Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư Tôn, ngươi đêm nay thật hoang dại....(P1)

Tiểu thuyết gốc · 1045 chữ

Trên chiếc giường cô quạnh một mảnh chăn, một tiểu thịt tươi tuấn tú trầm luân dưới ánh đèn dầu thưởng sách.

- Đồ nhi ngươi cũng thảnh thơi quá nhỉ~?

Một giọng nói hàn băng cất lên, đem tới một luồng gió mạnh thổi tắt đi ngọn lửa đèn cồn, đưa khung cảnh xung quanh chìm vào bóng tối. Trước mắt hắn chính là sư tôn đáng kính Mạc Hàn Phương, là trưởng lão Thiên Ma Thần Tông hiệu Hàn Băng Nữ Đế nắm giữ cả một vùng trời của Thiên Ma Ngoại Vực. Ngoài Tông Chủ ra thì người chính là Ma Đầu tái thế là Nữ Đế của Ma Tông, vậy mà lúc này lại mang ngữ khí hoan lạc ma quỷ tiếp cận ta.

Dưới ánh sáng đêm trăng mờ ảo bí ẩn, như một lớp phủ hoàn hảo lên cơ thể tuyệt mĩ đến điên đảo thần trí, tôn lên vẻ đẹp chết người của nàng. Vẻ đẹp mà người trong thiên hạ máu chảy đầu rơi chỉ để được hạ mình phục vụ, tiếp cận hương sắc nghiêng thành của người. Ấy vậy cuối cùng kẻ nhận được đặc ân, lại là một người phàm tục ngũ hành linh căn Hàn Tiểu Vũ.

- Sư tôn...

Hắn cất một giọng trong trẻo, lại khiến cho sư tôn hắn ánh mắt trần tục dán chặt không rời, nhẹ nhàng đón lấy gương mặt xinh đẹp của hắn mà nâng niu cưng chiều. Nhẹ nhàng chạm xuống gò má mà vuốt ve, đôi bàn tay nàng cứ như lông phượng lướt qua khiến toàn thân hắn rân ran không còn sức phản kháng.

Nàng trước mắt nhẹ nhàng lại gần, cơ thể đầy đặn kia cởi bỏ từng lớp y phục trên mình lại càng khó rời mắt khỏi. Cho đến khi chỉ còn lại một mảnh yếm mỏng như sương che đậy hai trái đào tiên ẩn giấu phía dưới lớp vải, hồng hào mềm mại mà đưa đẩy.

Cơ thể người gợi dục nhưng không kém phần đon đả, nhẹ nhàng đưa ánh trăng khẽ lùa qua cơ thể, bí ẩn mà lại dâm dục. Để lộ ra bên dưới khu rừng thần bí là một dòng nhược thủy đã tràn qua khe suối thấm đẫm hai bên bờ sông phù sa trù phú.

- Sư tôn ngươi đêm nay, liệu có đủ để khiến ngươi thỏa mãn~?

Nàng giọng nói lạnh lùng thổi qua mang tai Tiểu Vũ, mang cái khí lạnh chạy dọc sống lưng hắn, nhất thời chính là trở thành con mồi cho ma nữ tùy ý ăn.

Hai hung vật cứ thế lộng hành, liên tục trấn áp đến ngày càng đè nén hắn đến ngộp thở. Một thân một mảnh, cùng mùi đàn hương thoang thoảng xâm nhập qua sống mũi, mùi hương dịu nhẹ như khiến hắn đắm chìm vào cơn mê, không hay biết cơ thể dần bị nàng khám phá, lần mò qua từng lớp y phục.

Nàng nhẹ nhàng ôm trọn lấy Tiểu Vũ, lấy hai hung khí đè nén đầy thô bạo, nhả một hơi thở nồng đầy nhục dục phả qua cổ hắn. Liên tục kiêu khích, vừa kích thích mà lại vừa hoang dại, nàng nhẹ nhàng cắn lên chiếc cổ trắng trẻo của Tiểu Vũ, đánh dấu hắn đêm nay toàn ý ăn sạch!

- Mmm~

Tiếng rên rỉ âm ỉ dưới góc phòng, bờ môi nàng cứ tìm tới quyến rũ hắn... liếm hắn... rồi lại hôn hắn... rồi lại cắn hắn... lặp lại không ngừng trong hưng phấn hoang dại. Sự kìm hãm đã tới giới hạn, để lộ ra ánh mắt thèm khát đến tột cùng của nàng trước hắn, thô bạo ghim chặt hắn vào tường, liên tục tấn công mãnh liệt nơi đầu lưỡi khiêu chiến không ngừng nghỉ.

Một hơi thở hung hãn phả liên tục trong khoang miệng, nhớp nháp ẩm ướt khiến cơ thể hắn không ngừng run lên bần bật. Nàng chìm đắm trong tình ái, nhấm nháp từng chút một bên trong, rồi chợt dừng lại một hơi thở dài, gương mặt đỏ bừng dâm dục trong từng hơi thở.

Lại một lần nữa, nàng như con hổ đói hừng hực chiếm hữu vị trí kia của hắn, càng hưng phấn đến vô ý mang y phục của hắn xé nhàu như giẻ, cưỡng bức thô bạo không giống như trước kia. Hai tay nàng ôm chặt lấy tấm thân nhỏ bé kia, đem chúng nhấm nháp thưởng thức đêm nồng nhiệt.

- Đồ đệ ta… đây là ngươi quá khiến ta hao tổn tâm trí rồi, ngươi vậy mà khiến ta không phòng bị nhẹ nhàng lại khiến ta lộ ra mục đích thuần túy~ Kukuku…

Nụ cười của nàng quỷ dị, lại có chút khát vọng trong đó, từ từ đem Tiểu Vũ lột sạch không một mảnh che thân. Nhẹ nhàng nàng kéo chiếc chăn mỏng cao quá đầu, che đi cơ thể quyến rũ từ từ ẩn thấp xuống bên dưới kẻ trong trắng đã không thể kìm nén dục vọng.

Ôi đôi bàn tay nàng như đôi xà uốn lượn cứ chầm chậm xà xuống con sóc nhỏ không chút phòng bị, cuốn chặt rồi bóp nghẹt, động tác uyển chuyển như chỉ chực chờ ăn tươi nuốt sống mang toàn bộ hấp thu vào trong. Từ từ nàng nhẹ nhàng kiểm soát chúng, khiến Tiểu Vũ lực mà như không cứ bị đôi tay ma xà thao túng bòn rút tinh khí.

Trong một khắc mất tập trung, hắn như có luồng lôi tức chạy dọc thân liên tục tổn hao tinh khí tích lũy, tạo thành bên dưới một dòng sữa cô đặc cứ tuôn trào không nguôi. Hàn Phương thấy thế ánh mắt thích thú nhẹ nhàng đưa viết thương nhỏ kia nhẹ nhàng trấn áp.

Nhẹ nhàng luồn lưỡi nhẹ nhàng đưa đẩy con sóc nhỏ qua lại đơn thuần rồi từ từ đi sâu xuống nơi cuống họng, tạo thành một tiếng ực nuốt trôi tất cả.

- Đồ đệ ngốc tinh khí thịnh vượng, lại dày đặc khiến khoang miệng ta tràn ngập đành nuốt xuống… Đúng là lãng phí mà~ Nói xem ta nên phạt ngươi như nào đây~

Bạn đang đọc Ta Bất Đắc Dĩ Phải Tu Tiên A!! sáng tác bởi NiếtGhế
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NiếtGhế
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.