Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

C29. Một ngày của đám sủng thú.

Tiểu thuyết gốc · 2189 chữ

Là sủng thú của một tên đại quái thai, cuộc sống của Tiểu Tiểu lúc nào cũng ấm no, đầy đủ, không phải lo nghĩ ‘mưu sinh’, nhưng bù lại thì, nó cũng nhận rất nhiều ‘áp lực’, đồng thời không được ‘tự do’ như trước đó.

Thời gian sinh hoạt của nó và của Tiểu Côn Côn bị cố định trong tỷ lệ 12-7-5. Mười hai giờ tu luyện, bảy giờ ngủ, năm giờ vui chơi, sinh hoạt. Tuy gò bó, nhưng vì một tương lai mạnh mẽ, có thể hóa hình ôm ấp mỹ nữ (lại đánh không được Trần U), nó đành phải cố gắng thôi.

Như thường ngày, đúng bảy giờ sáng, Tiểu Tiểu sẽ thức dậy trên cái giường êm ái không phải của mình nó, bên cạnh còn Hoang Đao và Tiểu Côn Côn đang ngủ say, phía dưới còn ba cái tên tiểu đệ kia.

Lượt Thôn đã sắp đủ, thế nên hôm nay Tiểu Côn Côn không cần dậy sớm để xuống sảnh quầy, được 'ngủ nướng' thêm một chút.

Chiiiiii….

Vươn vai giãn cơ vài cái, Tiểu Tiểu dùng linh lực mở cửa phòng rồi phóng thẳng ra, mang cái vẻ còn ngái ngủ bước vào nhà tắm.

Chẳng có mỹ nữ nào thích một con hồ ly bẩn cả, thế nên Tiểu Tiểu chăm sóc bản thân rất cẩn thận, đánh răng, súc miệng, mỗi ngày tắm hai cử sáng tối, dùng thuốc dưỡng lông xin của Trần U để chăm sóc bộ lông trắng của mình.

Nhìn hình ảnh bản thân tự dùng linh lực để chải lông trong gương, trong lòng Tiểu Tiểu chợt xuất hiện cảm giác ‘cô độc’, thầm ước gì có mỹ nữ xuất hiện chải lông cho nó, lúc đó, nó chắc chắn sẽ yêu nàng ta đến suốt cuộc đời.

Mà kệ đi, ‘ăn gian’ được hơn nửa giờ rồi, phải đi tu luyện kẻo bị Trần U phát hiện là toang.

Chạy vù lên tầng hai, phóng thẳng lên giường, Tiểu Tiểu liên tục thúc vào bụng Tiểu Côn Côn, nói:

"Dậy, dậy đi, quá giờ rồi."

Tiểu Côn Côn chẹp chẹp miệng, đôi mắt mở ra một cách nặng nề. Nó thật sự còn rất buồn ngủ, nhưng không thể không rời giường đi tu luyện a.

Tiểu Tiểu có hơi kì thị tính ở dơ của Tiểu Côn Côn, nhưng nghĩ lại thì vị tiểu đệ này dù sống trên cạn nhưng vẫn là cá, mà đã là cá thì không có khái niệm tắm rửa, âu cũng là chuyện bình thường.

Hai tên kéo nhau qua phòng ngủ thứ ba, Tiểu Tiểu cắn một viên Thú Đan cấp bốn, Tiểu Côn Côn thì cắn cấp năm, nhắm mắt lại hấp thụ, đồng thời vận chuyển linh lực trong cơ thể.

Bên ngoài cơ thể cả hai chợt phát ra thứ ánh sáng màu trắng nhạt, sau vài giây liền tán đi, nhìn qua, cảm giác qua thì chẳng có điều gì bất thường. Nhưng nếu có một loại kính giúp ‘nhìn’ thấy linh lực, dùng nó để quan sát thì trông cả hai bây giờ không khác gì một thỏi nam châm, đang hút vào ‘bụi sắt’ linh lực trong không khí, rồi linh lực nhanh chóng thấm vào cơ thể qua da.

Ở bên ngoài là vậy, còn ở bên trong, linh lực của Thú Đan bị cả hai hấp thu với tốc độ khá nhanh, sau đó cô đọng lại thành ‘nước’, nạp vào ma hạch, làm ma hạch dần dần ‘nở’ ra.

Khi ma hạch đạt đến kích thước nhất định, nó sẽ thay đổi khí tức tỏa ra, linh lực cũng nhiều hơn, đó là thăng một cảnh giới nhỏ. Còn thăng đại cảnh giới, ngoài thay đổi về kích thước, lượng linh lực, độ đậm đặc sẽ tăng lên nhiều hơn.

Quay lại chính truyện.

Sau tầm hơn ba giờ, Thú Đan trong bụng đã bị hấp thu hết một phần bảy, Tiểu Tiểu chậm rãi dừng việc vận linh lực, ‘xả hơi’ một chút thời gian.

Vị đại ca Đại Cực chỉ cho Thú Pháp thật xịn, theo đà này, tầm hai ba ngày nữa là nó có thể thăng vào tam cấp rồi.

Tiểu Côn Côn cũng đã hấp thu hết một phần bảy Thú Đan, chậm rãi mở mắt, ngáp dài một hơi.

Cả hai nhìn xung quanh, đám ba đứa tiểu đệ cũng đang cắn Thú Đan tu luyện, nhưng vì không bị quản lý nên ba đứa này rất thoải mái, thích thì tu, không thích thì chơi.

Nhìn lên trên giường, vẫn như bao ngày, Hoang Đao thư thả nằm đọc sách, bìa sách hôm nay là ‘Nhìn khí chất, đoán chuyện phòng the’, vừa đọc vừa nhâm nhi bánh khoai tây giòn rụm.

Hoang Đao có thể ở phòng bên kia để đọc, để ăn, nhưng ngày nào cũng chuyển qua đây, mục đích phụ, tất nhiên là bẹo Tiểu Tiểu và Tiểu Côn Côn, như thế nó đọc, nó ăn mới thú vị.

Tiểu Côn Côn nhìn Hoang Đao ăn bánh mà mồ hôi miệng tuông ra như suối, nuốt ực một cái, quay đầu nhắm mắt tu luyện tiếp để không bị đồ ăn mê hoặc.

Trong lòng Tiểu Tiểu vừa tức vừa ganh tị, Hoang Đao là Hoang Thú, chẳng cần phải tu luyện, hằng ngày không ăn cũng đọc sách, không thì xem Tin Bảng hoặc những Ảnh Lưu Thạch người lớn kia, quá là sung sướng.

Thật ước gì nó cũng là…….

"Ta cùng Thẩm Hàm đi chút công chuyện, mấy đứa ở nhà tu luyện lẫn xem cửa hàng, không được lười biếng, nghe chưa?"

Tiếng nói của Trần Y từ cửa phòng vọng vào, hai mắt Tiểu Tiểu lập tức phát sáng, chi chi trả lời.

Chờ tiếng bước chân nhỏ dần, nó nhẹ nhàng mở cửa phi ra ban công, nhìn Trần U cùng Thẩm Hàm lên Địa Xa rời đi, nó liền hura một tiếng thật to.

Không còn Trần U, nó có thể lười biếng rồi.

Phun ra viên Thú Đan rồi cất lại. Tiểu Tiểu liền phi ngược lại vào phòng ngủ, phóng lên cái giường êm ái, lăn qua bốc bánh của Hoang Đao, hướng nó nói:

"Đọc ba cái quyển sách này làm gì, lấy Ảnh Lưu Thạch ra xem đi."

Hoang Đao bình thản đáp:

"Từ từ, ta đang đọc đến chỗ quan trọng."

Khí chất ngây thơ, thanh thuần đáng yêu, trong phòng the thường có hai kiểu. Một là nhu nhược, yếu ớt, mặc đồng sự bày bố, tâm lý có phản kháng nhưng cơ thể tuyệt không làm theo.

Hai là kiểu tò mò, cái gì cũng muốn thử, muốn trải nghiệm, thường hay chủ động làm điều mới cho đồng sự. Nếu muốn người kiểu này làm điều gì đó, chỉ cần cho họ đọc sách, tiếp xúc, khiến họ hứng thú, tối hôm đó, tám thành là được hưởng phúc.

Hoang Đao nhớ lại hình dáng, dung mạo của tiểu nha đầu Linh Lung kia. Theo nhân tướng học mà nó đọc qua, kết hợp với thông tin này, nó mạnh dạn suy đoán nha đầu này là kiểu thứ hai.

Một khi gạ được đại quái thai hốt vào hậu cung, nó có thể làm ‘gia sư’ chỉ dạy cho nha đầu đó, giúp đại quái thai hưởng phúc, nó cũng có thêm ‘trải nghiệm’ thú vị, hề hề….

Được rồi, xong phần quan trọng rồi, đến giờ người lớn.

Hoang Đao phun ra một đống Ảnh Lưu Thạch, có đến mấy chục tấm, là công sức mà nó cùng Tiểu Tiểu ‘cực khổ’ làm ra.

Lấy tấm Ảnh Lưu Thạch mà cả hai thích nhất, nhét vào một tấm ngọc lớn có thể giúp ‘xem’ Ảnh Lưu Thạch mà cả hai vòi Trần U mua, hình ảnh dần dần hiện ra.

Bối cảnh trong một căn phòng sang trọng, trên giường đang có hai người, một ‘đứa trẻ’ cùng một mỹ nhân cao ráo, nở nang, chính là mỹ nữ chủ trì Hội Đấu Giá Ngôn Bích cùng Thập Lục Hoàng Tử của Võng Chính Vương Triều.

Ngoài lý do chiều cao đũa lệch, cả hai thích Ảnh Lưu Thạch này nhất chủ yếu là vì nguyên nhân sau.

Thập Lục Hoàng Tử nhỏ con, khuôn mặt cũng ngây ngơ, nhưng thực tế lại rất có kỹ năng, là người chủ động trong chuyện giường chiếu. Còn Ngôn Bích, trông nàng ta phong vận quyến rũ, cứ tưởng cũng là người chủ động, nhưng ngược lại, nàng ta bị động từ đầu đến cuối, nằm yên chịu trận, Hoàng Tử chỉ Đông, nàng ta không dám đi hướng Tây.

Hai người làm tư thế truyền thống, Hoàng Tử vừa ra vào, vừa ăn, xoa bóp đôi gò bông đảo nở nang, thỉnh thoảng ngắt nhéo hai hòn đá hồng hào.

Sau đó, Hoàng Tử vỗ mông bảo Ngôn Bích nằm sấp lại, hắn tiếp tục áp lên, vì hàng cũng lớn nên không bị hai trái đào của nàng ta làm khó.

Sau một hiệp, hai người ôm nhau nghỉ xả hơi, khỏe lại thì chiến tiếp. Ngôn Bích chống tay quỳ lên giường, Hoàng Tử chồng gối đứng cao lên, nắm eo nàng ta mà thúc ra vào.

Hai người đổi gần chục tư thế, chiến tới bốn năm hiệp mới ngừng, kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ, sau đó ôm nhau tiến vào giấc ngủ.

Quá là ‘xuất sắc’.

Chuyển sang Ảnh Lưu Thạch thứ hai, là tên trung niên nhân Sủng Thú Sư cùng Vũ Cơ trên Quy Điểu. Cả hai thích xem chỉ vì Vũ Cơ, nàng ta như không có xương, làm được rất nhiều tư thế khó như móc hai chân và tay ra sau đầu, để cho trung niên nhân ở phía trên dập xuống như máy…..

Lại xem qua vài Ảnh Lưu Thạch, hoàng hôn cũng đã lặn xuống nơi chân trời rồi.

Cả đám kéo nhau xuống bếp, Hoang Đao cắt nguyên liệu, Tiểu Tiểu và Tiểu Côn Côn bắt đầu nấu nướng, dọn ra hai món xào, ba món chiên cùng canh.

Cũng kế thừa được tài nghệ của Trần U nên cả hai nấu ăn tạm được, đủ tư cách để Hoang Đao cho vào mồm, ba con ma thú ký sinh thì khen lấy khen để, nịnh cả hai nấu còn ngon cả Trần U.

Dọn dẹp sau khi ăn xong, cả đám lại kéo lên chơi đánh bài cá cược Thú Đan. Đến tám giờ thì nghe tiếng cửa quán mở, Trần U và Thẩm Hàm đã về rồi.

"Thẩm Hàm, lần sau nàng không được uống nhiều nữa, không tốt cho cơ thể đâu."

"Hôm nay…là ngày vui….công tử với Hoàng Bang Chủ uống nhiều…..như vậy…nô gia không thể không…nâng ly…."

"Haizzz, nàng thật là. Uống viên đan dược giải rượu này đi rồi ta bế nàng đi tắm."

"Tắm…..công tử chê….nô gia bẩn….sao?"

"Ta nào có…….."

Rầm (tiếng ngã lên giường).

"Công tử….không chê….vậy để nô gia yêu công tử."

"Nô gia….phải tuân theo lời mẫu thân đã dặn……nhân giống cho người….."

"Công tử….nô gia muốn có con……"

Rất nhanh bên phòng ngủ của hai người đã truyền ra những thanh âm người lớn, sau đó chợt biến mất, giống như đã bị vòm cách âm chặn lại.

Tiểu Tiểu cùng Hoang Đao cười cười nhìn nhau, lập tức phóng qua chỗ cửa sổ phòng ngủ bên đó, chậm rãi mở cửa rồi vén rèm nhìn.

Biết nhà có mấy tên ‘thú tặc’, thế nên lần nào Trần U cũng đều dựng lên vòm chắn cách âm cùng che phủ, bên ngoài nhìn vào chỉ thấy ảnh mờ mờ như xem múa rối bóng.

Ảnh mờ thì ảnh mờ, nhưng xem ‘trực tiếp’, lúc nào cũng hấp dẫn hơn là xem qua Ảnh Lưu Thạch a.

Hai tên hóng hớt đến mười giờ tối, đến khi hai người kia dừng việc thì cả hai mới chịu về phòng ngủ, nhưng không phải để ngủ, mà là để tiếp tục trùm mền xem Ảnh Lưu Thạch.

……

Sáng ngày mai vẫn cứ êm ả như vậy, Thú Đan lẫn đồ trong tiệm bán hết từ rất sớm. Còn về phần bang hội, hôm nay đến lượt Lam Nhan Hội, nhưng Bang Chủ không đến, chỉ cử một nữ Phó Bang Chủ cùng hai nữ tử xinh đẹp khác đến giao dịch, ghi tên danh sách rồi rời đi.

Với động thái này, Trần U đánh giá là rất bình thường. Hắn không tự cho bản thân là trung tâm vũ trụ, người người phải kết giao, phải cho hắn mặt mũi.

Mà cũng nhờ Lam Nhan Hội đến giao dịch, số lần Thôn của Tiểu Côn Côn đã đạt kịch số 9999 lần. Bây giờ cũng hết đồ bán rồi, nên đóng cửa thăng phẩm cho Tiểu Côn Côn thôi.

"Học Đệ, sủng thú của ta bị thương, không biết Học Đệ có thể chữa giúp ta được không?"

…..

Bạn đang đọc Sủng Thú Sư sáng tác bởi storm-yy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi storm-yy
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.