo đen òm. Hai bên thân toa có tên và cờ của Bách Thiên Khoa Viện, phía dưới chỗ dựa lưng có một cây cột xòe ra tán dù rất lớn, che phủ toàn bộ Phi Toa.

Vì là phương tiện ‘xa xỉ phẩm’, thể hiện cho địa vị nên Phi Toa chỉ có một ghế ngồi rộng rãi, cùng ba bốn mỹ nhân ngồi lên, trái ôm phải ấp vẫn dư sức.

Chiêu Mẫn cầm lấy quyển sách dày cỡ đốt ngón tay trên một cái khay, quay qua đưa cho Trần U, cười nói:

"Đây là Sổ Tay Tân Sinh, giới thiệu các địa điểm trong Học Khu, nội quy, nhiệm vụ,….phần lớn những thứ tân sinh cần biết, cần nắm bắt đều đã được ghi chi tiết vào trong này.'

Nàng quay qua cầm hộp gỗ trên khay còn lại, phía sau nắp hộp là một tấm ngọc trắng đục, hình chữ nhật cỡ vừa tay, bên trong như đang có chất lỏng lưu động.

"Đây là Thoại Tạp, là Viện Trưởng đại nhân chuẩn bị cho đệ. Bên trong hộp có Ký Lưu Thạch hướng dẫn sử dụng, cũng đã kết nối với Thoại Tạp của tỷ. Đệ có gì thắc mắc trong lúc xem sổ tay hoặc dùng Thoại Tạp thì cứ liên hệ với tỷ là được."

Nàng đưa tay chỉ qua Phi Toa, nói tiếp:

"Bởi vì đệ chọn cung điện kia, thế nên sẽ được kèm theo một phương tiện phi hành để tiện đi lại. Phi Toa này, cũng là Viện Trưởng dựa theo đãi ngộ mà tăng lên, tặng cho đệ."

Trần U thu lấy sổ tay cùng hộp gỗ, chấp tay nhìn Chiêu Mẫn, cười nói:

"Quà nhập học này, quá quý giá rồi. Nhờ Mẫn tỷ truyền lời lại cho Viện Trưởng, đệ chân thành cảm tạ."

Nàng gật gật đầu, mỉm cười đáp:

"Được, tỷ sẽ thay đệ truyền lời lại cho người. Đệ còn cần trợ giúp gì nữa không?"

Trần U lắc lắc đầu, xuất ra hai bình đan dược nhỏ, cầm lấy bàn tay Chiêu Mẫn rồi đặt vào, cười tươi nói:

"Đây là Phong Sắc Đan cùng Dưỡng Nhan Đan, xem như quà đệ cảm tạ Mẫn tỷ. Tỷ còn mãi trẻ đẹp, đệ cũng theo đó mà ‘thanh xuân vĩnh trú’ rồi, ha ha."

Kiến thức của Chiêu Mẫn không ít, tất nhiên là biết hai loại đan dược này. Nhưng từ Đông Châu nhập qua Bắc Châu, giá cả của chúng đã đạt mức trên trời, còn là hàng siêu hiếm có, đến phu nhân của mấy thượng cấp thế lực còn khó mà chạm tay đến.

Là nữ nhân, mấy ai không muốn dung mạo bản thân trẻ mãi không già đâu? Chiêu Mẫn cũng muốn, thế nên nàng nhận món quà cảm tạ này, vui vẻ đáp:

"Cảm tạ U đệ nhiều nha, sau này có cần gì thì cứ liên hệ tỷ, đảm bảo sẽ giúp đệ giải quyết được."

"Có câu này của Mẫn tỷ, so với hai viên đan dược thì thật sự quá hời rồi, ha ha."

"……"

Hai người trò chuyện với nhau một lúc nữa thì Trần U xin rời đi, trong lòng tràn đầy sự hưng phấn mà nhảy lên Phi Toa.

Đúng là ‘xa xỉ phẩm’, ghế của Phi Toa mềm còn hơn cả bông, lại có cảm giác mát mát lành lạnh, vô cùng thư sướng và thoải mái.

Phi Toa có chế độ tự động và lái tay. Trần U chọn tự động, thiết lập tọa độ của cung điện, tốc độ cùng độ cao, nhấn nút khởi động thì Phi Toa liền rung nhẹ một cái.

Tán ô lớn nhanh chóng thu vào cột, cột thu vào thân, trước thuyền mở ra một cái lỗ, bắt đầu hút không khí vào trong, sau thuyền mở ra ba đuôi đẩy lớn, phía dưới cũng có chục đuôi đẩy nhỏ, dần dần sáng lên ánh sáng màu vàng cùng tỏa ra nhiệt lượng.

Trần U quay qua gật đầu chào Chiêu Mẫn, nàng cũng gật đầu chào lại, còn bồi thêm cho hắn một cái đá mắt cùng hôn gió. Hai viên đan dược kia, thật sự quá có sức nặng trong lòng vị mỹ nữ này.

Một tiếng vù phát ra, dưới thân Phi Toa thổi ra luồng gió mạnh, chớp mắt đã làm nó bay vút lên độ cao đã thiết lập, sau đó đến lượt ba đuôi đẩy, đẩy thuyền bay đi còn hơn cả gió.

Gia Hình Vương đứng sát cửa kính, tay cầm ly trà nóng nhìn Phi Toa bay về hướng xa xa, chậm rãi hớp nhẹ một cái, ánh mắt tràn đầy sự suy tư.

……..

Cung điện của hắn tọa lạc ở phía Đông, cách Khu Nội Chính tầm đâu đó bốn, năm trăm dặm. Với tốc độ của Phi Toa chỉ cần một giờ liền đã đến nơi.

Cung điện còn nguy nga, tráng lệ hơn những gì hắn đã thấy trong thông tin, đã tưởng tượng trong lòng, với bốn tầng trong và đâm ra từ núi, thêm hai tầng ở trên đỉnh.

Toàn bộ Cung điện không có khái niệm tường, có rất nhiều trụ cột cùng rèm lớn, phong cách thiết kế như Hy Lạp cổ đại, lấy màu trắng cùng vàng kim làm chủ đạo, những màu khác phối theo từng khu vực riêng.

Lái Phi Toa đảo quanh một vòng, phía sau cung điện là thung lũng thảo nguyên tươi tốt, xanh mát, hai bên là hai con sông lớn, đổ về hồ nước xanh trong, tĩnh lặng như gương ở phía trước.

Ánh mặt trời ở khu vực này rất dịu, gió nhẹ thổi những tấm rèm lớn đung đưa, thật là một nơi an tĩnh, trong lành, mát mẻ, quá xứng đáng để làm nhà.

Trần U đáp Phi Toa xuống bãi đáp của cung điện trên đỉnh núi, nhấn nút mở tán che, rút thẻ chì khóa, thế là có thể an tâm ‘phơi nắng’ nó ngày này qua tháng nọ.

"Wow."

Hoang Đao lập tức bay ra khỏi ngực áo hắn, nhanh chóng bay lượn xem xét. Hắn thả Tiểu Tiểu và Tiểu Côn Côn ra, hai đứa cũng ngạc nhiên vì nhà mới, hí hửng chạy nhảy dạo xem.

Trần U cũng chấp tay sau lưng, chậm rãi đảo quanh một vòng, từ trên xuống dưới.

Cung điện có tất cả bảy tầng, hai trên đỉnh và năm trong núi, mỗi tầng cao hơn mười thước, rộng mấy trăm thước.

Tầng một là tầng gần Hỏa Địa Mạch, có hồ tắm nước nóng, phòng xông hơi cùng một phòng trống dẫn xuống Hỏa Địa Mạch phía dưới, dùng để làm phòng luyện đan thì hết bài.

Bốn tầng tiếp theo như nhau, có phòng ngủ, hành lang dọc sườn núi, phòng ăn, nhà tắm,…..đầy đủ mọi thứ.

Tầng thứ sáu trên đỉnh có hồ bơi, phòng ngủ lộ thiên, sảnh khách, chỗ uống trà nhìn thẳng ra hồ nước, khu vực Tụ Linh Trận,…..một khu vườn nhỏ cùng một khoảng sân cỏ.

Tầng thứ bảy chỉ có một Đài Vọng Nguyệt với ba nút cơ quan, chuyển đổi nơi này thành nơi uống trà tụ họp, giường ngủ hoặc là xích đu để ngắm trăng.

Cung điện này, dư sức chứa cả trăm người sinh sống một cách thoải mái nhất, mỗi người một phòng, không ai đụng ai.

Trong lúc Trần U chọn trứng thì đã có người đến đây dọn dẹp sạch sẽ, thay rèm, chăn, nệm mới, thế nên hắn chẳng cần làm gì, đến là dùng ngay.

Quả trứng U Minh Phong Nghĩ cũng đã được chuyển đến trước khi hắn tới nơi, được đặt trên một cái gối nhung ở sảnh khách.

Trần U bế nó đến chỗ Tụ Linh Trận. Hắn nhìn trận văn mà chán không thể tả, bởi vì trận văn lẫn cách bố trí đã quá lỗi thời rồi, ít nhất cũng cách đây hơn sáu trăm năm.

Có nguyên liệu lẫn đồ nghề đầy đủ, hắn lập tức bắt tay vào chỉnh sửa lại Tụ Linh Trận. Với trình độ của hắn, sau tầm nửa giờ đã chỉnh sửa xong, tốc độ lẫn lượng linh lực tụ lại phải gấp ba lần ban đầu là ít.

Đặt quả trứng vào giữa, nhỏ một giọt máu lên đỉnh, cổ tự Huyết Dưỡng lập tức sáng lên, rút đi một loại lực lượng cấm cản nào đó, linh lực trong trận nhanh chóng ùa ùa chảy vào, làm sinh mệnh lực của trứng dần dần tăng lên.

Thời gian nở: 21 ngày.

Trần U gật gật đầu, đưa tay xoa trứng một cái rồi bước đến sảnh phòng, nằm trên ghế bành lớn êm ái mà đọc Sổ Tay Tân Sinh.

"Đại quái thai, ta quyết định rồi, sau này toàn bộ tầng ba là của ta, ngoại trừ hành lang và cầu thang để xuống tầng thì cấm ngươi bước vào lãnh thổ."

"U U, ta chọn tầng hai, không cấm U U xuống đâu, nhưng khi xuống thì hãy nói với ta trước."

"Chi chi chi…." (kao chọn tầng bốn, đi đâu cũng được nhưng cấm vào phòng ngủ của kao.)

Ba cái tên này đã hội họp từ trước, bây giờ đến là để thông báo về việc chiếm dụng lãnh địa với Trần U mà thôi.

"Được rồi, tùy cả ba."

Cung điện này lớn, hắn cũng lười tranh chấp, nhàn nhạt đáp rồi đóng sổ tay lại.

"Đi thôi, mở tiệc ăn mừng."

Cả bốn kéo nhau ngồi dưới tán cây lớn trong sân, sơ chế thịt, rửa rau củ, làm nước chấm, sau đó Trần U dùng Hoàng Hỏa Thạch để nướng thịt.

Thịt vừa ngọt vừa thơm, có vì tê tê nhẹ ở đầu lưỡi do muối hồng, cuốn cùng rau giòn, chấm nước chấm, cắn một miếng lớn, sau đó lại uống vào một ngụm Tinh Vân Tửu, cảm giác cuộc đời thật là tuyệt vời.

Bốn tên vừa ăn, vừa uống, vừa nói chuyện cười đùa, trêu chọc lẫn nhau. Đại Cực cũng ra ‘góp vui’ một chút bằng việc hớp cạn nửa bình Tinh Vân Tửu, lại ăn thêm chục que thịt, ợ lớn một tiếng rồi nhanh chóng lủi vào lại không gian sủng thú.

Nhìn bình Tinh Vân Tửu cuối cùng cạn bóng cả đáy, Hoang Đao muốn ‘săn tay áo’ ăn thua với Đại Cực, may nhờ Trần U lấy ra một bình rượu ngon khác nên nó tạm bỏ qua, bởi hôm nay là ngày vui, nó không muốn ‘thấy máu’.

Ăn nhậu từ chiều đến tối, ba tên kia đều đã say quắc cần câu, được Trần U đặt lên giường rồi phủ chăn nhỏ, giống như đang đắp chiếu người chết, làm hắn không nhịn được mà cười phụt.

Lúc này Thoại Tạp trong ngực rung nhẹ một cái, là do Chiêu Mẫn gửi ‘tin nhắn’ đến.

Chiêu Mẫn: U đệ sao rồi? Có thắc mắc hay cảm giác khó chịu gì không?

Trần U: Cảm tạ Mẫn tỷ, bên đệ vẫn ổn. Chỉ là, bầu trời hôm nay thật đẹp nhưng đệ lại thiếu một người cùng ngắm sao.

Chiêu Mẫn: Hì hì, vậy để tỷ nhắn một vị tỷ muội thân thiết đến ngắm sao với đệ, đệ chịu không?

Trần U: Ha ha, đệ đùa thôi, nhưng cảm tạ thịnh ý của Mẫn tỷ.

Chiêu Mẫn: Hì hì, tỷ nói thì đệ đừng hối hận nha. Vị tỷ muội thân thiết với tỷ, chính là tỷ nè.

……

Bạn đang đọc Sủng Thú Sư sáng tác bởi storm-yy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi storm-yy
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 92

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.