Giao dịch
Dịch giả: Tĩnh Triều.
- Ngươi!
Cầm Cơ trong lòng đại chân, nàng tu luyện ở Thái Thượng thanh trì, chỉ có tông chủ và thánh nữ được phép vào, căn bản không có người thứ ba biết chuyện này.
Lại nói, hôm qua không thấy Tần Y Y đâu, chuyện này đáng lẽ không ai biết mới phải chứ?
Nhưng tiểu tử này chẳng những biết tối qua nàng tu luyện, ngay cả chuyện bị thương cũng biết rõ.
Còn thời gian cũng chính xác, nàng cũng phán đoán với tình trạng hiện giờ ít nhất cũng cần nửa năm tĩnh dưỡng.
- Ngươi là ai?
- Ta là ai không quan trọng.
Lâm Việt khoanh tay đứng nói:
- Quan trọng là ta biết ngươi đang đau đầu hai việc.
- Ồ? Không ngại nói ra nghe thử xem?
Cầm Cơ cũng hứng thú xem đối phương sẽ nói ra cái gì nữa.
- Ta không thích nhìn lên nói chuyện với người ta, nên đối diện nói chuyện a.
Lâm Việt lại đi lên, cách Cầm Cơ chỉ còn một thước, thậm chí có thể ngửi thấy hương thơm thoảng qua từ trên người nàng, hắn lại chỉ chỉ uy áp trên đầu:
- Ta cũng không thích bị uy hiếp a.
Cầm Cơ nhíu mày, đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc gần với nam tử như này, trước nay nàng chưa từng gần gũi thân thiết với nam nhân nào cả.
Tần Y Y tuy gọi nàng mẫu thân, nhưng không phải là con ruột, thực ra đây chỉ là cách xưng hô thân thiết của thánh nữ đối với tông chủ thôi.
Thấy Cầm Cơ bỏ đi uy áp, Lâm Việt mới nói:
- Đầu tiên, Yêu Ma hải, Xích Tiêu các đồng thời muốn trợ lực từ Vong Tiên tông, đây là ép Vong Tiên tông đưa ra lựa chọn, nhưng ngươi không muốn dựa vào thế lực nào, cơ mà Vong Tiên tông nào có huy hoàng của quá khứ, rất có thể sẽ bị hai thế lực này khai chiến ảnh hưởng.
Cầm Cơ nhìn chằm chằm Lâm Việt, lạnh giọng:
- Đây là cơ mật của tông ta, là ai nói cho ngươi?
Lâm Việt lắc đầu:
- Đây không phải việc ngươi cần quan tâm, thứ hai, phía trên Chuyển Luân cảnh là Siêu Thoát cảnh, ngươi ngừng ở Cửu nhiên Chuyển Luân cảnh lâu lắm, không những khó có thể đột phá, ngược lại trong nửa năm nay tu vi không ngừng tụt lùi.
Nhìn ánh mắt khiếp sợ của Cầm Cơ, Lâm Việt lại tiếp:
- Ta có thể giúp ngươi đột phá, ngươi hẳn nên quan tâm làm sao để ta giúp ngươi a.
- Nói cho bản tọa cách đột phá, nếu ngươi có nửa lời gian dối, đảm bảo sống không bằng chết.
Cầm Cơ trong mắt đầy vẻ khát vọng và cảnh cáo, Lâm Việt không đáp chỉ nhìn lại nàng, nàng mới nhận ra mình thất lễ.
Vừa nãy một tay xách cổ đối phương lên, hiện tại cơ thể hai người gần như sát vào nhau, ánh mắt Lâm Việt đang tham lam ngắm nhìn toàn thân nàng.
- Đừng uy hiếp ta, vô dụng thôi, ngươi hẳn phải biết nếu ta không thật tâm muốn giúp ngươi, tùy tiện nói phương pháp giả cũng có thể ép ngươi tẩu hoa nhập ma đấy.
Cầm Cơ muốn đẩy hắn ra nhưng lại bị Lâm Việt bắt lấy tay, nàng không dám dùng sức sợ ép chết đối phương, chỉ đành giãy dụa muốn thoát ra nhưng chả hiểu sao cơ thể hai người lần này lại dựa sát vào nhau mất rồi.
Lâm Việt thở dài:
- Nếu chỉ mới đụng chạm như này ngươi cũng chịu không nổi thì giờ ta có nói cho ngươi phương pháp ngươi cũng làm không nổi.
Cầm Cơ sững người lại, Lâm Việt nói tiếp:
- Ta không có rảnh rỗi, ta tới để giao dịch, chấp nhận yêu cầu của ta, chẳng những có thể giúp ngươi đột phá, ngay cả vấn đề thứ nhất ta cũng thay ngươi xử lý được.
Cầm Cơ chưa từng gặp qua người nào có đôi mắt thâm sâu như thế, lời hắn nói tựa như có một loại ma lực không cho phép đối phương từ chối, khí phách như vậy lại xuất hiện trên người thiếu niên nhìn qua mới chỉ mười lăm mười sáu tuổi đầu này.
Cầm Cơ giãn khoảng cách với hắn, lùi về sau mới nói:
- Yêu cầu của ngươi là gì?
Lâm Việt mỉm cười:
- Ta muốn mượn dùng Thái Thượng thanh trì.
Thái Thượng thanh trì, chỉ có tông chủ cùng thánh nữ được phép dùng.
Cầm Cơ trầm ngâm suy nghĩ hồi lâu mới gật đầu:
- Thái Thượng thanh trì không thể tùy tiện đi vào, bản tọa có thể ban cho ngươi một thân phận tạm thời, giao dịch xong lập tức sẽ bị thu hồi.
...
Một toà đại điện khác của Vong Tiên tông, chính là nơi ở của thái thượng trưởng lão Tư Đồ Huyền U, tên là Tề Tiên điện.
Bên trong, Tư Đồ Quyết đau đớn nằm lịm trên giường, vết cắt của cánh tay trái đã lành lặn.
Đầu giường là một lão giả mắt hổ áo tím đứng đó, sát ý lẫm nhiên, tốn một đêm mới khiến vết thương nhanh chóng đóng vảy, nhưng thân là thái thượng trưởng lão Vong Tiên tông, thù này sao có thể cho qua?
- Các ngươi bảo vệ nhi tử ta thế này đây?
Huyền U gầm lên như sấm, vang vọng đại điện!
Có hai người quỳ trước mặt hắn, một trong hai đã bị Huyền U đánh chết, người còn lại thì run rẩy phủ phục không ngừng cầu xin:
- Huyền tôn tha mạng, Huyền tôn tha mạng, ta thật sự không biết người kia từ đâu đến và làm sao tránh thoát được chúng ta mà tìm đến chỗ công tử...
- Ý ngươi là đội tuần tra Vong Tiên tông vô dụng, ngay cả một tên tiểu tặc lén lút trà trộn vào cũng không phát hiện ra?
Huyền U tức giận quát:
- Bản tọa phái mấy người các ngươi tham gia trong đội tuần tra, là để nhi tử ta phải chịu cơn đau này à?
- Huyền tôn tha mạng! Tiểu nhân đáng chết!
Người nọ liên tục đập đầu, toác đầu chảy máu cũng không dám dừng, nỗi sợ Huyền U đã lớn, tăng thêm thảm trạng của đồng bọn bên cạnh lại càng khiến hắn cực độ hốt hoảng.
- Thôi thôi, cút.
Huyền U nhắm mắt lại nói, người kia nghe vậy như thể vừa được tái sinh, lập tức dập đầu mấy cái vang dội, vội vàng chạy ra ngoài cửa.
Nhưng đột nhiên, một luồng khí lạnh từ dưới chân hắn lan ra toàn thân, hắn há hốc mồm định nói gì đó, nhưng cả người đã đông kết hóa băng, ngã xuống đất vỡ tan thành ngàn mảnh.
- Phụ thân... Tên đó thật sự không phải sứ giả?
Tư Đồ Quyết không để ý sinh tử của tên kia, gặng hỏi thân phận của Lâm Việt.
Huyền U thu Hàn Băng kình lực về, tức giận nhìn Tư Đồ Quyết, muốn mắng lại thôi:
- Hầy, ngươi... chậc, sứ giả thần long kiến thủ bất kiến vĩ, tu vi thâm sâu khó lường, ngay cả ta cũng phải nể vì mấy phần, sao có thể chỉ là một thiếu niên Phàm cảnh?
Tư Đồ Quyết nộ khí công tâm, phun ra một búng máu, cảm nhận cơn đau từ vai trái truyền đến, hai mắt hắn long lên sòng sọc đầy những vằn máu, gằn từng chữ:
- Phụ thân, giúp nhi tử báo thù!
- Đương nhiên, đụng đến nhi tử Tư Đồ Huyền U ta, chỉ cần hắn còn ở Hồng Mông lục địa, cũng đừng mong sống thêm được bao ngày!
Huyền U lại đỡ Tư Đồ Quyết dậy:
- Ngươi nếu không phải ngu ngốc bất tài, sao có thể bị tiểu tử đó lừa gạt dễ dàng như thế, lại nói không dưng đánh chủ ý thánh nữ làm gì, nàng là người của Thất Nghiệt ma hoàng, không thể đụng vào a.
Tư Đồ Quyết chết không hối cải, cắn răng nói:
- Nếu không phải tên súc sinh kia, bây giờ Tần Y Y đã sớm là quỳ phục dưới háng nhi tử, cho dù Thất Nghiệt ma hoàng có trách tội, cũng là trách tội Vong Tiên tông, lúc đó phụ tử ta lại có thể trở về...
- Yên, đừng nói gì nữa.
Huyền U ngăn không cho hắn nói thêm:
- Cho đến khi nhìn thấu hư giả của Cầm Cơ, tuyệt đối không thể khinh suất, ngươi cũng đừng gây rối nữa, nếu lại cả gan làm loạn thêm, phụ thân cũng khó bảo toàn ngươi, lần này cũng coi như bài học đi.
Tư Đồ Quyết im lặng không đáp, lúc này bên ngoài có âm thanh truyền vào.
- Tham kiến Huyền tôn.
- Nói
- Thánh nữ đã được đưa về.
- Sao?!
Tư Đồ Quyết đứng bật dậy, làm miệng vết thương lại rách ra, cơn đau tột cùng lắm hắn lại rên rỉ nằm vật ra giường.
Đối phương tiếp tục:
- Là được Dương Tình trưởng lão đưa về, theo cùng còn có một thiếu niên lạ mặt.
- Tên đó trông như thế nào?
Huyền U lập tức hỏi.
Đối phương dừng lại chốc lát rồi trả lời:
- Khoảng mười lăm mười sáu tuổi, dáng cao gầy, dung mạo không tệ, hơn nữa khá thân thiết với thánh nữ, thánh nữ còn nghe lời hắn sai bảo trước mặt nhiều đệ tử khác.
- Phụ thân... Là hắn, chắc chắn là hắn!
Tư Đồ Quyết lạnh lùng nói.
Huyền U sát khí bùng nổ:
- Vậy mà lại dám tự đến nộp mạng, tên đó đang ở đâu?
- Tông Chủ điện.
- Tông Chủ điện?
Huyền U chần chừ hai giây, sau rồi vẫn đạp không mà đi.
Đăng bởi | HCTver2 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 11 |
Lượt đọc | 469 |